artist

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

một câu chuyện thường bắt đầu bằng cuộc gặp gỡ nhưng seungkwan không thể nhớ câu chuyện của chính mình bắt đầu từ đâu. em đã quá chìm đắm trong tình yêu của gã, đến mức những kí ức trước đó trở nên nhạt nhòa. sự tĩnh lặng xung quanh càng khiến lòng em thêm nhẹ hẫng. không khí lành lạnh chạm vào da, seungkwan khẽ run nhớ lại buổi chiều đầy tuyết khi lần đầu tiên nhìn vào mắt hansol. gã, chỉ như một hạt tuyết vô tình rơi trước mặt, nhẹ nhàng và tự nhiên đến mức seungkwan chẳng thể ngờ đến bây giờ em vẫn có thể giữ lấy hạt tuyết ấy. gương mặt lặng yên vô cảm một phần giây ánh lên thứ hạnh phúc nhàn nhạt màu hồng.

seungkwan kìm nén những cảm xúc dâng trào bất chợt trong phút chốc thả mình về quá khứ, cảm thấy nhịp điệu phía sau có phần hơi chựng lại. em vẫn nhắm mắt đối mặt với bức tường ngà kem, nhẹ cắn môi đầy hối lỗi. rồi âm thanh phía sau trở nên nhanh hơn, có phần cẩu thả, vọng lại đến tai seungkwan vang hơn lúc nãy nhiều lần. bàn tay bị che giấu khẽ bấu lấy tấm chăn trắng, lòng lâng lâng bối rối chút cảm xúc rờn rợn.

hansol mỉm cười nhìn bờ vai run nhè nhẹ, nét chì không giấu được ý muốn được chạm vào tấm lưng trần trước mặt. bàn tay vô thức đẩy nhịp điệu nhanh hơn, đôi mắt nhạy bén chú ý đến những chuyển động nhỏ nhặt của con người vốn vẫn bất động từ nãy giờ. hansol chậm lại cho phần kết thúc, bàn tay họa sĩ từ tốn di ngòi chì, tô lên vẻ đẹp lộ liễu.

"boo ơi."

bước nhẹ chân để thì thầm cận bên tai bất ngờ, hansol bật cười khi tấm lưng trước mặt giật thót. gã nhẹ chạm vào phần da nõn nà nơi bờ vai, cảm nhận tình yêu quá lớn khi nhìn cái bĩu môi hờn dỗi. em quay người lại với gã, gương mặt được tô lên chút sắc ngượng ngùng khi nhận ra cơ thể mình vẫn chưa được che đậy.

"hôm nay bạn vẽ lâu nhưng lại hoàn thành trước dự tính à?"

em bị gã kéo lên người mình, đành bất lực bỏ qua những cảm xúc xấu hổ rạo rực khi bị kìm chặt. seungkwan nghịch hàng cúc áo trên ngực gã, để bàn tay họa sĩ của người em yêu luồn vào mái tóc xanh tơ mềm mượt.

"vì bạn là người mẫu nên quá khó với anh.." hansol dịu dàng bảo "..anh chỉ sợ mình kém cỏi không thể vẽ bạn đẹp như bạn thật sự thôi."

seungkwan bĩu môi trước khi mặt em vẽ thêm vài vệt hồng.

"nhưng bạn hoàn thành sớm quá đi mất.."

"bạn quên mất rằng anh cũng là đàn ông đấy à? thử hỏi xem bạn cứ trần trụi, nude trước mắt anh như này thì đến họa sĩ giỏi chịu đựng hơn anh cỡ nào cũng chẳng ngồi lâu được!"

"nhưng vì bạn luôn muốn vẽ em như thế mà.."

seungkwan úp mặt vào ngực hansol, che đi những cảm xúc xấu hổ hẳn đã in trên mặt em quá rõ. đã bao lần đôi tai quen nghe từ gã những câu bông đùa chọc ghẹo, em vẫn không thể giấu nổi những biểu hiện ngại ngùng ngay như ngay từ lúc mới yêu. em biết những kí ức có thể trở nên nhạt nhòa nhưng cảm giác mãnh liệt khi bị chìm vào tình yêu vẫn chưa bao giờ thay đổi. hansol vực em dậy với nụ cười ranh ma, nhìn em đầy yêu thương, từng đường nét đã biết bao lần in lại dưới ngòi chì điêu luyện của gã. hansol là một họa sĩ, gã biết đẹp nhất vẫn là nhìn bằng mắt thật chứ không phải qua tranh. seungkwan đối với gã, vẫn hoàn mỹ hơn vạn lần những bức tranh tuyệt đẹp mà gã từng vẽ. quá khứ của hansol vẫn còn ở những bản lụa ngà ngà, lưu giữ bởi đường chì màu đen và chưa bao giờ mạnh mẽ hơn thực tại mà gã đang nâng niu ôm vào lòng.

"khi nãy bạn hơi động đậy, là đang suy nghĩ điều gì hửm? kể anh nghe được không?

đúng là qua con mắt họa sĩ của hansol, một chuyển động nhỏ của em thôi cũng chẳng thể giấu diếm được. đó hẳn là cách mà gã luôn đuổi theo những xúc cảm của seungkwan.

"lúc chúng ta chỉ vừa nhận ra nhau, em chỉ vừa mới nhớ lại thôi nhưng trong đầu em bây giờ chỉ toàn là bạn."

"thế...anh lúc nào thì tốt hơn?"

"kể từ khi yêu hansol, em đã luôn nhớ mọi thứ về bạn rồi, tự nhiên em muốn vẽ bạn của trước đó quó..."

"bạn muốn chúng ta trở lại lúc mới bắt đầu?"

"hông phải...chỉ là em muốn nhớ lại xíu thui..."

"thôi được rồi, anh sẽ giúp bạn hoàn thành nó."

hansol khẽ động, kéo nhẹ tấm chăn vẫn còn che đậy một nửa cơ thể hoàn mỹ của người yêu. ánh nắng nhàn nhạt giữa thu càng yếu ớt khi rọi vào tấm màn dày, chiếu lên cơ thể em những tia sáng li ti hệt như đang đeo trang sức. đôi môi hansol từ tốn tìm đến người bên cạnh, khiến seungkwan phân tâm đến khi cơ thể ấy hoàn toàn không còn gì. gã mỉm cười tiếp tục nụ hôn, cuốn lấy seungkwan theo cách em đáp trả gã nồng nhiệt. em áp sát người vào gã, muốn dứt đi cảm giác thiếu thốn lành lạnh, bàn tay nhẹ lột trần cơ thể đàn ông mà em vẫn luôn bị cuốn hút. cảm giác làn da mát lạnh xen nửa sự ấm áp ngượng ngùng khiến cả hai bật cười dứt khỏi nụ hôn, hansol vuốt lấy đường quai hàm tuyệt đẹp của seungkwan, khẽ thì thầm.

"giờ chúng ta bắt đầu lại... khi bạn vẫn gọi anh là thầy."

"hansol, bạn làm thật đó hả?..."

"...anh vẫn nhớ, anh cũng muốn được nếm trải mọi thứ lại như bạn..." hansol nói, nghịch ngợm hôn lên chóp mũi của cục boo.

"em hông có nói mình muốn làm vậy màaa."

"ừ, bạn cứ nói không nếu bạn dừng lại được." gã hơi nhổm dậy, hai cơ thể chầm chậm tách rời.

"có-có lẽ là em không dừng được ạ... t-thưa t-thầy!"

seungkwan đỏ mặt nở nụ cười ngượng nghịu, kéo lấy cánh tay rắn chắc, không ngại để hansol đổ ập xuống người mình. em chủ động hôn gã, để hai chiếc lưỡi vờn tìm nhau đến khi hansol đã bắt được em rồi mới từ tốn tiếp tục. quá khứ trở lại nhẹ nhàng như cách em đáp trả lại gã, không thiếu nồng nhiệt lẫn bối rối. làn da mượt mà chạm vào hansol, khiến gã không kìm được ham muốn, luồn bàn tay vuốt ve tấm lưng nõn nà trần trụi. seungkwan giữ gã để tiếp tục nụ hôn, để đôi tay bên trên thoải mái cảm nhận cơ thể mình. đến khi cạn sạch không khí trong buồng phổi vốn luôn bị hansol chiếm lấy, seungkwan mới buông xuôi để gã người yêu chủ động như lần đầu.

hansol nhẹ nhàng với từng động chạm, đôi tay và làn môi tìm đến từng đường nét. gã từ tốn như lần đầu tiên của họ, chỉ duy tình yêu và xúc cảm là ngập tràn gấp vạn. tiếng thở đê mê của seungkwan như thôi thúc, gã chạm nhẹ tay lên bờ mông căng tròn, mạnh bạo vuốt ve để nhận lấy tiếng rên gợi tình đáp lại. hansol trườn người sâu hơn, hôn lên hai đầu ngực sớm cương đỏ hồng, chỉ còn chờ em ưỡn người hưởng ứng như cách em đã làm trước đây. gã khẽ cười di chuyển, cảm nhận vòng eo, vòng hông tuyệt đẹp đã bao lần gã vẽ lên những bức lụa dễ dàng.

seungkwan chìm đắm trong từng cử chỉ yêu thương của gã, bàn tay giữ lấy tấm lưng rộng vừa kịp ướt. khoái cảm kìm nén, để lại nét bối rối như lần đầu tiên. seungkwan cảm nhận gã khi gã nhẹ nhàng chạm vào từng thớ cơ trên cơ thể em, thở ra từng hơi đậm mùi tình.

"ah..!mMh-... t-thầy ơi..."

"ngài boo, ngài luôn là người đẹp nhất trong lòng anh."

hansol vuốt lấy hạ thân non nớt của seungkwan, vẫn run nhẹ như hồi đầu. gã chạm vào từ tốn, bàn tay gã như có ma thuật, gã khiến em không khỏi bật ra những âm thanh khoan khoái ngượng ngùng. seungkwan nâng hông, bàn tay luồn vào mái tóc nâu, di chuyển cùng gã khe khẽ. dục cảm không ngớt, chỉ ngày càng tăng thêm khi con trai nhỏ bé của cậu sớm được gã ủ ấm, bao phủ lấy bằng chiếc lưỡi điêu luyện bên trong khoang miệng nóng hổi.

cảm xúc dâng từng đợt, seungkwan muốn nổ tung nhưng càng không thể dứt ra được. chỉ cố bắt lấy nhịp điệu của người đàn ông bên trên, đắm chìm trước ngưỡng hạn của bản thân, em rên lên thật to rồi giải phóng tinh dịch của mình- ở trong họng gã. sau màn dạo đầu, em thở ra một hơi đầy mệt mỏi, seungkwan với cơ thể mềm nhũn nhìn người em yêu thưởng thức hết thứ gã luôn khen nó ngọt tựa quýt đường.

"cảm giác thế nào?"

hansol đánh lưỡi quanh miệng, không thôi nhìn chằm chằm vào cơ thể mới đó đã rịn mồ hôi, khiến seungkwan không bớt đi được chút quyến rũ nào.

"đừng hỏi nữa, em ngại.." seungkwan đỏ mặt, đôi mắt lim dim khép lại tránh ánh nhìn chòng chọc đầy ham muốn.

"thầy hỏi cảm giác của em cơ mà?" gã áp người lên em, thở ra bên tai thật kích thích.

"agh, khoan, khoan đã- MMH! hans-..t-thầy đừng đụng chỗ đó!"

seungkwan nói giữa khoái cảm đứt đoạn khi bàn tay ma mãnh trườn nhẹ trên kẽ mông, lần tìm nơi hậu huyệt nhạy cảm của em. hansol hôn lên khuôn ngực trắng nõn phập phồng khiến em phân tâm rên rỉ, gã chen vào cửa mình chật chội hai ngón tay. seungkwan giật nảy người, rên ư ử như con mèo nhỏ. em cắn môi, để gã tự do khuấy đảo bên trong mặc cơn đau ngày càng hiện trên gương mặt rõ ràng.

"..hah-...argh!!...đ-đau"

seungkwan ưỡn ngực và di hông, cố gắng tìm khoái cảm bên dưới và đáp lại những đụng chạm trên người. quá nhiều với cơ thể mảnh mai của em, gã rút những ngón tay ra nhanh và đẩy phần đàn ông to lớn, cương cứng của mình vào bên trong. seungkwan thở dốc khó khăn khi gã bắt đầu di chuyển, hai cánh tay bám chặt tấm lưng trơn ướt của gã, chờ đợi cửa huyệt nhỏ bé của mình nới rộng hơn đón gã vào với từng nhịp điệu. em rên trong cơn đau và khoái cảm khó cưỡng lại, gã di chuyển ngọt ngào và mút lấy từng đoạn da trắng mịn của em. hansol giỏi mê hoặc em bằng đôi tay gã như cách gã vẽ vời. seungkwan chìm trong dục cảm khi gã tìm đến môi em một lần nữa, thì thầm những lời yêu thương khiến cơn đau nhanh tan ra và biến mất.

"..thầy-thầy...ơi- ưm.."

em thì thầm trong tiếng rên kìm nén để rồi há hốc, cố điều hòa nhịp thở với từng cú thúc mạnh mẽ của gã. hansol đã chạm vào nơi ngọt ngào sâu tận bên trong, khiến em buông những tiếng rên không ngớt, từng đợt dục cảm khoan khoái được thúc vào không ngừng nghỉ. seungkwan ôm lấy gương mặt hansol, tìm đến môi gã khi đôi chân quặp lại ngang hông, giữ gã với từng nhịp trên đỉnh điểm cảm xúc vương vấn khoái lạc. gã mút lấy đầu ngực em, mơn trớn nơi bờ mông và chăm sóc hạ thân của người bên dưới, trao cho seungkwan những gì sung sướng nhất. em rên tên gã, khiến cả hai hòa hợp với dòng dịch trắng nhớp nháp của em, chờ đợi nơi hậu huyệt được đong đầy sau từng cú thúc của gã.

✧˖

màn làm tình nóng bỏng cuối cùng cũng kết thúc, seungkwan thức dậy khi đã quá chiều, cảm giác không lẫn đâu được là em đang trong vòng tay hansol. mở mắt, đối diện với bờ ngực rắn chắc, khẽ thở ra nhè nhẹ tránh làm người kia thức giấc. seungkwan bật cười khi em cố cựa mình, dù là khi ngủ, em vẫn không thể thoát khỏi hansol. một tay gã giữ chặt vai seungkwan và tay còn lại không rời khỏi cái mông tròn của em giây nào, hansol luôn thể hiện sự chiếm hữu của mình mọi lúc, như thể em chính là tác phẩm của gã, và nhiệm vụ của gã là không bao giờ được đề tên người khác lên tác phẩm mà mình trân quý. cái cảm giác của lần đầu tiên thật không nhầm lẫn, không cuồng nhiệt nhưng đầy yêu thương dịu dàng. seungkwan cười nhẹ, em đưa lưỡi đánh quanh đầu ngực gã khiến hơi thở của tên kia có phần gấp gáp trong giấc ngủ, seungkwan bật cười khe khẽ đẩy bàn tay gã, rời khỏi hansol một cách nhẹ nhàng.

"đừng nghĩ chỉ mình bạn biết cách làm người khác phân tâm nhé!!" em nghĩ rồi bước xuống giường.

seungkwan trong tấm thân không có gì quấn quanh người, ngồi vắt chân trên chiếc ghế của hansol, nhìn vào bức tranh trước mặt. em cầm lấy ngòi chì, khẽ di tay từ tốn, ánh mắt liên tục nhìn người đàn ông trên chiếc giường phía trước, lại nhìn bức tranh vẽ một tấm lưng trần giữa đống chăn. khoảng trắng còn lại trên tấm lụa ngà ngà được tô lên lớp chì đen tuyệt đẹp, vẽ nên tình yêu của hai chàng họa sĩ. seungkwan mỉm cười nhìn hai đường nét hoàn toàn khác biệt lại trở nên hòa hợp đến mức ngoài sự mong đợi của em. em xiết lấy tay mình, từ tốn quay trở lại như lúc vừa tỉnh giấc cuộc tròn trong hơi ấm của hansol.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro