Chapter 977. Đương nhiên ta phải tin rồi. (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quang cảnh trước mặt quả thật vô cùng hào nhoáng.

Những tàn dư hắc sắc đao khí và xích sắc kiếm khí văng ra tứ phía tựa như bông hoa nhị sắc khổng lồ nở rộ trên bầu trời. Cảnh tượng thật sự quá hùng vĩ.

Thế nhưng cũng hết sức nguy hiểm.

"Tránh, tránh ra!"

"Aaaaa!"

Khí lực bùng phát rất nhanh đã bao trùm lấy Mai Hoa Đảo. Tàn dư kiếm khí va đao khí, từng thứ từng thứ một trút xuống như mưa.

Lũ thủy tặc vô phương trốn chạy liền bị kiếm khí đâm xuyên qua.

Đối với những kẻ thân thủ không cao quả thật không cách nào tránh được cơn mưa tàn dư trên đầu.

"Aaaaa!"

"Tay ta! Tay của taaa!"

Lũ thủy tặc bị trúng tàn dư kiếm khí và đao khí không ngừng kêu gào thảm thiết khắp nơi.

Ngược lại, phía Hoa Sơn lại hết sức bình tĩnh.

"Bảo vệ Nam Cung Thế Gia!"

"Vâng!"

Ngay khi Huyền Tông ra lệnh, các kiếm tu Hoa Sơn bắn mình lên không đánh bật kiếm khí và đao khí bay tới.

Những đóa hoa mai nở rộ nhuộm đỏ cả một phần đảo.

"Ưm!"

Đường Quân Nhạc đánh bật đao khí bằng phi đao. Ông ta nhìn chằm chằm những kiếm tu Hoa Sơn đang đứng chắn phía trước bảo vệ mình.

Đường Môn tuy là một môn phái xuất chúng trong việc tấn công kẻ địch, nhưng do đặc tính dùng ám khí hay nói đúng hơn là đoản binh (短兵) thì việc phòng thủ của họ lại hết sức yếu ớt.

Hoa Sơn đương nhiêu hiểu rõ điều này, chính vì thế họ đang ra sức bảo vệ cả Nam Cung Thế Gia và Đường Môn.

Tâm trạng Đường Quân Nhạc thoáng chút kỳ lạ.

Không ngờ một ngày ông và Đường Môn lại được Hoa Sơn bảo vệ.

Ánh mắt Đường Quân Nhạc lướt qua những kiếm tu Hoa Sơn rồi hướng lên trên. Ông nhìn hai kẻ đang lao vào nhau trong luồng khí lực bộc phát kinh khủng đó.

Cảnh tượng kiếm và đao ghì nhau dữ dội hiện ra rõ mồn một.

Uỳnhhhhh!

Mỗi khi tiếng va chạm vang lên, âm thanh dội vào nghe chói cả tai. Hai bên cứ liên tục va chạm kịch liệt như thế không thôi.

Kenggg!

Kiếm và đao đẩy sát vào nhau rồi lại đồng loạt văng mạnh ra hai phía đối lập.

"Haaaa!"

Yển Nguyệt Đao của Hắc Long Vương cắt ngang không trung. đao khí đen ngòm lao ra hướng về phía Thanh Minh một đường bay tới.

Nhất kích trực diện không có bất kỳ biến chiêu hoa mỹ nào. Thế nhưng một chiêu đó lại càng nhanh hơn và sức công phá cũng khủng khiếp hơn.

Kenggg!

Mũi kiếm Thanh Minh bắt đầu rung lắc điên cuồng. Hoa mai không ngừng tuôn ra đẩy đao khí đen ngòm đó vụt sang bên cạnh.

Ầmmmmm!

Đao khí đánh thẳng xuống đất, cát bụi bắn lên như vòi phun nước. Ai không tận mắt chứng kiến trận chiến này mà chỉ nhìn thấy vết nứt sâu trên mặt đất kia tuyệt đối không nghĩ đó là vết tích do một thanh đao gây ra.

"Khực!"

Thế nhưng trên mặt Hắc Long Vương lại không hề có chút đắc ý nào.

"Haaaa!"

Hắc Long Vương liên tục gầm lên như sư tử rống rồi vung đao. Hàng chục tia đao khí không ngừng lao tới chỗ Thanh Minh.

Từng tia từng tia đều mang uy lực khủng khiếp có thể nghiền nát một con thuyền khổng lồ, ấy vậy mà Hắc Long Vương lại phóng nó đi vô cùng nhẹ nhàng.

Với tu vi cao cường thế này hắn có thể trở thành kẻ đứng đầu một nơi như Trường Giang Thủy Lộ Thập Bát Trại cũng không có gì đáng kinh ngạc.

Đao khí phóng ra không ngừng bay thẳng về phía Thanh Minh.

Vút!

Nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp đó, Thanh Minh chẳng những không lùi bước mà còn lao thẳng về phía đao khí phóng ra.

Ngay khi đao khí đen ngòm định quấn lấy hắn, Thanh Minh thoắt cái đã biến mất khỏi vị trí đó.

Không, không phải là hắn biến mất.

Thanh Minh cúi người xuống xông vào giữa những luồng đao khí từ bên dưới. Cùng lúc đó, hắn đập nảy thanh kiếm xuống đất rồi giậm chân phóng đi với tốc độ nhanh gấp bội lần khi nãy.

Xoẹt!

Đao khí cắt ngang qua đầu Thanh Minh. Mái tóc hắn bị thổi dựng đứng lên. Nếu chỉ sai một li có lẽ đầu hắn đã bị cắt ngay tức khắc, thế nhưng Thanh Minh không hề chần chừ mà cứ thế tiến về trước.

Đôi mắt như én lượn trên mặt nước của hắn phóng ra sát khí vô cùng đáng sợ.

Hắc Long Vương cũng không bỏ lỡ cơ hội mà lao lên. Đao của hắn bổ mạnh xuống Thanh Minh đang hạ thấp tư thế sát mặt đất.

Khí lực khủng khiếp chứa trong thanh đao đó dường như muốn nghiền nát mọi thứ mà nó chém trúng thành cát bụi.

Nhưng ngay lúc đó, ánh mắt Thanh Minh lóe lên.

Vùuuu!

Hắn dậm chân xuống đất phóng tới lưỡi đao đang hướng về phía mình. Thanh Minh lập tức thủ thế, hắn dùng tay gia trì khí lực vào kiếm diện để chặn thanh đao đang lao tới.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, hai mắt Hắc Long Vương vọt ra tia hung tàn.

'Tên khốn chết giẫm này!'

Đao của Hắc Long Vương liền bị đẩy vào phía trong. Hắn cố hết sức đẩy kiếm Thanh Minh ra, lần này quyết tâm bổ đối thủ làm đôi.

Rầmmmmm!

Hắc Long Vương nhìn thấy vô cùng rõ ràng. Cảnh tượng thanh kiếm chặn đao cong lên như sắp gãy. Máu từ lòng bàn tay Thanh Minh thấm đẫm kiếm diện, cổ tay cầm kiếm cũng đã vặn vẹo.

Hắn ngã sâu người ra sau, khóe miệng rung lên rồi phun máu vào không trung.

Tuy nhiên điều này chỉ diễn ra trong một chốc ngắn ngủi.

Đao của Hắc Long Vương vẫn còn dư lực. Chỉ cần hắn đè xuống theo đà này, kẻ kia chắc chắn sẽ bị bổ thành hai khúc!

'Đi chết đi!'

Hắc Long Vương càng lúc càng dồn nội lực như thể muốn trừng phạt sự bạo gan của Thanh Minh, chính lúc đó...

Roẹt!

Đầu gối Thanh Minh chuyển tất cả sức căng trên cơ thể đang ngửa ra sau thành thế tấn công, hắn không ngừng thúc vào tay Hắc Long Vương đang cầm mâu can của Yển Nguyệt Đao không thương tiếc.

"Hự..."

Tiếng rên rỉ không kìm được vọt ra khỏi miệng Hắc Long Vương.

Nhắm đúng lúc Hắc Long Vương muốn dồn nội lực vào đao, Thanh Minh lại thúc đầu gối vào cổ tay hắn như muốn ngăn cản dòng khí lực đó.

Ầm! Ầm! Ầm!

Đầu gối liên tục thúc vào cổ tay đã rách toạc lộ cả xương.

"Ha!"

Cuối cùng Hắc Long Vương phải hét lên một tiếng rồi cấp tốc lùi ra sau.

Thế nhưng, người mà hắn đối phó là ác quỷ không biết nhân nhượng với kẻ thù.

Keng!

Thanh kiếm của Thanh Minh xoay một vòng rồi chém mạnh vào đao của Hắc Long Vương. Thanh Minh vặn mình lao tới, hắn nhếch mép để lộ hàm răng trắng đã nhuốm đầy máu.

Vùuuu!

Kiếm khí phóng ra từ khoảng cách cực gần đã cắt tận xương mu bàn chân của Hắc Long Vương. Trước khi hắn kịp phát ra tiếng rên rỉ vì cơn đau ập tới, kiếm của Thanh Minh lại lần nữa bay tới chém thẳng vào mặt.

Xoẹt!

Thanh kiếm bay tới cắt gọn một đường từ mắt xuống cằm Hắc Long Vương hệt như dùng một con dao sắc bén gọt vỏ trái cây vậy.

Một bên tầm nhìn của Hắc Long Vương thoáng chốc đã chuyển sang huyết sắc.

"Hư aaaaa!"

Hắc Long Vương dùng hết sức bình sinh mà hét lên, hắn lập tức giáng một đao với khí thế vô cùng khủng khiếp để trả đòn.

Khoảnh khắc đó, năm đóa hoa mai nở ngay phía trước Yển Nguyệt Đao.

Roẹt!

Thanh đao vung ra đao khí dữ dội nghiền nát những cánh hoa nhỏ bé, thế nhưng cùng lúc ấy hắn đã lộ ra sơ hở đủ để Thanh Minh lách người sượt qua.

Roẹt!

Cảm giác đầu gối bị chém ngang vô cùng đau đớn.

Hắc Long Vương cố gắng giữ thăng bằng rồi vặn mình. Lúc đó, hắn ta xoay người hướng về phía Thanh Minh, dồn hết sức lực vào thanh đao.

"Tên khốn nhà ngươiiiii!"

Rầmmmmmm!

Đao khí bộc phát giáng xuống sau lưng Thanh Minh như con sóng dữ. Phàm là kẻ luyện võ, nhìn thấy khí thế vô cùng mãnh liệt ấy, chắc hẳn ai cũng phải kinh ngạc mà trợn tròn mắt. Thế nhưng, Thanh Minh liền xoay người lại rồi nâng kiếm lên.

"Haaaaa!"

Hắn giáng một đòn từ thế thượng đoạn.

Đao khí vọt ra va chạm vào xích tuyến trong không trung liền bị tách sang trái phải tựa như vừa đánh trúng một cổ thụ ngàn năm trơ trọi bên bờ biển. 

Trên mũi kiếm Thanh Minh giáng xuống, hoa mai liên tục bung nở. Thanh Ám Hương Mai Hoa Kiếm bị bao quanh bởi huyết sắc lập tức nâng lên lần nữa.

Vừa lúc đó, Hắc Long Vương đã nhìn thấy.

Dòng sông hoa mai đỏ rực tràn lên đao khí của hắn như con sóng khổng lồ, chúng không ngừng lao nhanh về phía hắn.

Mai Hoa Kiếm Quyết (梅花劍結). Mai Hoa Lưu Như Hà (梅花流如河)!

Uỳnhhhhhh!

Dòng sông hóa mai tràn ra bao phủ lấy đao khí của Hắc Long Vương, sau đó cuốn chúng đi, tiếp tục chảy rồi lại chảy.

Dòng sông được tạo bằng những cánh hoa đỏ rực lao về phía Hắc Long Vương như thác đổ.

"Tên khốnnn!"

Hắc Long Vương cắn chặt môi. Tai hắn không ngừng ong lên, đôi môi đã nhuốm đầy máu, nhưng hắn lại không hề cảm thấy đau đớn.

Đôi mắt đã đỏ ngầu từ bao giờ, hắn bắt đầu dồn toàn bộ nội lực còn sót lại.

Rầm!

Hắn giẫm mạnh chân rồi vung đao thần tốc lao về trước. Dòng sông hoa mai va chạm với đao khí của hắn vỡ tan tành rồi vọt lên không.

"Haaaa!"

Rầm!

Hắc Long Vương lại tiến thêm một bước.

Cơn vũ bão đen ngòm phá vỡ dòng sông hoa mai đỏ thẫm rồi tiến về phía Thanh Minh.

"Hư aaaa!"

Hắn cố dốc cạn sức lực.

Hắc Long Vương cả đời chỉ biết phân thắng bại vào lúc này đã nhận thức rõ. Bên nào yếu thế nhất định sẽ chết. Trận quyết chiến giữa sức mạnh và nội lực. Trận phân thắng bại mà hắn không được để bản thân bị dồn vào thế yếu.

Tầm nhìn của hắn vốn đã bị che khuất từ lâu.

Dòng sông hoa mai cùng với cơn vũ bão từ đao khí của hắn đã che khuất đi tầm nhìn. Hơn nữa, một bên mắt của hắn đã bị hủy nên chỉ có thể nhìn rõ được cảnh tượng va chạm giữa hai luồng khí lực khủng khiếp đó.

Thế nhưng hắn không cần phải nhìn rõ làm gì. Bởi vì kẻ địch của hắn chính là ở cuối con sông hoa mai này! Chỉ cần tiến lên lấy đầu của kẻ đó thì hắn sẽ chiến thắng!

Phụttt!

Máu từ miệng và mũi Hắc Long Vương phun ra. Nội lực mà hắn dồn lên đều đọng lại trên mũi đao.

"Yaaaaa!"

Đao của Hắc Long Vương tăng tốc. Nhanh hơn, mạnh hơn! Đao của hắn tưởng chừng hóa thành cơn bão càn quét mọi thứ nơi nó đi ngang qua đã đánh bật Mai Hoa Kiếm Khí trút xuống.

'Nữa!'

Một chút nữa!

Trong đầu hắn hoàn toàn trống rỗng. Mặc dù đan điền đang vô cùng đau đớn như có ai cầm lưỡi kiếm sắc bén cứa vào nhưng Hắc Long Vương vẫn vững vàng bước về phía trước.

Khí thế của Mai Hoa Kiếm Khí dần yếu hơn.

'Chính là lúc này!'

Hắc Long Vương dồn khí lực phóng nhanh về trước, không, chính xác là hắn đã định như thế.

Vùuuuu!

Trong dòng sông hoa mai, Thanh Minh bất thình lình hiện ra.

Bình thường Hắc Long Vương có thể nhanh chóng phán đoán ra đòn tấn công bất ngờ này. Thế nhưng hiện tại hắn phải chiến đầu chỉ với một bên mắt nên việc nhận ra sự có mặt của Thanh Minh có phần muộn hơn đôi chút.

'Vô ích thôi!'

Hắc Long Vương vung mạnh thanh đao đã dồn toàn bộ nội lực.

Muộn một chút cũng không sao! Khi tên kia đâm kiếm vào người hắn, đao của hắn sẽ cắt ngang hông của kẻ đó...

Thế nhưng.

Vùuuu!

Cơ bắp dưới chân của Hắc Long Vương đã bị cắt đứt.

Mu bàn chân hắn mới bị Thanh Minh chém lúc nãy không chịu nổi sức mạnh khủng khiếp của hắn.

Sau động tác vung đao, cả người hắn liền lảo đảo.

Và rồi!

Rầmmmm!

Thanh Minh dồn toàn lực vung kiếm đánh vào cán đao của Hắc Long Vương. Chính lúc đó, Hắc Long Vương nghe thấy rất rõ.  Âm thanh cổ tay hắn gãy nát vang lên rợn cả người.

'Ngươi?'

Một bên mắt bị phế.

Bắp chân bị cắt.

Cổ tay bị nghiền nát không thương tiếc.

Lợi dụng xung kích va chạm với thanh đao, Thanh Minh lao mình về trước.

Khoảnh khắc nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng đó, Hắc Long Vương đã nhận ra.

'Hắn đã nhắm tới điều này ngay từ đầu rồi ư...?'

Vùuuuu!

Cầu vồng tử sắc nhuốm màu hoàng hôn như muốn cắt đứt mọi thứ trên thế gian đang lao thẳng về phía Hắc Long Vương. 

Roẹt!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro