Chương 4: Chán Ghét Sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: Chán Ghét Sao?

Edit:

Beta: Thanh Thanh

~~~

Đạm Đài Tẫn nói: "Tam tiểu thư."

Tô Tô trong lòng đề phòng mà nhìn hắn.

Nói đến cũng buồn cười, Đạm Đài Tẫn là phu quân chính quy của Diệp Tịch Vụ lại chỉ có thể gọi nàng là tam tiểu thư.

Hai người thành thân hoàn toàn là ngoài ý muốn.

Nguyên chủ biết Lục hoàng tử tâm duyệt chính là thứ tỷ Diệp Băng Thường của mình, nàng ấy ghen ghét dữ dội, suy nghĩ chủ ý không tốt.

Ở trên cung yến hạ dược cho thứ tỷ, muốn trong sạch của nàng ta bị hủy.

Không nghĩ tới, ngồi không mà hưởng là thượng thư công tử với thứ tỷ không sao cả, ngược lại tác dụng ở trên người nàng ấy cùng trên người Đạm Đài Tẫn.

Làm nguyên chủ càng cảm thấy sỉ nhục chính là Đạm Đài Tẫn rõ ràng trúng dược cùng nàng ấy nhưng thiếu niên xinh đẹp gầy yếu trừ bỏ sắc mặt ửng hồng không còn phản ứng gì khác.

Cuối cùng vẫn là Diệp Tịch Vụ nhịn không được mệnh lệnh cho hắn giúp đỡ nàng ấy.

Thiếu niên lạnh như băng nhìn nàng ấy, trước sau không động.

Hắn ngồi ở góc, dùng một loại ánh mắt bình tĩnh xem vị thiên kim này thân thể vặn vẹo, than nhẹ lôi kéo xiêm y của chính mình.

Nghĩ tới trong sạch của mình nguyên chủ không tình nguyện thành thân cùng Đạm Đài Tẫn.

Mỗi khi hồi tưởng tới ánh mắt của thiếu niên nguyên chủ liền cảm thấy một trận sỉ nhục.

Hắn sao lại có thể như vậy!

Dùng cái loại ánh mắt bình tĩnh không chút động dung nào nhìn nàng ấy.

Cho nên hôn nhân này nói trắng ra là kỳ thật là Diệp tam tiểu thư tự mình thiêu thân vào.

Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến chuyện nguyên chủ chán ghét Đạm Đài Tẫn.

Tô Tô cũng coi như cùng nguyên chủ khác đường cùng đích.

Nguyên chủ ghét bỏ thân thế Đạm Đài Tẫn bất kham, Tô Tô kiêng kị tà cốt trên người hắn đủ để diệt thế.

Tô Tô hỏi: "Ngươi tới làm gì?"

Đạm Đài Tẫn nhìn thái độ nàng đối với mình không vui mừng, nói giọng khàn khàn: "Tướng quân nói, Thái Hậu tuyên ta tiến cung, làm ta cùng với tam tiểu thư cùng nhau đi."

"Cha ta nói Thái Hậu để ngươi tiến cung?"

"Tam tiểu thư nếu không tin có thể hỏi tướng quân."

Tô Tô thấy biểu tình của hắn không giống làm bộ, đột nhiên nghĩ thông suốt dụng ý của Diệp đại tướng quân——

Vì làm Thái Hậu không động đến Tô Tô lại có thể cho Thái Hậu đủ mặt mũi liền đẩy một người ra để bị khinh bỉ.

Đạm Đài Tẫn là lựa chọn thích hợp nhất, thân phận của hắn xấu hổ mà nhỏ bé, một người không có chỗ dựa lại là phu quân trên danh nghĩa của Tô Tô, nếu như đi, Thái Hậu nghĩ vì muốn cho Lục hoàng tử thể diện, Đạm Đài Tẫn không chết cũng chỉ sợ phải lột da.

Diệp đại tướng quân đây là giúp Tô Tô trút giận.

Tô Tô nhìn Đạm Đài Tẫn, sắc mặt hắn lạnh nhạt, giống như đã sớm thành thói quen. Xem ra chính hắn cũng biết tác dụng của hắn là gì.

Tô Tô nghĩ đến mệnh chết yểu của mình, nàng dứt khoát chống cằm hỏi Đạm Đài Tẫn: "Ngươi có phải đặc biệt hận Diệp gia của chúng ta hay không?"

Không nói Diệp gia, toàn bộ đại Hạ Quốc đều không có xem Đạm Đài Tẫn như người mà đối đãi.

Nhưng hiện trạng đã như thế này, Tô Tô nếu đến thế giới này sớm một chút thật ra có thể ngăn cản hết chuyện đã phát sinh. Hiện tại chỉ có thể để tà cốt trên người thiếu niên thức tỉnh.

Hoàn cảnh như này, một khi thức tỉnh, không chỉ có Diệp gia, tam giới đều gặp nạn.

Nàng trước thử một chút xem nội tâm Đạm Đài Tẫn có bao nhiêu âm u.

Đạm Đài Tẫn liếc nhìn nàng một cái: "Không có."

Tô Tô có quỷ mới tin.

Tà vật trời sinh thức tỉnh nhất định là dùng vô số máu tươi của người để hiến tế.

"Tam tiểu thư có phải đặc biệt chán ghét ta hay không?"

Tô Tô không nghĩ tới Đạm Đài Tẫn thế nhưng có lá gan hỏi lại mình.

Nàng không cần phải nói lời nói dối: "Đúng thì thế nào?"

"Vì sao?" Đạm Đài Tẫn hỏi.

Hắn ẩn ẩn cảm giác được bất đồng, Diệp Tịch Vụ trước kia chán ghét thân phận của hắn. Mà Diệp Tịch Vụ hiện tại, hắn thấy nàng cười với Xuân Đào cùng Hỉ Hỉ.

"Chán ghét chính là chán ghét, làm gì có vì sao?" Chung quy vẫn không thể nói cho hắn tương lai hắn là một thứ tồn tại như thế nào đi?

Đạm Đài Tẫn liếc nhìn nàng một cái, không nói gì.

Nếu là Diệp Tịch Vụ trước đây chắc chắn sẽ không trả lời vấn đề của hắn, cùng hắn nói chuyện đều ngại hắn đê tiện.

Tô Tô cũng theo nét mặt hắn nhìn ra nhạt nhẽo, sắc mặt mờ mịt. Thiếu niên trước mắt còn không phải là Ma Vương nhiều năm sau kẻ khác nghe tiếng đều sợ vỡ mật, hắn xinh đẹp yếu ớt, không có một chút lực công kích.

Ngay cả tiên môn tiểu sư đệ Phù Nhai đều cường hãn hơn hắn một chút.

Đạm Đài Tẫn lộ ra vài tia hơi thở bệnh tật, tra tấn hai ngày trước làm hắn đi nửa cái mạng.

Tô Tô nghĩ thầm, Đạm Đài Tẫn lại cùng nàng tiến cung phỏng chừng mất luôn nửa cái mạng.

Ngẫm lại tối hôm qua khẩn cấp hạ sốt cho hắn nàng liền mệt tâm, đến nay còn chưa tốt hơn đây.

"Ngươi trở về, đừng đi theo ta."

Bản thân Đạm Đài Tẫn cũng không có tâm tư gánh tội thay Diệp Tịch Vụ.

Nhưng chuyện này Diệp Tịch Vụ không nên nói ra.

Nữ nhân này kiêu ngạo ương ngạnh lại sĩ diện tích mệnh nhất, theo lý thuyết nàng không phải hẳn là may mắn khi hắn thay nàng đi đối mặt với Thái Hậu sao?

Tô Tô thấy hắn không đi, cho rằng hắn không muốn làm trái Diệp Khiếu, đành phải kích hắn nói: "Ngươi đã từng bị thái giám cung nữ đều có thể tùy ý làm nhục, vào cung chỉ biết cho ta mất mặt. Lăn trở về trong phủ đi, đừng làm trở ngại ta thấy Lục điện hạ."

Những lời này vừa nói ra Tô Tô từ trong mắt hắn hiếm thấy nhìn đến một tia lạnh lùng tức giận.

Đạm Đài Tẫn gằn từng chữ một nói: "Là thân phận ta bất kham bôi nhọ tam tiểu thư."

Lúc này hắn không do dự, quay lại nhìn nàng, quay đầu trở về trong phủ.

Hoàn toàn không còn vẻ mờ mịt lúc đầu.

***

Tô Tô còn chưa tới tẩm cung của Thái Hậu đã bị người ngăn lại.

Một thiếu nữ mạnh mẽ cầm roi trong tay, giang hai tay cánh tay che trước mặt Tô Tô.

"Diệp Tịch Vụ, ngươi mấy ngày trước đẩy hoàng tẩu ta xuống nước, hôm nay còn dám tới hoàng cung?"

Lông mày thiếu nữ dựng ngược, sát khí nghiêm nghị mà nhìn Tô Tô.

Tô Tô trong lòng nghi hoặc.

Vị này lại là ai? Nhìn không giống thứ tỷ ôn nhu trong lời đồn.

Xuân Đào biết tiểu thư đụng phải đầu không thể nhận ra tất cả mọi người vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở nói: "Đây là Cửu công chúa, muội muội của Lục điện hạ."

Xuân Đào vừa nói như vậy Tô Tô nháy mắt lĩnh ngộ.

Người chán ghét nguyên chủ đếm không hết, Cửu công chúa này cũng tuyệt đối được tính là đứng đầu. Cửu công chúa được sủng ái, tính tình cũng không tốt, trời sinh cùng nguyên chủ xem không hợp mắt.

Trước kia nguyên chủ muốn gả cho ca ca của nàng ta còn từng phóng thấp tư thái lấy lòng nàng ta.

Nhưng mà Cửu công chúa luôn khinh thường mà nhìn lại, mỗi lần đều cười nhạo giống như một cái liếc mắt liền nhìn thấu được tâm tư của nguyên chủ.

Nguyên chủ ăn mệt vài lần trên mặt không nén được giận, không bao giờ tiếp cận Cửu công chúa nữa.

Nhưng Cửu công chúa đặc biệt thích Diệp Băng Thường.

Lúc trước Diệp Băng Thường gả cho Lục hoàng tử, Cửu công chúa còn chạy tới nhục nhã nguyên chủ một phen, làm nguyên chủ tức giận đến khóc.

Lần này Cửu công chúa tới cũng là vì bất bình cho Diệp Băng Thường.

"Lục hoàng tẩu thân thể yếu đuối, ngươi nữ nhân tâm địa rắn rết này thế nhưng còn đẩy nàng ấy xuống nước. Nếu không phải hoàng huynh kịp thời cứu nàng ấy, nàng ấy đã sớm hương tiêu ngọc vẫn, Lục hoàng tẩu thiện lương ôn nhu, không cùng ngươi so đo ta cũng sẽ không buông tha ngươi."

Cửu công chúa vung roi, roi quất trên mặt đất phát ra một thanh âm sắc bén.

"Diệp Tịch Vụ, có dám cùng ta tỷ thí một trận không."

Tô Tô tuy rằng nồi nhiều không áp thân, nhưng nàng vẫn nhịn không được nói: "Nếu là Lục hoàng tẩu của ngươi rơi xuống nước, nàng ta đều không nói cái gì thì ngươi tức cái gì?"

Đây không phải bắt chó đi cày, xen vào việc người khác sao?

Tô Tô cảm thấy nghi hoặc nhưng Cửu công chúa cảm thấy mình bị mạo phạm đến, sắc mặt càng khó xem.

"Ít nói lời vô nghĩa, có phải ngươi sợ bổn công chúa hay không?"

Nàng ta tính tình nóng nảy, nói xong lời này roi đã quất lại đây.

Tiểu thái giám phía trước Tô Tô, vội vàng ngăn trở cho Tô Tô: "Ai nha! Cửu công chúa, không được, không được......"

"Cút ngay!"

Roi đánh lên người thái giám, Tô Tô nhanh miệng nói.

Nàng bình phục một chút hô hấp, nhìn Cửu công chúa lắc đầu: "Ta không muốn cùng ngươi so, đây là ở hoàng cung, Hoàng Thượng cùng Thái Hậu trách tội làm sao bây giờ?"

Lời kia vừa thốt ra Cửu công chúa khinh thường mà cong cong môi.

Ai cũng biết Đại Hạ Quốc tôn trọng võ đạo.

Hoàng đế dựng nước chính là dùng võ nhập đạo, từ nay về sau mặc kệ đại quan quý nhân vẫn là bình dân con cháu, đều dùng kỹ năng võ thuật cường đại làm vinh quang.

Cường giả vi tôn, ở Đại Hạ Quốc chính là miêu tả chân thật nhất.

Diệp đại tướng quân chưa bao giờ bại trận cho nên ở đại Hạ Quốc địa vị cao như vậy.

Trưởng tử của Diệp đại tướng quân, nghe nói cũng là thân thủ bất phàm. Nhưng tam tiểu thư tư chất bình thường, hoàn toàn không di truyền phong phạm từ phụ thân. Cửu công chúa từ nhỏ tập võ, mỗi lần đều có thể quất Diệp tam tiểu thư cao ngạo đến tôn nghiêm mất hết.

Cửu công chúa mạo phạm, Diệp Tịch Vụ muốn báo thù đều bất lực.

Cũng vì như vậy nên Diệp tam tiểu thư đối với Cửu công chúa vừa tức vừa sợ.

Cửu công chúa nghe Tô Tô nói như vậy nhận định đối phương là sợ mình.

Cửu công chúa nói: "Nếu là bản công chúa tìm ngươi tỷ thí, phụ hoàng cùng Hoàng tổ mẫu tự nhiên sẽ không nói cái gì, xảy ra chuyện bản công chúa chịu trách nhiệm. Nhưng thật ra ngươi thua đừng cáo trạng với Diệp đại tướng quân."

Nàng ta nói lại một roi tử vung lại đây.

Tô Tô đẩy tiểu thái giám ở một bên ra.

Nàng rõ Cửu công chúa biết nàng muốn vào cung nên chờ riêng ở nơi này, thế nào cũng phải đánh nàng một chút, báo thù cho Diệp Băng Thường.

Cửu công chúa đánh nguyên chủ thành thói quen, nguyên chủ tuy rằng ác độc nhưng đặc biệt quật cường, chưa bao giờ cáo trạng.

Cửu công chúa thấy Tô Tô né tránh, nhếch môi đỏ lên: "Người đâu, đưa Diệp Tịch Vụ một cái roi."

Tô Tô vốn dĩ không nghĩ gây chuyện, vì vết thương từ Tu Chân giới, phải sắp xếp ổn thỏa. Nhưng nhân gian không thích đi lòng vòng, bọn họ thích niết quả hồng mềm.

Nếu tránh không khỏi Tô Tô dứt khoát từ trên mặt đất nhặt nhánh cây.

"Không cần, ta dùng cái này." Nàng đặt nhánh cây ngang bên người, thiếu nữ mặc áo hồng nhạt, làm tư thế phòng ngự.

Cửu công chúa tức giận cười: "Ngươi đây là nhục nhã bổn công chúa?"

Tô Tô: ......

Ngươi nói vậy thì là vậy.

"Chốc lát ngươi đừng khóc." Cửu công chúa giũ roi ra, ném về phía Tô Tô.

Tô Tô dùng nhánh cây ngăn trở, roi quất đến trên nhánh cây, nhánh cây trực tiếp bị gãy một đoạn.

Cửu công chúa khinh thường mà cười cười.

Tô Tô không nói chuyện, dùng thân mình hứng lấy.

Con đường tu chân vốn là không chỗ nào sợ hãi. Nguyên chủ sợ Cửu công chúa nhưng Tô Tô không sợ.

Nàng lấy nhánh cây thay kiếm, uyển chuyển nhẹ nhàng đối mặt với roi của Cửu công chúa.

Kiếm pháp của nàng là tông chủ Vô Cực Tông dạy dỗ, Vô Cực Tông kiếm, hàn ảnh náo náo, một kiếm có thể chặn núi tách biển.

Trong thân thể Diệp Tịch Vụ không có linh khí, không có cách nào vận hành nhẹ hồng kiếm quyết, ngay cả 1% uy lực kiếm ý cũng không thể dùng ra.

Nhưng đối với Tô Tô mà nói như này là đủ rồi.

Nhánh cây linh hoạt vòng qua roi sắc bén, bỗng nhiên tới gần thân thể Cửu công chúa.

Roi vốn chính là vũ khí xa chiến, đột nhiên bị người tới gần, Cửu công chúa hoảng hốt, trên cánh tay bị thương một chút.

Cửu công chúa đau đến roi rời tay, ngay sau đó nhánh cây để ở trên cổ Cửu công chúa.

Giật mình, Cửu công chúa thậm chí cảm thấy chống trên cổ của mình là một thanh kiếm sắc bén.

Nàng ta theo bản năng lui về phía sau, dưới chân lảo đảo một cái, té ngã trên đất.

Cung tì vội vàng đi đỡ nàng ta: "Công chúa!"

Cửu công chúa không dám tin tưởng, nàng ta bị ba chiêu liền ngã!

Tô Tô thu hồi nhánh cây: "Ngươi không có chuyện gì nói ta liền đi gặp Thái Hậu."

Sắc mặt Cửu công chúa đỏ lên, không có khả năng! Nàng ta sao sẽ bị Diệp Tịch Vụ đánh bại.

Trước kia không phải Diệp Tịch Vụ không hề đánh trả? Lần này nhất định là ngoài ý muốn.

Cửu công chúa không tin tưởng, nhặt roi trên mặt đất: "Đứng lại!"

Roi da xảo quyệt vung lại đây, hiển nhiên chính là hướng lên mặt. Xuân Đào cả kinh, vội vàng che ở trước mặt Tô Tô.

Nếu một roi này quất ở trên mặt Xuân Đào, Xuân Đào lập tức liền hủy dung.

Tô Tô thấy Cửu công chúa độc ác như vậy, cũng tức giận. Nàng kéo Xuân Đào ra, đơn giản ném nhánh cây trong tay ra ngoài.

Nhánh cây bị roi đánh thành hai đoạn, phía dưới rơi xuống trên mặt đất, đoạn trên bay đến mặt Cửu công chúa.

Cửu công chúa mở to hai mắt.

Mắt thấy nhánh cây muốn đánh trúng mặt Cửu công chúa, một nhát kiếm sắc bén chặn đứng nhánh cây.

"Hoàng huynh!"

Tô Tô chăm chú nhìn lại, một nam tử con ngươi như hàn tinh ngọc quan cầm nhánh cây.

Y mặc trường bào màu xanh thẫm, vai rộng eo thon, trên tay áo thêu vân văn, giờ phút này nhíu mày nhìn Tô Tô.

Tô Tô sửng sốt, không thể tưởng tượng lẩm bẩm nói: "Đại sư huynh......"

Người trước mắt cùng Đại sư huynh của nàng Công Dã Tịch Vô, lớn lên giống nhau như đúc. Chẳng qua trên người Đại sư huynh nhiều thêm vài phần tu chân nhân hậu, nam tử trước mắt càng thêm tuấn lãng.

"Không biết tiểu cửu chỗ nào mạo phạm Diệp tam tiểu thư mà tam tiểu thư muốn hạ độc thủ như vậy?" Tiêu Lẫm lạnh lùng hỏi.

Tô Tô nghe thấy thanh âm của y, trong lòng vừa ngọt ngào lại chua xót, thậm chí phiếm ra vài tia cảm giác kéo dài mật mật ủy khuất, nước mắt đều sắp giữ không được.

Nhưng đây đều không phải là cảm xúc của Tô Tô, Đại sư huynh đối với nàng mà nói là khoan dung dịu dàng, nàng kính trọng y như kính trọng huynh trưởng.

Nàng không có khả năng xuất hiện loại cảm xúc e thẹn muốn nhào vào trong lòng ngực y.

Hiển nhiên là cảm xúc của nguyên chủ còn sót lại quấy phá.

Nàng phản ứng lại, người trước mắt thế nhưng là Lục hoàng tử Tiêu Lẫm Diệp Tịch Vụ yêu đến muốn chết muốn sống.

Mà Đại sư huynh của Tô Tô, hồi lâu trước kia vì muôn dân chết trong đại chiến tiên ma, nghe nói là Ma Tôn tự mình động tay.

Sau đó, người y yêu là Dao Quang tiên tử cũng đi theo tuẫn tình.

Thấy Tô Tô ngơ ngác nhìn chằm chằm Tiêu Lẫm, Cửu công chúa lập tức dậm chân: "Hoàng huynh, còn may huynh tới kịp thời nếu không khuôn mặt ta đều bị nữ nhân này huỷ hoại!"

Cửu công chúa che lại mặt, tủi thân cực kỳ.

Tiêu Lẫm hỏi: "Diệp tam tiểu thư có cái gì muốn nói?"

Ánh mắt y lạnh lùng, Tô Tô bị y nhìn đến khó chịu.

Vượt qua nhiều năm lại lần nữa nhìn đến cố nhân, nhưng mà trước kia là Đại sư huynh đau nàng, hiện giờ là huynh trưởng của người khác.

Y che chở một nữ hài khác, lạnh lùng cùng nàng giằng co.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#truyện