Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5: Nhật Ký Của Thảo My

Cuối cùng, cô bạn Mèo đen cũng buông tha cho lỗ tai tội nghiệp của tôi. Cô nàng muốn Thảo My nhớ lại, cô đã kể từ chuyện nhỏ tới chuyện lớn về hồi nhỏ của Thảo My. Thì ra cô bạn đã là bạn từ hồi nhỏ. Cũng là bạn thân không kém gì tôi với Tuyết Veryger của tôi.

-"Tui kể vậy....Bà nhớ ra được tị gì chưa?"

Tôi cũng chẳng ấn tượng gì cả, Mèo đen hỏi nhớ tị gì chưa là cô nàng muốn tôi nhớ ra một chút gì đó cũng được.

Phải để cô thất vọng rồi, nhưng dù sao nói qua loa thì tôi biết, cô Mèo Đen này là cô nàng hài hước, cá tính.

-"Vậy còn Khánh thì sao???"

"Khánh" ? Đó là ai vậy? Không phải là anh Văn Khánh chứ? Tôi cũng nghe báo viết, anh và Thảo My luôn đi bên nhau. Liệu có phải không nhỉ?

-"Cậu ấy.....bà có ấn tượng gì không?"

Tôi lắc đầu gượng gạo cười, tuy trong ánh mắt cô có hơi lo lắng. Nhưng tôi chẳng biết chuyện gì xảy ra giữa họ cả. Liệu có giống như báo viết không ta.

-"Hắn biết bà mất trí thì chắc lo cho bà lắm"

-"Hắn là gì của tui?".

-"Bà không nhớ thật hả?"

Cô Mèo Mun này có hỏi thừa lắm hông? Mất trí nhớ thì sao nhớ, mà có phải tôi đâu mà bít.

-"Hàiz...bà quên hắn cũng tốt....đở đau lòng hơn...."

"Cũng tốt", "Đỡ đau lòng" . Thì ra là hai người yêu nhau và đã chia tay. Hỏi sao cô Mèo Đen buồn tới vậy, đau lòng hộ bạn thân đây.

-"Á chết.... Lở hẹn với đạo diễn rồi..."

Mèo Đen nhì đồng hồ, có 9h hơn mà.

-"Tính qua rủ bà đi xem tui nhận vai mới, ai ngờ bệnh....thui, tui đi nghen... Bái bai"

Tôi tiễn cô nàng ra cổng, cô dắt xe ra rồi nổ máy đi.

Tôi tính lên phòng ngủ tiếp, nằm giường tôi chằn chọc không ngủ được. Tôi nghĩ : Mình mãi mãi ở trong thân xác này sao? Nhất định phải có cách nào đó chứ? Tuy có viết mấy tiểu thuyết, nhưng về truyện hoán đổi linh hồn này thì tôi chưa từng viết. Mà tuy có xem qua loa, nhưng tôi không đọc tới đoạn cuối.

Tôi tin là sẽ có cách...

Tôi muốn biết rõ hon về cô ca sĩ này. Cố gắng tìm thứ gì liên quan tới cô. Ví dụ ghi chép, hay sổ tay, hay nhật kí cũng được. Đúng rồi, cuốn nhật ký đó, mình phải tìm được. Tôi biết, như vậy cô nghĩ tôi xúc phạm quyền riêng tư. Nhưng tôi cần được biết.

Trong ngăn bàn trang diểm không có, các ngăn cũng vậy. Thảo My, cô cất ở đâu? . Tủ quần áo cũng không có, tìm kĩ lắm rồi. Trên nóc cũng không hề có...Kệ tủ sach cũng vậy, tách từng quyển một xem.... A... Thì ra nó ở dưới quyển quen thuộc này.

.........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro