Tập10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau

Hôm nay Nguyễn Ngọc Việt thi cùng Nguyễn Chiến Thắng đã hứa sẽ về Nguyễn Ngọc Gia để thăm Nguyễn Ngọc Minh Tống. Nhưng do công việc quá nhiều nên anh không thể đi cùng cô được. Nên chỉ có Việc Thi và và Địch Lan Tuyết

- Việt thi con định ở đây hay về lại Mỹ_ Nguyễn Ngọc Minh Tổng ôn nhu nhìn cô

- Thắng nói sinh xong em bé sẽ đi về Mỹ luôn ạ

Việt Thi trả lời còn Dịch Lan Tuyết không có ý kiến vì cuộc sống của hai người, gia đình nhỏ cũng là của hai người, chỉ cần hiểu rõ là tốt nhất và không bao giờ phản đối. Hiện tại bà chỉ lo cho Đổ Việt Tiến và Phan Hà Anh Thơ....

- cô gái kia có làm gì con không_Nguyễn Ngọc lão gia hỏi

- Ông cứ yên tâm Anh Thơ không làm gì con hết. Con cảm thấy được cô ấy đang chuột lỗi với con. Cho dù yêu cầu của con có quá đáng như thế nào đi nữa, Anh Thơ cũng đồng ý. Ngày cả việc nấu ăn trước kia cô ấy không bao giờ làm nhưng bây giờ là chịu học tập như vậy có thấy đôi mắt của con hiến cũng rất đáng

Việt Thi mỉm cười nhẹ Nguyễn Ngọc Minh Tống và Dịch Lan Tuyết chỉ biết gật đầu biết làm sao bây giờ. Con bé Việt Thi này từ nhỏ đã bao dung như vậy luôn nghĩ tốt cho người khác... nhưng cũng may bây giờ giờ cô đã có một mái ấm trọn vẹn

- Vậy còn Phan gia_Ba ông ngoại hỏi tiếp

-Giữa con và Phan gia không còn mối quan hệ gì nữa. Sau này cứ xem như là nhà thông gia vậy. Ông ngoại ông yên tâm đi...._Việt Thi biết đâu cho mình mà

Việc Thi mỉm cười làm nũng, cả hai chỉ biết lắc đầu cười trừ hai người một mẹ chồng một nàng dâu vậy mà mà lại thân thể với nhau nhau như hai mẹ con ruột hai mẹ con con ở lại  Nguyễn Ngọc gia gần đến 11 giờ trưa mới về

Vừa về nhà  đã nhìn thấy Lũy Mẫn và Phan Hà Anh Thơ đang ngồi ở phòng khách Dịch Lan Tuyết nhíu mày lại nắm tay Việt thi bước vào nhà

- Chị thông gia mới qua chơi

Dịch Lan Tuyết  cười nhạt Lũy Mẫn nghe đc tiếng liền đứng dậy nét mặt khó coi vô cùng

- chị thông gia người làm của Nguyễn Gia đâu hết rồi Tại sao mọi việc đều do Anh Thơ làm. Con gái tôi sang đây làm dâu chứ không phải làm osin cho cái nhà này

Lũy Mẫn bất mãn lên tiếng thay cho con gái mình. Phan Hà Anh Thơ giật nhẹ tay áo của. Lũy Mẫn nhưng bà gạt bỏ

Dịch Lan Tuyết ghe vậy cũng chỉ cười nhạt và cùng Việt Thi ngồi xuống ghế. Bà nhìn Lũy Mẫn nhe giọng nói

- Việt Thi đang mang thai nên ở đây không được nhiều người quá với lại Chiến Thắng cũng không thích ồn ào. Chị thông gia chẳng lẽ chị dám để một người phụ nữ mang thai làm việc nhà

Nghe được tin Việt Thi đang mang thai Lũy Mẫn giật bắn mình bà ta mở to mắt nhìn về phía cô

- Phan nhị phu nhân bà nhìn tôi như vậy là có ý gì_ Việt Thi nhíu mày lại

- Việt Thi con...con...đang mang thai

- Ồ tôi có đang mang thai hay không thì liên quan gì đến bà sao_ Việt Thi cười khinh bỉ

- Tại sao con không báo cho ba và dì biết 1 tiếng_ Lũy Mẫn ngọt ngào nói

-  Dì? Ba? Tôi không có

Phan Hà Anh Thơ nhìn được khuôn mặt của mẹ mình đang đen dần nên cô ta liền nếu tay mẹ mình lại rồi lắc đầu

- Mẹ yên tâm sau này này nếu con có thai thì chị Việt Thi sẽ làm mà. Mẹ đừng lo

- Nếu như vậy thì cũng được rồi khổ cho con rồi _Lũy Mẫn đau lòng thay con gái mình

Phan Hà Anh Thơ hiền hòa lắc đầu

Bổng nhiên bên ngoài bước vào là Nguyễn Chiến Thắng, anh bước vào với khí thế hiên ngang con lấy Việt Thi vào lòng

- Vợ của tôi cần làm việc sao

- Cậu Nguyễn này. Lúc này Việt Thi đang mang thai Anh Thơ đảm nhận hết việc nhà. Sau này đổi lại Anh Thơ mang thai thì Việt Thi phải làm chứ_ Lũy Mẫn quát nhẹ

- À chắc là chị không hiểu lầm rồi nhỉ. Sau khi Việt Thi sinh xong thì hai đứa nó sẽ qua Mỹ định cư ở bên đó điều kiện tốt hơn ở đây _Dịch Lan tuyết giải thích

Lũy Mẫu và Phan Hà Anh Thơ nghe xong liền đứng hình mất mấy giây, bà ta nhanh chóng nhíu mày lại

- Vậy chẳng phải con gái tôi giống Oshin nhà này sao?

- À Anh Thơ sao giống như công cụ làm ấm giường thì dúng hơn_ cô cười khinh bỉ

- Phan Việt Thi đứa con hoan này sao mày cứ thích ngấm vào Anh Thơ hoài vậy_ Lũy Mẫn quát

- Tôi họ Nguyễn Ngọc, là Nguyễn Ngọc Việt Thi

Sự tức giận của Việt Thi tới cực điểm. Liền quát lớn nhìn về phía hai mẹ con Lũy Mẫn giật thoát tim

Sắc mặt của Lũy Mẫn từ trắng rồi sang tức giận đến đỏ mặt. Bà ta một lần nữa dạy dỗ cô bằng cách đánh cô nhưng

"Cạch"

- Phan nhị phu nhân bà mà dám đụng vào một cọng tóc của vợ tôi  thì viên đạn này bay vào đầu bà

[.....................Còn.......................]

M.ng ơi tui có viết 1 bộ truyện bộ đó trước bộ "Cưng chiều vk iu" tui đã viết xong lâu rồi đang phân vâng ko bt có bên úp 2 truyện 1 lúc ko nữa m.ng cho t ý kiến ik nếu được tui sẽ úp 2 truyện cùng 1 lúc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro