Chap 3 : Tập thích nghi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Úp mặt xuống bàn, đang thiu thiu ngủ, thì có một cái vỗ nhẹ lên lưng hắn...

Một giọng nói lơ lớ vang lên : - Nó là Sơn "đen" bạn tao, bỏ học đi bụi rồi, hỏi thăm mày chút thôi!

Không cần nhìn, hắn biết thằng đang nói chuyện là ai.

Dụi dụi mắt, vươn hai tay, lưng vặn vẹo răng rắc mồm "Oáp" một tiếng rõ to, hắn nói nhỏ : - Ừ!

Đảo mắt nhìn qua lớp học : - "Gần ba mươi đứa , già nửa là nữ, 2 3 em khá xinh" Hắn gật gù tổng kết...

Mấy thằng con trai trong lớp nhìn hắn lạ, lười biếng rút bao thuốc hơi nhăn nhúm từ trong túi quần hắn hỏi :

- Hút không?

- Tí nữa, bọn con gái lắm mồm lắm, trường cấm hút thuốc, hút trộm thôi.!

- Ồ...

Đúc lại bao thuốc vào túi quần quay sang nhìn thằng đang nói chuyện với hắn, nó mặc cái áo trắng đồng phục, quần ghi, mặt mũi sáng sủa, người gầy gầy cao tầm hắn. Tuy ăn mặc bình thường nhưng nhìn nó vẫn rất công tử y như gia cảnh của nó vậy. Thằng này chơi thân với hắn từ bé, tên Hiệp, hắn gọi là Hiệp "gà" vì thằng này thích ăn thịt gà, mà cũng hình như thằng nào tên Hiệp cũng có biệt danh như thế. Còn 1 lý do nữa mà chỉ có hắn biết hồi bé thằng này đã phải đau đớn thốt lên : - "Tao thích giao cấu với gà" chỉ vì thua cá cược với hắn.

- Mày hay bắt nạt cái lũ này à?

Hắn chỉ chỉ tay vào lũ con trai trong lớp.

- Không!

- Thế...?

- Hầu như thằng nào tao cũng đánh rồi !

- Ghê!!

Hắn bật cười hiểu ra lý do vì sao từ lúc vào lớp ánh mắt bọn này nhìn hắn khá e dè. Vỗ vỗ vai thằng bạn nói :

- Có mày chống lưng, đỡ lo bị đánh rồi!! -_-

Hiệp gà tự cho mình là hướng dẫn viên du lịch không lương, và thích thú với điều đó...

Hiệp chỉ tay giới thiệu khắp phòng cho hắn...

- Thằng đầu cua nhìn giống đầu gấu, người to cao lông lá như vượn chưa tiến hóa hết kia tên Nhã, gọi nó là Nhã ổi. Nhìn mặt nó nghiêm túc thế thôi nhiều câu phát ngôn gây sốc óc lắm.

- Thằng tóc chẻ đôi kia gần nhà tao, lớp đang nghi vấn nó bị bê đê, đi gần nó cẩn thận cái mông là được, nó tên Chiến, Chiến Biên. Không vì gì cả, bố nó tên Biên..!! -_-

- Hai thằng đang đánh bài góc kia là Chiến ngu và Quyết Chiến. Ừ lớp ba Chiến, tổ sư nó toàn thằng nhát mà cứ thích chiến. À à gọi nó là Chiến ngu vì nó hơi ngu, đùa thôi biệt danh mà để ý làm gì...

- Thằng có nốt ruồi ở mép tên Trung, gọi Trung xịt. Sao lại gọi là Trung xịt á ? Đéo nhớ nữa hình như biệt danh này có từ cấp một rồi. Chắc là nó đánh rắm toàn xịt chẳng hạn... Mà kệ chỉ biết là mỗi lần tao đánh lô gặp nó là xịt. Tổ cha nó !

.......

- À à mà này cái đứa ngồi gần mày là Huyền béo, cơ mà sao vừa vào lớp mày đã đi thẳng xuống ngồi gần nó rồi ? Quen nó à ?

Hiệp quay đầu nhìn hắn hỏi. Sờ sờ mũi hắn nói nhỏ :

- Đéo đâu, mới gặp nói chuyện hai, ba câu, nãy vào lớp chưa thấy rõ mày, ýt ra ngồi gần nó còn có tí "quen biết".

- Ồ nó là lớp trưởng đấy. Kể ra nó khá xinh mỗi tội hơi to xác, thích lo chuyện bao đồng lắm cẩn thận. À quên lớp mình bị lỗi gì quy ra tiền hết mày ngồi gần nó... Haizzz...

Hiệp gà nhìn hắn thở dài ra chiều thương hại lắm. Một giọng nữ từ trong đống con gái đang tụ tập vọng ra hỏi hắn :

- Gọi cậu là gì ý nhỉ ?

Hắn vẫy vẫy tay với thằng bạn ý bảo đi theo mình, đi ra phía cửa lớp nói vừa đủ nghe :

- Gọi tớ là Thành, Thành thôi...

....

Trường này khá ýt học sinh, mỗi khối chỉ có hai lớp, mỗi lớp xấp xỉ ba mươi học sinh. Cả trường chỉ có tầm hơn hai trăm học sinh, chỉ cần một tòa phòng học 2 tầng là đủ chứa hết lũ này. Căn bản trường này gần trường cấp Thành phố là THCS Liên Bảo, phụ huynh nghe nói trường Liên Bảo cơ sở vật chất, chất lượng dạy học hơn thì đổ sô đổ chậu cho con cái sang đó học. Trường bên đó đông đến mức một khối tận 8 đến 9 lớp, mỗi lớp tận 40 50 học sinh. Hắn biết những thông tin này qua Hiệp, thằng vẫn đi cạnh hắn luyên thuyên nãy giờ...

Nghe hai chữ "Liên Bảo" ánh mắt hắn lóe lên, có chút hoài niệm... Khối 9 ngoài lớp hắn còn có 9B. Đường ra nhà vệ sinh phải đi qua lớp 9B.

Liếc liếc mắt nhìn qua bên lớp 9B, hắn chợt giật mình, con bé ban sáng hắn gặp ngoài cổng trường tay vẫn đang cầm quyển sách hóa, nhìn hắn chằm chằm. Hắn hơi chột dạ, lảng tránh ánh mắt con bé đó, hắn giả lả nói chuyện với thằng bạn cố gắng đi nhanh qua lớp 9B.

Ngồi vắt vẻo cùng Hiệp gà trên bức tường gần nhà vệ sinh, thở ra làn khói khét lẹt vào bầu trời đầu thu, Hiệp bắt chuyện nói :

- Tao tưởng mày nói đùa.

- Đùa gì ?

- Thì chuyện mày đi học lại ấy ?

Hắn cười nhạt không đáp.

- Với những trò mày gây ra, được đi học tiếp là khá may mắn đấy. Cố mà ngoan!

Hắn trả lời nhát gừng :

- Ừ..!

"May mắn" ?? Đúng vậy, với 1 thằng học cấp 2 mà bị bắt phải chuyển trường học những 3 trường thì điều đó khá là may mắn. Môi hắn chợt vẽ một nụ cười khi nghĩ tới cái mảnh kí ức thú vị đó... Hắn có 1 quá khứ khá là hư hỏng...

.....

Năm lớp 6 lớp 7, hắn học THCS Liên Bảo. Ở lớp từ lỗi lớn đến lỗi nhỏ, từ sổ đầu bài đến sổ sao đỏ, tên hắn luôn luôn được ưu tiên. Trong lớp hắn luôn trong trạng thái ngủ lăn ra bàn, hắn ngủ nhiều đến nỗi thầy cô chẳng buồn nhắc, thậm chí đến cả khi hắn kê 2 cái ghế rồi nằm dài ra ngủ cũng chẳng ai thèm nói gì. Hầu như lý do mà lớp luôn xếp cuối thi đua đều là vì hắn.

Giờ chào cờ, bị bêu đứng cột cờ luôn là nỗi sợ của nhiều học sinh, với hắn thì không là gì cả. Dường như hắn đã trở thành "Gương mặt thân quen", quen đến nỗi cứ đến giờ chào cờ mà không thấy mặt hắn là kiểu gì cũng có thằng ăn cơm không ngon...

Lý do hắn phải lên thì nhiều vô kể : nào thì 1 tuần phá kỉ lục có tên 20 lần trong sổ "nam tào", nhảy tường trốn học, không ghi bài hơn 300 tiết trong nửa năm học, vô lễ với thầy cô giáo...

Nhưng đáng nhớ nhất vẫn là đợt cuối năm lớp 7, thời điểm thi học kỳ 2, hắn liều lĩnh xuống phòng hiệu trưởng trộm đáp án tất cả các môn. Hắn photo cho thằng bạn thân 1 bản. Vâng... Điều hắn không ngờ nhất là nó sẽ tạo nên "Gió làng kình" trong cái trường này...

Thằng bạn thân photo cho bạn nó, và thế đéo nào chỉ sau 1 đêm cả khối lớp 7 hơn 300 học sinh đều có bản photo đề. Nhiều đến nỗi giấy vứt đầy thùng rác... Điểm đứa nào cũng 8 9 10...

Công an vào cuộc điều tra...

Năm đó hắn bị buộc chuyển trường vì tội tiết lộ đề thi...

Hắn được chuyển đến trường quê mẹ hắn, ở đây cũng chả khá khẩm hơn gì, vẫn cái tính nghịch ngợm ham chơi. Lặp lại lịch sử hắn lại gây nên tội tày trời : "Đốt sổ đầu bài".

Bị buộc phải đúp lại một năm, lại chuyển trường... Và đến đây...

Nhìn nhìn lại ngôi trường hắn chuẩn bị theo học, cười nhạt hắn nói nhỏ :

- May mà còn được đi học, ýt ra còn cơ hội làm lại... Mày ạ !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro