Đó Là Em!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hòa mình vào mùa thu
Gió và anh là một
Thảnh thơi buổi trưa chiều,
Rồi em lại tìm đến.

Mọi chuyện chẳng thay đổi
Luân hồi mãi không dứt,
Biết được người tìm anh.
Mọi thứ dần chậm lại.

Anh từng nghĩ y rằng
Ngày này sẽ không đến,
Bởi kỉ niệm buồn thương
Chẳng ai muốn nhớ lại.

Không biết do duyên cớ,
Không biết do tình cờ
Hay là do định mệnh
Người đó lại là 'em'."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro