Vlll: Bông Hoa Kiên Cường Trước Gió Lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Couple: All x Takemichi

    Summary: hết lần này đến lần khác, từ trận chiến này đến trận chiến khác, Takemichi cường vực dậy từ tro tàn rồi lại trở thành một bông hoa kiên cường trước gió lớn.
    Tôi muốn đặc biệt dành tặng chap này cho Takemichi vì hôm nay là ngày đặc biệt của cậu ấy.
    -------------------------
    Một bông hoa đẹp đẽ nhất là khi nào? Khi nó nở rộ nhất ư? Hay là khi nó tươi tắn nhất?

     Tất cả đều không phải. Một bông hoa đẹp nhất là khi nó dám vực dậy từ tro tàn và trụ vững kiên cường trước gió lớn.

      Giống như em vậy! Dẫu rằng em mong manh, em không có thể chất tốt, hay cho dù em không mang trong mình sức mạnh có thể khiến mọi người quy phục, thì em, Hanagaki Takemichi vẫn kiên cường chống trả, không chịu bỏ cuộc trước số phận.

      Nhưng con người kia đã bị em chinh phục như vậy!

     Em cứu Draken và bảo vệ cậu ấy, đối với Draken, em chính là vị ân nhân và còn hơn thế nữa! Trong lòng Draken em chiếm một vị trí đặt biệt không thể nào bị thay thế bởi bất kì ai.

    Em là người đã đưa Hakkai tới ánh sáng, giúp cậu tránh khỏi tương lai bi khổ phải ngồi tù và mang danh kẻ giết anh trai. Hakkai tôn trọng em, trong mắt cậu ấy em chính và đấng cứu thế và cậu ấy chính là kẻ tôn sùng em nhất.

     Em quay về quá khứ, muốn bẻ cong cái tương lai đầy bất hạnh và khổ đau, để rồi mình em phải chịu bao vết thương hằn sâu trên cơ thể. Nhưng chỉ nhiêu đó thì là sao có thể khiến em bỏ cuộc?

      Takemichi đã từng nói rằng:" cố gắng không phải là sự đau đớn, thứ đau đớn nhất là sự cô độc!"

     Đúng vậy, nếu em không cố gắng, nếu em bỏ cuộc, thì tương lai, Mikey, Draken, Mitsuya, Chifuyu, Hina và những người khác nữa, họ sẽ đều biến mất và em, sẽ là người gánh chịu sự cô độc ấy.

     Vết thương thể xác rất đau đớn, nhưng vết thương trong lòng mới là thứ không thể chữa lành được.

     Em là báu vật, là vô giá, là người không bao giờ biết hai từ "bỏ cuộc".

     Em yếu, nhưng em không được bỏ cuộc, em không thể bỏ cuộc.

     Và mọi sự cố gắng đều sẽ có được sự đền đáp xứng đáng.

    Đối với Mikey, em chính là người quan trọng nhất, người đã ngăn chặn bản năng hắc ám của anh, em chính là anh hùng trong mắt anh và anh đã vô thức yêu người anh hùng đó mất rồi.

    Chifuyu luôn coi Takemichi là cộng sự tốt nhất, nhưng mà bí mật được chôn giấu trong trái tim kia, cậu yêu em, yêu một Takemichi kiên cường như vậy.
 
     Mitsuya lúc đầu luôn coi em là một tên yếu đuối, nhưng sau khi chứng kiến em dù bị đánh vẫn đứng dậy bảo vệ anh, Hakkai và Yuzuha phía sau, tim anh khi đó đã bị em lấy đi mất rồi!

    Kể cả Inupi, người lẽ ra vốn đã chìm trong bóng tối, vì nhờ gặp được em mà đã có thể mỉm cười, từ sau đêm Takemichi băng bó cho cậu ở nhà kho cũ, Inupi đã thề sẽ giao phó sinh mệnh này cho cậu rồi.

    Takemichi vẫn sẽ cố gắng, dù không có ai tuyên dương, không ai tán thưởng, nhưng mà vẫn còn một người. Người đó biết trọng trách mà em đang vác quan trọng đến nhường nào, cũng là người đã giúp em về quá khứ hết lần này đến lần khác.

    Naoto!

    Em chính là niềm tự hào của Naoto, là người đã mang lại cuộc sống thứ hai cho cậu.

    Vậy nên hôm nay là một ngày đặc biệt, họ ở đây là để

      "CHÚC MỪNG SINH NHẬT, TAKEMITCHY!!"
  
     Mọi người đồng thanh nói to, trên khuôn mặt nở một nụ cười rạng rỡ.
   
     Mikey cầm bánh sinh nhật bước ra trước, theo sau là Draken và Chifuyu đang cầm trên tay dải tuy băng ghi tên em.

    Trong căn phòng khách chật hẹp ở nhà em, tất cả những người từng được em cứu, nhưng người mà em cần phải cứu đều ở đó.

    Takemichi cảm động đến phát khóc.

     Smiley cười:" mày khóc cái gì vậy chứ? Hôm nay là ngày đặc biệt của mày cơ mà!"

     Mitsuya dịu dàng dắt em vào tròn phòng:" được rồi, nín đi, đến giờ tổ chức sinh nhật cho mày rồi."

     Đó là ngày sinh nhật tuyệt nhất của em, Takemichi nở nụ cười thật tươi:" cảm ơn tụi mày!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro