Chap 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nigi và cả Fuu, cả hai chợt im lặng. Cả hai nhìn nhau, rồi cúi đầu, không biết nên nói gì, nên làm gì. Quả thật là, xa nhau chỉ mới vài giây đã thấy nhớ lắm rồi, đằng này, anh ấy đi du học, thời gian sẽ tính bằng năm, hai năm, ba năm, hai bốn năm? Người ta bảo, yêu xa khó lắm, yêu xa nhớ lắm, yêu xa cô đơn nhiều lắm. "Bốp!" Đột nhiên, một cú tát thẳng mạnh vào má Fuu. Anh mở to mắt nhìn Nigi. Cô nàng vẫn cúi mặt, nắm tay siết chặt. "ĐỒ NGỐC!" "Em..." "ANH CÓ BỊ NGỐC KHÔNG VẬY? CƠ HỘI ĐẾN TRƯỚC MẮT RỒI, VẬY MÀ SAO ANH LẠI CHẦN CHỪ CHỨ!" "Nhưng mà..." "NGỐC NGỐC NGỐC! ANH..." "Anh xin lỗi!" Chưa kịp nói dứt câu, Fuu đã ngắt lời và ôm chặt cô vào lòng. Giọng anh nghẹn ngào hạnh phúc "Em...phải chờ anh đó!" "Em...nhất định" Nigi dịu đầu vào lòng anh.

"Hây" Joyce ngồi phịch lên chiếc ghế sofa trong phòng khách. Trong lòng anh vui khôn xiết vì vừa nãy vừa được đưa Gin về nhà. Xem ra gia phả của cô nàng cũng khá giả ấy chứ. Chắc lại là thiên kim đại tiểu thư rồi, hèn chi mà, đáng yêu chết được. Anh bắt đầu nhớ lại...

"Tới nhà em rồi, cảm ơn anh!" Gin cười tươi rói sau khi cùng Joyce đi một đoạn đường về nhà. "Em nhớ ngủ sớm đấy!" Anh vẫy tay chào cô gái. "Vâng, anh cũng vậy" Gin đáp, rồi mở cửa bước vào nhà. Chợt, Joyce như sực nhớ ra gì đó, liền kêu lên "Em gái này! Tên em...anh vẫn chưa..." "À" Gin quay mặt lại "I'm Gin!"

Vậy là, tên em ấy là Gin. Không hiểu sao mà, Joyce lại cảm thấy lòng hưng phấn quá. Vì đã thành công thả thính được một cô em rồi hay là do đã bị cô nàng kia thuần phục mất rồi. Gin à, là Gin, Gin ấy. Anh vừa suy nghĩ mãi, vừa xoay xoay cái điện thoại trên tay. Vừa hay đúng lúc "Ủa, anh hai về rồi à?" Nigi và Fuu cũng về tới nhà. "Ừ, chào!" Joyce lạnh nhạt đáp cô em gái của mình rồi bước lên lầu. Nhưng, cậu anh trai không thể nào giấu nỗi em gái mình cái sự vui sướng tận trong tim. Nigi cười.

Contact - ToS
Hiện menu
doc truyen
Truyện[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Chương 169
[18+] ĐỒ BIẾN THÁI! TRÁNH XA TÔI RA!
169: Lại nhớ

Dương Quá tử chiến Trương Vô Kị ai sẽ chiến thắng - Có thể bạn chưa biết0.2B viewsEntertainment
"Fuu này, chuyện đó, là anh hai nói anh ư?" Nigi hỏi Fuu khi hai người cùng nhau chuẩn bị đồ ăn trong bếp. "Ừm, hình như là, có liên quan đến công ty của ba em" "Thật sự quá trùng hợp luôn!" Nigi mừng rỡ ra mặt. Fuu cũng không nghĩ rằng, lại có sự vô tình mà quá trùng hợp này. Liệu, lựa chọn của anh và cô, có thật sự là đúng đắn không? [Trong một khoảnh khắc, chúng ta buộc phải đưa ra sự lựa chọn, dù không biết là đúng hay sai] Đúng vậy, nếu như cứ chần chừ, vì có khi còn thất bại nặng nề hơn nữa. Đằng này, tuổi đời còn trẻ, chầy chăng gì thử sức mình xem thế nào. "Ngày mai, anh sẽ nói với Joyce về chuyện này" Fuu dõng dạc.

"Hay ya! Hôm nay tới đây thôi vậy!" Gin thả người nằm trên giường của mình. Cô nàng quay qua quay lại, rồi ôm chầm con gấu bông của mình vào lòng, đầu không ngừng nghĩ tới Joyce. Có lẽ cũng không tồi như cô nghĩ nhỉ, cái người tên Joyce ấy. Xem ra thì, quyết định tìm hiểu Joyce của cô cũng không tệ ấy chứ, anh ta cũng có tính cách kha khá giống Fuu, cũng rất điển trai, và đặc biệt là nhà cũng giàu không kém gì gia đình cô ấy chứ. Một hình mẫu lý tưởng, cô nàng vừa tự nhủ vừa cười híp mắt. Nhưng mà, tự dưng, hình bóng Shita lại xuất hiện. Những hình ảnh lúc đó, vô tri vô giác lại hiện ra, những cái hôn, những cái ôm, những cái chạm vào nhau ấy, khiến cô rùng người lên. Tay siết chặt lấy con gấu, tại sao lại tiếp tục nhớ đến người đó chứ. Rõ ràng, cũng chỉ là một đứa em trai lăng nhăng thôi mà, sao lại...Tim thắt lại. Gin tự an ủi bản thân, rồi một tí sau, chìm dần vào giấc ngủ của mình.

Contact - Hiện menu
doc truyen
Truyện[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Chương 170
[18+] ĐỒ BIẾN THÁI! TRÁNH XA TÔI RA!
170: Nghe được...

Dương Quá tử chiến Trương Vô Kị ai sẽ chiến thắng - Có thể bạn chưa biết0.2B viewsEntertainment
Ngày tiếp theo. Hôm nay, lại đến ca làm việc của Ayman. Anh say sưa với công việc của mình, nhiều người hỏi sao anh không lo ôn thi đi, kì thi đang đến cận kề rồi. Ayman chỉ cười, thản nhiên đáp "Uầy, tao vẫn ôn bài bình thường ấy thôi" Cậu con trai này là khỏi cần học cũng đậu như ăn cơm bữa rồi, hoàn toàn là một chuyện thường ngày khiến ai cũng cảm thấy thán phục.

"Ồ, anh không học à?" Shita không hẹn mà lại vô tình gặp Ayman trong quán Bar, liền tuôn lời chào. "Cậu không cần lo cho tôi" Ayman lạnh lùng đáp. Bị phũ phàng thế này cũng đúng thôi, lần trước lại còn bị mất mặt trước anh ta, Shita nào dám nói gì nữa. Shita vừa quay quay ly rượu, vừa đưa mắt nhìn xung quanh. "Ah", lại gặp nhau nữa rồi, cậu và Gin. Cô nàng trông có vẻ, vui vẻ hơn những ngày trước nhiều nhỉ. Điều ấy thể hiện rõ trong ánh mắt hơn là nụ cười. Chuyện gì mà lại có thể khiến cô vui vẻ thế kia, Shita liền nghiến răng. "Chẳng lẽ nào...là..."

Đúng như suy nghĩ của Shita, Joyce xuất hiện thân mặt bên cạnh Gin. Hai người ấy, thật sự... Cơn tức giận và khó chịu của Shita khiến Ayman có thể cảm nhận được rõ. Anh nhìn Shita, rồi nhìn Joyce và Gin, rồi thở dài. Mối quan hệ này rốt cuộc là sao đây. Bỗng dưng, Joyce lại xuất hiện, chen vào mối quan hệ mập mờ này. Ayman cũng chẳng muốn quan tâm chi kẻo bị nói là nhiều chuyện, nhưng chợt tình cờ, anh nghe được

Contact - ToS

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro