Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 22: Côn thịt mài hoa huyệt, ôm chạy như điên cả đoạn đường, quần ướt hết.

Editor: Aimée

Thanh Mai được anh trai ôm về.

Hoa huyệt và âm đế giữa hai chân đã sớm không thể chịu nổi được, run rẩy, trào dâng, nước chảy róc rách kéo dài. Trên đường vắng, hai đầu gối cô nhũn ra, đầu vú nhô cao, ngay cả ánh đen tăm tối cũng không che được ý xuân (vẻ động tình) tươi đẹp.

"Anh..." Cô nức nở: "Đều tại anh, em không đi được..."

Trịnh Tuyên cũng đang ngột ngạt vô cùng.

Em gái đã chảy ra rất nhiều nước nhưng anh từ đầu đến cuối đều không thỏa mãn, bấy giờ bàn tay xoa bóp cặp đào đổi hướng, nhấc đùi dưới của em gái lên, Thanh Mai kêu "a" một tiếng, cơ thể treo lơ lửng, vô thức ôm lấy cổ anh.

Giống như ôm một đứa trẻ.

Cô không biết chiếc váy ngắn màu đen có che được mông hay không nhưng hoa huyệt lại kẹt chặt vào côn thịt lớn cách một lớp vảo, kín kẽ, chỉ cần anh trai nơi lỏng tay ra, cô lập tức tụt xuống, âm đế và hoa huyệt lại bị cọ xát mạnh mẽ!

"A..."

Cô càng rên rỉ thì anh Trịnh Tuyên càng ôm cô tiến về phía trước, mỗi một bước đi là cây gậy nóng bỏng kia lại mài mạnh lên hoa huyệt...

Cái này, cái này cũng quá kích thích!

Hô hấp của Thanh Mai dồn dập, cô thở hổn hển, hai tay ôm chặt lấy cổ anh trai, không dám nhúc nhích.

Trịnh Tuyên ghé sát đầu lại, kèm theo âm thanh thở dốc, vang vọng bên tai Thanh Mai: "Em gái, ôm chặt anh vào."

"Em dâm quá, núm vú đều lộ ra ngoài... Nếu em không ôm chặt anh một chút, mọi người có thể nhìn thấy núm vú nhỏ đỏ hồng của em. Bây giờ anh ôm em, nhỡ đâu có người khác lao vào liếm láp trong khi anh không có tay để cản thì phải làm sao bây giờ?"

Thanh Mai rên rỉ, hoa huyệt lại run lên, càng ngày, đầu vú ngọt ngào không được đai yếm bao bọc nữa mà dồn ép vào lồng ngực Trịnh Tuyên.

Cơ cánh tay cảm thấy dưới bắp đùi căng chặt, ôm lấy anh giống như ôm đứa trẻ ba tuổi, không tốn chút sức lực nào.

Chỉ là tiếng thở dốc hơi lớn –

"Em gái! Anh không nhịn được! Bây giờ anh muốn chọc vào huyệt của em, cắm mạnh vào! Cắm đến khi hai chân em đều mềm nhũn, nước phun ra hết..."

Vừa dứt lời, lúc Thanh Mai ôm lấy cổ anh thì càng dùng sức hơn, hai bầu ngực to lớn mềm mại cũng áp sát vào ngực anh, không nhịn được mà chà xát lên.

Và côn thịt dưới háng lại cảm thấy một đợt ẩm ướt...

Cây gậy của Trịnh Tuyên nảy nảy lên, càng khó chịu hơn, anh đè chặt cặp mông căng mọng, mềm mại kia: "Em gái, kẹp chặt hai chân lại – anh không chịu được nữa rồi, chúng ta phải nhanh về thôi!"

Hơi thở hồng hộc phả vào bên tai cô: "Bằng không... Bằng không anh sẽ phải đ* em ngay bây giờ!"

Anh chạy nhanh.

Côn thịt dưới đũng quần nhanh chóng cọ xát nhưng bàn tay nóng bỏng kia lại không ngừng ép cơ thể Thanh Mai xuống, âm đế bị va chạm dữ dội, Thanh Mai rướn cổ lên, kìm nén tiếng rên rỉ của bản thân sắp thốt ra –

Nhưng!

"Anh..."

Cô thở hổn hển: "Đau quá... Mềm quá a... Anh trai dùng sức đi... A ưm... Ưm... Em không chịu nổi... Anh mau cắm em đi..."

"Em phải làm bạn gái của anh... Ha... A ha... Anh... cọ xát thật giỏi... A ưm..."

"Anh về nhà... A... A ưm... Về nhà ấn em xuống sàn nhà, em gái sẽ chổng mông cho anh... Hu hu hu anh ơi đau quá... A ưm... Anh..."

Chân tay của cô nhóc xoắt chặt lấy anh, hoa huyệt run rẩy cố gắng nén xuống. Trịnh Tuyên chạy nhanh, nghiêng ngả loạng choạng quay về tiểu khu, ở trong thang máy ép chặt em gái – nếu không, camera theo dõi sẽ nhìn thấy em gái lên cơn nứng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro