chap 17 ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mang tâm trạng bực tức đi tắm , jimin cần dùng nước lạnh để xoá tan cơn giận đang hừng hực trong người, lúc ra ngoài , đột nhiên phát hiện trên bàn có một hộp quà to, jimin tò mò cầm lên xem, nháy mắt liền choáng váng

" Có thích không ? "

Jungkook không biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng anh, cất giọng trầm ấm mà hỏi, jimin giật mình lùi ra sau vài bước trong lòng thầm nghĩ
" Cậu ta bị thần kinh đột xuất sao? "

" Anh có thích không? "

Jungkook vừa nói vừa tiến lại gần

" Không ai dạy cậu cách ứng xử như thế nào mới là lịch sự à ? Tặng quà kiểu này chưa bị người khác chửi là may lắm rồi "

Jimin đem hộp quà tuy nhỏ nhưng giá trị bên trong lại khiến người khác hoảng sợ kia đem đặt lại vào tay jungkook , sau đó anh cất bước chân đi về phía tủ rượu, tự tiện lấy một chai mà ngồi xuống mép giường, ngửa cổ tu một ngụm, hành động hết sức thoải mái như đây là nhà của mình vậy, mọi sự sợ hãi trước đó dành cho jungkook , bị cơn giận làm cho tan biến, mùi rượu thoang thoảng, cổ họng cũng đắng chát khiến Jimin cảm thấy khó chịu, lúc này đột nhiên anh cảm thấy bản thân quan tâm người đàn ông kia nhiều hơn tưởng tượng, trước khi gặp cậu ta, anh nghĩ chỉ cần có thể ăn uống mỗi ngày đầy đủ là anh sẽ sống thoải mái không cần ưu phiền ,  nhưng hiện tại, chỉ trong một cái nháy mắt thôi, jimin đột nhiên muốn biết vị trí của mình trong lòng jungkook , jungkook nhìn ra hình như anh đang giận dỗi, nhưng anh giận gì cơ chứ? , Cậu không nghĩ ra, cũng không muốn nghĩ nữa , đem bản thân tiến lại gần anh, quỳ một chân xuống dối diện với thân hình đang ngồi trên giường, cậu cất giọng ôn nhu mà hỏi

" Jimin ...anh giận tôi sao? "

Jimin không trả lời mà quay mặt đi tiếp tục cầm chai rượu lên uống, jungkook thấy vậy liền ngăn lại, đưa tay đoạt lấy chai rượu trên tay anh, vươn người lên đây jimin xuống giường, jungkook theo đà đó nhanh chóng mà đè lên người anh

" Mau nói cho tôi biết, rối cuộc anh muốn gì? "

Jimin nhếch mép lên cười, trả lời bằng giọng nói lạnh lùng

" Tổng giám đốc , cậu nói hôm nay công ty rất bận? "

Jungkook nghe xong liền hiểu ra vấn đề liền cất giọng thanh minh

" Thật sự là rất bận, tôi đến đó chẳng qua là đột xuất phải đi thôi, jimin anh tại sao lại ở đó ? anh đau ở đâu sao ?"

" Vậy nồi cháo đó...cũng là đột xuất mà chuẩn bị sao ? " 

Jimin không trả lời jungkook mà lập tức hỏi ngược lại

" Nồi cháo ? Đó chẳng phải tôi nấu cho anh sao? Trong nhà cũng không còn gì , tôi chỉ đành nấu cháo ! Ai mà ngờ được mẹ tôi lại sai tôi đến thăm con nhóc đó chứ ! Tiện tay nên mang đi thôi! "

" Con nhóc ? "

Jimin nheo mày hỏi khi soi ra được vấn đề chính

" Quen từ bé ! "

Jungkook nhàn nhạt trả lời vẫn như nguyên tư thế mà đè jimin dưới thân

" Ồ ! Thì ra là vị hôn thê !"

Jimin chỉ buông lời trêu đùa nhưng không ngờ phản ứng của jungkook lại làm trái tim anh nghẹn lại , jungkook chỉ im lặng nhìn anh, một câu cũng không đáp , thấy jungkook như vậy , jimin liền đoán ngay anh đã nói đúng,trong lòng vô cùng uất ức, có vị hôn thê rồi mà mấy ngày qua còn tình tình tứ tứ với anh, còn nổi điên khi anh gặp người khác , jimin rũ mắt , đẩy mạnh thân hình cường tráng của jungkook một cái

" Jungkook , làm phiền cậu tránh ra, tôi nghĩ tôi không nên ở đây ! "

Vì jungkook đang lơ đãng không biết phải trả lời anh như thế nào liền bị anh đẩy mạnh , nhất thời không kịp phản ứng, jimin như một con mèo nhỏ chui ra giữa khuỷu tay, thoắt cái đã thoát ra được khỏi người cậu , jungkook vội vàng bắt lấy cổ tay anh giọng bắt đầu mất kiềm chế

" Anh không nên ở đây ? Vậy anh định đi đâu ? "

Cùng lúc đó điện thoại jimin vang lên, jungkook tự tiện thay anh lấy điện thoại trong túi quần , nhận máy dơ lên, không quên bật loa ngoài , đầu dây bên kia vang lên một dọng nói lả lướt của một người con trai

" Min min ~ mấy nay cậu mất tít đâu đấy , tôi nhớ cậu chết đi được! "

Nghe cái giọng nói ẻo lả đó , jimin liền biết đó là Azura ,là người làm cùng anh tại Thiên Nhai, nhưng khác ở chỗ , cậu ta là một kỹ nam, trong lòng đang sẵn cơn giận, lại không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa , jimin trời không sợ , đất không sợ , hung hăng dõng dạc nói

" Cậu đang ở đâu , tôi qua chỗ cậu"

Chưa kịp nghe câu trả lời, điện thoại của anh ngây lập tức bị Jungkook ném vỡ , cổ tay bỗng dưng bị Jungkook siết chặt, hai tay bắt chéo đưa lên đầu , toàn thân lại lần nữa bị cậu đẩy xuống giường rồi đè lên, cả khuôn mặt jungkook toả ra đầy sát khí, gằn giọng nói vào tai jimin

" Tôi cho phép anh đi chưa ? "

" Đau ...thả tôi ra"

Sức jungkook dùng rất mạnh, bị cậu nắm cổ tay jimin tưởng chừng như cổ tay anh sắp bị cậu bóp cho vỡ vụn , jimin giương mắt nhìn lên, đáy mắt lấp lánh ánh nước của sự ấm ức không nguôi, anh liền tức giận giãy dụa

" Jungkook...cậu không hiểu gì hết ..buông tay..tôi muốn đi khỏi đây!"

Jungkook cười lạnh một tiếng ,bàn tay di chuyển xuống phía dưới phủ lên bờ mông căng tròn, sau đó đẩy mạnh anh một cái để cả cơ thể anh dính sát vào trên người mình

" Đi ? Anh tính đi đâu ? Anh tính tìm cô ả tỏ tình anh hay muốn về với tên ẻo lả đó ? Tôi không nghĩ anh lại thích ở trên như vậy đấy , bản thân tôi cảm thấy ...cơ thể này ...ở dưới vẫn là tốt hơn!! "

Jungkook nói chuyện một cách trắng trợn, bàn tay còn không đàng hoàng vuốt ve bờ mông anh qua lớp vãi mỏng, sau đó cảm thấy quá vướng víu liền đem chúng xé ra từng mảnh, cơ thể mĩ miều , cảnh tiên từ từ hiện ra

" Cậu...đừng như vậy "

Jimin hoảng sợ thốt lên, nhưng ngay sau đó anh buộc mình ổn định hơi thở , không muốn bị cậu nhiễu loạn tâm trạng nữa , anh giương mắt nhìn jungkook

" Giám đốc , dáng vẻ này của cậu thật sự là rất giống đang ghen "

Đáy mắt jungkook xẹt qua một tia tăm tối, tay cậu bất ngờ trượt xuống giữa khe mông rồi tiến thẳng vào tiểu huyệt , ngón tay thon dài không ngừng đưa đẩy , thăm dò

" Này ..jungkook...cậu bị điên à ? "

Jimin run lên , toàn thân bỗng căng cứng, hạ thân khó chịu đang dần bức điên anh, jungkook cúi đầu liếm nhẹ lên vành tai của jimin

" Không phải nói tôi khen sao ? Đương nhiên tôi sẽ ghen , Để tôi cho anh biết , khi tôi ghen sẽ như thế nào "

Jimin dùng sức đẩy jungkook ra

" Cậu ..tránh ra...tránh ra đừng chạm vào tôi"

Jungkook cứ thế mặt anh dãy dụa, nở nụ cười gian tà đáp lại

" Anh xác định muốn tôi đi ? Nhưng mà ...nơi này của anh lại không nghĩ như vậy "

Vừa nói jungkook vừa đẩy mạnh ngón tay tàn ác không ngừng ra vào trong cơ thể anh , jimin sợ mình không kiềm chế được phát ra tiếng, nên đã cắn chặt môi chỉ vì không muốn tên sói kia được như ý, nhưng con sói này thật sự không có ý nghĩ bỏ qua cho anh, một ngón còn chưa đủ, lại thêm liên tiếp hai ngón tay nữa trượt vào

" Um...umm.."

Huyệt động được lấp đầy , sâu bên trong lại bị đỉnh liên tục nên đã khiến Jimin chịu không được mà bật ra tiếng , hai chân anh mềm nhũn, cơ thể co rúc liên hồi, động tác mạnh mẽ dữ dội liên tục tấn công vào tiểu huyệt  mềm mại , cảm giác rạo rực trong nháy mắt lan toả khắp cơ thể anh , từ lỗ nhỏ tiểu huyệt ,dâm thủy cứ thế tuôn ra , theo cử động ngón tay và bàn tay va chạm, tiếng nước càng trở nên vang dội rõ ràng , giọng nói khàn đặt của jungkook vang lên

" Min min...đây chính là cái anh nói không muốn sao? Anh có biết chỗ này của anh hiện đang hút chặt ngón tay tôi như thế nào không? "

Jimin nghe vậy vừa thẹn vừa tức đến đỏ mặt , cắn mạnh vai jungkook một cái sau đó cất giọng đanh đá nói

" Cút....mau cút khỏi người tôi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro