Chap 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gin và Shita, hai người cùng nhau thưởng thức bữa ăn chính trong tiệc rượu đó. "Đ...đau" Gin kêu lên khiến Shita có phần bất ngờ "Lại đau nữa à?" "Lại? Tôi đã...làm bao giờ đâu..." "Lần đầu của chị?" "Ưm...Ừ..." Gin cắn môi chau mày với vẻ đau nhói khi Shita dần dần đẩy mạnh hơn. Đó giờ cậu cứ nghĩ, người chị này cơ thể bốc lửa, âm mưu cũng thâm độc, thế mà đó giờ chưa làm chuyện "người lớn"!? Điều bất ngờ này khiến cậu cảm thấy thú vị với người chị này hơn. Dù thời đại hiện giờ, yêu một người con gái, không nhất thiết phải quan trọng cái trong trắng của họ. Nhưng có một điều phải thú nhận của các bọn con trai à, còn gì tuyệt hơn khi được phá trinh người yêu mình. Cảm giác đó, nó cũng giống như sự tin tưởng tuyệt đối của người yêu dành cho mình, chỉ có thể trao cho mình, cái quan trọng của cuộc đời người con gái. Tuy Gin là tiền bối của mình, nhưng Shita vẫn cảm thấy rất khoái cảm khi cùng cô làm chuyện "ấy". Gin trở nên ngày càng quyến rũ trong vòng tay Shita, hai người họ quấn chặt lấy nhau như thể, trên thế giới chỉ tồn tại hai người với niềm sảng khoái cực lạc.
"Cảm ơn anh đã chiếu cố!" Nigi cúi gập người trước Ayman sau khi được anh chở xe đưa cô và Fuu về lại căn nhà của họ. "Không cần khách sao đâu!" Ayman cười tươi, rồi vẫy tay chào, chiếc xe hơi của anh dần đi mất. Tạm biệt Ayman xong, Fuu liền kéo tay Nigi vào nhà. "Anh...mệt chứ ạ?" "Em cũng cần phải nghỉ ngơi đấy!"Dắt Nigi vào phòng ngủ của hai người, nằm ườn trên chiếc giường thân thương ấy, anh ôm chầm Nigi vào lòng. "Lần sau, cẩn thận hơn đấy" "Vâng..." Đôi mắt Fuu lim dim rồi ngủ đi lúc nào không hay. Hình như anh ấy đã tức giận lắm. Nigi dần nhớ lại mọi viễn cảnh ngày hôm đó. Nó còn kinh hoàng hơn đêm đầu tiên cô bị Fuu cưỡng hiếp. Chính bản thân cô cũng không tin được rằng, Shita lại là người hãm hại cả cô và Fuu. Đúng thật là cậu ta rất đào hoa và cũng không kém phần mây mưa với nhiều cô gái. Nhưng, thâm độc, đáng sợ và nguy hiểm như vậy là lần đầu tiên Nigi thấy. Trong khoảng thời gian qua, cậu ta đã thật sự thay đổi nhiều đến vậy sao. Trái tim cô đau nhói. Không hiểu sao mà nhiều chuyện rắc rối lại xảy ra xung quanh cô, và, Fuu lại phải gánh vác, giúp đỡ cô nhiều đến thế. Liệu, bản thân cô có phải là rắc rối của anh, liệu cô có đang làm náo loạn đến mức phiền phức đến cuộc sống anh. Nhẹ vuốt lấy khuôn mặt anh đang say trong giấc mơ ấy, Nigi khẽ hôn lên môi anh. Cô tự nhủ, thôi đừng suy nghĩ lung tung nữa, ngủ thôi.
Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
Truyện[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Chương 141
[18+] ĐỒ BIẾN THÁI! TRÁNH XA TÔI RA!
141: Coming
Mọi thứ quay trở về với quy củ, Nigi, Fuu trở về với cuộc sống bình yên thường ngày của họ. Nhưng, bên cạnh sự hạnh phúc của cặp đôi ấy, tồn tại những nỗi đau không nói nên lời. Ayman dù tự dặn lòng chỉ được xem Nigi là một người bạn, một người em gái mà thôi. Nhưng, mỗi lần thấy cô cười, thấy cô chào anh, thấy cô vui vẻ bên Fuu, anh lại không kìm được cơn nhói lên ở trong tim. Thật khó mà dứt quá. Nhiều khi anh nghĩ đến việc đi tìm một người con gái khác thì có thể, anh sẽ quên đi tình cảm của mình cho Nigi. Nhưng lại chính cái suy nghĩ ấy lại làm anh ray rứt đến khó chịu.

Còn Gin và Shita, sau lần đó, hai người chưa gặp lại nhau lần nào. Một người chị khối mười hai và một người em trai khối 10, mối quan hệ giữa hai người mà bị lộ ra, sẽ rầm rộ thế nào. May mà, Fuu, Nigi và cả Ayman dường như đều bỏ qua và chẳng hề muốn nhắc đến lần nào nữa. Gin trông vẫn đẹp đẽ bên ngoài, nhưng bên trong hầu như đã tan vỡ. Vẻ hoạt bát và tự tin của cô thường ngày cũng dần dần ít lại. Chính bản thân cô cũng không rõ, tại sao mình lại thấy không còn đau như đứt ruột trong tim nữa. Nước mắt rơi xuống trên gối cũng dần ít đi. Đêm dài hơn ngày. Nhưng, cái âm ỉ tê tái bên trong cô vẫn còn. Làm sao có thể quên được, cái ngày đầu tiên của mình được chứ. Về phần Shita, những vết thương trên thân thể không quá nặng đang lành dần. Dù ai ai cũng lo lắng hỏi han lí do nhưng cậu chỉ cười trừ và bảo do bất cẩn mà ra thôi. Đúng vậy, làm sao mà có thể nói ra được cái lí do thật sự đó chứ. Tâm đau, có, thân đau, có. Cậu vẫn chưa thể dứt được cái ngày mà cậu bị đại bại thảm hại đó. Thật khó mà đối mặt với bọn họ lần nữa. Và, càng khó hơn nữa, khi phải đối mặt với Gin. Dù lo lắng, nhưng cậu không dám tìm tới để quan tâm hỏi han. Hy vọng là vỉ thuốc cậu để lại lúc đó có tác dụng. Lâu lâu vô tình thấy được cô nàng tiền bối ở phía xa, vẫn sinh hoạt học tập như bình thường, cậu cảm thấy lòng có chút an tâm hơn.

"Thi xong rồi! Con về nước một chuyến đây!" "Ba mẹ còn có công việc nên không về cùng con được" "Hai người cứ việc ở lại đi! Con lớn rồi!" "Con tính đi bao lâu?" "Một tháng chứ lâu vội gì" "Nhớ cẩn thận" "Vâng vâng biết mà" "And... Đừng làm phiền tụi nhỏ đấy" "I know!". Chiếc máy bay ngoại quốc đáp xuống ga sân bay quốc tế. "I'm coming!"

Contact - ToS

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro