Lúc ấy, khoảng 22h 09/09/2019

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi làm cô ấy buồn. Và tôi buồn theo, như muốn khóc. Nước mắt thằng đàn ông sợ đánh mất người mình yêu.
Một tối sau khi tôi trờ về phòng sau 1 ngày làm, 1 ca dạy tối. Gần 22h về đến phòng.
Tôi tìm đầu tiên là Hoa ơi. Muốn chuyện trò với c.
Nay hs t đóng học. T có tiền tiết kiệm. T ship đồ được cho c....
T cũng sai là t trêu c t nhớ nhầm giá
T sai t nhắn nhầm cho Việt là em nhưng gửi c để c đọc tg t trêu.
T cũng sai khi mà kiểu trêu mỉa c hiền hay không hiền.
Nhưng là t vô tư mà. T nhận xét c gì đâu? T trêu c có ý gì đâu.
Và c đã giận t. C nói t thật khó chịu, c không giận nữa nhưng thật lòng vẫn giận t. T biết chứ. Nhưng c biết không. C buồn, t có thể động viên. Nhưng c giận t. T nhói lắm. T buồn lắm c biết không.
Dù chỉ chút thôi nhưng t như chết lặng. Vì c là người t yêu nhất.
Đôi lúc t giận c, vì c giận t nhưng không nghĩ cảm xúc của t. C biết không, giận t vì nỗi nhỏ nhặt. Nhưng c làm t buồn thật biết bao nhiêu. Hơi nấc nghẹn không thành lời, mắt trào dâng bọt mặn. T biết phải làm sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro