- Chap 62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ah...Sao nóng quá...” Nigi lờ đờ mở đôi mắt dậy. “Ưm...đây là đâu...Sao tối vậy?” Chính cô còn không biết tại sao mình lại ở chốn lạ lẫm này. Hình như là, lúc nãy trong lớp, cô bị nhức đầu ê ẩm, rồi xin xuống phòng y tế. Cơ mà, phòng y tế nào mà tối tắm thế này. Cơn nhức đầu lúc nãy, hình như giảm đi nhiều rồi, mà thay vào đó, cơ thể cô bỗng dưng nóng lên một cách lạ lẫm. Cảm giác này cứ khó chịu sao sao ấy, cứ hừng hực lên, toàn thân như không chịu ngồi yên. “Tỉnh rồi à?” Ánh đèn vội vụt lên, nhưng chỉ là một cái đèn pin nhỏ. Người vừa bật chiếc đèn ấy lên, cũng như là vừa cất giọng lên vừa nãy, là Shita. Nigi chau mày,lòng có thom thóp lo sợ “Này, sao cậu lại đưa tôi đến đây?”. Cô dám chắc là do Shita đã thừa cơ nào đó mà dẫn cô đến đây, vì chuyện lùm xùm ở trường, chắc chắn cậu ta có ra tay một phần. Lẽ nào nhân cơ hội này, hại cô một lần nữa. “Tôi thấy cậu ngất, nên đưa cậu đến đây nghỉ ngơi” Shita bình thản trả lời cùng với một nụ cười gian xảo trên môi. “Tôi không cần đến đây! Đây là đâu?” Nigi nóng nảy mạnh miệng trong khi tay cô ráng ôm lấy cơ thể nóng hổi một cách kì lạ đó. “Bình tĩnh nào” Cậu tiến lại gần “Chúng ta vẫn còn ở trong trường mà. Với lại, tôi nghĩ đây là chỗ thích hợp cho cậu” “Tại sao chứ!?” “Vì, cậu sắp không chịu nổi rồi nhỉ, cái cơ thể ấy...” Nigi giật thót mình, lí do gì mà cậu ta lại biết cô đang khó chịu trong người. “Cậu...Cậu đã làm gì tôi?...” “Có làm gì đâu, chỉ là...cho thêm một tí gia vị thôi!” Nói rồi, anh cởi bỏ chiếc áo học sinh trắng lịch lãm ra, để lộ phần cơ thịt khỏe khoắn. Lúc này, Nigi bàng hoàng vô cùng. Cớ gì cô lại có cảm giác muốn chạm vào con người đó. Không được! Cô cố kìm lại, nhưng có gì đó sâu bên trong thâm tâm cứ thôi thúc cô. Nóng quá! Khó chịu quá! Mồ hôi đổ nhễ nhãi. Những ngón tay cô tự động cởi từng cúc áo ra, rồi đến cả chiếc váy bên dưới. “Không...” Cô hoàn toàn dần không kiểm soát được bản thân. Ngồi co người lại, Nigi ôm lấy người mình trong bộ dạng chỉ mặc đồ lót bên ngoài. Người con trai trước mặt cô, rõ là Shita, là một người cô đã từ bỏ, mà tại sao, bây giờ,... Phía dưới, nơi cô bé của cô, cứ thoi thóp rồi thoi thóp. Không lẽ, cô lại muốn làm tình với cậu ta ư? Khó chịu quá, người cô như ướt đẫm, kể cả bên dưới, dù không làm gì, nhưng có lẽ đã ra rồi. 

“Đừng cố kìm chế nữa, khó chịu lắm.” Rốt cuộc cậu ta đã làm gì cô cơ chứ, tại sao lại... Càng cố ngăn cản bản thì chính thể xác cô càng đau. Như hàng ngàn cây kim đâm chi chít vào ngoài da lẫn trong lồng ngực. “Lại đây nào” Shita dụ dỗ ngọt ngào. Không được rồi, đầu óc cô bây giờ dường như không thể điều khiển được cơ thể mình nữa. Nigi người run lẩy bẩy đến gần Shita. Bàn tay cô bắt đầu sờ soạng lấy cơ thể người con trai ấy, rồi mò xuống, cởi quần cậu ta ra. Ý thức vẫn còn nhưng không thể nào ngừng lại được. Shita nhân cơ hội ấy, cởi hết những gì còn sót lên trên người cô ra, kéo sát cô lại gần. Anh mân mê trên đầu ti cô, tay cũng không ngừng ra vào nơi cô bé ướt đẫm ấy. Nigi vừa tận hưởng cảm giác lâng lâng ấy, vừa nâng niu lấy cậu bé đang cương cứng kia, dù hành động có miễn cưỡng, nhưng, cô không thể nào dừng lại được.“Hm...” Fuu ngạc nhiên khi anh chạy vào phòng y tế mà chẳng thấy Nigi đâu. Hỏi cô y tá cũng bảo rằng nãy giờ không có ai tên Nigi vào đây hết. Kì lạ vậy, rõ là cô đã nhắn cho anh như vậy mà. Lấy điện thoại ra gọi thì cũng không bắt máy. Anh đành đến lớp tìm thì bạn học trong lớp bảo lúc nãy Nigi bệnh và đã xin phép giáo viên được xuống nghỉ ngơi. Quái lạ, anh gọi đến Ayman “Sao? Nigi không có ở đây!” “Vậy nếu thấy em ấy báo tôi liền” Tắt rụp máy, anh bước đi tìm cô nàng. Thư viện, không có, nhà vệ sinh, hình như cũng không, ngoài vườn, càng không, sân thượng, hoàn toàn không một bóng người. Fuu cảm thấy có điều gì đó không tốt lành ở đây. Tại sao lại bật tăm tích như vậy chứ? Anh vẫn tiếp tục tìm kiếm. Gin, cô ta đang ở dưới căn tin, không có Nigi bên cạnh. Thế thì...Shita? Anh vội chạy đến lớp của cậu ta, không có cậu ta. Được biết là cậu cũng ra khỏi lớp trước giờ ra chơi. Có khi nào... Fuu gọi cho Ayman để báo sự nghi ngờ của mình. Thế là, hai người chạy đi tìm hai người đó. “NIGI! EM Ở ĐÂU?” Đến mọi ngóc ngách họ đều kêu to lên tên cô, nhưng đều không nhận lại được phản hồi gì. “Chết tiệt!” Cả hai chạy đi, chạy qua căn phòng câu lạc bộ bóng chày vì nơi đó tối om, không hề mở cửa. 

“Bỏ...bỏ tôi ra...Không được...” “Dù em nói thế nhưng sự thật là em đâu muốn đâu nhỉ?” Cả hai người họ quấn quít nhau ngày càng gần gũi hơn. Đúng như Shita nói, bây giờ mà ngừng lại, cơ thể cô sẽ phản ứng lại ngay. Lí trí dần bị vùi dập dù Nigi vẫn cố vực dậy trong cơn tối âm u. “Dừng lại...đi...” Tiếng kêu rên nghe thương xót biết bao. Nhưng pha vào đó là những lần cô kêu lên trong vô thức vì khoái cảm càng kích thích người con trai đối diện hơn. Cậu đè cô xuống, lấy tay kéo hai chân cô dang rộng ra về hai phía. “Chỗ này, tuy đã mất trong trắng rồi, nhưng vẫn đáng yêu quá” Shita liếm môi rồi cúi đầu xuống ngay cô bé của Nigi. Cậu hôn lên nó, rồi dùng lưỡi mình chà sát khắp chốn ấy. Càng thơm lên đó, cậu như muốn nuốt chửng lấy cô bé vậy. Sự điêu luyện của Shita khiến Nigi không thể phản kháng lại gì ngoài tiếng thi thít “Đừng...đừng mà...Không...ah...”. Ngón tay cậu dần sờ xuống bờ mông cong quyến rũ, rồi tinh nghịch chạm chạm vào lỗ hậu cô. Bất thình lình, ngón tay ấy đâm vào bên trong cái miệng phía sau ấy khiến Nigi phải thốt lên. “Nào, bây giờ, đến đây nào” Shita bật dậy. Cậu ngồi dựa lưng vào bức tường, hai chân dang ra để lộ rõ cậu bé đang cương lên đầy sức sống như thể đang dụ dỗ cô đến. Cái cơ thể mất kiểm soát của cô gái cứ thế mà tiến tới. “Không...không được...” Nigi cố gắng ngăn lại nhưng hoàn toàn bị lời cám dỗ của Shita ngăn cản “Cô bé, đến đây nào” Sức mạnh của thuốc kích dục còn mạnh hơn ý chí của con người chăng? Nigi ngồi trên người Shita, cầm lấy cái dương vật to ấy, chà xát phần đầu vào cô bé đang nóng hừng hực ngóng trông nãy giờ. Cô cậu bé lúc bấy giờ, như gặp được nhau rồi, liền không chần chừ tiến tới. Chợt rùng mình, Nigi buông tay, đẩy người Shita ra. Cô thở hồng hộc trước cơn cuồng quái của mình. “Không được...Làm ơn...Ai đó đến giúp tôi với...” Khả năng kiểm soát bản thân của cô hiện giờ rất yếu. Cái cảm giác bên dưới trống lỏng cần một cái dương vật đâm vào khiến cô điên cuồng cả lên. Càng cố tìm cách chế ngự nó, cơ thể cô càng muốn nổ tung ra. Shita nắm cổ chân Nigi kéo lại, anh vuốt ve cơ thể ấy, âu yếm cô bé nhỏ bên dưới khiến cô khó lòng mà kiềm chế.

“Làm ơn...đừng mà...” Nigi van xin trong nước mắt. Hai hàng mi cô không biết từ bao giờ đã đẫm lệ. Shita ngẩn người ra trong giây phút. “Tại sao...cô ấy lại khóc...?” Cậu nghĩ trong đầu. Rõ ràng là, đâu đó trong cô, vẫn còn một chút gì đó về mối tình năm xưa, là cậu kia mà. Không phải lúc trước, cô muốn được cậu âu yếm sao? Không phải cô đã khóc rất nhiều khi bị cậu bỏ rơi sao? Bây giờ, cậu đang giúp cô thỏa mãn dục vọng của mình đây, sao cô lại khóc chứ? Tại sao lại van xin cậu dừng lại? Tại sao lại khóc? Cậu không muốn thấy cô khóc trong tuyệt vọng và đau đớn thế này. Cái cậu muốn thấy, là những giọt nước mắt rơi xuống của sự sung sướng khi cậu vào trong âm đạo cô cơ. Cái cậu muốn nghe là tiếng kêu rên lên vì khoái cảm khi cậu thể hiện sức mạnh của mình với cô. Vậy mà...Tại sao lại... Cắn răng, cậu nghiến thật chặt, tim như bị thắt nghẹn lại. Không chần chừ nữa, Shita kéo Nigi sát lại mình thật mạnh. 

Fuu vừa hối hả chạy đi tìm Nigi, tay không ngừng nhấn gọi vào số máy cô mà anh không hề biết rằng, Shita đã nhân cơ hội lúc Nigi ngất mà tắt nguồn đi rồi. “Chết tiệt!” Anh giận dữ đập tay mạnh vào lan can. “Em ấy ở đâu cơ chứ...?” Ayman cũng thở hổn hển sau một hồi chạy đi khắp nơi. “Ơ...Yun kìa. Này, có phải thằng Shita đó ở...câu lạc bộ bóng chày...?” Đúng rồi, cả hai sực nhớ ra, Shita cũng là một tay chuyên nghiệp trong câu lạc bộ ấy, thế là họ liền chạy lại gần người tên Yun, là đội trưởng câu lạc bộ bóng chày hiện tại để hỏi han. Được biết là hôm nay câu lạc bộ không hoạt động, và một thông tin quan trọng hơn là, Shita đã mượn chìa khóa phòng câu lạc bộ để lấy đồ gì đó. Vì là một thành viên cứng nên Shita thường được tin tưởng lắm. Cúi đầu cảm ơn, Fuu và Ayman lập tức vẫy tay chào rồi chạy đến chỗ ấy. 

“Không mà...Làm ơn...” Nigi rên lên, tay cố đẩy Shita ra khỏi người mình. Shita người vẫn còn ấm ức, cảm giác day dứt khó chịu. Cảm giác đó càng mạnh, cậu càng muốn có được Nigi. Bất thình lình, cậu chồm người lên hôn lên đôi môi cô. Cậu dùng lưỡi quấn lấy bờ môi ấy, quyết không buông tha. “Anh vào đây” “Không...Đừng...” “Em cũng muốn mà...” “Không...tôi không muốn...” Nigi người run lẩy bẩy nhưng vẫn có thể cảm nhận được nỗi sợ đang đến rất gần. Cho dù cô có van khóc thế nào, cậu ta cũng chẳng động lòng sao? Cậu ta thật sự muốn thấy cô đau đớn ư? Cậu ta ghét cô đến thế sao? Chính cậu ta là người đã bỏ cô trước chỉ vì hai chữ “Trinh tiết” cơ mà, tại sao bây giờ lại muốn làm chuyện này với cô. Nước mắt Nigi rơi ròng rã trong tuyệt vọng... Cái đầu trơn tròn của cậu nhỏ kia đang dần đâm vào cô bé ấy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro