Chương 93

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một căn nhà nọ, màu chủ đạo là hai màu đen trắng đối lập. Những đồ vật ở đây đều mới mẻ, không có một hạt bụi nào. Điều này chứng tỏ chủ nhân ở đây là người thích sạch sẽ.

Lúc này, có một người đàn ông ngồi trên ghế sofa, khuôn mặt điển trai sắc sảo, trên người hắn mặc một bộ đồ thoải mái ở nhà nhưng vẫn không thể che giấu một hơi thở mạnh mẽ điên cuồng, giọng nói trầm ấm mang theo tư vị lạnh lùng tàn nhẫn, "Kế hoạch nên thành công. Nếu không, tôi cá chắc mấy người không có cơ hội sống sót."

Ngồi đối diện hắn là Jihyo, Xiumin, Luhan, và Sak. Jihyo hơi cúi đầu, không dám đối mặt với L, "Lần này sẽ thành công..."

L hừ lạnh một tiếng, nắm chặt lấy cằm Jihyo, kéo khuôn mặt cô đối mặt với mình, động tác hắn vô cùng tàn bạo khiến Jihyo không nhịn được hét lên một tiếng đau đớn, "Tôi chỉ cần JJK! Các người chẳng là cái thá gì đâu!"

Sak cau mày, không cản lại hành động của L, y chỉ bình tĩnh nói, "Đây không phải là lúc đánh người đâu. Cậu không cần phải hành động như thế."

L ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng dùng tay xoa mi tâm, lười nhát nói, "Ngày mai, kế hoạch bắt đầu. Nhớ, không được tổn hại đến Kook của tôi!"

Xiumin gật đầu, đáp, "Được."

Luhan mím môi, nhẹ giọng nói, "Bọn tôi sẽ cố gắng."

Hai phút sau, trong căn nhà rộng lớn chỉ còn lại một mình L. Hắn chậm rãi đứng dậy, đi vào một căn phòng nằm trong góc.

L đứng trước một tấm hình. Đó là hình truy nã của JJK. Khuôn mặt trên hình quả thật là JJK. Bất quá, đó lại là bức ảnh cậu đang giả dạng thành một thiếu gia để thực hiện nhiệm vụ.

Lúc ấy, mái tóc cậu được vuốt lên, lộ ra vầng trán cao ngạo, đôi mắt nhỏ hẹp sắc bén như một con chim ưng nhìn xuyên qua bức hình, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi hồng nhạt hơi mím lại. Phần cổ trắng ngần và xương quai xanh quyến rũ khẽ lộ ra dưới áo sơ mi trắng mở hai nút áo.

Dáng vẻ lười biếng vô cùng hấp dẫn ấy làm L say đắm. Hắn hôn nhẹ lên bức hình, ánh mắt dịu dàng không thể diễn tả bằng lời, giọng nói ôn nhu mang theo tình yêu vô hạn, "Kook... tớ yêu cậu..."

Hắn yêu cậu. Yêu cậu từ khoảnh khắc lần đầu tiên hắn nhìn thấy cậu. Hắn yêu cậu, không phải vì cái gì khác, mà đơn giản là vì... cậu quá thu hút.

Dù khuôn mặt cậu không phải đẹp như thiên thần, nhưng, chính cậu lại biết cách khiến mình trông như một ác quỷ quyến rũ.

Cậu là một đoá hoa đỏ rực đẹp đẽ nhất trong vườn hoa. Cơ mà... đoá hoa ấy, lại có rất nhiều gai. Chỉ cần có người chạm vào, liền tàn nhẫn khiến cho người ấy bị thương. Dẫu vậy, vẫn có những kẻ bất chấp tất cả cầm chặt bông hoa ấy trong tay, chẳng hề quan tâm tới những vết thương đang dần hình thành trên bàn tay mình.

Chẳng thể trách được, bởi... là do cậu quá thu hút. Một bông hoa đỏ rực mọc lên giữa hàng nghìn bông hoa trắng tinh thuần khiết, làm sao có thể bị che lấp được. Ngược lại, màu đỏ nồng cháy ấy lại nổi bật vô cùng.

Chính vì như vậy, vì cậu quá khác biệt, mà hắn không thể nào cưỡng lại được, chỉ biết cầm lấy đoá hoa ấy mà không ngừng cảm nhận mùi hương ngọt ngào, không hề để tâm đến những giọt máu của bản thân đang làm vấy bẩn những đoá hoa màu trắng khác.

Hắn chỉ sợ việc làm của hắn sẽ ảnh hướng tới cậu, chứ không hề quan tâm tới những kẻ khác. Cậu khóc, cậu đau, hắn mới xót. Mấy kẻ khác khóc, mấy kẻ khác đau, có liên quan gì tới hắn?

Ấy vậy mà, JJK lại chỉ coi hắn là một người bạn thân. Hắn rõ ràng biết, cậu không thể hiểu được tình yêu là cái gì. Đối với cậu, tình yêu chỉ đơn giản là một thứ tình cảm vô bổ không có lợi ích.

Cậu khinh thường tình yêu như thế. Còn hắn... vẫn cứ như vậy mà yêu cậu. Chấp nhận bản thân tràn đầy thương tích, dù không hề nhận lại được gì, nhưng hắn vẫn cam tâm vì cậu mà lún sâu vào nguy hiểm cùng cực.

L ngồi xuống ghế, trên tay vẫn cầm tấm hình ấy. Hắn cứ như vậy ngắm nhìn cậu thâu đêm. Như một kẻ điên cuồng vì tình yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro