- Chap 59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gin nghe gọi, nhẹ nhàng quay lại đáp “Sao?” Fuu có nghe thoáng là có tin đồn rằng Gin, là người con gái này, hẹn hò với Fuu, rồi lại bị Nigi cướp mất. Người con gái này, thích anh ta chăng, nghe bảo là họ thân thiết nhau lắm, hầu hết đi đâu cũng cặp kè nhau. Nhưng từ khi một lần có người thấy Nigi sang lớp Fuu tìm anh thì quan hệ của họ không còn gần gũi như xưa nữa. Có khi nào, là vì chuyện này, tức tối vì không giành được người mình yêu, nên cô đã đăng tải lên những tấm hình này, nhằm đả kích Nigi chăng. Shita cứ nhìn cô mãi chẳng trả lời khiến cô phải sát mặt lại gần chau mày hỏi “Này? Cậu sao vậy?” Đôi mắt cậu vẫn nhìn chằm chằm vào cô, rồi khẽ nặng giọng “Chị...là người...đã đăng tải những tấm hình đó, đúng không?” Gin mở to mắt nhìn Shita, một ánh mắt sắc xảo của người con gái. 

Nhếch môi cười, Gin khẽ thì thầm vào tai Shita “Cậu nói đúng rồi” Đôi môi đỏ ửng của cô ánh lên một nụ cười gian xảo khiến Shita chẳng biết nên làm gì. Người con gái trước mắt, trông xinh đẹp thế này, lúc nào cũng tươi tắn bên ngoài nhưng không ngờ bên trong lại âm mưu như thế. Vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng ấy, cậu hỏi “Sao chị lại ở đây?” “Đây cũng là trường tôi mà, sao tôi lại không được ở đây?” “Nhưng, cái điện thoại chị” Xem ra là, cô bị nghi ngờ rồi. Đúng thật là lúc nãy, cô đã chụp lại những tấm hình mà Shita bảo vệ Nigi khỏi đám nữ sinh ấy, cô tính sẽ làm thêm một tin tức mới giữa Nigi và người yêu cũ. Cậu con trai này, xem ra cũng tinh mắt ấy. Không hề tỏ ra lo lắng, Gin vẫn nhoẻn môi cười “Không thể giấu được cậu mà, Shita nhỉ?” Hóa ra kẻ khởi đầu là đây. Nghiêng đầu, Shita kiêu ngạo “Chị làm thế để khiến cô ấy hoang mang à? Tôi nghĩ chị nên ngừng lại đi, cô ấy không hề yếu đuối như chị nghĩ đâu. Chị thua rồi. Tốn công vô ích thôi” Shita cứng cỏi lúc ấy trông thật đẹp trai biết bao. Nhưng, Gin vẫn không hề bỏ cuộc. Cô thốt lên một câu khiến Shita trở nên chạnh lòng “Thế nên, cậu giúp tôi nhé? Cậu vẫn còn thương cô nàng ấy đúng không?” Câu hỏi đó, Shita không biết nên trả lời thế nào. Bảo có thì không nên, mà không cũng không phải. Im lặng, Shita tiếp tục bị lời dỗ ngọt của Gin rót vào tai “Tôi cũng rất yêu Fuu. Ngặc là lại bị cô nàng Nigi của cậu cản đường. Hay là giờ chúng ta hợp tác đi. Tôi vừa có được Fuu, cậu cũng được bên cạnh Nigi, sao nhỉ, thuận cả đôi đường” Cậu chợt nhớ lại, hình ảnh của Nigi lúc trước, khi hai người còn đang hẹn hò với nhau. Sao anh lại thấy day dứt quá. Gục đầu, Shita không thể nào trả lời được, rối ren quá. Gin dịu dàng đặt tay lên ngực cậu “Ngày mai hẳn trả lời tôi nhé! Nigi, cô ấy dễ thương lắm đấy!” Rồi, cô bước đi, để lại Shita một mình tự đấu tranh với bản thân.Họ lên đến chuyến tàu điện cho ngày hôm đó. Ba bộ não vẫn đang suy đoán “Hay là bị người ta bắt gặp thật nhỉ?” Nigi đưa ra ý kiến của mình. “Hay là do thằng Shita gì đó?” Fuu lại trở nên u ám mỗi khi nhắc đến cái tên ấy. “Không thể nào đâu ahh! Vừa nãy cậu ta còn giúp em. Cậu cũng bị dính scandal mà!” “Thì lỡ là cái bẫy thì sao?” Fuu vẫn không khỏi nghi ngờ thì Ayman lên tiếng “Có khi nào là...Gin?” Lúc này, cả Nigi cùng Fuu mới nhận ra, đúng vậy, Gin cũng có liên quan đến chuyện này, và cô ấy cũng biết chuyện về Nigi và Fuu cũng như Ayman hay Shita. “Kệ, bỏ qua chuyện này đi” Fuu quyết định mặc kệ nó, vì với anh, nó chẳng là gì cả “Lẽ ra mình nên cảm ơn cô ấy vì đã công khai giúp mình” “Nhưng mà, tôi bị dính scandal chẳng hay nè!” Ayman liền trề môi khi nghe phán quyết của Fuu “Kệ cậu!” 

Vẫy tay chào tạm biệt Ayman ở sân ga cuối, Fuu cùng Nigi thong thả bước về nhà của cô. “Anh này, hay là mai, anh dọn sang nhà em luôn đi!” Nigi lên tiếng đề nghị vì ba cô đã đồng ý rồi. “Muốn ở cùng anh đến thế luôn?” Câu nói của Fuu khiến Nigi ứ nghẹn lời, đỏ mặt ấp úng mà đáp “Kh...Không có ahhhh... Người ta chỉ là...muốn tốt cho anh thôi!! Không thích thì thôi!!” Kéo cô vào lòng, anh khẽ hôn lên đôi má ửng hồng “Vậy ngày mai sang dọn nhà với anh” 

Tối đó, Shita vẫn còn vương vướng mãi câu nói của Gin “Hay là, cậu giúp tôi đi. Tôi vừa có được Fuu mà cậu cũng có thể giành lại Nigi” Mấy này, đúng thật là mỗi lần nhìn thấy Nigi, Shita lại cảm nhận được một luồng gió lạ thổi ngang mình. Cảm giác đó, anh không thể hiểu nỗi. Buồn pha lẫn một tí gì đó vui khi được thấy cô cười. Lẽ nào thời gian trôi qua, anh vẫn còn vương vấn tình cảm với cô? Đúng là nhiều khi, hình ảnh Nigi lại hiện ra trong trí não anh, rồi còn khiến anh cười một mình khi nghĩ đến. Một lần nữa, được nắm tay Nigi à, được ôm cô gái bé nhỏ vào lòng, được chạm vào đôi môi đáng yêu, được nựng lấy đôi gò má ửng hồng, và, còn có thể âu yếm cơ thể nõn nà của cô. Chỉ nghĩ đến thôi mà lòng cậu đã rạo rực rồi. Tự đập đầu vào gối, ráng nhắm mắt, nhưng không ngủ được, cũng không biết nên làm thế nào trước lời đề nghị kia. Thế là, một đêm của Shita trôi qua thật dài.
“Là Gin ư?” Ayman vẫn mang nỗi nghi ngờ cô ấy trong lòng dù chưa có bằng chứng kết luận là do cô. “Cô ấy phải làm thế này cơ à. Nếu là Gin thì, chắc không chỉ đơn giản thế này thôi đâu” Dù gì Ayman, Fuu và cả Gin đều chung lớp, Ayman còn là lớp trưởng, nên tính cách của thành viên trong lớp thế nào, anh cũng hiểu một phần nào đó. Nếu Gin còn đi xa hơn, chắc chắn Fuu sẽ không nhân nhượng nữa, lúc đó thì, quan hệ bạn bè giữa Gin và Fuu sẽ tệ hơn, rồi lúc đó cô ấy còn có thể làm chuyện gì, thật không thể đoán nổi. Ôi, đàn bà thật lắm mưu kế. Anh thở dài. 

Sáng hôm sau, Ayman đứng sẵn ở cửa ra vào lớp, đợi Gin đi ngang, anh khẽ rót vào tai lời mời “Lát nói chuyện riêng tí” Đúng như anh suy đoán, Gin không hề lo lắng rằng mình bị phát hiện, vẫn hiên ngang cùng Ayman trốn ở một nơi vắng người trò chuyện. “Lớp trưởng đại nhân, sao lại hẹn người ta đến chỗ này chứ? Bộ có chuyện gì khó nói lắm à?” Gin cất lời với vẻ ngượng ngùng đáng yêu. “Ừ, khó nói lắm, kẻo ai nghe thấy gì khổ chết mất” Nhoẻn môi cười, anh đáp bằng một giọng lãng tử vô cùng. “Thế, chuyện gì vậy nhỉ? Tò mò chết được”. Ayman bước tới, mắt đối mắt, không ai chịu thua, anh chậm rãi “Là cậu đúng không?” “Tôi sao cơ?” “Tin Nigi và Fuu ấy” Tưởng rằng khi bị phát hiện, cô ấy sẽ có chút sợ hãi mà rụt ánh mắt lại. Nhưng không, đôi mắt ấy vẫn chăm chăm vào anh, vẫn mở to, đầy kiêu hãnh “Cậu có bằng chứng gì?” “Giờ thì tôi chưa có...” Vừa nói tới đó, Gin đã bật cười “Lớp trưởng đại nhân à, cậu thật là nghĩ oan người ta mất rồi. Gin buồn lắm ấy!” Khuôn mặt cô chuyển sang vẻ đáng thương, đôi mắt lấp lánh nhìn anh. Ayman chau mày im lặng, cô ta quả thật là rất đẹp, nhưng ma mị quá. Chắc chắn là cô ấy làm, anh tin thế. “Tôi khuyên cậu nên dừng lại đi” Anh quả quyết. Người con gái ấy vẫn giương đôi mắt mở to nhìn anh, nhẹ nhàng bước lại gần “Mà, Gin nghĩ, cậu phải cảm ơn người đó nhỉ?” Câu nói của Gin khiến Ayman khá bất ngờ. Như cách cô đã dỗ ngọt Shita, Gin tiếp lời “Không phải là, cậu cũng thích Nigi à? Không phải sẽ tốt hơn nếu để hai người đó chia tay sao?” Tim anh bỗng nhói lên. Đúng thật là, anh phải thừa nhận, hình như anh lỡ có chút gì đó gọi là cảm tình với người anh luôn miệng gọi là em gái. Nhận ra sự thay đổi trạng thái của Ayman, Gin khẽ nhếch môi cười “Cô ấy sướng nhỉ. Được biết bao người thích luôn, chẳng như Gin này, chẳng ai để ý cả” “Cậu biết tại sao không?” “Hử?” Gin ngạc nhiên trước Ayman “Vì Nigi đáng yêu hơn cậu nhiều” Nói rồi, anh bước đi, để Gin ở lại, cắn môi đứng đó “Chết tiệt!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro