chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trừng phạt jimin xong xuôi , jungkook vuốt ve cơ thể anh một lúc , làn da trắng nõn bây giờ đã xuất hiện những vết hồng hồng đỏ đỏ , jungkook diệu dàng bế anh lên , tiến về phòng tắm, đặt anh vào bồn tắm , cậu xả nước rồi cũng bước vào , ôm lấy tấm lưng jimin hướng về phía mình , nhìn những dấu tích ần đỏ trên cổ , vai anh, jungkook khẽ đưa tay lên chạm nhẹ vào chúng khiến Jimin giật mình lùi người ra nhưng ngay sau đó lại bị cậu kéo ngược về , ghé sát vào tai jimin , jungkook phả vào đó một làn hơi ấm nóng cùng tiếng thủ thì trầm trầm

" Lần sau đừng chọc tôi tức giận , nếu không tôi không biết sẽ làm gì với anh đâu "

" Tôi..tại sao..tôi có làm gì cậu đâu chứ? "

Jimin run rẩy , cơ thể chỗ nào cũng đau nhức thật khó chịu

" Được rồi ngồi im đi ...ngoan "

Jimin không hiểu tại sao tự nhiên jungkook lại ôn nhu, dịu dàng như vậy , thân thể đau nhức , mệt mõi , anh dựa cơ thể vào ngực jungkook , mặt cho cậu muốn làm gì thì làm

" Cậu...là đồ biến thái ! "

Jungkook ôm jimin vào lòng , cúi xuống hôn lên vàng tai đỏ ửng của anh

" Tôi xin lỗi , lần sau sẽ cẩn thận hơn không làm anh đau...ngoan...để tôi tẩy rửa cho anh "

Jimin đành ngoan ngoãn tựa vào lòng ngực rắn chắc của jungkook , mặc dù cậu đã cường bạo anh nhưng thật sự ...anh cũng không có lấy một chúc ghét bỏ nào , có phải anh bị thần kinh rồi không ? Nghĩ đến đây jimin lại có chúc tức giận, anh đâu làm gì sai , jungkook tưởng có tiền là có quyền , muốn làm gì thì làm chắc , anh xị mặt xuống , đưa tay gạt tay jungkook đang thoa sữa tắm trên người mình

" Cậu bỏ ra , tôi có tay tôi tự làm được"

Jungkook khẽ nhíu mày , mèo nhỏ đang ngoan ngoãn tự nhiên lại xù lông khiến cậu có chút khó hiểu , đưa tay xoay người jimin lại , khẽ nâng cằm anh lên bắt anh nhìn thẳng vào mắt mình

" Anh lại làm sao nữa? Tôi đã xin lỗi rồi cơ mà? "

" Cậu không tin tôi? Hôm trước phỏng vấn tôi đã nói vẫn độc thân rồi "

Jimin quay mặt thoát khỏi bàn tay của jungkook

" Hôm trước là chuyện của hôm trước, anh quyến rũ như vậy , bất kì lúc nào cũng có thể là của người khác "

Jungkook lại đưa tay xoay mặt anh lại , cúi đầu cọ cọ hai chiếc mũi vào nhau

" Jungkook , tôi không phải đồ chơi, tôi không phải của ai cả "

Jimin bỗng phẩn nộ đưa tay mình tạt một làn nước lên mặt jungkook , jungkook thấy jimin sắp bốc hoả liền đưa tay bắt lấy móng vuốt của anh , kéo anh về phía mình mà ôm lấy , làn nước mát lạnh , hai cơ thể trần trụi cọ sát vào nhau, bọt xà phòng mơn trớn trên từng nấc da thịt , jungkook đưa tay xoa xoa eo nhỏ, giọng bỗng dịu hẳng đi mấy phần

" Min min, anh không phải đồ chơi, nhưng anh là của tôi"

Vừa nói ngón tay jungkook liền trượt từ eo xuống khe mông , tìm huyệt nhỏ mà đi vào

" Umm...đồ biến thái này ..cậu..bỏ ra"

Jimin không ngừng uốn éo dãy dụa , định cất tiếng mắng chửi , nhưng lời nói mới chỉ đi tới cổ họng đã bị chặn lấy , jungkook vươn tới hôn anh thật sâu , chiếc lưỡi điêu luyện luồn lách hết vị ngọt trong khoang miệng nhỏ xinh này , nụ hôn kéo dài mãi tới khi jimin cả khuôn mặt đỏ ửng vì thiếu hô hấp , đập đập vào vai jungkook , cậu mới buông anh ra , đồng thời cũng đem ngón tay mình rút ra khỏi tiểu huyệt

" Như vạy mới sạch được , nếu không anh tính tự làm sao , tôi thật mong chờ được chứng kiến cảnh tượng anh tự làm sạch bản thân đấy "

Tắm rửa xong xuôi, jungkook ôm jimin về phòng nghĩ khi nhìn thấy căn phòng đằng sau tấm kính một chiều kia, jimin quay đầu lườm jungkook , lớn tiếng quát

" Mẹ kiếp , có giường mà cậu lại để tôi trên bàn "

Jungkook giật mình , đặt jimin xuống giường , dùng đôi môi của mình áp lên môi anh, hàm răng khẽ cắn nhẹ một cái

" A..đau ..cậu là chó đấy à ? "

Jimin nhăn mặt kêu đau

" Cái miệng xinh như thế , mà lại toàn nói lời không đẹp , thôi mau ngũ đi , tôi ra ngoài xử lý nốt công việc , tại anh mà công việc của tôi gián đoạn hết cả lên rồi "

" Là cậu đã cưỡng bức tôi , khốn..."

Chưa kịp nói hết câu , đôi môi của jungkook lại ập đến

" Anh không ngũ vậy cúng ta tiếp tục làm nhé ? "

Jimin giận dỗi vùi mặt vào chăn , cơ thể mệt mõi nhanh chóng chìm vào giất ngũ mang theo cả sự ấm áp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro