CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Ngọc hoảng hốt thất kinh vì lực đạo nắm lấy tay mình khá mạnh lại có phần thô bạo , nàng nhanh miệng .

" Là ta , là ta "

Mà hắn nào có biết nàng là ai .

Nam nhân áo trắng nghe nàng trả lời tay càng siết chặt hơn nhanh chóng ngồi dậy " Ngươi là ai ? sao lại giám phi lễ với bản thần nói xem ngươi là yêu quái phương nào ? "

Bạch Ngọc tay bị siết chặt đau đớn khó nhọc trả lời " Ta không phải là yêu quái , ta là tiên tử , à không ta là Thánh Y của Thanh Khâu ta là người đã nhặt ngươi về bên bờ Đại Thủy "

Nam nhân áo trắng khẻ chau mày tay cũng nới lỏng ra , miệng hắn nói

" Thánh Y Thanh Khâu ? "

Cái tên này khiến hắn ngờ ngợ nhưng trong hoàn cảnh này hắn tốt nhất vẫn nên đề phòng .

Bạch Ngọc nhân lúc hắn không để ý liền vùng vẫy thoát ra , nàng xoa nắn cái cổ tay sắp bị tên kia bóp vụn ra bụng thầm nghĩ trách mắng " Lời Bạch Ngọc ta nói không lẽ lại linh nghiệm như thế sao ? Lần này cứu vật vật không trả ơn mà lại còn báo oán xém chút nữa bàn tay dã thuốc của ta vì hắn mà phế thật rồi "

" Ngươi thật sự là thánh Y của Thanh Khâu sao ? " Hắn nhìn nàng nghi hoặc vết thương lại đột nhiên bộc phát khiến tâm mạch như đứt ra tay hắn ôm chặt lấy ngực ho khan một tiếng sắc mặt trông rất tệ .

Bạch Ngọc nhìn hắn e sợ lại có chút bực dọc .

" Đương nhiên rồi , đây là Thanh Khâu nơi này chính là nhà ta , xung quanh đều là thuốc và thảo dược , ta lại vớt con chim lớn như ngươi từ bờ Đại Thủy về cứu lấy mạng ngươi nếu không nhờ Linh Hương Thảo ta cho ngươi uống ngươi có thể hóa thành hình người tỉnh dậy được sao ? Vả lại Linh Hương Thảo là tuyệt môn của ta nếu ta không phải là Thánh Y thì còn ai vào đây nữa ? Ngươi đã không biết ơn còn muốn bóp gãy tay ta , thật là không có đạo lý " .

Nàng nói vẻ mặt ấm ức , thân nam tử áo trắng sau khi nghe nàng nói xong bây giờ hắn mới nhớ lại , lúc hắn giao chiến với yêu ma ma giới đã bị thương rất nặng tiên khí giảm đi rất nhiều đến mức hiện cả chân thân , bản thân bị nước ở Thủy Lưu cuốn đi không hay biết hắn còn ngỡ mình đã chết trong lúc mơ màng chỉ cảm thấy có thứ gì đó vừa lãi nhãi than thở bên tai hắn vừa cõng hắn đi , cứ ngỡ là ảo ảnh tỉnh dậy đã thấy mình nằm trên giường thì ra là nàng đã cứu hắn , hắn tuy phòng bị khiến nàng bị thương là để tự vệ nhưng ngẩm lại hành xử có chút không đúng thật .

Hắn ôm lấy ngực cố gắng mở miệng tuy cơ thể vẫn còn suy yếu nhìn nàng .

" Ta thật sự hiểu lầm Thánh Y , thì ra là nhờ ơn Thánh Y cứu mạng , ngày sau bình phục ta nhất định báo đáp "

Bạch Ngọc lắc đầu phủi tay tỏ tý không cần " Thôi đi , thôi đi con chim lớn như ngươi xém chút bóp gãy cả tay ta , ta còn trông mong ngươi báo đáp "

" Ta chỉ là nhất thời phòng bị mạo phạm Thánh Y " Vẻ mặt hắn nhìn nàng thành khẩn giây sau nói tiếp
" Nhưng mà tạm thời có thể cho ta tá túc ở đây một thời gian để trị thương hay không ? "

Hắn là đang cầu khẩn nàng sao ? Bộ dạng lại trong rất đau đớn đáng thương như vậy .

Bạch Ngọc nàng lại nghĩ " Xong rồi, xong rồi con chim lớn đó muốn ở lại nhà ta lúc hắn mới tỉnh dậy chưa hồi phục hẳn đã muốn bóp gãy tay ta , có khi nào hắn khỏe hẳn lại muốn dùng mỏ chim ấy nuốt chững ta hay không ? Lỡ hắn không phải đơn thuần là một con Hạc như ta suy đoán mà là một con chim Ưng thích ăn thịt thỏ thì sao ? Ta nhìn trông lại thơm ngon thế này lần này Bạch Ngọc ta thảm thật rồi "

Bạch Ngọc suy đi nghĩ lại vẫn nên là tìm cách đuổi hắn đi nhưng giữa lúc nàng muốn mở miệng từ chối thì hắn lại nôn ra một bụm máu đỏ sẩm trước mặt nàng .

Bạch Ngọc hành y thấy chết sao lại không cứu , vội vàng chạy đến đỡ hắn miễn cưỡng buộc miệng nói .

" Được rồi , được rồi thấy ngươi đang bị thương ta thân là Thánh Y Thanh Khâu sao lại không cứu giúp , như thế thật là có lỗi với danh xưng Thánh Y này " Nàng đỡ hắn nằm xuống " Ngươi mau nghĩ ngơi đi , ngươi bị thương rất nặng nguyên thần chắc cũng tổn thương không ít " Nàng dùng khăn tay lau khóe miệng dính máu cho người đang nằm trên giường tiện thể nhét nó vào tay hắn .

Nàng giải thích với hắn " Linh Hương Thảo tuy là thần dược Thanh Khâu nhưng cũng không thể giúp ngươi hồi phục hoàn toàn trong nhất thời được ,
Bây giờ ta sẽ đi điều chế thêm đan dược ngươi cứ nằm đây nghĩ ngơi đừng chạy lung tung Thanh Khâu tuy an toàn nhưng mà ngươi không phải người ở đây , ngươi mà đi lạc có mệnh hệ gì thì đừng có mà trách ta không báo trước "

Hắn ho khan thuận ý " Ta biết rồi , đa tạ Thánh Y chỉ dẫn "

Bạch Ngọc gật đầu " Ừm " một tiếng rồi xoay người đi hái thuốc .

Hắn nằm trên giường nhìn bóng nàng bước đi , vết thương lại trở nặng nên ngất đi lúc nào không hay biết .

.....

" Tuyết Sâm , Ngân Nhĩ ,Tuyết Tử , Linh Chi , Hồng Sâm , Hoa khô , linh Mộc " Bạch Ngọc lẩm bẩm trong miệng cách bài chế thuốc tay phải dùng giá khuấy đưa lên gãi gãi cái đầu nhỏ .

" Còn thiếu thứ gì không nhỉ ? Mật ong trăm năm ta cũng bỏ vào rồi , ngay cả cỏ u mê ta cũng bỏ vào rồi vậy thì thiếu thứ gì nhỉ ? " Nàng ngẩm nghĩ bổng nhớ ra một thứ " À phải rồi là Thủy Linh Châu " Bạch Ngọc mau chóng lấy Thủy Linh Châu từ túi gấm ra bỏ vào nồi dùng linh lực nung nó lên và rồi kết quả còn hơn cả mong đợi thứ nước nàng chưng cất điều chế bấy lâu cuối cùng cũng thành công , nước trong nồi sau khi có sự góp phần của Thủy Linh Châu đã dần chuyển sang màu xanh trong vắt óng ánh như nước biển mùi thơm lại ngào ngạt như trăm hoa .

Bạch Ngọc nhảy nhót vỗ tay ăn mừng vô cùng phấn khởi.

" Thành Công rồi , thành công rồi tốt quá , nhưng mà thuốc đã điều chế xong bây giờ ta nên đặt tên gì cho nó nhỉ ? " Nàng ngẫm lại " Dù sao đây cũng là phương thuốc do ta sáng chế có thể chữa được nguyên khí tổn thương , hồi phục linh lực , bách độc xuyên tâm là thần dược hiếm có trong lục giới ta phải đặt cho nó một cái tên thật oách mới được " Bạch Ngọc đi tới đi lui dậm chân vận não suy nghĩ cuối cùng lại nghĩ ra một cái tên đặt là
" Bạch Ngọc Thủy " Ý nghĩa là do nàng điều chế nên tên cũng phải lấy tên nàng thế thôi .

......

Bạch Ngọc điều chế thuốc xong liền đem Bạch Ngọc Thủy đến tìm chim lớn , sau khi nàng đi luyện đan dược con chim lớn ấy vẫn nằm yên bất động có lẽ vết thương khá nặng nên hắn mới hôn mê lâu như vậy .

Nàng khẽ ho hai tiếng " khụ , khụ " Nhưng con chim lớn ấy vẫn không tỉnh " Sao lại không tỉnh ? " Nàng lại lấy tay đẩy hắn " Vẫn không tỉnh , chết rồi sao ? Ê chim lớn ta điều chế thuốc xong rồi ngươi mau ngồi dậy uống đi "
Nàng chau mày tay cầm chén thuốc

" Ê ngươi có nghe không đó ? " Nàng lại đưa tay để bên mũi hắn " Chưa chết , vẫn còn sống " Giây sau lại dùng tay đưa lên trán hắn " Sao lại nóng thế này ? " Nàng quan sát hắn thấy sắc mặt hắn dường như rất tệ trắng bệt ra như kẻ thiếu máu trầm trọng, Linh Hương Thảo nàng cho hắn uống dọc đường chỉ tạm thời giúp hắn cầm cự đôi chút bây giờ dù hắn không mở mắt thì nàng vẫn nhận thấy rỏ từng cơ mặt đang căng lên vì đau đớn của hắn , Bạch Ngọc thở dài " Haizz ,được rồi ta làm ơn thì làm ơn cho trót ngươi không cần tỉnh lại ta sẽ đút thuốc cho ngươi "

Bạch Ngọc ngồi xuống bên cạnh giường vén tay áo múc một muỗng thuốc đưa lên miệng thổi phù phù sau đó đút cho hắn nhưng nước thuốc lại không chảy vào miệng hắn mà cứ ào ạt chảy thành dòng theo khóe miệng ra ngoài .

" Ẩy , sao ngươi lại không uống , ngươi có biết Bạch Ngọc Thủy của ta quý giá lắm không ? Thật phiền phức mà "

Nàng chau mày dùng khăn tay lau nước thuốc đổ trên người hắn miệng lẩm bẩm " Ta không biết mắc nợ gì con chim lớn nhà ngươi mà phải đi hầu hạ ngươi thế này , đúng là làm khổ một Thánh Y như ta"

Nàng càm ràm cứ như thím cải bẹ sát hàng rào nhà nàng mà nàng hay chê phiền phức .

Định bụng không đếm xỉa tới hắn nữa nhưng lại nghĩ hắn bị thương nặng hôn mê như vậy không tự uống thuốc được là phải , cũng không thể trách hắn nhưng nếu hắn không uống thuốc nhất định sẽ không thể khỏi được , hắn sẽ ở lại luôn nhà của nàng như thế thì lại càng phiền phức hơn .

Cho nên Bạch Ngọc suy ra tính vào liền nhớ ra một cách đó là dùng miệng đút thuốc cho hắn , nàng nghĩ tới cách này không phải là không có lí do bởi vì nàng còn nhớ rất rõ có một lần nàng cùng lão Mộc xuống nhân giới chơi tìm thảo dược vô tình nhìn thấy một nữ nhân đang dùng môi mình áp lên môi một nam nhân khác đang nằm trên một bài cỏ gần vách núi , lúc ấy nàng có hỏi lão Mộc là bọn họ đang làm gì thì lão lại cười nói với nàng nữ nhân kia đang đút thuốc cho hắn một loại thuốc rất ngọt ngào , lão còn gian xảo nói với nàng , nàng là y nữ nếu có cơ hội thì nên dùng thử cách này để thử nghiệm cái mới trong y thuật , thì ra kinh nghiệm thực tiễn là đây mấy khi lại được vận dụng thực tế .

Nghĩ thế nàng bưng chén thuốc trong tay đưa lên miệng uống một ngụm rồi cúi người dùng miệng đút thuốc cho hắn .

Môi kề môi , đôi môi nhỏ của nàng thỏ trắng đặt lên đôi môi tựa như không son mà đỏ kia của hắn , Bạch Ngọc không nhắm mắt , mắt lại nhìn chằm chằm vào mặt hắn môi để yên cho thuốc chảy vào miệng từng giọt từng giọt , từng dòng từng dòng .

Nàng cảm thấy thì ra môi con chim lớn này lại mềm như vậy , mịn như vậy , rất giống đậu hủ chưng mật mà nàng hay ăn thuốc trong miệng nàng tuy đắng nhưng sao nàng lại thấy ngọt như thế này , có phải nàng thử thuốc nhiều quá nên thần trí có vấn đề rồi hay không ? Mặt hắn lại tuấn mỹ như vậy lúc bất tỉnh lại càng thêm yêu nghiệt khiến con người ta sinh ra ý niệm không trong sáng , tim nàng bổng đập mạnh nàng có thể cảm nhận được nó .

" Không được , không được mình lại bị gì thế này ? " Bạch Ngọc vội vàng rời khỏi môi hắn , mặt đỏ bừng bừng nàng đơn thuần chỉ là muốn đút thuốc cho hắn uống thôi mà sao lại thành ra mạch đập , tim run thế này .

Bạch Ngọc chộp lấy cốc nước trên bàn ra sức uống lấy uống để ngay lúc này nàng nghe tiếng nói phát ra trên giường rất mơ màng " Ta khát nước " Giây sau cánh tay nàng bị kéo xuống một tay của hắn đưa lên đặt nhẹ lên đầu nàng thuận thế đẩy đầu nàng xuống hướng môi nàng về phía hắn dùng miệng rút sạch nước trong khoang miệng nàng.

Bạch Ngọc mắt tròn như trăng rằm không chớp được tay hắn lại giữ chặt lấy đầu nàng dùng đôi môi tà mị kia một lần rồi lại một lần mút lấy môi nhỏ của nàng như tìm kiếm thứ gì đó một lúc mới nhẹ nhàng buông ra , môi hắn chỉ hơi rời môi nàng trong tích tắc " Ta khát , ta rất khát " Bạch Ngọc chớp mắt phát hiện người hắn rất nóng như trứng rán trên chảo , trán hắn lấm tấm mồ hôi nàng đoán vết thương lại tái phát , Bạch Ngọc Thủy mới uống vào sẽ xung độc nên ắt hẳn sinh ra cảm giác khô khốc trong cơ thể nên hắn mới cảm thấy khát nước như thế này , nàng lại quên đi hắn vừa mới phi lễ với nàng chỉ máy móc
" Ờ " một tiếng rồi bưng nước lên uống , tiếp đến lại bị hắn kéo xuống dùng môi rút sạch hết lần này đến lần khác .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro