Chap 1 : Cơ hội cuối ..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1 : Cơ hội cuối ..

6h30 sáng , cổng trường THCS Định Trung bắt đầu mở cửa chào đón học sinh sau gần 2 tháng nghỉ hè ..trái ngược với cảnh hối hả , háo hức của những cô gái, chàng trai và mấy vị phụ huynh đang chuẩn bị hồ sơ, khoác lại cái ba lô cho con chạy vội vào tránh cơn mưa phùn đầu mùa ... Có một thằng con trai đứng lặng 1 mình, hắn mặc cái quần bò rách bươm , áo trắng nhàu nhĩ , chân đeo đôi dép gà khá cũ kĩ , quả đầu tổ quạ bù xù che gần hết đôi mắt, chiếc balo đeo 1 quai trễ vai , cái khuyên tai hình thánh giá dài ngoằng nghịch ngợm khiến hắn có vẻ kì bí, nguy hiểm... Có lẽ vì thế mà xung quanh hắn có một khoảng trống khá rộng... Hắn thấy thế, có lẽ hắn tự nghĩ như thế..

Và mỉm cười ra vẻ khá tự mãn về điều đó..

Đứng khá lâu cách cổng trường tầm vài chục bước chân, thờ ơ nhìn dòng người đang tấp nập đi vào trong cái cổng hình vòng cung đó như không phải việc của mình, để mặc cơn mưa rơi trên quần áo , hắn chậm rãi châm điếu thuốc, thở nhẹ cái làn khói khét kẹt ra cái không khí se lạnh của buổi sớm đầu thu...hắn nghĩ thầm .. "sao mấy cái người này cứ phải vội vã nhỉ , có việc nhập học thôi mà.. thật là..."...

Tiếng ô tô phanh kéttt đằng sau hắn cắt ngang dòng suy nghĩ , theo phản xạ hắn nhảy vụt sang 1 bên , hắn nhận ra quyết định này khá đúng đắn , vũng nước mưa còn sót lại của đêm qua được sự trợ giúp của 2 chiếc bánh oto " tí nữa thì " vui vẻ bắn lên người...hắn quay lại nhìn...

Chiếc inova màu bạc đèn sáng trưng đang nhìn hắn cười nhạo, hắn làu bàu bực tức định nói to mấy câu cho hả giận... Chợt sững người khi thấy một con bé bước xuống khỏi xe, Cái con bé ngắn tũn môi đỏ, tóc dài ngang lưng cũng hung hung đỏ , mắt to tròn ,da trắng hồng nổi bật trên nền váy đen có nét duyên dáng và xinh đẹp gì đó, khiến hắn quên luôn sự bực tức và ngại ngùng... Dán mắt nhìn vào không chớp..

Không để ý tới sự tồn tại của hắn....Con bé vùng vằng kéo cái túi xách sẫm màu từ trên xe xuống , trán nhăn lại nói to như gắt vào xe :

- Con đã bảo biết rồi mà .....

Búng điếu thuốc trên tay thành 1 đường cong hoàn mĩ rơi trúng bụi cỏ ven đường , hắn cười cười lẩm bẩm :

- Bọn tiểu thư..!!!!

Chợt con bé đó nhìn hắn chằm chằm , tiến lại gần hắn hỏi :

- Cậu là ai vậy ?

Hắn ngơ ngác quay lại đằng sau , xác định đằng sau không có người rồi quay lại dè dặt hỏi lại :

- Cậu nói tớ à ?

- Ừ !

- Cậu hỏi làm j ?

- Thấy cậu khá lạ , chưa gặp bao giờ nên hỏi thôi .

- Ồ... ồ... - Hắn khá ngạc nhiên , sờ sờ mặt thầm nghĩ " Thế đéo nào mình đã đẹp trai đến cái mức có gái chủ động làm quen rồi cơ à ? :v " . Lắc nhẹ cái đầu tự phủ định ý nghĩ hoang đường đó , hắn cười cười mang giọng điệu bí ẩn nói :

- Thật ra mình học ở đây từ lớp 6 mà ? Cậu chưa gặp mình bao giờ à ?

- À , vậy thôi tạm biệt , mình vào học đây

Chưa kịp " Ừ " con bé đã xoay người lạnh lùng bước qua cánh cổng trường kia rồi .

Ngẩng đầu nhìn cái cánh cổng ngăn cách 2 thế giới kia , là 2 thế giới , ýt ra theo hắn nghĩ là vậy . 1 là Thiên đường còn lại là ....... Địa ngục. Và tất nhiên bên trong là Địa ngục rồi :v , với lứa tuổi của hắn có lẽ đứa trẻ nào cũng nghĩ thế .

Uể oải bước vào cổng địa ngục hắn lẩm bẩm tự nhủ :

- Cơ hội cuối rồi ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro