C.7. Tiệc trà và ba người mẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Elena mời Sterling đến tiệc trà của bà. Sáng sớm đã đón người đến nhà, sau đó lôi kéo người ta ở trong bếp cả một buổi. Người thì không thấy đâu nhưng tiếng cười nói thì vang vọng cả một góc nhà. Nhưng hầu hết lại là tiếng cười nói của phu nhân Elton. Arden bật chế độ chăn thả, giao người cho mẹ liền chạy đi giải quyết công việc. Lúc xuống bếp định tìm đồ ăn, mắt chỉ vừa giao nhau, còn chưa kịp lên tiếng thì đã bị Rory nắm cổ áo kéo đi đấu tập. Tra tấn nhau đến trưa, hai người chậm chạp đến phòng bếp định mò đồ ăn, người lúc này đã ra vườn, chuyện cười nói thì vẫn như cũ, chỉ khác địa điểm.

"Tiệc trà gì mà từ sáng đến trưa?"

"Đến khuya còn được thì huống gì",Rory uống nước như chưa từng được uống, vừa xong liền quay qua, vỗ vai Arden khiến cô bị sặc,"Đi, làm lại"

Rory nôn nóng chờ Arden ho xong, chỉ để lại cho ông một ánh mắt,"không", lại chậm chạp đi mở tủ lạnh,"Ba, tính ra thì con về nhà còn chưa tới một tuần, ba ép con nữa, con đánh ba ra tro"

Rory bị nói tới suýt bùng phát cao huyết áp, đưa tay ôm ngực,"con với chả cái", nói xong chạy lạch bạch đi đâu đó. Arden không quan tâm, đào đồ ăn trong tủ, thấy gì nhét được vào miệng thì nhét, cũng chẳng buồn lấy ra rồi mới ăn. Đang ăn thì lại nghe tiếng lạch bạch vang lên, nhìn ra sau thì vừa lúc thấy Rory vừa chạy vừa giơ cao kiếm, mắt mở lớn, môi bặm lại,"hôm nay tôi cho cô biết ai là ba, ai là con"

Arden nhanh tay lấy phần bánh ngọt rồi nhanh chóng lách đi, Rory cũng chạy theo sau.

Nhóm quý bà đang trò chuyện rất vui vẻ, không ngừng hỏi thăm, còn khen Sterling không ngớt lời. Bỗng có một người tròn mắt, một tay che miệng, tay kia chỉ theo hướng của vật đang di chuyển. Người khác cũng tò mò nhìn theo, một trong số đó lỡ đánh đổ trà. Elena tay nắn nắn tay của Sterling, mặt vui vẻ đến nở hoa nhìn cô, lại theo khóe mắt nhìn theo hướng mọi người đang nhìn theo

"Bọn họ đang tập thể dục thôi, nào nào, thử món bánh mới. Ta và Sterling vừa làm lúc sáng, vị rất được nha. Sáng kiến của con bé"

Sterling nhìn thấy cảnh Rory đuổi theo sau Arden, còn Arden chân dài, tay dài, vừa chạy vừa cắn phần bánh giống với phần Elena chuẩn bị mang lên đãi hội trong bàn

"Ngài Rory, vẫn ở mãi thời thanh niên nha", một người khéo léo che miệng nói vài người xung quanh cũng vui vẻ nói theo

"Lại nói, lâu rồi không thấy Chris, Wendal cùng Arden ra ngoài cùng nhau", lúc trước, ba người đi đến đâu, tin rằng là sẽ có chuyện xảy ra, từ lúc nhỏ cho đến khi đã lớn. Kết quả hôm nào ra ngoài cùng nhau thì hôm sau liền có tin tức khắp nước về chuyện đó.

"Tôi nói này, hiện tại đều có đôi có cặp, hay là chúng ta sắp xếp một chút đi", một người khác hào hứng đề nghị, lâu rồi không đi chơi nhiều gia đình, có chút nhớ.

Phu nhân Henley nhìn phu nhân Elton, nhếch môi cười, mà phu nhân Seymour lại yên tĩnh một bên thử bánh mới, mắt sáng lên, gật đầu hài lòng, nhẹ nhàng hơi nghiêng qua, khăn tay che miệng, nói với Sterling,"bánh rất ngon, cảm ơn con".

"Hiện tại Chris vừa về đã lại đi rồi. Wendal vẫn còn chưa về. Chỉ có Arden là thong thả", phu nhân Henley thở dài, lấy khăn tay lụa, nhẹ nhàng lau đi nước mắt vô hình."Con bé Alistar khóc gần hết cả nước mắt rồi"

Phu nhân Elton trán hơi nổi gân, cầm đĩa bánh đưa sang cho phu nhân Henley,"bánh nè, không có đường đâu"

"Tôi còn nghe Chris cằn nhằn, Arden đưa thiệp cưới vốn cho nó sang cho một nhân viên ở trường bắn", phu nhân Henley nhẹ nhàng ăn, nhẹ nhàng nhắc nhở

Phu nhân Seymour lúc này mới lên tiếng,phẩy nhẹ khăn,"Wendal còn chưa nhận được gì đâu"

Phu nhân Elton được Arden bỏ phép câm lặng. Sterling xin phép cho bản thân, tạo khoảng không cho ba vị phu nhân, đi một vòng quanh vườn thì lại bắt gặp Arden đang bơi đua với ngài Rory ở hồ bơi ngoài trời bên dưới. Hai người không bơi hai đường bơi riêng, mà một người rượt đuổi sau một người. Thật sự là kiên trì vô cùng, cô còn thấp thoáng nghe tiếng rống,"ĐỨNG LẠI!!!"

Gió thổi nhẹ qua, người trong vườn thấy cô chỉ cười nhẹ, gật đầu nói lời chào hỏi và lời chúc, vẫn với nụ cười trên môi mà rời đi làm việc. Rất thong thả, có thể cười nói trong lúc làm việc, còn có đồ ăn vặt, nước uống trái cây,"gia đình là như thế này sao?", Sterling ngẩn ngơ nghĩ, xoay người rời đi. Bản thân đi chọn nhà kính, rất lớn, cũng được đặt rất nhiều tâm tư, rất ấm áp, xung quanh là hoa, và cây cảnh được chăm sóc tỉ mỉ. Sterling khẽ chạm tay lên cái ghế lười, nhịn không được mà xoay người ngồi xuống, lạ lẫm thở ra một hơi, cả người thả lỏng, bỗng nhiên cảm thấy có chút lười biếng, mi mắt cũng không nghe lời mà khép lại, trước khi rơi vào giấc ngủ không mộng mị, một suy nghĩ thật nhanh lướt qua,"Nếu mình có Arden, vậy thì mình cũng có được một gia đình như vậy"

Tiệc trà trưa kết thúc, ai về nhà nấy, ngoại trừ phu nhân Henley và Seymour. Phu nhân Elton nhìn hai người bạn thân từ thời họ còn trong bụng mẹ của mình, có chút bực mình, trở mặt,"này, tối rồi"

"Về làm gì, con thì không có, lão ở nhà thì chán không thèm nói tới", phu nhân Henley cũng lật mặt, phu nhân Seymour gật đầu đồng ý. Xem ra đêm nay Rory sẽ ngủ một mình rồi. Arden trốn thoát khỏi Rory trong lúc quần áo của ông vẫn còn ướt sũng, tiếp tục nhìn quanh tìm con gái mình, tư thế sẵn sàng bắt người bất cứ lúc nào bị người hầu dí sát theo sau, vừa lầm bầm, vừa hậm hực về phòng thay đồ. Arden nhanh chân sang phòng khách thay đổi rồi lẻn đi, lúc đi qua nhà kính thì dừng chân, sau đó chuyển hướng, đi vào nhà kính.

Sterling thức dậy, trời đã ngả về chiều, bên trên là vệt đỏ, hồng, vàng, trắng đan xen, không khí ấm áp, xung quanh yên lặng khiến con người ta chỉ muốn lười biếng. Sterling thở dài thỏa mãn, hơi động thì mới nhận ra có chăn mỏng đắp trên người, kế tiếp là trang sách được lật rất khẽ. Là Arden yên lặng ở một bên đọc sách, nghe tiếng động nhỏ thì nhìn qua, rồi làm động tác giữ yên lặng. Sterling vẫn còn ngơ ngác, cũng giơ lên ngón trỏ, suỵt một tiếng, vẫn nghiêng đầu chăm chú nhìn Arden đang được bao bọc bởi cỏ và hoa,

Có lẽ, đây là lần đầu tiên, trong một không gian yên bình như thế này, còn có một người có thể sinh hoạt xung quanh mình, mà bản thân Sterling không những không bài xích, mà còn cảm thấy mình có thể ngủ tiếp. Bên khóe mắt xuất hiện một quyển sách mỏng, Sterling đưa tay nhận lấy, đọc thầm,"truyện bạch công chúa và bảy vị hoàng tử...", Sterling nhịn không được nhướng mày, lật mặt trước, rồi lại mặt sau của sách, vẻ mặt khó tin nhưng vẫn mở sách ra xem, trước khi đọc lại không kìm được nghiêng đầu nhìn qua, tò mò muốn xem rốt cuộc, tướng quân lừng danh Wolfhart E.K Arden xem là gì.

"....hoàng tử ngủ quên trong rừng...", Sterling nắn nắn đầu sóng mũi, quyết định xem như là chưa thấy gì, yên lặng đọc truyện. Chưa đọc được bao lâu thì Arden bị phát hiện, Rory ồn ào rượt cho một vòng rồi cả hai lại biến mất.

Hôm nay, Elena thành công dụ dỗ Sterling ngủ qua đêm. Bữa tối được chuẩn bị ngoài vườn, đèn vàng nho nhỏ được treo khắp nơi, con đường nhỏ dẫn đến bàn ăn cũng được lắp, Sterling cùng ba vị phu nhân ngồi một bàn, Arden thì đối diện với ba mình. Một bên thì tíu tít trò chuyện ăn tối, một bên thì yên lặng ăn được gì thì ăn. Sterling thỉnh thoảng nhìn qua Arden thấy được lớp băng quấn ẩn hiện bên chỗ gần cổ, sau vai, ở cánh tay cũng mờ mờ hiện lên dấu vết.

Phu nhân Elton là một quý bà được chồng và gia đình chiều chuộng, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, tính tình thoải mái, luôn vui vẻ, thích quan tâm với người quen thân và người trong nhà nên ai cũng yêu thích, còn với bên ngoài thì chính là phu nhân của thượng tướng Elton, là một người dịu dàng nhưng cũng cứng rắn khi cần thiết, đủ để mọi người tôn kính bảy phần, e dè ba phần. Phu nhân Elton cũng là mẹ của ba phân đoàn do Arden trực tiếp chỉ huy. Còn Ngài Elton, bên ngoài lạnh lùng đáng sợ bao nhiêu, thì về nhà lại là một người hoàn toàn đối lập. Phần gai góc của họ đưa ra bên ngoài, để lại phần mềm mại nhất che chở, ôm ấp cho nhau. Arden thì luôn theo ý của bà, nhưng lại thích trái tính trái nết với Rory, ông chưa ngọt miệng được bao lâu thì đã lôi câu,"tôi nói cho cô biết nhé, tôi là ba cô đó!"

"À" Arden không mặn không nhạt đáp,"đã cập nhật"

"Em yêu ơi, nó chọc tức ta kìa!", ông nói với qua nhưng cũng không ai buồn để ý

Phu nhân Elton cũng mặc kệ, cứ tíu tít quanh Sterling. Từ khóe mắt lại thấy hai người kia kéo nhau đi mất hút.

Chờ người đi rồi, phu nhân Elton vốn đã nắm một bên tay của Sterling, giờ vỗ vỗ mấy cái. Phu nhân Seymour cũng nắm tay cô, cũng vỗ vỗ. Phu nhân Henley thấy mình không nắm được gì, nhìn cô, gật đầu mỉm cười, tranh thủ phát biểu,"con đừng ngại, chúng ta đều là gia đình. Ta và bọn họ quen biết nhau đã từ rất lâu, thậm chí cả ông bà, cha chú đã biết nhau từ trước. Đều là người một nhà. Sau này có chuyện gì, gia đình vẫn là quan trọng nhất, mà bọn ta, cũng là nơi con có thể an tâm dựa vào"

Phu nhân Seymour gật đầu, mang ra một món quà, đặt vào tay Sterling,"đều là con cái trong nhà, là người thân. Qùa của ba người cho con. Con ở đâu, chúng ta ở đó"

Sterling sững sờ, thấy có thứ gì đó âm ấm chậm chạp lăn xuống trên má, cô bất ngờ cũng khó tin, định rút tay ra để mau chùi đi thì đã có khăn lụa nhẹ nhàng chạm lấy,"aww, con bé thiệt là dễ thương. Nó chịu mở lòng với tôi rồi", phu nhân Henley nhịn không được chạy qua, ôm lấy Sterling vào lòng,"con gái à, sẽ ổn thôi"

Nước mắt chưa kịp ngừng lại cứ rơi, Sterling vùi đầu vào trong ngực phu nhân Henley trước vẻ mặt bất bình của phu nhân Elton, bà cũng vào ôm hai người, phu nhân Seymour cũng nhập cuộc, ôm lấy tất cả,"con gái ngoan, cố chúng ta ở đây, sẽ ổn thôi"

Sterling thích thử thách, càng khó thì càng hưng phấn. Sterling ghét sự ổn định, dịu dàng, hỗ trợ này, nó thật lạ lẫm...cũng thật dễ nghiện.

Sterling "được" nhét vào phòng của Arden, đến cả Arden còn giật mình khi bước vào. Sterling thu phản ứng đó vào trong mắt, hạ mi mắt, lại nhìn đến Arden, có hơi túng quẫn, vừa định mở miệng

"Cũng tốt, tôi còn định tối qua phòng em trông em ngủ, tôi sợ em lạ chỗ".

Sterling muốn hỏi tại sao, nhưng lời ra miệng cũng chỉ là,"em cảm ơn".

Hai người cuối cùng nằm cùng một giường. Arden đối với mấy chuyện này đều không nghĩ nhiều, đề nghị ngủ chung cũng là Sterling vẻ mặt thẹn thùng gợi ý. Sau đó Arden còn rất tử tế, từ đâu ôm ra thêm một cái mền, mỗi người một cái.

Arden quấn mền xong, thích ý, mang theo giọng lười biếng, hỏi Sterling:"Cuối tuần em có dự định không?"

Sterling nhìn lên trần nhà, suy nghĩ một chút,"em muốn đi biển với Arden"

"Đi biển à? Em muốn đến đâu?"

"Đi với Arden, ở đâu cũng được"

"à...", rồi ngủ mất.

Nữa đêm, Sterling ngồi dậy đi vào nhà tắm, sau đó trở ra, ngồi vào giường, khẽ gọi,"Arden"

Arden mê mang mở mắt, nghiêng đầu nhìn qua người vừa gọi mình

"Mở khóa điện thoại, đưa cho em"

"ưm...",Arden xoay người, hơi vươn ra lấy điện thoại, quét vân tay, lại quét thêm mã mắt, ngoan ngoan đưa cho Sterling, yếu ớt, nhỏ nhẹ nói,"cho em"

Tay của Sterling hơi khựng lại, nhìn chằm chằm vào Arden, cô vẫn ánh mắt mờ mịt, hơi ngẩng đầu nhìn về Sterling, tay đưa qua điện thoại. Sterling cầm lấy, làm nhanh vài thao tác, rồi lại nhìn Arden,"Arden, em trả điện thoại này"

"ừm...", Arden vươn tay cầm lấy, đặt ở trước ngực, vẫn ngơ ngác nhìn Sterling

"Bỏ lại chỗ cũ đi"

"ừm", ngoan ngoãn xoay qua, bỏ lại vị trí cũ, rồi lại nhìn sang Sterling

"Sao lại nhìn em như vậy?"

"Em thật đẹp", Arden yếu ớt nói, lại hơi mỉm cười trông thật vô hại. 

Tim Sterling hẫng đi hai nhịp, nhích lại gần, mặt đối mặt, hỏi,"Arden thích em không?"

"Elena thích em, nên ta cũng thích em"

Đôi mắt Sterling bỗng trở xanh đậm, vẻ mặt liền lạnh xuống,"Arden ngoan, ngủ đi"

"ừm...", lại ngủ mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro