Chap9: Đừng giống hắn ta quá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong Cung Điện Hoàng Gia
-Bà chắc chắn là ko ai bik sự thật này chứ?? Alan ngồi trên ghế sofa nói
Phía đối diện 1 người phụ nữ đứng tuổi với dáng vẻ thanh nhã cầm ly trà trên tay bà nói
-Ngài cứ yên tâm
-Nhưng lỡ nó lộ ra thì sao bà sẽ chịu trách nhiệm chứ bà Sasan?? (Alan trầm giọng nói)
-Đã 2 năm rồi cậu ta ko có dấu hiệu nhớ lại chuyện gì, ko lẽ trí nhớ cậu ta quay trở lại chỉ sau vài ngày à, ngài lo xa quá rồi (Sasan cười nhẹ )
-..........
-Dù thế ta vẫn sẽ coi chừng cậu ta (Alan ngồi dậy ik ra khỏi phòng)
-Chắc chắn sự hiện diện của Han ko còn trên đời này nữa thôi mà thay vào là.............
Căn phòng lại trở về sự im lặng cùng với sasan
••••
/Reng ~~~/
-Haizz mệt thật. (Kin nằm dài trên bàn than thở)
-Về thôi kin (Gin sữa soạn đồ học tập trên bàn cho vào cặp )
-illu nii và Shin nii đang đợi đấy
Ik dài trên hành lang lớp Kin và Gin cx gặp Shin và illumi bốn người họ cùng nhau ik về trên chiếc xe do Kei chở. Có lẽ illumi suy nghĩ hơi nhiều vì câu nói của Kei cậu còn nhớ hồi bé
••••
10 năm trước
Khi ấy mẹ cậu mất cậu đã khóc rất nhiều tới sưng cả mắt, cậu lúc nào cũng chỉ ngồi trong vườn 1 mik
-Ngài bùn ko (1 cậu bé hỏi cậu)
-um (cậu khẽ gật đầu)
Nhìn cậu bé hơn mik vài tuổi illumi hỏi
-Anh là ai?
-Illumi sama Tôi là người hầu của cậu tôi tên Han
-Sau anh bik tôi ở đây, nơi này là nơi bí mật của tôi mà?? (illumi tròn mắt hỏi)
-Hì mỗi lần ngài khóc ngài thường ra đây mà đúng ko?? (Han cười tươi nói)
-Ko có ,tôi ko có khóc (illumi to tiếng nói)
-Nhưng mắt ngài vẫn còn nước mắt kìa -_-
-Chỉ là mưa thôi
-Nhưng trời đâu có mưa!
-1 chút trời sẽ mưa ._.
Han nhẹ xoa đầu cậu
-Ngoan nào rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi! Illumi im lặng ko nói gì vội ôm lấy Han không gian cứ thế im lặng
-Han này (illumi nói)
-Vâng
-Anh sẽ không bao giờ rời xa tôi chứ??? Han khẽ cười nhìn cậu đôi tay vuốt nhẹ khuôn mặt bé nhỏ của cậu
-Chỉ cần là ngài muốn, sinh mệnh của tôi tôi dành tặng cho ngài........





•Hết chap 9

                    "Cầu vòng sau lại chọn xuất hiện sau cơn mưa?? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mỹ#đam