Vắng bóng em!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con đường cũ vắng bóng em
Như mất tâm hồn, vui tươi và sự sống
Không biết em còn giữ hình ảnh
Không biết em còn giữ nụ cười để trao
Một người đứng dưới mưa rào?

Không âm thanh, tiếng nói, mọi thứ
Em biệt anh như sự chạy trốn,
Khắp nơi có dấu vết cảnh tan hoang
Như lớp sống sau cơn bão
Nhấn chìm lau sậy,
Những ngày tháng khổ nhục, vô hy vọng
Cuộc sống chẳng ra sao,
Từ đáy sâu số phận,
Em dâng lên với anh như cơn sóng.

Giữa vô vàn trở ngại, chong gai
Tránh né hiểm nguy
Sóng đưa em, đưa em
Và đẩy em đến bên anh.
Còn bây giờ bóng em đã ra đi
Có lẽ vì cuộc sống ép buộc.
Cuộc tình hẳn sẽ ăn thịt anh.
Nỗi buồn sẽ gặm cả xương.

Trời đổ mưa như tâm hồn anh khóc
Trong sự thầm lặng nén cơn đau,
Chôn chân trong bóng hình mờ nhạt,
Nhưng thời gian đã chữa lành.
Tản bộ một mình trên bãi cỏ
Xa xa đâu đó một ngọn gió
Đưa anh nhìn thấy một đôi tình,
Không đoán anh đã chắc đó là ai
Tất cả kỉ niệm lại ùa về,
Anh khóc trong nghẹn ngào..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro