Chương 04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

08/03/2024

[11]

Dựa vào ký ức kiếp trước, những bộ phim tôi diễn đều được khen nức nở, thù lao đóng phim đều bị tôi đem đi đầu tư, lợi nhuận cũng ngày càng cao.

Trong khi Trình Ngọc Xà Phu còn đang dựa hơi Hứa Dương Thiên Bình, ở trên mạng làm một người nhạt nhoà thì tôi đã tự mình mở phòng làm việc, thành công từ nhân viên thành bà chủ.

Cư dân mạng đều nói tôi giống như là người chơi nắm rõ mọi góc nhìn.

Theo một khía cạnh nào đó thì lời bọn họ cũng không sai, chỉ là cái cơ hội này Trình Ngọc Xà Phu tự mình đưa đến cho tôi.

Đối với Trình Ngọc Xà Phu mà nói, điều thành công duy nhất khi trở lại tuổi hai mươi chắc có lẽ là tóm được Hứa Dương Thiên Bình.

Cô ta thường nổi điên tìm tôi khoe ân ái.

"Anh Thiên Bình nói sau khi chúng tôi kết hôn sẽ sinh ba đứa con."

"Chị không biết anh ấy yêu tôi tới mức nào đâu!"

"Dù chị có tiền thì sao chứ? Về mặt tình cảm thì chị mãi mãi là kẻ thất bại mà thôi!"

Nếu như thế này có thể an ủi một phần tâm hồn của cô ta thì tôi cũng không có ý kiến gì.

Nhưng đối với chuyện Hứa Dương Thiên Bình tính có ba đứa con thì thôi chúc anh ta thành công.

Trong một bữa tiệc tối, tôi gặp lại Trình Ngọc Xà Phu, cô ta đi cùng với Hứa Dương Thiên Bình.

Da mặt Hứa Dương Thiên Bình dày như tấm đan, nhìn thấy tôi tựa như nhìn thấy chị gái ruột.

Có thể hiểu được, hiện tại tôi có thể xem như là một kim chủ lớn trong giới giải trí, đầu tư một bộ kiếm hời một bộ, xem là radar dò tìm cũng không ngoa.

"Trình tổng! Đã lâu không gặp, em với A Xà nhiều lần muốn gặp chị nhưng chưa tìm được cơ hội!"

"Ánh mắt của chị thật sắc sảo, dự án 《kế hoạch 600 triệu 》của phòng làm việc chị mới ra mắt, em cũng đã xem rồi."

"Ôi chao, khi nào mới có thể hợp tác với chị đây?"

"Ánh mắt sắc sảo sao? Thế phải cảm ơn A Xà rồi." Tôi cười cười nhìn thoáng qua Trình Ngọc Xà Phu.

"Đúng không, A Xà?"

Sắc mặt cô ta xanh mét, Hứa Dương Thiên Bình kéo kéo ống tay áo cô ta rất nhiều lần, cô ta mới gượng gạo nói:

"Ừm."

Trong mắt Hứa Dương Thiên Bình hiện lên một chút không kiên nhẫn: "A Xà là như thế đó chị ạ, ở chỗ đông người nên cô ấy hơi xấu hổ."

Tôi cười không đáp.

Tôi không ghét gì Hứa Dương Thiên Bình, đời trước chúng tôi chỉ trao đổi tài nguyên, nhiều nhất cũng chỉ là hợp tác đôi bên cùng có lợi.

Nhưng mà đời này thì đối tượng hợp tác của anh ta không được tốt lắm.

Nhìn thấy thái độ niềm nở của Hứa Dương Thiên Bình dành cho tôi, Trình Ngọc Xà Phu càng thêm điên cuồng.

Cô ta chấp nhất cho rằng chỉ cần bản thân mình với anh ta bên nhau, liền xem như là đã thắng tôi.

Hơn hẳn tôi về mọi mặt.

Nhưng tôi không định chơi với cô ta nữa.

Giờ đến phiên Trình Minh Hải.

Lưới trời tuy thưa nhưng khó thoát, ông ta hưởng thụ nhiều năm rồi, đến lúc cũng nên trả lại hết rồi.

[12]

Sau khi bộ phim điện ảnh tình cảm gia đình kinh phí thấp do tôi bỏ vốn đầu tư được ra mắt, dân cư mạng đều thổn thức về hình ảnh bố con trong bộ phim này.

Có một V lớn đã đăng một bài tràn ngập cảm xúc:

【Có người bố vì con gái mình mà bất chấp tất cả, nhưng cũng có người bố vì muốn kéo con gái mình xuống vũng bùn lầy mà bất chấp tất cả.】

Dưới sự dẫn dắt được sắp đặt sẵn, chuyện năm xưa của Trình Minh Hải lại lần nữa được đào ra.

【Chưa từng thấy ông bố nào như ông ta!】

【Bố tôi cũng như thế, bắt tôi bỏ học đi làm để mua nhà cho em trai tôi. 】

【Thương thay cho Trình Nguyệt Xử Nữ, cũng may là Xử Nữ của chúng ta mạnh mẽ!】

【Nhưng nếu thiên vị thì chẳng phải nên thiên vị ai ưu tú hơn sao? (Tôi không nói thiên vị là đúng, bố mẹ tôi vẫn còn khoẻ mạnh, tôi chỉ cảm thấy khó hiểu thôi.)】

Mọi chuyện nóng lên, đến hôm sau thì có một tài khoản vô danh đăng một bức ảnh chụp lên:

【Thiên vị? Chứ có phải con gái ruột đâu mà không thiên vị.】

Tấm ảnh này tôi tốn rất nhiều thời gian mới tìm được, tấm ảnh chụp chung của bố mẹ tôi với vợ chồng Trình Minh Hải.

Dân cư mạng rất nhanh đã phát hiện ra, đổ xô đến xem.

Trong lúc mọi người dò hỏi, Trình Ngọc Xà Phu lại là người đầu tiên mất bình tĩnh lên tiếng trước, nói rằng chuyện này không có căn cứ, càng không có khả năng xảy ra.

"Tôi và Trình Nguyệt Xử Nữ là chị em song sinh, sao chị ta có thể không phải con ruột cơ chứ?"

"Bố mẹ tôi không thích Trình Nguyệt Xử Nữ, là do từ nhỏ chị ta đã lì lợm, chứ có bố mẹ nào không thương con cái?"

Trình Ngọc Xà Phu nóng lòng phân bua thay cho Trình Minh Hải, nhưng sự thiên vị của Trình Minh Hải đã sớm ăn sâu vào tiềm thức mọi người, chẳng có ai tin lời cô ta nói.

Làm gì có ai tin lời của những kẻ chỉ biết đặt lợi ích lên trước mắt, giả nhân giả nghĩa chứ?

Tôi thuê một đám thuỷ quân, xông vào phòng livestream của Trình Ngọc Xà Phu, đương nhiên là những người này sẽ giúp cô ta nói chuyện rồi.

【Mọi người đừng làm quá, không phải con gái người ta đã ra mặt rồi sao!】

【Sao lại không phải được?】

【Có chứng cứ chứng minh sao?】

Nhìn như những người đó đang nghi ngờ nhưng thật ra là đang đổ thêm dầu vào lửa.

Rất nhanh dưới sự sắp xếp của tôi, những tài khoản đó càng đăng nhiều tin tức hơn, trực tiếp tố cáo Trình Minh Hải chiếm đoạt tài sản của cháu gái mình.

【Chứng cứ đâu?】

【Đúng đó, chứng cứ đâu?】

Muốn tìm tự nhiên sẽ có cách, thông tin khai sinh của tôi có thể đến bệnh viện tra ra được.

Mà nhóm máu của tôi với vợ chồng Trình Minh Hải cũng bị công khai.

Bác sĩ năm đó chịu trách nhiệm đỡ đẻ cho mẹ tôi cũng đứng ra nói rằng Trình Minh Hải chỉ là chú của tôi.

Nhiều năm trôi qua, Trình Ngọc Xà Phu lại gọi điện cho tôi lần nữa:

"Trình Nguyệt Xử Nữ, chị đã sớm biết rồi đúng không?

"Đúng."

Tôi sảng khoái trả lời cô ta: "Còn cảm ơn em gái thân yêu của chị đưa chị trở lại tuổi hai mươi, chứ nếu không làm sao chị có thể giải quyết mọi chuyện nhanh gọn như thế?"

[13]

Nhưng tiết lộ quan hệ của tôi với Trình Minh Hải thôi thì còn chưa đủ, cái tôi muốn chính là làm cho bọn họ chó cùng rứt giậu.

Theo như những lời luật sư nói năm đó, tôi không có cách nào chứng minh Trình Minh Hải chiếm đoạt di sản của tôi, nên mới cần làm mọi chuyện ầm lên, để cho dư luận tự mình điều tra,

Hiện tại, dân cư mạng đã muốn đứng ra giúp tôi đòi lại công bằng.

Dân cư mạng chính nghĩa, cùng những bằng chứng tôi đã tra ra được trong nhiều năm qua, rất nhanh mọi người đã ghép lại được câu chuyện năm đó:

Trình Minh Hải thừa kế tài sản anh trai mình để lại nhưng lại không đối xử tốt với con gái của anh trai mình.

Trình Minh Hải rốt cuộc đứng ngồi không yên nữa, bắt đầu giải thích mình không chiếm đoạt di sản.

"Vốn dĩ tôi cũng có quyền thừa kế, hơn nữa tôi cũng đã chăm sóc Trình Nguyệt Xử Nữ nhiều năm như vậy, đã xem con bé là con gái tôi rồi."

Đáng tiếc thì ấn tượng về sự thiên vị của ông ta đã ngấm vào tiềm thức của mọi người, dù ông ta có nói gì thì mọi người cũng không tin tưởng.

Từng hạt giống tôi ươm nảy mầm ngay lúc này, trở thành những mũi tên sắc nhọn đâm vào người Trình Minh Hải.

Có lẽ ông ta với Trình Ngọc Xà Phu chưa từng nghĩ tới tôi đã dùng bao nhiêu thời gian để chuẩn bị cho một màn này.

Tôi muốn mọi điểm phải giao nhau, một đòn trí mạng.

Lúc người ta hoảng loạn nhất định sẽ mắc phải sai lầm.

Buổi chiều tại một tiệm cà phê, tôi gặp một người mà tôi đã gặp mặt nhiều lần:

"Chào cô, lần đầu gặp mặt, tôi là Giang Tĩnh Đàn ở cục an ninh số 7."

Tôi cười cười: "Chào cô, Trình Nguyệt Xử Nữ."

Giang Tĩnh Đàn đã liên lạc với tôi từ sớm, thêm cả câu đầu tiên mà tôi nói thì cô ấy đã biết tôi sống lại.

"Nếu cái thứ dị giáo làm người sống lại không được giải quyết thì em gái cô có thể sống lại vô số lần."

"Tôi cần cô phối hợp, đương nhiên cũng có thể trao đổi, tôi sẽ dùng nước nói thật xịt lên người Trình Minh Hải."

Giang Tĩnh Đàn nói cho tôi biết, theo như cô ấy đoán thì cái thứ có thể làm người ta sống lại hẳn là hệ thống trói buộc, nhưng quyền kiểm soát nó nằm trong tay Trình Ngọc Xà Phu.

Chỉ có khi Trình Ngọc Xà Phu lộ ra sơ hở thì cô ấy mới có thể giải quyết cái hệ thống này.

"Thế giới này có rất nhiều thứ siêu nhiên sao?"

Giang Tĩnh Đàn nhún vai: "Đúng, nếu không mỗi ngày chúng tôi bận đầu tắp mặt tối làm gì chứ?"

"Không chỉ là siêu nhiên, có đôi khi tôi còn nghi ngờ thế giới này không phải là thật."

"Nhưng thật hay giả cũng không quan trọng, dù sao tôi ở đâu thì chỗ đó là thật."

Dựa theo thỏa thuận của tôi với Giang Tĩnh Đàn thì tôi mời mời Trình Minh Hải tham gia một tiết mục truyền hình, nói rằng tôi muốn làm hoà với ông ta trên sóng truyền hình.

Lúc chương trình bắt đầu livestream thì nước nói thật của Giang Tĩnh Đàn phát huy tác dụng.

Trình Minh Hải trước máy quay, đã tỉ mỉ kể lại mình làm thế nào mà gi*t hại cả một nhà anh trai mình, lại đối đãi thế nào với cô con gái duy nhất của anh trai mình.

【 Điên rồi??? 】

【Thật hay giả??? 】

Giang cư mận được một phen hú hồn, mà Trình Minh Hải không chỉ nói về quá trình gây án, còn khai ra những đồng phạm của mình.

Vụ việc quá mức rõ ràng, cảnh sát nhanh chóng lập án điều tra, tìm ra sự thật bị che giấu suốt ngần ấy năm.

Lúc bị cảnh sát bắt, Trình Minh Hải sợ đến mức bủn rủn tay chân.

Ông ta không hiểu tại sao mình lại nói ra những lời như thế, đương nhiên trước phán quyết đã định sẵn, ông ta còn có rất nhiều thời gian ở trong tù để hối hận.

Hung thủ gi*t người đã bị bắt, nhưng thân là con gái ông ta, Trình Ngọc Xà Phu vẫn ung dung bên ngoài.

Để phủi sạch quan hệ với Trình Ngọc Xà Phu, Hứa Dương Thiên Bình lập tức tỏ vẻ bản thân với cô ta chỉ là quan hệ hợp tác.

Đáng tiếc cư dân mạng cắn chặt không buông.

Buông bỏ sĩ diện đàn ông, cuối cùng Hứa Dương Thiên Bình công khai giấy chuẩn đoán bệnh của mình.

【Do lòng tự trọng của đàn ông nên tôi luôn giấu diếm, mối tình này thật ra chỉ là một lời nói dối mà thôi.】

Thà bị mọi người chế giễu còn hơn bị Trình Ngọc Xà Phu kéo xuống, Hứa Dương Thiên Bình vẫn biết bên nào nặng bên nào nhẹ.

Sau cú sốc trời giáng, người hâm mộ cố an ủi anh ta:

【Còn có thể diễn Ngụy Trung Hiền với Tịnh Hiền mà, không sao đâu anh!】

Trên thế giới đều có tình yêu đích thực.

Sau khi biết được nguyên nhân Hứa Dương Thiên Bình trong phúc có hoạ, thì hình tượng thái giám của anh ta đã được đắp nặn trong lòng mọi người rồi.

Pha hi sinh đi vào lòng đất.

Từ lúc bị Hứa Dương Thiên Bình ném qua một bên thì Trình Ngọc Xà Phu ngày càng bị mọi người tẩy chay.

Giang Tĩnh Đàn nói với tôi: "Chắc Trình Ngọc Xà Phu sắp không chịu được nữa."

"Tôi gần như có thể phát hiện ra tin tức dị giáo rồi."

[14]

Nửa tháng sau, Trình Ngọc Xà Phu tìm tôi.

"Lại thua chị thêm lần nữa, dù sao đời này cũng đã thế rồi, hai chúng ta hẹn gặp nhau lần cuối đi."

Quả nhiên đúng như tôi nghĩ, đời trước trước khi sống lại, cô ta cũng đã hẹn gặp riêng tôi.

Xem ra cô ta muốn giở lại trò cũ.

Tôi giả bộ không biết gì, hẹn cô ta tới nhà của tôi.

Từ lúc cô ta bước vào tiểu khu, hình ảnh trong camera đã được truyền đến máy tính của tôi.

Giang Tĩnh Đàn hỏi tôi: "Cô nhìn kỹ xem, có chỗ nào đặc biệt không?"

Qua màn hình, tôi nhìn rõ dáng vẻ của Trình Ngọc Xà Phu.

Đặc biệt sao-

Trong chớp mắt, tôi phát hiện trên cổ tay Trình Ngọc Xà Phu đeo một sợi dây màu đỏ.

Lần trước cô ta cũng đeo sợi dây này!

"Là cái sợi dây đỏ đó!"

Trước lúc Giang Tĩnh Đàn hành động, tôi gọi điện cho Trình Ngọc Xà Phu :

"A Xà, em vẫn cảm thấy mọi thứ chị có được chỉ là do may mắn thôi sao?"

"Nếu không thì sao? Lần này chị biết nhiều thông tin hơn tôi! Nếu được làm lại lần nữa, nhất định tôi sẽ thắng chị!"

Tôi nhếch miệng, không có lần sau đâu em gái à.

Trình Ngọc Xà Phu mới bước vào cửa thì đã bị người của cục an toàn số 7 áp chế, cái thứ dị giáo đó cần phải hội tụ đủ điều kiện thì mới phát huy tác dụng được, mà hiện tại thì Trình Ngọc Xà Phu đã không còn cơ hội nào nữa.

Bọn người Giang Tĩnh Đàn không nhìn thấy sợi chỉ đỏ trên cổ tay cô ta.

Nhưng tôi có thể thấy.

Trước ánh mắt như muốn ăn tươi nước sống người khác của Trình Ngọc Xà Phu, tôi tháo cái sợi chỉ đỏ trên tay cô ta xuống.

Sợi chỉ đỏ tỏa ra ánh sáng huyền ảo, tôi dường như có thể nghe được tiếng gọi của nó.

Dị giáo cũng có nhận thức, nó đang dụ dỗ tôi ký khế ước với nó.

"Cô không muốn có năng lực điều khiển thời gian sao?"

Tôi dứt khoát đặt nó vào trong chiếc hộp đặc thù mà Giang Tĩnh Đàn đã chuẩn bị từ trước.

Giang Tĩnh Đàn chần chừ một lát, sau đó nhẹ giọng hỏi tôi:

"Tôi có năng lực nghe được âm thanh của những thứ dị giáo đó."

"Sao cô lại cự tuyệt? Chẳng phải nó rất hấp dẫn sao?"

Tôi cười cười: "Kẻ yếu mới muốn ngược dòng quá khứ, tôi chỉ muốn sống tốt mỗi ngày. Mỗi khoảnh khắc trong cuộc sống đều tràn đầy bất ngờ, nếu tôi đã biết trước mọi thứ, thế chẳng phải vô vị lắm sao?"

Giang Tĩnh Đàn nhìn tôi tán thưởng:

"Cô đúng là người tỉnh táo. Thế giới này không có thứ gì là miễn phí, mọi ưu đãi đều sẽ có cái giá của nó."

Lúc cô ấy đang nói chuyện thì làn da của Trình Ngọc Xà Phu đột nhiên teo tóp, sau đó cô ta ngày càng già đi ngay trước mắt tôi.

Mất một lúc lâu, tôi mới có thể tìm lại được giọng nói của mình:

"Đây là cái giá sao? Nếu người thường muốn có được năng lực nghịch đảo thời gian, thì cũng chỉ có thể dùng thời gian để trả lại."

Tôi trầm mặc giây lát: "Các người tính xử lý thứ này như thế nào."

Giang Tĩnh Đàn nhìn cái hộp rồi nhếch khóe môi, mặt mày sáng láng: "Tốn chút công sức thôi, không có thứ gì mà tôi không thu phục được."
....

Ba tháng sau Trình Ngọc Xà Phu mới tỉnh lại.

Giang Tĩnh Đàn đưa cô ta về cục an ninh số 7, sự lão hoá của cô ta không thể đổi được, phảng phất như nguồn sống đã bị rút cạn.

Tôi ở cục an ninh số 7 quan sát thật lâu, phát hiện mọi thứ vẫn ổn rồi mới rời đi.

Trò hề dài lê thê này cuối cùng cũng hạ màn.

Hôm tôi rời cục an ninh thì phán quyết dành cho Trình Minh Hải cũng được công bố, một hình phạt đến muộn hơn hai mươi năm.

Ngày ông ta chết, tôi mang theo một bó hoa đi viếng bố mẹ tôi.

"Bố mẹ, hai người có thể yên tâm, con có thể tự chăm sóc tốt bản thân mình."

Một cơn gió nhẹ thổi qua tóc tôi.

Tà dương rực rỡ, nhuộm đỏ cả bầu trời.

Tảng đá đè nặng trong lòng tôi cuối cùng cũng rơi xuống.

Giờ tôi sẽ tận hưởng cuộc sống phú bà của mình.

(HOÀN)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro