Chap 19 : Ma ?? Quỷ ?? Còn gì đáng sợ hơn không ??

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trời lạnh, rượu nóng...

Đống lửa phát ra hơi ấm đầy quyến rũ khiến thằng nào cũng muốn ngồi sát vào, tới khi mặt bỏng rát lại vội vàng lùi ra xa...

Cường "Hùng" mời cả thêm cả lũ một chén rượu, đưa lên mồm uống ực một cái rồi xé vội một miếng thịt trâu đưa cay. Cất cái giọng nói ngọng ngọng lơ lớ bảo bọn hắn :

- May có bọn anh lên chơi cùng, mọi hôm em toàn ở trên này trông cùng thằng bạn, buồn lắm...

Hắn cướp lời :

- Bọn tao lên đây ăn trực nhà mày tốn cơm chứ được tích sự gì ? Sao không nuôi vài con chó cho đỡ buồn và sợ....

Rồi hắn vội giật mình vì nói hớ, nói thế khác gì tự chửi bọn hắn là chó...

Cường "Hùng" không nhận ra điều đó, trầm ngâm nói :

- Nuôi nhiều rồi anh, nhưng toàn sa vực hoặc mắc bệnh mà chết, rừng này thiêng nên nó ám, chó không nuôi nổi đâu...

Cái bác chỗ anh em mình gửi xe dưới chân núi đó, trước nuôi một con chó lâu năm, sau thành tinh, cứ nửa đêm lại đội nón đi dép mở cửa ra đường trêu người đi chợ sớm... Đi bằng 2 chân cứ như người ý anh ạ... Sau này một đêm bác đó nhìn thấy cảnh đấy, kêu cả làng vào đánh chết rồi mang đi thiêu, đem chôn rồi mời thầy về trấn huyệt nó... Ghê lắm.!!

Hắn phá lên cười khinh bỉ nhìn sang Chính "ngố" rồi nói :

- Tưởng gì, bọn anh quen một con chó còn biết đi bar, đi sàn, đánh "DJ", chơi cave nữa ấy...

Đạo "cõm", B69 cười ầm ầm ủng hộ, Chính "ngố" quay sang đạp cho hắn một cái, hắn nhanh chân lùi lại tránh được, lè lưỡi trêu ngươi...

Cường "Hùng" không hiểu chuyện gì, rồi thao thao nói tiếp :

- Em nói thật mà các anh, rừng này thiêng lắm, bố em kể bảo trên này có giống chồn hương (hồ ly), chuyên hóa thành cô gái xinh đẹp quyến rũ mấy thanh niên đi rừng bằng cái mùi hương của nó...

Trước có chú ở bản em đi rừng lấy gỗ, gặp một con bé trẻ đẹp, da trắng hồng ngồi trên tảng đá nhìn chăm chăm, hỏi thì không nói gì chỉ cười khanh khách, chú ấy dẫn về ở cùng rồi ăn nằm, một thời gian sau chú ấy bệnh mà chết...

Nó ở lì trong nhà đó, cứ nằm ở trên giường mà cười... Bọn trai trong bản thấy người đẹp tối nào cũng trèo vào lên nhà sàn đấy rồi đè con bé đó ra mà quan hệ... Được cỡ một tháng thì thanh niên trong bản thằng nào cũng xanh rớt, quặt quẹo rồi kiệt sức mà chết...!! -_-

49 ngày giỗ chú ấy, em ruột đi lính xin nghỉ phép về thắp hương, vào gặp con bé đó, ngửi thấy mùi lạ, ra đằng sau chuồng gà thì chỉ thấy toàn lông... Biết là chồn liền rút dao ra đâm chết... Nó giãy dụa một lúc rồi xác cứ co lại dần thành một con chồn thật...!!

Người dân tộc thiểu số thật thà, hắn tin Cường "Hùng" kể thật, mặt ngơ ngác hỏi lại :

- Ma mị thế ??

Chính "ngố" mặt mếu như sắp khóc, cất giọng tiếc nuối..:

- Mẹ kiếp, giết nó phí thế... Để đó cho tao quan hệ... Gặp thằng cuồng dâm như tao có mà nó khóc lóc van xin, còn nằm mà cười được á ? -_-

Hắn bực tức bảo Chính :

- Ngày nào cũng quay tay mấy phát rồi uống sữa đậu cầm hơi. Không sớm thì muộn cũng suy thận mà chết... -_-

Chính "ngố" chép miệng :

- Thì thế, thà chết trên giường nó còn hơn...

Cường "Hùng" không nói gì nữa, hắn xé một miếng thịt trâu to đùng đưa lên miệng nhai... Nước miếng túa ra cay xè và ngọt, hắn thích thú và so sánh còn ngon hơn mấy gói "thịt bò khô Thu Ba với Vân Vũ" hắn thường ăn cả trăm lần...

Rượu vào mắt thằng nào cũng ríu vào, nhưng cũng cố vểnh tai lên nghe hết câu truyện của Cường "Hùng" :

- Rừng này chín người, mười ma... Năm ngoái sáng sớm bố em ngủ dậy ra suối lấy nước, gặp một toán bộ đội đi qua, người to cao nhưng mặt ai cũng trắng xanh, da tai tái, nhợt nhạt... Tiểu đội trưởng đứng lại trò truyện một lúc với bố em, kêu là hỏi thăm và gửi cái nhẫn tới vợ ở bản bên cạnh...

Bố em hôm sau đi sang bản đó, hỏi nhà vợ chú bộ đội kia, vừa tới nhà thì thấy một bà cụ đi xuống, liền đưa cho cái nhẫn bảo là có anh bộ đội gửi...

Bà cụ khóc nức nở rồi dẫn bố em vào nhà chỉ lên bàn thờ, bố em mới giật mình té ngửa khi nhìn thấy cái di ảnh của chú bộ đội kia... Hóa ra là chồng bà ấy mất hồi chiến tranh... Không phải mơ vì cái nhẫn là thật...

Rừng này năm chiến tranh chết đầy, người đi rừng sáng sớm mặt trời chưa lên thỉnh thoảng vẫn thấy mấy cái bóng đen ở trên cây, biết ngay là hồn ma của dân quân, du kích thời xưa...

Nhìn thấy mãi cũng quen, sau cứ cúi mặt mà đi cho đỡ sợ...

Hắn hơi lạnh gáy, người cũng vì sợ mà run run... Cái cây bạch đàn đằng sau lưng hắn chợt rung lên bần bật, lá rụng xào xạc...

Hắn hét lên : "Á..!" một tiếng rồi nhổm người lao về phía trước tí cắm mặt vào đống lửa, quay đầu lại thì thấy thằng Chính "ngố" đang cười khoái chí, tay vẫn không ngừng rung cái cây...

Hắn mếu máo chửi :

- Đm mày nhé Chính, đm mày nghịch ngu nhé !!!

Chính "ngố" ngoạc mồm ra cười khoái chí tới độ mắt không cả mở được ra...

Giọng B69 ồm ồm:

- Khuya rồi, về ngủ đi!!

Cả lũ kéo nhau vào lán, nằm ngang xếp lớp trên cái phản rộng... Cường "Hùng" mắc màn rồi kéo chăn đắp cho cả lũ... Hắn nằm trong góc vắt tay lên trán nghĩ lung tung tới mấy câu truyện ma quái của Cường "Hùng"...

Hắn trằn trọc mãi không ngủ, vòng tay sang ôm luôn cái thằng B69 nằm cạnh cho đỡ lạnh và sợ...

Về khuya dần, chỉ còn nghe thấy tiếng thở đều đều của mấy thằng bạn ở cạnh... Đạo "cõm" nghiến răng ken két...

Hơi thở hắn thơm và nồng mùi rượu, hắn nhắm mắt lại lim dim ngủ...

Có tiếng gọi tên hắn ở tai, tiếng gọi ở ngoài cửa...

Tiếng gọi vừa lạ vừa quen, lúc xa lúc gần... Cứ : "Thành ơi..! Thành ơi..!!" Đều đặn, đều đặn...

Thanh âm văng vẳng và vọng vào đầu óc... Như từ một thế giới khác vọng lại...

Hắn bực mình hét tướng lên :

- Gọi gọi cái mả con cụ mày !!

Cường "Hùng" giật mình tỉnh dậy hỏi nhỏ hắn :

- Sao đấy anh ??

Hắn trố mắt nhìn Cường "Hùng" rồi nói :

- Có thằng chó nào gọi tao ngoài cửa ý !!

Cường "Hùng" ngơ ngác nhìn hắn thầm thì :

- 3 anh ấy còn nằm đây, không có ai ngoài đấy đâu ?? Chim nanh mỏ đỏ gọi đấy, kệ nó đi anh...

Hắn nhổm người dậy bực tức :

- Vẹt hay chim khách ? Đưa tao khẩu súng kíp, tao cho một phát cho khỏi gọi...!

Cường "Hùng" đưa ngón tay lên miệng ý kêu hắn nói nhỏ rồi bảo :

- Không phải !! Là quỷ hóa thành hình một con chim mỏ đỏ, nó bay khắp nơi để gọi tên những người yếu bóng vía...

Ai trả lời nó bắt mất hồn đi...

Nằm xuống, không việc gì đâu anh... -_-

Hắn run lẩy bẩy, người tưởng chừng như sắp khóc tới nơi rồi, sợ tới mức co rúm vào... Nằm xuống ôm cứng lấy "bang chủ" B69 của hắn...

Chính "ngố" bực tức nói to tướng ;

- Sợ đéo gì ?? Ma quỷ hay người vào đây ông mày cũng thông đít hết..!!

Ngủ đi tao còn ngủ..!

Hắn phì cười nói cứng :

- Chuẩn..!! Sợ đéo gì..!!

Hắn không sợ nữa, lũ bạn "bệnh tật" ở cạnh...

Trời đất này có còn gì đáng sợ hơn không ??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro