Chương 19: Cắm tiểu huyệt bảo cô chữa trị cho dương vật mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Quý Sâm từ phía sau xoa bóp cặp mông đào căng mộng của cô gái, buông xuống con ngươi nhìn dương vật mình đang cày cấy bên trong.

Khoái cảm của thị giác thì làm sao có thể so được với khoái cảm từ cơ thể chứ.

An Thư Yểu thì ngược lại, nhìn qua trông tương đối thảm, ngụm mì trong miệng mì còn chưa kịp nuốt xuống, đã bị đại dương vật thao rên rỉ ra tiếng, trong miệng đồ vật nhai cũng không phải không nhai cũng không phải.

Quý Sâm tại hậu phương phát ra trầm thấp ý cười, “Làm sao vậy, không ăn nữa thì mì sẽ lạnh mất.”

An Thư Yểu nỗ lực gian nan nuốt mì xuống, mở miệng muốn mắng người này, “Anh.... Anh có phải có bệnh .... Ưm... Có bệnh.... Không A.....”

Câu mắng chửi bị đâm rải rác không hoàn chỉnh, thế mà Quý Sâm còn thúc mạnh vào điểm G khiến cô phải la một tiếng.

“Em xem anh đã cứng đến độ này, chắc là bị bệnh rồi, vậy nên bác sĩ An chữa giúp anh nha.” Quý Sâm cúi người xuống, đôi tay từ chui vào từ dưới vạt áo, xoa bóp bộ ngực no đủ đang lắc lư theo từng nhịp.

“Đầu vú vẫn còn cứng này.” Quý Sâm nhéo núm vú một chút, sau đó bàn tay ép hai vú vào nhau rồi buông ra xoa thành nhiều hình thù khác nhau.

“Ưm... Anh... Biến thái.....”

An Thư Yểu vừa sướng vừa tức, ngực và tiểu huyệt đều đang được "chăm sóc" kỹ lưỡng, chiếc đũa mà cô cầm trong tay còn run rẩy không vững.

Cố tình Quý Sâm còn thúc giục cô, “Bác sĩ An của anh, em mau ăn hết đi, nếu không mì lạnh sẽ mất ngon.”

An Thư Yểu hận không thể vứt hết nồi mì này vào mặt anh, cái gì mà kêu cô là bác sĩ, lần này chơi mấy trò kích thích vậy chỉ có mình anh tự nguyện mà thôi.

“Anh chờ tôi... Ăn xong rồi....làm tiếp” An Thư Yểu như ma đói thầm thì, nhưng ngoài miệng vẫn có ý bảo anh dừng chuyện này lại, vậy mà trên thực tế tiểu huyệt đói khát mút chặt lấy côn thịt tiếc nuối, không cho đồ vật này rời đi.

“Ưm~ ha... Hư... Người xấu......”

“Ân... A... Chậm một chút.... Ngô.... Quá nhanh.....”

Khuỷu tay của An Thư Yểu chống trên đệm ghế, phần eo bị ép xuống, mông nhếch lên thành một vòng cung tuyệt hảo.

“Chậm là không thể tìm được nguyên nhân bệnh đâu bác sĩ An à, em phải phụ trách khám cơ thể và chữa hết bệnh cho anh mới được.” Quý Sâm bóp đôi vú ác liệt, hạ thân càng giã ác hơn.

Tiểu huyệt non mềm giống như một đóa bị con sói đói khát tùy ý gặm cắn, bị tàn phá nên dâm thủy tràn lan, nơi giao hợp chả hai người vì thế cũng trở thành một mảnh hỗn độn.

Bộ ngực bị nắn bóp như nghẹn ngọn lửa nhỏ, ngọn lửa đó nhanh chóng bay tới toàn thân, đầu gối lộ ở bên ngoài đều đã hiện lên một màu đỏ nhạt.

Cơ thể vừa mới trải qua cao trào căn bản không thể chịu nổi cách làm tình mãnh liệt này của anh, mới thọc vào rút ra mấy chục cái thôi mà An Thư Yểu đã tước vũ khí đầu hàng, run rẩy lên đỉnh lần nữa.

Thế mà vật phía dưới của Quý Sâm vẫn cứng rắn như cũ, chơi mãi chẳng bắn khiến An Thư Yểu mệt mỏi khóc nấc lên.

“Thật... Thật sự không được.... Anh cho tôi nghỉ ngơi ăn chén mì chút đi....”

Ngay lúc này, cô vẫn còn nhớ thương nồi mì sắp lạnh kia.

“Lạnh mất rồi, không thể ăn nữa.” Quý Sâm giã bạch bạch bach, cười nhẹ nói ra sự thật.

Lạnh thì đã sao chứ, đói muốn chết rồi a!

Cho dù lúc đầu là cô quyến rũ anh trước, nhưng làm chuyện đó khi cô đang ăn mì thì đây là vấn đề của anh!

An Thư Yểu tức giận, muốn dẫm chân Quý Sâm, chưa kịp ra tay đã bị đối phương dễ dàng né tránh.

“Đừng nghịch, anh bắn ra là sẽ kết thúc.” Quý Sâm tâm tình sung sướng nói.

Cơ thể của cô gái này quá hợp với anh, thậm chí anh còn luyến tiếc khi phải bắn ra nữa.

An Thư Yểu ấm ức hỏi: “Vậy anh.... Khi nào bắn.... Ưm~... Đừng đâm chỗ đó.....”

Quý Sâm cười khẽ, cố ý chọc thẳng vào điểm G nói: “Chỉ cần em phối hợp, anh sẽ nỗ lực tăng nhanh tốc độ hơn.”

Tiểu huyệt bị đâm đến tê tê dại dại, vô vàn khoái cảm chảy dài cơ thể, đôi môi đỏ khẽ mở ra, thở hổn hển nói: “Tôi... Phối hợp.... ưm~... Anh mau.... Nhanh lên.....”

Đáy mắt Quý Sâm hiện lên ý cười thỏa mãn, “Em đã kêu anh nhanh lên, vậy anh không khách khí nữa.”

Vừa dứt lời, anh bóp lấy eo An Thư Yểu phòng ngừa cô sẽ chạy mất, hạ thân giống máy đóng cọc ào ào lao về phía trước!

Trong nháy mắt, trước mắt An Thư Yểu dường như đã hiện lên một luồng ánh sáng trắng, không có ý gì đâu, chỉ là vì cô sướng đến nỗi suýt chút nữa ngất xỉu!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tiến độ ra chương tùy vào lượng tương tác của mọi người.

Ít tương tác chắc đăng bên group quài quài quá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro