Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 10

Chiếc xe dừng tại nhà hàng "Quê Tôi". Trang trí bằng những lá dừa tươi và khô, ánh đèn và lấp lánh bao chùm cả chiếc xe đen.

Huy Nam bước xuống trước, tôi nắm lấy cánh cửa định bụng đẩy ra rồi xuống. Huy Nam lên tiếng:

- Để anh!

Anh lịch lãm đi ra phía tôi, từ từ mở cánh cửa xe ra. "Pặc" cửa mở, tôi nhẹ nhàng mỉm cười bước xuống.

Anh Huy Nam dẫn tôi đi vào trong, từ đâu nghe tiếng la rầy chửi bới của người lớn xen kẽ tiếng thút thít của trẻ con.

- Tao đã cảnh cáo mầy không được tới quán nữa rồi cơ mà? Sao mày ương quá zậy? (Tiếng của đàn ông)

- Ông ơi, cháu mấy hôm chưa bán được gì, cháu chỉ muốn bán chút ít rồi ra thôi mà... hức!

- Muốn bán thì xéo ra chỗ khác, đừng làm quán tao ô uế vì tụi mày. . . (Ông ta giật giỏ hoa từ tay cô bé) Hoa à?....này thì bán cho chó nó mua...!

Ông ta ném bịch xuống đất, dùng chân dẫm nát bông hoa hồng. Cô bé vùng vằng đẩy ông ta, nhưng sức yếu, cô bé nằm xuống ôm những bông hoa còn sót lại. Với tay nhặt những bông hồng khác, ông ta thấy vậy liền dẵm lên bàn tay bé bỏng không thương tiếc....

Tôi chau mày hùng dũng bước tới chổ đó. Ác ôn, thật ác ôn. Người đâu mà bắt nạt đánh đập trẻ con như vậy? Huy Nam ngạc nhiên với gọi tôi, tôi nghe nhưng cảnh trước mắt như vậy tôi không chịu được. Sao có thể được chứ?

- Dừng lại!

Tôi hét lên rồi tới bên đẩy ông ta 1 cái thật mạnh. Mất đà, ông ta ngã dụi đằng sau. Cô bé nhanh chóng rút tay lại,nhặt hết bó hoa lành lẫn tàn bỏ vào giỏ bị gãy.

- Cô làm cái gì vậy?

"Bốp" Tôi giật mình quay lại nhìn, không thể ngờ. Trước mắt tôi, Huy Nam đang sốc áo của ông ta lên. Mắt trừng trừng nhìn ông ta, nghiến răng dằn từng chữ.

- Ông không phải là con người, bạo hành trẻ em như vậy trong điều luật ông biết mình sẽ phải trả giá như thế nào ông biết không? Con bé nó cũng như con ông vậy, bị người khác đánh chắc ông cũng vui chứ?

Ông ta xanh mặt im lặng.

Tôi phủi người con bé, ánh mắt cảm thương nhìn con bé.

- Em có sao không?

Cô bé lắc đầu không nói gì.

                      __________________

--- Trong Nhà Hàng ---

- Em ăn đi!

Tôi gắp con tôm nhỏ cho cô bé, chắc lâu không được ăn nên cô bé rất đói. 3bát cơm tiêu hóa nhanh trong vài phút.

Tôi quay sang Huy Nam, anh ấy xoa xoa tay có vài đốm bầm nhỏ. Chắc anh đau lắm.

- Em tên gì???

Cô bé ngừng ăn, đặt bát đũa xuống một cách chậm rãi. Tay quệt nhẹ mồm.

- Xam...

- Em tên Xam hả??? Chị tên Tú M....À, chị tên Thảo My....

Bắt được ánh mắt của Huy Nam nhìn tôi, may tôi kịp thời sửa chữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro