Chương 5+6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa đi TaeYeon vừa cầm điện thoại xem gì đó, khuôn mặt trông rất hả hê, sung sướng.

Một tin nhắn lại đến, đây đã là lần thứ 30 rồi.

Nội dung chỉ duy nhất một câu " Vợ ơi, anh biết lỗi rồi! Đừng giận anh nữa nha!", người gửi "Chồng yêu cute phô mai que".

Hừ! Để coi hắn được bao lâu! Dám sắc lang cô hả?

Đang mải miên suy nghĩ, cô vô tình va vào một người phụ nữ, giấy tờ của cô ấy rơi hết xuống đất, cô hốt hoảng cúi xuống nhặt, thật là có lỗi mà!

- Xin lỗi, thật lòng xin lỗi cô, của cô đây.

Cô lúi húi xếp gọn xấp giấy tờ rồi hai tay đưa cho người phụ nữ kia.

Cô ngẩng mặt lên nhìn rõ gương mặt của người phụ nữ kia, cô ấy rất xinh đẹp nhưng gương mặt có hơi xanh xao, bàn tay thì đang sờ bụng, ánh mắt thì vô hồn không có sức sống...

Cô cũng hiểu được phần nào...

Cô ấy nhìn rất mệt mỏi...

- Cô có sao không? Có cần tôi giúp gì không?

Người phụ nữ kia chỉ lắc đầu rồi bỏ đi, ánh mắt vô cùng khó hiểu, cô ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

Cô gái kia đi được 5, 7 bước gì đó thì cô mới quay gót đi, nhưng dưới chân lại vô tình đạp phải cái gì đó.

Hửm! Cái gì đây! Một tờ giấy khám thai...

Thì ra tên cô ấy là...JiYeon! [ đây chỉ là không biết tên gì nên mị mới cho vào thôi nha 😂 . hôn phải nhân vật phản diện đâu nha ]

- Này cô ơi, cái này của cô phải không?

Cô nhanh chóng chạy lại về cô gái tên Park JiYeon kia! Ánh mắt cô ấy đúng thật rất đẹp nhưng ẩn chứa trong đó...sao lại là nỗi buồn chứ!

- Cảm ơn cô!

Cô ấy cúi xuống, bàn tay gầy gò nhận lấy tờ giấy rồi bỏ đi, cô ấy lặng lẽ bước, bước chân đầy nặng nề...

Cô ấy nhìn thật tội nghiệp! Vô cùng bi thương!

----

Loanh quanh một hồi, cô cũng về đến nhà, căn nhà này cô và hắn được ba mẹ chồng tặng khi mới lấy nhau, họ rất yêu thương cô nên cô được cưng chiều như con gái ruột vậy, cũng may cô không phải gặp cảnh mẹ chồng, nàng dâu.

Nói là đi chơi với bạn, cũng chỉ là cái cớ thôi, cô cũng không muốn về đêm, mất công lại mang tiếng xấu cho nhà chồng...

Cô là một người được học các qui tắc lễ nghi từ nhỏ nên rất tôn trọng các phép tắc...

Vừa bước vào cửa nhà cô đã thấy phải một cảnh tượng vô cùng kinh hoàng, đôi chân cứng đờ, đôi môi hơi run run, bàn tay nắm chặt vào cánh cửa, ánh mắt vô cùng tức giận.

- Hai người đang làm cái gì vậy?

Một cảnh tượng khiến người khác nhìn thấy sẽ hiểu lầm ngay...

Cô dạy hóa của cô đang đè lên chồng cô, tư thế của họ vô cùng ám muội.

Cô ta tên là NaYeon, giáo viên dạy môn hóa của cô.

Hắn thấy vậy liền đẩy cô ta ra, nhanh chân chạy lại đến gần cô, bàn tay tính nắm nhưng lại bị cô hất ra, ánh mắt vô cùng phẫn nộ liếc nhìn hắn.

- Không phải như em nghĩ đâu! Tất cả là hiểu lầm thôi.

NaYeon thấy vậy cũng vội đứng dậy, khuôn mặt khẽ nhếch lên cười.

- Cô và thầy là vợ chồng! Em có quyền gì mà la hét ở đây?

- Cô đang nói gì vậy, cô NaYeon?- Cái gì! Vợ chồng sao?

Cô trợn tròn mắt nhìn cô ta, rồi quay sang liếc hắn, bàn tay đã nắm chặt thành nắm đấm.

Đôi môi nhếch lên điệu cười.

- Anh...Anh...dám....

Cô gằn từng chữ, gương mặt đã tối sầm lại, hàm răng bấu chặt vào nhau.

- Em đừng hiểu lầm, chỉ là...

Hắn vội lấy nắm lấy tay cô, cô tức giận hất ra...

Chưa bao giờ máu ghen trong người cô sôi sùng sục như bây giờ cả. Cô tức giận móc điện thoại ra, ấn vào một dãy số gì đó, rồi òa lên khóc như một đứa trẻ.

- A lo, mẹ chồng hả! Chồng con ngoại tình rồi! Mẹ phải làm chủ cho con! Con phải làm sao bây giờ? Hu Hu Mẹ ơi!

Giọng nói vô cùng uất ức của cô, cộng với những giọt nước mắt cũng đủ khiến người nghe xiêu lòng.

Cuộc gọi của cô khiến hắn và NaYeon chỉ biết đứng ngạc nhiên trợn tròn con mắt mà nhìn.

___________

Vì sấp tới mị sẽ không ra chap mới được nên hôm nay mị đăng bù 2 chap nha ❤ mấy tình yêu đọc truyện vui vẻ ❤

-------
End chap

Một bầu không khí vô cùng căng thẳng bao trùm căn phòng.

Một người phụ nữ với phục trang trông rất đắt tiền, nhẹ nhàng nâng tách trà lên nhấp một miếng.

- Nói đi, chuyện này là sao?

Bà cất tiếng nói đầy quyền lực.

- Mẹ à! Mọi chuyện đều hiểu lầm thôi! Cô ấy chỉ vô tình ngã vào người con thôi.

Cô ngồi bên cạnh ôm bà khóc thút thít.

Anh đứng giải thích, khuôn mặt vô cùng khó xử, NaYeon thì vẫn bình tĩnh khẽ nhếch môi cười.

- Thưa bác, cháu rất yêu anh BeakHuyn , mong bác tác thành cho tụi cháu.

- Này, cô đang nói cái gì vậy?

Bà chau đôi mày lại, khuôn mặt tỏ vẻ không vui.

- Cô có biết mình đang nói gì không?

Ánh mắt sắc bén nhắm đến NaYeon, cô ta có phần run sợ chùn bước. Đôi môi rung rung, hàm răng khẽ nghiến chặt vào nhau.

- Cháu biết...

- Hừ! Con dâu tôi đang ngồi bên cạnh mà cô còn dám đòi cưới thằng BeakHyun , cô có thấy mình nực cười không?

Một cuộc đấu khẩu giữa hai người phụ nữ bắt đầu. Không khí vô cùng căng thẳng.

- Cháu đã từng tốt nghiệp ở đại học Harvard, ba cháu là hiệu trưởng của trường này, mẹ cháu là một doanh nhân vô cùng thành đạt, thử hỏi cháu có chỗ nào không xứng chứ!

Cô khẽ nhếch môi cười, đứng lên nói thẳng vào mặt cô ta.

- Chỉ là tép riu mà đòi hóa phượng hoàng, cô nghĩ mình đang là mẫu nghi thiên hạ sao?

Câu nói khiến gân xanh nổi đầy trên mặt NaYeon , chứng tỏ cô ta đang rất tức giận, bàn tay đã nắm chặt thành nắm đấm.

Hắn đứng ngoài cuộc trò chuyện, lần đầu nghe cô nói chuyện kiểu này nên không nhịn được mà cười.

Cô quay sang liếc hắn một cái, hắn thấy vậy im re không dám nhúc nhích, đúng là vợ là trên hết mà.

- Được rồi con dâu, đừng đôi co với hạng người này nữa! Chúng ta đi thôi!

- Dạ thưa mẹ!

Cô nhẹ nhàng đỡ bà đứng dậy, nhưng NaYeon quyết không chịu từ bỏ, vội vã quỳ xuống nắm lấy chân bà.

- Bác à! Ngày đó cháu cũng yêu anh ấy mà, sao bác lại cho cô ta làm con dâu bác chứ! Bác đã hứa sẽ đợi cháu tốt nghiệp đại học rồi cho cháu làm con dâu mà! Hu Hu...

NaYeon bật khóc trong đau đớn.

Cô sững sờ quay sang nhìn hắn, đôi mắt hắn... đang lẩn tránh cô, rốt cuộc là đang giấu cô điều gì chứ?

Cô cúi xuống nhìn NaYeon đang ôm chặt chân mẹ chồng, nhất quyết không buông. Đôi mắt đó không hề...có chút dối trá, ánh mắt chứa đựng rất nhiều tình yêu...

Thì ra...bọn họ...đã từng yêu nhau...!

Tim cô bắt đầu co thắt lại, cố gắng để không thể hiện ra ngoài, vẫn cố mỉm cười cho qua chuyện, cô tưởng chồng cô chỉ yêu mình cô thôi chứ, thì ra cô lại là người đến sau...

- Hai người đã từng là...người yêu sao?

- Đúng vậy, cô chỉ là người phá hoại hạnh phúc của chúng tôi thôi!

Cô không quan tâm, cô chỉ muốn nghe hắn nói, chỉ muốn nghe chính miệng hắn thừa nhận! Tất cả chỉ là giả dối thôi phải không?

...

Hắn vẫn không nói gì! Vậy là...đúng rồi! Hắn vốn không biết nói dối mà...!

Tình yêu mà cô coi trọng bấy lâu nay, thì ra cô chỉ là người thay thế cho cô ấy!

Từng giọt, từng giọt nước mắt kiếm chế nãy giờ đã rơi xuống.

- Con dâu, con đừng tin lời hồ ly tinh nói! Tất cả chỉ là bịa đặt thôi!

Bà vỗ nhẹ tay cô, nhìn thấy cô khóc vô cùng bối rối. Hắn thấy vậy liền chạy lại dỗ dành cô nhưng lại bị cô đẩy ra.

- Được rồi, chuyện này em sẽ suy nghĩ lại, tối nay em sẽ về nhà mẹ ngủ, anh ở nhà nhớ ăn uống cẩn thận, đừng thức khuya.

Nói xong cô buông tay, chạy thẳng ra ngoài, trái tim đau đớn vô cùng đau đớn...

- TaeYeon...!

Thì ra hắn không yêu cô, lấy cô chỉ là bị gia đình ép buộc, vậy mà cô cứ tưởng...

Trên khóe môi NaYeon khẽ giật lên điệu cười ngạo mạn, ánh mắt vô cùng căm phẫn nhìn tất cả.

Hừ! Vở kịch này...tôi mới là nữ hoàng...

Tất cả những gì tôi không có được, nhất định sẽ đạp đổ hết...

Cả anh nữa...tình yêu của em...anh Dương...

Chúng ta rồi sẽ lại hạnh phúc như xưa thôi, phải không?

Nếu ngày đó, mẹ anh không cấm đoán em thì giờ chúng ta đã có con rồi và sống hạnh phúc rồi, phải không?

Nghĩ đến đây, răng cô ta nghiến chặt lại, bàn tay cuộn lại thành nắm đấm....

Tất cả, chỉ là mới bắt đầu thôi...

Hãy cứ chờ đợi màn kịch ở phía sau đi!

Sẽ rất hay và hồi hộp mà trong đó các người chính là... nhân vật chính...

-----------
Khi nào mị thi xong mị sẽ ra chap mới nha ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#beakyeon