Tường Thuật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  ----------
Hạ Bích Thanh - Tiểu cô nương 16 tuổi được Hoàng Thượng ban hôn trở thành vương phi. Cô nương hoạt bát, bản tính ngang bướng không chấp nhận hôn sự định sẵn mà đào hôn, trèo tường bỏ trốn. Cuối cùng lại vẫn phải trở thành vương phi...

Nhạc vương gia - bản lĩnh ngang tàng, tài hoa hơn người, cả đời việc khiến hắn bất lực nhất chính là không có được tâm của một nữ nhân - thê tử duy nhất của hắn, cũng là mẫu thân của con trai hắn...

Huyết Kiếm - sát thủ máu lạnh, ngay đến cả mạng của bản thân cũng không có quyền định đoạt. Vì gặp tiểu cô nương hoạt bát mà vận mệnh rẽ ngang...
----------
Sau khi thử phản đối, nài nỉ phụ thân, ngay cả tuyệt chiêu một khóc hai nháo ba thắt cổ cũng không thành, Bích Thanh quyết định đào hôn. Sau khi ra khỏi nhà, trong lúc đói bụng trèo lên cây hái trái vô tình chứng kiến màn đấu kiếm của 2 nam nhân, trượt chân ngã vào lòng nam tử áo trắng, cũng nhờ hắn mà thoát một lưỡi kiếm của nam tử áo đen. Bích Thanh rời đi, nào nghĩ, gặp gỡ, bắt đầu bất hạnh...

Hành tẩu giang hồ đâu dễ dàng với một nữ nhân trói gà không chặt, Hạ Bích Thanh bị bắt cóc, khi tỉnh dậy lại chứng kiến màn máu tanh do nam tử áo đen gây ra, cũng đành an phận đi theo hắn xuống núi. Dù nàng luôn nhanh miệng hỏi chuyện không ngớt cũng chỉ nhận được sự im lặng của hắn và cái tên Huyết Kiếm.

Huyết Kiếm tưởng như máu lạnh lại dịu dàng làm chỗ dựa cho nàng trong đêm thú dữ hú, gió gào lạnh lẽo. Lại chịu thu nhận thêm nàng cùng hành tẩu vì nàng không có chỗ nương thân, chê nàng phiền phức nhưng lại chấp nhận nghe nàng kể chuyện.

Rồi nàng gặp lại nam tử áo trắng tại đại hội võ lâm, mới biết người ấy chính là vương gia - phu quân tương lai của nàng. Nhạc vương gia vốn không để tâm hôn sự này nhưng khi đỡ nàng từ trên cây rơi xuống thì vừa gặp đã yêu, nhất kiến chung tình với nàng. Vương gia dùng tính mạng hàng trăm người Hạ gia ép nàng, khiến nàng ngoan ngoãn chấp nhận hôn sự này.

Đại hỷ, Huyết Kiếm đến cướp dâu, một màn máu tanh ngay trong hôn lễ, hắn dùng sức lực lê đến bên nàng, hỏi: "Thanh Nhi, nàng từng yêu ta sao?"
Nàng muốn nói: "Có! Ta yêu ngươi! Không phải là từng yêu mà là vĩnh viễn yêu!" Nhưng cuối cùng một lời cũng không thể nói, đem tình yêu với Huyết Kiếm và hận thù phu quân chôn sâu trong lòng.

Tình yêu, thù hận, dằn vặt, chấp niệm cứ thế quấn lấy cả 3 người. Nhạc vương phi chọn sống cuộc đời như búp bê vải. Nhạc vương gia cả đời chỉ có một nữ nhân, cuồng si dùng mọi cách giữ lấy người hắn yêu, dung túng hết thảy chuyện nàng làm. Huyết Kiếm nửa đời sống trong ngục, tước đoạt võ công rút hết gân cốt... Nếu năm xưa, nàng ngoan ngoãn chấp nhận hôn sự, liệu có tránh được một chuỗi bi thương vô tận cho cả ba hay không?

-----[ Trích đoạn 1 ]-----

"Nữ nhân chúng ta không có khả năng khống chế sinh mệnh của mình, không thể làm đại thụ một thân đón gió, chỉ có thể làm ngọn cỏ đầu tường thuận theo thiên ý mà thôi. Lúc cần phản kháng, tuyệt mệnh cũng không tiếc, bất quá còn có thể hi vọng thì không nên từ bỏ.

Nữ nhân a, rất dễ mềm lòng, chỉ cần muội chưa yêu nam nhân khác, ở gần hắn lâu ngày, chỉ cần có biện pháp khiến hắn yêu muội, sủng muội thì muội cũng sẽ không bài xích hắn nữa. Bất quá cũng không nên chỉ biết thuận theo mà đánh mất chính mình. Hắn yêu là yêu con người của muội lúc này, chỉ cần muội đừng quá phận thì hắn sẽ không bạc đãi muội. Không còn sống ở nhà được nuông chiều nữa, gả ra ngoài phải biết nhu biết cương, biết phải biết trái, làm việc phải có chừng mực, đừng vì một phút bốc đồng mà hại mình hại người."

-----[ Trích đoạn 2 ]-----

"Nhiều năm qua, tuy rằng Huyết Kiếm luôn miệng kêu phải sống tốt để nguyền rủa bọn ta nhưng ta hiểu rõ, hắn kéo dài sự sống là mong được gặp lại Thanh Nhi một lần, nếu không, một sát thủ bị phế bỏ gân cốt như hắn, căn bản không có khả năng chấp nhận sống như phế vật như vậy, từ lâu đã tự kết liễu rồi. Bây giờ ta thả hắn ra, để hắn biết được nàng không còn, vậy tự hắn cũng sẽ không muốn sống nữa, nếu cuối cùng cũng chết, chi bằng ôm hận chết trong tay ta, đỡ được nhiều bi thương thống khổ. Chết là hết, so với kẻ sống trong hối hận như ta, hắn có phúc hơn nhiều."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro