ℭ𝔥𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 51

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~.⟦𝕮𝖍𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 51 - 2 : Hôn .~

Cuối tuần, khi Châu Phương Xử Nữ đến K bên trong đã có rất nhiều người, âm nhạc đinh tai nhức óc, đèn màu xoay tròn, mông lung huyền ảo.

Châu Phương Xử Nữ đi một đường tới quầy bar, một đường này có vô số người chào hỏi, cô cuối cùng trực tiếp che lại mặt.

Đặng Phong Thiên Yết ngồi ở trước quầy bar, cô chậm chạp chạy qua. Mấy nam sinh quen mắt không thấy đâu, bên cạnh cậu không có người khác làm không khí cũng tự nhiên hơn vài phần.

Đặng Phong Thiên Yết thấy mặt cô đỏ hồng, lo lắng hỏi: "Em làm sao vậy?"

Châu Phương Xử Nữ cắn môi dưới, "Bọn họ cũng nhiệt tình quá rồi, cả một đường đều khoa trương chào hỏi em."

Trên mặt Đặng Phong Thiên Yết thoáng chốc kết sương: "Ai động tới em?"

Châu Phương Xử Nữ hoảng hốt lắc đầu: "Không! Không có! Chỉ là chào hỏi thôi."

Đặng Phong Thiên Yết "Ừ" một cái, nghĩ thầm đợi lát nữa dặn dò Lục Hoàng Kim Ngưu, về sau tuyệt đối không để những người này đến gần Châu Phương Xử Nữ, nói một chữ cũng không được.

Vương Đình Song Tử từ thang máy bước tới, nhân vật chính vừa xuất hiện bầu không khí liền trở nên sôi động.

Châu Phương Xử Nữ bị Đặng Phong Thiên Yết kéo đến ngồi ở góc sô pha, một đám người tụ tập nhảy nhót điên cuồng trên sàn nhảy. Sô pha chỉ cách sàn nhảy một bậc thang, khoảng không gian vô hình lại tạo nên hai bầu không khí vô cùng khác biệt.

Cái miệng nhỏ của Châu Phương Xử Nữ ngoan ngoãn uống nước trái cây Đặng Phong Thiên Yết lấy cho cô.

Quầy bar có cô gái cầm ly rượu, nhan sắc tươi mát tinh xảo, duyên dáng ngồi bắt chéo chân. Châu Phương Xử Nữ chớp chớp mắt, "Em có thể uống cái kia không anh?"

Đặng Phong Thiên Yết không do dự mà từ chối "Không được."

Cậu không thể đảm bảo nếu lần này Châu Phương Xử Nữ uống say, cậu sẽ kiềm chế được mà không làm ra sự việc kia.

Châu Phương Xử Nữ cũng đoán được, không hỏi lại, rốt cuộc, Đặng Phong Thiên Yết cùng cô uống nước trái cây.

Cô thay ly nước nho, một bên uống một bên ngắm Đặng Phong Thiên Yết.

Từ sau khi cô nói không chia tay hai người lại giống như trước, Đặng Phong Thiên Yết không mất khống chế, vẫn dính cô làm nũng.

Bất quá, cô phát hiện cậu luôn rất cẩn trọng, không muốn phát sinh những chuyện không thể kiểm soát...... quả thật có chút đau lòng.

Sàn nhảy náo nhiệt ồn ào, có không ít người đều dời lực chú ý đến góc hai người an tĩnh ngồi uống nước trái cây.

Lương Minh Nhân Mã vỗ vỗ Lục Hoàng Kim Ngưu: "Nhìn kìa, hai vợ chồng ân ân ái ái!"

Lục Hoàng Kim Ngưu "Ha ha ha" cười một hồi, vốn là đang hưng phấn giờ mặt hắn càng hồng hơn, hắn vừa uống rượu vừa ha hả, cũng không sợ cái gì, kéo lấy Lương Minh Nhân Mã, "Đi đi đi, các anh em nhanh đến hầu rượu đôi thần tiên quyến lữ kia đi."

Mấy nam sinh lớn gan kéo nhau đến chỗ Đặng Phong Thiên Yết.

Nhưng bọn họ còn chưa dẫm lên được bậc thang, đã bị ánh mắt bức người của Đặng Phong Thiên Yết hù khựng lại, mắt cậu đen sâu không thấy đáy, sắc lạnh dưới ánh đèn liếc tới, khuôn mặt càng hiện vẻ lạnh lùng sắc bén.

Có mấy cô gái thấy cậu như vậy liền tỏ vẻ muốn đi đường vòng.

Cho rằng cậu sẽ nghe lời nữ sinh kia, tên đứng ở phía trước, đầu chuyển hướng Châu Phương Xử Nữ, "Tiểu mỹ nữ, chúng ta đi lên chơi cùng các người được chứ?"

Châu Phương Xử Nữ "A" một chút, ngẫm lại đây đều là bằng hữu của Đặng Phong Thiên Yết, cự tuyệt không được tốt, liền gật gật đầu.

Dưới bậc thang mọi người cẩn thận đem mắt nhìn tới Đặng Phong Thiên Yết, cậu đã thu hồi ánh mắt doạ người kia.

Lương Minh Nhân Mã nhìn ra cậu chớp mắt một cái tỏ vẻ khó chịu, lắc đầu thổn thức.

Đặng Phong Thiên Minh thật sự mẹ nó cho một nữ sinh ngồi lên đầu, buồn cười...... Sư ca ở đây, khẳng định cũng không dám tin.

Một đống người tới ngồi, Châu Phương Xử Nữ tự động hướng tới góc Đặng Phong Thiên Yết ngồi dựa qua.

Mọi người phát hiện, tuy rằng ngồi một khối, nhưng mà cũng chỉ có bọn họ tự nói chuyện với nhau, hai người kia đồng lòng không tham dự.

Lương Minh Nhân Mã đưa cho Châu Phương Xử Nữ một chén rượu, "Chị dâu, nếm thử cái này, hàm lượng cồn rất thấp."

Châu Phương Xử Nữ lễ phép cười cười, lắc đầu, "Cảm ơn, nhưng tôi không thể uống rượu."

Lương Minh Nhân Mã vẻ mặt không tin, "Lần trước ở tiệm lẩu......"

Lời nói đến đây đột nhiên im bặt, bên cạnh có người cũng ở tiệm lẩu nhéo nhéo cánh tay hắn, hạ giọng nói: "Anh nói chuyện đó làm gì? Anh xem gương mặt Minh ca kìa."

Hắn giương mắt, liền thấy mặt Đặng Phong Thiên Yết âm u, thanh âm lạnh vèo vèo, "Cô ấy không uống rượu."

Lương Minh Nhân Mã nuốt nước miếng, cầm lấy trái cây thập cẩm, "Chị dâu ăn trái cây đi."

Châu Phương Xử Nữ thấy là trái cây, tuy rằng cô uống đồ uống no rồi, nhưng nghĩ đến hắn đối với Đặng Phong Thiên Yết không có thái độ tốt lắm, sợ cô không tiếp nhận, làm mất mặt mũi hắn, cuối cùng lại gây sự với Đặng Phong Thiên Yết:

"Cảm ơn."

Cô đang định cầm lấy thì bị Đặng Phong Thiên Yết ngăn cản, không để ý người trên bàn nói lên một câu: "Không cần cho bọn họ mặt mũi."

Châu Phương Xử Nữ: "......"

Mọi người khó chịu, nhưng đánh không lại Đặng Phong Thiên Yết, cũng không dám động cậu, làm bộ không nghe thấy.

"Minh ca câu này...... thật thương tâm." Lục Hoàng Kim Ngưu lấy tay che tim, bỗng nghĩ tới cái gì đập bàn nói, "Lúc này phải chơi mấy trò mạo hiểm! Đĩa quay đâu đĩa quay đâu!"

Không biết ai từ đâu móc ra đĩa quay.

Lục Hoàng Kim Ngưu lắc lắc đĩa quay, "Minh ca với chị dâu tới không?"

Đặng Phong Thiên Yết dựa sô pha, không có một điểm hứng thứ.

Châu Phương Xử Nữ lắc đầu như trống bỏi, "Không cần, cảm ơn."

Cô cũng không dám chơi.

Mấy người còn lại thấy còn nhiều người cũng không trách, bắt đầu chơi.

Một nam sinh gọi điện cho lão sư tỏ tình.

Một đôi nam nữ không yêu nhau hôn môi.

Hai người kia lại nhún nhảy gợi cảm cùng nhau một lần.

Châu Phương Xử Nữ thấy họ bị phạt đến cả kinh, cảm thấy tam quan bị đổi mới, cô không nhịn được liếc thử đĩa quay, liền thấy hai chữ "Hôn môi".

Thật tốt cô không có chơi......

Bất quá, nhìn một hồi Châu Phương Xử Nữ phát hiện bọn họ chơi rất vui vẻ, không thích học tập, thích đánh nhau, là loại thiếu niên vừa trưởng thành đầy nhiệt huyết...... Nhưng xem ra bọn họ, không quá xấu?

Cô cúi đầu suy tư, cảm thấy bọn họ không đến mức dạy hư Đặng Phong Thiên Yết, Đặng Phong Thiên Yết trước kia hẳn là cũng trưởng thành trong hoàn cảnh này.

Người bên cạnh đột nhiên cúi xuống, một cái bóng bỗng ập đến, Châu Phương Xử Nữ sợ tới mức giật mình một cái, tuy không trốn nhưng cả người căng chặt.

"Anh chưa từng chơi cái này, trước kia cũng không."

Cậu chỉ nói một câu này liền ngồi xuống.

Châu Phương Xử Nữ sờ sờ lỗ tai, khóe miệng không tự giác nhếch lên.

May là cậu chưa từng chơi......

Tươi cười bỗng cứng đờ.

Cậu có phải đã sớm đoán được...... Cô tới đây không phải vì tham quan quán bar, mà là vì quan sát bạn bè bên cạnh cậu có đáng tin cậy?

Châu Phương Xử Nữ lo lắng mà nhăn lại mi.

Cậu sẽ không cảm thấy cô không tín nhiệm cậu chứ?

"Tao lạy, như thế này không được!!"

Một tiếng gào rống hấp dẫn sự chú ý của Châu Phương Xử Nữ.

Lục Hoàng Kim Ngưu che miệng, "Tao có bạn gái, tao muốn bảo trì trinh tiết! Không thể tùy tiện cùng người khác hôn."

Lương Minh Nhân Mã vẻ mặt ghét bỏ, "Mày thôi đi, bạn gái mày cũng không có ở đây."

"Cút mẹ mày đi, không có ý tốt thì câm miệng, Tiểu Phương chia tay tao thì sao?" Mắt Lục Hoàng Kim Ngưu trợn trắng, đảo đảo mắt, quyết định cầu cứu Đặng Phong Thiên Yết và Châu Phương Xử Nữ, "Minh ca! Giúp huynh đệ cái này mau đi."

Không khí bắt đầu nóng lên.

"Ý kiến hay!"

"Có thể có thể!"

"Không được! Nhất định phải là chị dâu chủ động! Như vậy mới kích thích ha ha ha."

Châu Phương Xử Nữ có chút mờ mịt.

Sao lại nhắc đến bọn họ?

Cái gì?

Cô chủ động?

Châu Phương Xử Nữ có linh cảm xấu nép phía sau sô pha.

Lục Hoàng Kim Ngưu năn nỉ: "Chị dâu sẽ không thấy chết mà không cứu chứ, chị đừng nói chị với Sinh ca chưa từng hôn! Thẹn thùng cái gì a!"

Lương Minh Nhân Mã cũng ồn ào, "Chị dâu có tin trong lòng Minh ca nhất định chờ mong giây phút này, chị không cùng anh ấy thân mật anh ấy liền cảm thấy mất mát, khẳng định trong lòng không vui!"

Châu Phương Xử Nữ mặt mày khẽ nhúc nhích, đỏ mặt giương mắt nhìn Đặng Phong Thiên Yết. Cậu vẫn luôn lười nhác làm tổ trên sô pha, mí mắt gục xuống, sườn mặt lãnh đạm, nhìn sơ không giống người đa tình.

Cô nghĩ nghĩ, giữa lúc mọi người đang ồn ào, vươn đầu ngón tay chọc chọc Đặng Phong Thiên Yết.

Lông mi cậu hơi nâng, ánh mắt mơ hồ không rõ dừng trên người cô.

Lục Hoàng Kim Ngưu: "Hôn đi! Tình nhân yêu nhau thẹn thùng cái gì!"

Lương Minh Nhân Mã: "Miệng chỉ cần chạm một chút, đầu lưỡi cũng không cần đưa ra."

Châu Phương Xử Nữ bối rối, cô nhìn vào mắt Đặng Phong Thiên Yết, nghĩ đến cậu gần bên tâm tình liền trở nên rạo rực.

Mà chung quanh âm thanh mọi người ồn ào càng lúc càng lớn, có cảm giác như họ không đạt được mục đích nhất định sẽ không bỏ qua, nếu cô trực tiếp từ chối, bầu không khí sẽ trở nên gượng gạo. Đặng Phong Thiên Yết sẽ mất mặt trước bạn bè......

Châu Phương Xử Nữ nghĩ vậy, nắm chặt góc áo. Cô nhắm mắt lại, cúi người gần sát cậu, trên môi ấm áp, độ ấm không thuộc về cô truyền đến.

Lỗ tai Châu Phương Xử Nữ đỏ ửng, chung quanh ồn ào như muốn nổ tung, tim cô đập hỗn loạn nhưng toàn bộ lực chú ý đều nằm ở xúc cảm ấm áp trên môi.

Vài giây sau, cô lui về, có chút hít thở không thông.

Cô chôn đầu xuống rồi lại ngượng ngùng ngẩng lên, cảm thấy vừa xấu hổ vừa mắc cỡ.

Sau khi thực hiện hành vi xấu xa, cô bị người kia kéo đi, chỉ nhìn đến ót cũng đủ biết là Đặng Phong Thiên Yết.

Châu Phương Xử Nữ không tránh tay Đặng Phong Thiên Yết, cùng cậu ra ngoài, trong lòng có chút lo sợ bất an.

Mọi người nhìn thân ảnh hai người vội vã rời đi.

Lục Hoàng Kim Ngưu gãi gãi tóc, "Minh ca không phải là định làm việc cấm trẻ em với chị dâu chứ?"

Lương Minh Nhân Mã nâng nâng cằm, "Mày cảm thấy sắc mặt vừa rồi của Minh ca giống vậy sao?"

Có người trả lời: "Không giống...... Sắc mặt vừa nãy của Minh ca rất khó coi, như muốn giết người vậy? Chẳng lẽ anh ấy không thích chị dâu?"

Lục Hoàng Kim Ngưu không thể tin: "Sao có thể."

"Cũng không giống ghét bỏ a ——"

Châu Phương Xử Nữ bị Đặng Phong Thiên Yết nắm tay đến gắt gao, cảm thấy chính mình nóng lên, trong đầu không tự giác nhảy ra mấy hình ảnh cấm trẻ em.

Đặng Phong Thiên Yết bắt xe về, hai người ngồi ghế sau, cậu báo địa chỉ chung cư, sắc mặt cực kỳ âm trầm khó coi.

Châu Phương Xử Nữ nhìn thấy, không rõ vì sao cậu lại giận, nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay của cậu, nhỏ giọng hỏi: "Thiên Yết? Anh làm sao vậy?"

Cậu không trả lời, ngược lại trầm mặc nhắm mắt.

Một đường không ai lên tiếng, bầu không khí áp lực đến nỗi bác tài cũng đổ mồ hôi.

Đưa hai người tới chỗ, bác tài cũng quên nói "hẹn gặp lại" liền dẫm lên chân ga chạy như bay.

Châu Phương Xử Nữ bị Đặng Phong Thiên Yết lôi kéo hết một đường, lâu như vậy tay cũng có chút đau, nhưng cô không nói ra.

Hai người đi thang máy đến tầng nhà của Đặng Phong Thiên Yết. Khoá cửa bị mở, phát ra một tiếng "Tích".

Đặng Phong Thiên Yết dùng chân đá văng cửa, Châu Phương Xử Nữ theo sát bị cậu kéo mạnh vào phòng, phía sau lưng chợt lạnh, Đặng Phong Thiên Yết ôm cô lên áp lên cửa.

——————ɤɤɤ——————

𝓣𝓪́𝓬 𝓰𝓲𝓪̉ 𝓬𝓸́ 𝓭𝓸̂𝓲 𝓵𝓸̛̀𝓲 𝓶𝓾𝓸̂́𝓷 𝓷𝓸́𝓲:

𝓒𝓱𝓮𝓻𝓻𝔂🍒: Rồi nhìn là biết anh Yết nổi giận vụ gì luôn. Chán chị Xử ghê á! Mà anh Yết mạnh bạo quá! Tái dùm chị Xử luôn 😶😶😶😶😶

~.~.~ ℌ𝔢̂́𝔱 𝔭𝔥𝔞̂̀𝔫 2 𝔠𝔲̉𝔞 𝔠𝔥𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 51 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro