Chương 2 : con đường cùng (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp tục :
Nhiều năm trước, có một người họ hàng xa trong gia tộc một ngày thấy con gián rơi vào chảo dầu đột nhiên tỉnh ngộ bỏ vợ con,xuống tóc đi làm sư ở một ngôi chùa cổ của địa phương.Không ngờ con đường đến với đức phật thông thuận, người họ hàng sau này trở thành hoà thượng chủ trì ngôi chùa.Vị hoà thượng tinh thông mệnh lý, danh tiếng vang xa. Nghe nói thậm chí các vị tai to mặt lớn, quyền cao chức trọng ở tỉnh và những người đứng đầu giới doanh nhân cũng tìm đến ông xin chỉ bảo. Người dân bình thường càng hay được ông tiếp.
Năm Bạch Mộc mười hai tuổi,vì muốn xin quẻ lành ,bố mẹ đưa cậu đến chùa thăm vị hoà thượng.
Vị hoà thượng già nhìn gia đình ba người hiền lành trước mặt, thấy yêu quý bọn họ. Ông liền lấy một tập sách cổ đã phủi đầy bụi, hỏi giờ sinh và bát tử của Bạch Mộc, lật giở kĩ lưỡng. Trên mỗi trang giấy đều là những thuật ngữ cổ xưa xa lạ viết từ phải sang trái. Vị hoà thượng già chỉ nói những câu tốt đẹp. Bạch Mộc, cậu nhớ rõ nhất hai câu:
"Có khí khái trượng phu nam nhi"

" Tam hợp xướng khúc,quý phi
hảo sắc"
Bạch Mộc, cậu không hiểu câu trước. Câu sau cậu nghĩ mãi cũng không thông, háo sắc là chỉ diện mạo của cậu không tồi hay là cậu thích người có ngoại hình đẹp ? Mãi đến tám năm sau, khi gặp Đồng Thụy An, Bạch Mộc lập tức lĩnh ngộ: đối phương quả là một chàng trai tuấn tú.
Nhất kiến chung tình, tái kiến khuynh tâm, gặp lần thứ ba đất đá bay mù mịt trời đất.
Yêu đương say đắm, ở bên nhau, kết hôn,sinh con. Tất cả đều tự nhiên như nước chảy thành sông.
Thật ra Bạch Mộc lại không hay biết rằng, hôm đó có một câu mà vị hoà thượng già ngẫm đi ngẫm lại, cuối cùng lại không nói ra:" Cuộc hôn nhân đầu không quá ba thu."
Kết hôn năm thứ hai, Đồng Thụy An ngoại tình. Người tình của anh ta nhỏ tuổi hơn, đồng thời có gia thế tốt hơn cậu. Hai người bắt đầu thường xuyên bắt đầu những cuộc cãi nhau không ngừng nghỉ. Bạch Mộc sử dụng mọi cách, từ khóc lóc, van xin đến treo cổ. Cậu từ bỏ vẻ thanh cao, rèn giũa trong mười bốn năm đi học, làm ầm ĩ với Đồng Thụy An, đáng tiếc rằng gương vỡ khó lành.
- Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro