Chương 36: Nhiệm vụ cho Tần đặc cảnh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tan họp, tất cả mọi người đều ra ngoài chuẩn bị cho công tác chiến đấu tối nay, riêng Hạ Uy bị Hứa Giai Lam gọi lại.

" Ấn tượng thật đó Tần cảnh sát." 

Là đang khen hay dè biểu người ta vậy, thật lạ lùng.

" Đội trưởng quá khen, nếu không có chuyện gì tôi xin phép ra ngoài."

" Cô sẽ đi chung với nhóm của tôi tối nay, nên ngồi lại bàn một chút chiến thuật đi."

Hạ Uy nghe vậy cũng hơi bất ngờ, lính mới như cô được ngồi bàn chiến thuật với đội trưởng luôn sao, là đang đề cao cô quá rồi.

Hạ Uy rất tập trung chuyên môn, chăm chú chỉ vào bản đồ vạch ra hướng đi, nhưng cô không biết ánh mắt của đội trưởng Hứa luôn nhìn lấy cô.

23h đêm không khí ở đây xuống thấp dần, do ở gần rừng mà muỗi và hơi nước cũng nhiều hơn, Hạ Uy nhận ra cuộc sống chiến đấu của những người lính thực thụ rất gian nan và hiểm trở.

" Này cậu mặc thêm áo ấm đi." Chi Hoa bên đội hậu cần cô đưa thêm quần áo ấm cho mọi người còn có thuốc xoa ngừa muỗi.

" Sao Uyển Đồng còn được cái bánh vậy?" Tô Lăng đứng kế bên ganh tị với đồng đội, sao ai cũng có phần như nhau riêng có Uyển Đồng được thêm thanh socola.

" Thì...trong tủ chỉ còn 1 thanh thui." Chi Hoa hơi đỏ mặt, vội quay trở lại vào trong.

Uyển Đồng đứng ở đây nhìn thanh socola rồi cười tủm tỉm. Thật đáng nghi.

" Báo cáo đội trưởng đã chặn được nhóm buông hàng cho bọn phản động biên giới rồi." một người lính chạy vào báo với Hứa Giai Lam.

" Tốt, chuẩn bị công tác chiến đấu, tôi và Tô Lăng sẽ đi lên trước Uyển Đồng Hạ Uy Cao Minh ba người đứa phía sau yểm trợ."

Bên phía quân phản động bọn chúng đang hơi nghi ngờ khi mà hôm nay lại đổi chỗ giao hàng nhưng vị trí lần này có gần hơn so với chỗ cũ nên đám lính lười biếng cũng không nghĩ nhiều mà thuận theo.

" Nè tụi bây có thấy kì lạ không? Chỗ này khác với chỗ giao hàng thường lúc mà." tên lính 1 nói thầm vào tai tên kia.

" Nhưng đi gần hơn, mày không muốn hả?" tên lính 2 ngáp dài chỉ muốn nhanh chóng lấy hàng rồi về ngủ một giấc.

" Hình như tới rồi, nhanh đi còn về ở đây muỗi quá."

Tô Lăng và Hứa Giai Lam cải trang thành dân buông, Tô Lăng đẩy chiếc xe hàng còn ba người còn lại đi phía sau.

" Lần này bộ đổi người luôn hả, bọn này nhìn lạ quá." tên lính 1 ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Hứa Giai Lam.

" Các anh nghi ngờ cái gì, che mặt như nhau bọn tôi cũng có biết các anh có phải là người của Dương Nhã Thanh không?" Hứa Giai Lam đứng ra nói chuyện chất giọng lạnh lùng cùng ngữ khí đó bây giờ nàng ấy như một người khác hoàn toàn.

" Được rồi, đưa hàng ra đi rồi lấy tiền." tên lính 1 ra hiệu cho hai tên khác đi lại xe hàng kiểm tra.

Hai tên lính kiểm tra một lúc thì cũng gật đầu báo hiệu hàng hóa không có gì đáng nghi, có thể tiến hành trao đổi, nhưng khi bọn chúng định lui về thì Cao Minh đã lấy súng bắn vào vai trái của Hứa Giai Lam tiếng súng kinh động cả người lẫn thú, bọn phản động quanh khu vực cũng tập trung lại về phía này.

" Điên rồi hả Cao Minh, cậu làm cái gì vậy!" Tô Lăng tức giận, cái tên này là muốn làm phản sao?

" Tao không điên." Cao Minh đi về phía bên kia là phía của bọn phản động, Hạ Uy như ngầm đoán ra mọi chuyện nhìn thấy Hứa Giai Lam đang ôm bả vai rỉ máu, cô mím chặt môi lấy súng từ trong tui bắt một phát vào chân trái của Cao Minh phát súng bất ngờ nhưng bách phát bách trung, Cao Minh đã ngã xuống.

" Tiếp tục làm theo kế hoạch..." Hứa Giai Lam cắn chặt răng chịu đựng cơn đau, lúc này Hạ Uy xé tay áo của mình quấn chặt cố định vết thương trên bả vai của nàng.

" Ráng chịu một chút, Chi Hoa và đội y tế sắp tới rồi." Hạ Uy nói.

Hứa Giai Lam nhìn thấy ánh mắt đó của Hạ Uy đột nhiên nhịp tim nhanh hơn cả lúc trúng đạn.

" Tô Lăng đi về nhánh trái đi! Uyển Đồng cô và tôi đi về nhánh phải, bắn súng báo động."

Cả 3 nhanh chóng di chuyển, Hứa Giai Lam lúc này mặt đối mặt với Cao Minh:" Tôi biết ngay là anh có chủ ý mưu phản từ lúc đầu, nói đi rốt cục là tại sao?" 

" Biết từ đầu nhưng vẫn ăn một phát đạn của tao đấy thôi! Mày tưởng mày hay lắm hả? chỉ là nữ nhân mà đòi tranh đua với tao, đáng lẽ chức đội trưởng ở trụ sở chính đó là của tao! Con khốn!"

" Vì tư lợi cá nhân mà dám cấu kết với đám phản loạn làm chuyện này Cao Minh lần này anh không thoát được rồi."

Cao Minh nghiến răng nghiến lợi càng bị những lời nói đó của Hứa Giai Lam chọc tức hắn không ngần ngại chỉa thẳng súng vào Hứa Giai Lam chuẩn bị bóp cò, nhưng thân thủ nhanh nhẹn Hứa Giai Lam tránh được phát đạn cũng không nhân nhượng một phát trúng vào giữa trán Cao Minh, theo quy định người có hành động mưu phản giết ngay tại chỗ không tha.

Chi Hoa và đội y tế cũng tới nhanh chóng sơ cứu vết thương, còn về phía Hạ Uy cũng đang tiến hành đúng kế hoạch, bọn người phản động nhanh chóng ùa về phía súng báo động nhưng bọn chúng không biết phía bên dưới chân chính là vũng đầm lầy đã được lính đặc cảnh mở rộng quy mô thêm 2 thước tất cả đám lính phản động đều bị rớt xuống bùn quăng súng xin tha mạng.

Quân đội tập kích hai bên cánh rừng cũng ùa ra bao vây tóm được một đám phản động và 1 tên thủ lĩnh.

Khởi đầu hoàn toàn thắng lợi.

Quay trở về doanh trại cũng tờ mờ 2 3h sáng cả người mệt lã, thay vì đi ngủ Hạ Uy sang trại Hứa Giai Lam để xem tình hình của nàng, người nằm trên giường đang đổ mồ hôi liên tục dường như đã bị thương hành đến phát sốt.

" Này đội trưởng Hứa, cô không sao chứ? Người nóng quá..."

Định là sẽ chạy sang kêu Chi Hoa cấp thuốc nhưng có lẽ mọi người ai cũng mệt lã giờ này kêu họ chỉ làm họ mệt thêm, Hạ Uy một mình đi vào kho thuốc ở đây , do trước cũng đã được đào tạo nhiều về quân y cô nhanh chóng tìm được các loại thuốc mà mình cần rồi về tán nhuyễn đút cho Hứa Giai Lam uống, sau đó cô giặt khăn lau bớt mồ hôi và đắp lên trán nàng, cũng mệt mỏi như bao người Hạ Uy đã gục xuống ngủ khi nào không hay.

Khi Hứa Giai Lam tỉnh dậy thì đã thấy Hạ Uy ngồi ngủ bên cạnh mình, có người hết mình vì người khác đến vậy sao? Hứa Giai Lam vén nhỏ mái tóc của Hạ Uy lên, trong cô rất tận hưởng giấc ngủ với cái tư thế khó coi này.

" Dậy rồi hả?" Hạ Uy lồm còm đứng dậy, ôi cái lưng của tôi.

" Sao lại ngủ ở đây cả đêm?" 

" Còn không phải vì cô sao...không cảm ơn thì thui chứ." Hạ Uy vừa vỗ vỗ cái lưng vừa than vãn.

" Hôm qua vất vả rồi, cô về trại của mình nghỉ ngơi đi." mặt lạnh nhưng Hứa Giai Lam vẫn lộ vẻ quan tâm đối phương.

Lúc này Chi Hoa cũng đem thêm thuốc và đồ ăn vào, cô hơi ngạc nhiên vì Hạ Uy cũng ở đây.

" Đội trưởng Hứa chị đỡ hơn chưa, Hạ Uy ở đây với chị cả đêm hả?" 

" Ừm...khụ khụ...đêm qua tôi bị sốt, may là có Hạ Uy ở đây."

" Em xin lỗi đêm qua em ngủ sâu quá, để em pha thuốc cho chị."

Hạ Uy cũng về lại trại của mình, cái lưng đau nhức do cả đêm ngủ không đúng tư thế, vậy mà tỉnh dậy nữ nhân kia không một câu cảm ơn. Cô tranh thủ check tin nhắn và cuộc gọi từ điện thoại, Cố Ninh Giang cũng vẫn không liên lạc với cô, cô nhớ nàng quá.

" Hạ Uy hop gấp!" Uyển Đồng chạy vào phòng kêu cô.

Mới được lệnh nghỉ ngơi bây giờ đã phải họp rồi.

" Báo cáo đội trưởng, trận đánh tối qua chúng ta đã thắng lớn tuy nhiên Dương Nhã Thanh hắn ta đã bắt đâu phản công hắn cho tập kích xe quân đội ở xung quanh biên giới rồi."

" Khoảng bao nhiêu quân?" 

" Báo cáo khoảng hơn 500."

" Dương Nhã Thanh ông ta từng là bậc thầy dẫn quân đội, đánh ngay lúc này thật sự không phải lợi thế." Tô Lăng nói.

" Chúng ta nên sử dụng không quân, bây giờ ở đây còn 4 cơ trưởng chúng ta chia ra bốn hướng, phía dưới sẽ do đội của Tô Lăng Hạ Uy và Uyển Đồng chỉ huy, chúng ta sẽ dùng bom khói để đánh lạc hướng kẻ địch, còn về Dương Nhã Thanh giao cho tôi." Hứa Giai Lam đưa ra kế hoạch tác chiến.

" Không được! Tay cô còn bị thương không thể giao chiến trực tiếp." Hạ Uy một mực ngăn cản đã là nữ nhân còn không lượng được sức mình bây giờ sao.

" Sợ gì chứ? Không có khái niệm lùi bước trên chiến trường." Hứa Giai Lam cười một cái rồi đứng dậy mặc áo giáp.

Hạ Uy ngơ ngác nhìn bóng lưng Hứa Giai Lam quay đi, chị ta thật ngầu nha.

Ra khu vực biên giới toàn nghe mùi thuốc súng, Dương Nhã Thanh ngồi trên bộ đài quan sát đã thấy nhóm của Hứa Giai Lam đi tới, hắn ta ra hiệu cho cấp dưới ra nghênh chiến.

" Đã lâu không gặp nha tiểu Lam!" là một nữ nhân khác, người này xưng hô rất thân mật với Hứa Giai Lam.

" Đừng có gọi tôi như vậy, chúng ta chẳng còn cái gì hết." ánh mắt sắt nhẹm của Hứa Giai Lam nhìn về phía nữ nhân kia, hai người này quen biết nhau sao?

" Tô Lăng nữ nhân kia là ai vậy?" Hạ Uy quay sang hỏi Tô Lăng.

" Tiêu Chí Hà, từng là cộng tác với đội trưởng Hứa."

Nói vậy là người đó cũng rất lợi hai, nhìn vóc dáng của cô ta biết ngay là người có lực tấn công tốt ở tầm gần, Hứa Giai Lam đang bị thương làm sao có thể đấu tay đôi với cô ta.

" Chơi cả không quân sao?" Tiêu Chí Hà nhìn lên trên trời rồi cười nham hiểm, ả ta bóp cò ra hiệu cho quân phía sau mình đánh lên, xung quanh chỗ đám người Hạ Uy đứng đột nhiên có tiếng nổ, bùng đất văng lên tung tóe.

" Có mìn!" Uyển Đồng la lên, cả nhóm vội nằm xuống.

" Chết tiệt!" Tô Lăng nhanh chóng xác định hướng đi an toàn để rút về nhưng không kịp bọn chúng kéo đến quá đông, quân bên ta đang bị chặn ở khu vực dưới.

Lợi dung khói từ mìn nổ, Tiêu Chí Hà tiếp cận đánh Hứa Giai Lam nhưng bên đây nàng cũng nhận ra và đỡ kịp đòn tấn công, nhưng bả vai đang nhức nhói khiến nàng khó phản công lại.

" Tiểu Lam em hình như yếu hơn xưa rồi!"

" Cô im đi, đánh lén chả có gì cao thượng cả."

" Nhưng có trực diện em cũng không bằng tôi đâu." Bắp tay của nữ nhân nhưng của Tiêu Chí Hà rất khác, tưởng như đó là cánh tay của một tên đàn ông, cô ta liên tục tấn công dồn dập đến Hứa Giai Lam, cả hai ngang tài ngang sức.

Bên này Hạ Uy cùng với Uyển Đông giao đấu với bọn lính giữ chốt, để mở đường cho quân ta xông lên phải hạ trước được bọn này.

Đám lính tốt này thì rất dễ đối với hai người đặc cảnh như cô, nhanh chóng mở được đường cho quân ta xông lên yểm trợ, Hạ Uy cũng nhanh chóng đến chỗ Hứa Giai Lam giúp đỡ, đấu tay đôi với nữ nhân vai u bắp thịt đó 1 người lành lặn đã khó huống gì Hứa Giai Lam còn đang bị thương.

Đúng như cô đoán lúc cô đến thì Hứa Giai Lam đã ngã dưới nền đất, bả vai chảy máu không ngừng nhưng đối phương không hề có ý buông tha. Thấy Tiêu Chí Hà đang chỉa súng chuẩn bị bóp cò về phía Hứa Giai Lam, Hạ Uy nhanh chóng chạy về phía đó...

Đùng!...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro