〔128〕

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~.| 𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 128 𝓝𝓰𝓾 𝔁𝓾𝓪̂̉𝓷 |.~

# Update - 08.03.2024 #

"Ở cùng với người biết lễ nghĩa con tất nhiên sẽ lễ nghĩa, nhưng nói chuyện với người không biết lễ nghĩa thì con cần lễ nghĩa làm gì? Có phải mẹ hồ đồ rồi hay không!" - Ninh Cẩm Thanh bất mãn phản bác lời nói của Mạc Hương Khả, làm cho Mạc Hương Khả tức tới xanh mặt, sau đó bà ta mới chỉ vào Giản Huỳnh Xử Nữ:

"Loại người như cô xứng đáng để tôi đối xử lễ nghĩa hay sao? Giản tiểu thư, tôi nghe nói cô đã bị bắt cóc, hơn nữa còn bị tên tiểu sắc phôi Nam Cung Bảo Bình bắt cóc có đúng hay không? Trên đảo xảy ra chuyện gì tôi nghĩ tự bản thân cô biết, hiện nay cô đã không xứng làm nàng dâu của Tiểu Cửu nhà tôi nữa rồi, cô nên biết cái gì gọi là môn đăng hộ đối, cho dù cô muốn làm cô bé lọ lem, trước tiên cô cũng phải có xuất thân tốt thì mới được..."

(𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Cái này không phải là do phúc của bà tạo ra đó sao? Bây giờ còn mặt dày nói này nói nọ nữa chứ! Ứa gan dễ sợ nga ~ ( ˘˘ ))

"Con điên rồi à?" - Mạc Hương Khả sắc mặt xanh trắng, hận con gái cứ mãi nói về chuyện này, không khỏi đứng lên kéo bà ta, Ninh Cẩm Thanh vẫn luôn được người khác sủng ái thành quen, bà ta là con gái duy nhất tại nhà mẹ đẻ, vì có mình bà ta là nữ nên được trân quý vô cùng, mấy người anh trai cũng sủng bà ta.

Sau khi lấy chồng mặc dù Lăng Trạch Vũ đối với bà ta tuy không phải là nghe lời răm rắp, nhưng cũng sủng ái bà ta vô cùng, có khi nào bị tức giận như thời gian gần đây đâu, bà ta đã sớm không nhịn được, đợi đến ngày hôm nay mới bùng phát đã là quá nhẫn nhịn rồi.

Bà ta hất tay của Mạc Hương Khả ra, cũng không thèm để ý tới sắc mặt khó coi của Mạc Hương Khả, trực tiếp chỉ thẳng vào mặt Giản Huỳnh Xử Nữ: "Vốn là như vậy, chẳng có xuất thân thì thôi, chim sẻ mãi mãi chỉ là chim sẻ, mộng tưởng muốn bay lên cành cao làm phượng hoàng hay sao? Hiện nay vỡ mộng rồi, cũng nên tỉnh lại đi chứ? Hơn nữa ai biết bây giờ thân thể cô còn trong sạch nữa hay không, người như cô có tư cách gì ở lại Ninh gia chúng tôi, tôi thấy cô là thấy ghê tởm!"

Bầu không khí đột nhiên im lặng đến đáng sợ, lúc này làm gì có ai dám gắp thức ăn nữa, ánh mắt Khương Thanh Châu và Diệp Họa Nhu sáng lên đầy hưng phấn, Mạc Hương Khả không thèm nghĩ ngợi liền tát cho Ninh Cẩm Thanh một bạt tai!

"Có phải mày bị điên rồi hay không?" - Biểu tình của Mạc Hương Khả căng thẳng, ánh mắt lộ ra sự lạnh lùng và thất vọng, không ngờ rằng con gái gả tới Lăng gia mới được mấy năm, ở bên cạnh ba Lăng mới có từng ấy thời gian, lại quên đi sạch sẽ những gì Mạc Hương Khả phí tâm phí sức bồi dưỡng bà ta trước đây, mặc dù trước đây bà ta cao ngạo tùy hứng, nhưng vẫn có chừng mực, biết nên làm như thế nào, đến nay biến thành bộ dáng này, thực làm cho người ta khó có thể tin được.

"Mẹ, mẹ mới bị điên ấy! Mẹ lại vì một người ngoài mà đánh con?" - Ninh Cẩm Thanh bị Mạc Hương Khả tát cho một cái trước mặt mọi người, cả đời Mạc Hương Khả luôn đứng ở vị trí cao, gần như không bao giờ đánh ai trước mặt nhiều người, vì loại chuyện này quá mất địa vị, Mạc Hương Khả không làm được. Lại thêm mặc dù Mạc Hương Khả tức giận Ninh Cẩm Thanh, nhưng dù sao cũng là con gái mình, cho nên cũng không dùng lực mạnh đánh con gái trước mặt mọi người làm mất mặt con, ai ngờ Ninh Cẩm Thanh được sủng ái từ nhỏ, lại nhìn Giản Huỳnh Xử Nữ không thuận mắt.

Bà ta nhận định rằng khi ở trên đảo Giản Huỳnh Xử Nữ đã bị Nam Cung Bảo Bình đụng vào rồi, cho nên cô mới không dám tìm bà ta gây phiền phức, cho nên bà ta càng không sợ hãi, lúc này thấy Mạc Hương Khả đứng cùng chiến tuyến với Giản Huỳnh Xử Nữ, trong lòng Ninh Cẩm Thanh vừa tức vừa hận, cười lạnh hai tiếng:

"Tôi mới không bị điên, để cô ta nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc rồi cút đi! Lăng Khanh Hữu cái gì, còn không biết là tiểu tiện chủng lòi ra từ đâu đâu...." - Bà ta nói xong lời này, cánh tay Mạc Hương Khả nâng lên "bốp" một tiếng tát thật mạnh vào mặt bà ta.

Lần này Mạc Hương Khả tức giận quá mà ra tay, lực đạo vô cùng lớn, Ninh Cẩm Thanh cũng không thể đứng vững như vừa rồi nữa, người ngửa ra sau, vừa đúng lúc đụng vào ghế dựa. Bà ta vẫn luôn yêu thích chưng diện, đi giày cao gót 12 phân, lúc này đứng không vững trực tiếp ngã ra sau!

"Xoảng" một tiếng vang lên do ghế dựa đổ xuống đất, sau đó là tiếng thân thể đập vào ghế, sắc mặt Ninh Cẩm Thanh đột biến, hiển nhiên là cảm giác eo đụng vào ghế vô cùng khó chịu, hơn nữa bà ta không ngờ Mạc Hương Khả sẽ đánh bà ta mạnh như vậy trước mặt mọi người. Mấy người Khương Thanh Châu, Diệp Họa Nhu ở bên cạnh ẩn ẩn lộ ra thần sắc vui mừng khi người gặp họa, giả bộ như có chút kinh ngạc khi Mạc Hương Khả đánh Ninh Cẩm Thanh vậy, loại ánh mắt đó càng làm cho Ninh Cẩm Thanh khó có thể tiếp nhận, ngồi trên đất bụm mặt, nhưng muốn ngồi cũng ngồi không nổi.

Mạc Hương Khả mắt lạnh nhìn con gái chật vật ngồi trên đất, váy của bà ta cũng co lên, lộ ra quần nhỏ bên trong, nhìn thì thấy vô cùng đáng thương, dù sao vẫn là đứa con gái duy nhất mang thai chín tháng mười ngày sinh ra, Mạc Hương Khả mềm lòng, nhưng sắc mặt vẫn chưa hòa hoãn, chỉ nhìn chằm chằm Ninh Cẩm Thanh:

"Con biết tính của ba con rồi đấy, nếu con còn hồ nháo nữa, sau này không cần về Ninh gia nữa, mẹ muốn xem xem, không có nhà mẹ đẻ chống lưng, sau này có tự thu liễm lại hay không." - Mặc dù ba Lăng có tâm muốn nuôi Ninh Cẩm Thanh thành bộ dáng này, loại người như ba Lăng, phụ tử cốt nhục tình thân còn không thể gò bó ông, tình cảm vợ chồng đối với ông mà nói cũng chẳng thể vượt qua được lợi ích quyền lực, địa vị của Ninh gia ở Trung Quốc cực cao, trong thể giới ngày nay, Trung Quốc không phải quốc gia phát triển mạnh nhất, nhưng cũng rất có tiềm lực, ánh mắt ba Lăng sáng như đuốc, nên mới kết hôn với Ninh Cẩm Thanh.

Ninh Cẩm Thanh đại biểu cho Ninh gia, nhưng người cường thế như ba Lăng, không cho phép vợ mình bình đẳng có tư cách ngang hàng ngang vế cùng thảo luận với ông về mọi chuyện, cho nên ông cố ý nuôi dưỡng Ninh Cẩm Thanh thành bộ dáng này, muốn có được quyền thế thông qua bà ta, nhưng lại không muốn bà ta nảy sinh ra bất cứ ý nghĩ không nên có nào.

Đoạn thời gian này Mạc Hương Khả cùng chồng luôn quan sát Ninh Cẩm Thanh, trong lòng cũng có chút oán hận con rể, nhưng ba Lăng không phải người bình thường, bọn họ không thể tự tiện đụng vào, lại thêm con gái do bà sinh ra bà hiểu rõ, tính cách Ninh Cẩm Thanh kiêu ngạo ương ngạnh, cuộc sống từ nhỏ đã nuôi dưỡng nên tính tình công chúa của nó.

Quan hệ vợ chồng chỉ giống như một ván cờ, luôn có người ở thế hạ phong mới có thể tồn tại, nếu hai người đều cường thế như nhau, hôn nhân sớm muộn gì cũng bế tắc, đứng ở lập trường của ba Lăng mà nói, biện pháp của ông cũng không sai, dù sao thì một núi không thế có hai hổ, cho dù là một đực một cái cũng vậy, thân phận của Ninh Cẩm Thanh lại khác biệt, nếu như bà ta có dã tâm, ngược lại lại thành phiền phức đối với ba Lăng, còn không bằng diệt trừ hậu hoạn vĩnh viễn!

Quan sát hai người trong thời gian qua, lại thấy tính cách của Ninh Cẩm Thanh so với trước đây càng thêm kiêu căng, nhưng não lại không phát triển, ngược lại còn teo đi, Mạc Hương Khả cũng nản lòng với con gái, sự giáo dục 20 năm của bà đã bị ba Lăng chỉnh sửa, đến nay tính cách hình thành như vậy, muốn sửa cũng không sửa nổi, còn không bằng tùy hứng bà ta, chỉ cần Ninh gia vẫn còn tồn tại, cho dù Ninh Cẩm Thanh có tùy hứng hơn nữa cũng vẫn sống tốt, sống trong thế giới ngu ngốc của bà ta, đối với bà ta mà nói không chừng như vậy mới là hạnh phúc.

Bỏ qua những nhân tố trên, thực ra Mạc Hương Khả vô cùng kính phục ba Lăng, có thể nuôi dưỡng con gái trở nên não tàn như thế này, thực sự cũng không dễ gì, đại tiểu thư kiêu ngạo đến nay trở thành người yêu phú ngại bần đồng thời náo loạn trước mặt mọi người như thế này, hoàn toàn không có phong phạm của đại gia khuê tú, muốn nuôi dưỡng ra một người phụ nữ như vậy không phải ai cũng làm được.

(𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Cái này khen hay là đang chửi xéo dị??? (x;))

Mạc Hương Khả nhẫn nhịn sự phẫn nộ trong lòng, quyết định gửi tất cả cháu gái nội ngoại sang cho ba Lăng nuôi dạy, đến lúc đó thấy nhà nào ngứa mắt thì gả một đứa qua, nếu đối phương không có bản lĩnh, đảm bảo có thể náo cho đối phương sứt đầu mẻ trán!

(𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Hơ? Hahaha công nhận bà ngoại Ninh thâm thật!!! q(≧▽≦q))

"Tiểu thư không khỏe, mang tiểu thư về phòng đi!" - Mạc Hương Khả nhẫn nhịn, hận ba Lăng vô tình, lại hận hai vợ chồng bà năm đó có mắt không tròng, lại đem con gái gả cho người như vậy, càng tức giận Ninh Cẩm Thanh không có bản lĩnh, bị người ta nắm gọn trong lòng bàn tay. Bà ta không những không cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn cảm thấy kiêu ngạo, nói bà ta họ Ninh chẳng qua cũng chỉ muốn khen bà ta thôi, bà ta cũng chỉ giống như Ninh Cát Phương bị đuổi ra khỏi nhà thôi, hiện nay chẳng có bản lãnh gì, ngoài việc hò hét phô trương thanh thế còn biết làm gì, hai người ở với nhau như vậy, chẳng trách tình cảm lại tốt như vậy!

"Con không bị bệnh!" - Nghe thấy vậy, Ninh Cẩm Thanh mới bắt đầu liều mạng giãy dụa, ánh mắt nhìn chằm chằm Giản Huỳnh Xử Nữ, giống như hận không thể cắn một miếng thịt trên người cô vậy: "Người có bệnh là cô ta!" - Ninh Cẩm Thanh tức muốn chết, nhưng bất kể bà ta nói như thế nào, Ninh Cẩm Thanh vẫn bị người ta kéo xuống.

Mạc Hương Khả rất nhanh bình tĩnh lại, mỉm cười cho mọi người tiếp tục ăn, mặt đất cũng được dọn sạch nhanh chóng, trong phòng lại khôi phục bầu không khí yên tĩnh hài hòa, nếu không phải bên cạnh thiếu mất Ninh Cẩm Thanh, e rằng mọi người đều cho rằng chuyện vừa rồi chỉ là nằm mơ thôi.

"Cô, Cẩm Thanh chỉ là..." - Nhìn thấy tình cảnh này, thái độ bênh vực Giản Huỳnh Xử Nữ của Mạc Hương Khả bày tỏ quá rõ, nhưng Khương Thanh Châu vô cùng bất mãn, hiện nay bà ta hận Giản Huỳnh Xử Nữ tận xương, so sánh với Bạch Ngọc Xà Phu không biết tốt xấu tới làm mất mặt Mạc Khương Thiên Bình và Mạc gia thì bà ta càng ghét loại quạ đen nhưng lại bay lên cành cao làm phượng hoàng như Giản Huỳnh Xử Nữ hơn!

(𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Đến phiên bà nữa hả? Đúng là đụng đến lợi ích, con cái là lộ bộ mặt thật ngay!!! Tưởng đâu thấu tình đạt lý lắm chứ!! Ai ngờ cũng hãm như nhau ah ~ Thật chán chường nga ~ (>'-'<))

Dám đánh rụng hai cái răng của con bà ta, hơn nữa hai cái răng đó còn không thể mọc lại được nữa, chỉ có thể làm phẫu thuật ghép răng.

Nhưng cái răng ghép vào có thể so sánh với chiếc răng nguyên bản hay sao? Hơn nữa Mạc Khương Thiên Bình phải chịu khổ vì chuyện đó. Vừa nghĩ như vậy, Khương Thanh Châu muốn bóp chết Giản Huỳnh Xử Nữ không biết bao nhiêu lần, nhưng bà ta không dám, ngay cả Mạc Nam Quân cũng muốn bà ta phải nhẫn nhịn.

(𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Hmm... Do con trai cưng của bà không tự biết lượng sức mình thoai! Giờ đi trách người khác đâu được gì đâu nhỉ? ƪ˘)ʃ)

Giản Huỳnh Xử Nữ là người phụ nữ của Lăng Cửu, con trai cô đúng là gặp vận cứt chó được đưa tới Ninh gia, Ninh Nhật Dương cũng giống như bị điên vậy, con cháu trong nhà thì không thích lại đi ôm dã loại từ đâu đâu về nhà coi như bảo vật, dẫn tới Giản Huỳnh Xử Nữ từ gà mái biến thành phượng hoàng. Rõ ràng Giản Huỳnh Xử Nữ chẳng là gì, nhưng cũng dám điên cuồng trước mặt bà ta, chuyện của Bạch Ngọc Xà Phu lần trước cô không nể mặt bà ta thì thôi, sau này còn dám đánh gãy răng con trai bà ta, trong lòng Khương Thanh Châu hận không thể giết chết cô, vẫn luôn muốn tìm cơ hội, hiện nay vừa đúng lúc Ninh Cẩm Thanh náo loạn lên, Khương Thanh Châu vội thêm dầu vào lửa.

Bà ta thấy Mạc Hương Khả vô cùng tức giận, nghĩ rằng mặc dù Ninh Cẩm Thanh bị đánh, nhưng dù sao cũng là con gái duy nhất của Mạc Hương Khả, nếu như đổi thành con trai bà ta, lúc đánh nó bà ta rất tức giận, nhưng đánh xong rồi lại hối hận. Bà ta đoán rằng suy nghĩ của Mạc Hương Khả cũng gần như suy nghĩ của bà ta, cho nên mới nhân cơ hội mở miệng, hi vọng có thể làm cho Mạc Hương Khả tức giận lây sang Giản Huỳnh Xử Nữ, bất kể thế nào, thù của con trai cũng phải báo.

"Đúng đấy mẹ, Thanh Thanh do mẹ nuôi lớn, tính cách Thanh Thanh thế nào mẹ còn không biết hay sao, không có lửa làm sao có khói, sao Thanh Thanh dám nói như vậy tại đây cơ chứ, nói không chừng có kẻ làm chuyện mờ ám sau lưng, nếu không thì...." - Diệp Họa Nhu nói tới đây, quay đầu nhìn Giản Huỳnh Xử Nữ một cái, ý tứ gì không cần nói cũng rõ.

(𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Lại thêm nữa òi đó! Không biết nhìn tình thế gì hết trơn à! Bảo sao nuôi được cô con gái mát lòng mát dạ ghê lun ó ~~~ ( ͡° ͜ʖ ͡°))

Mạc Hương Khả thật sự muốn vỗ tay cho sự ngu dốt của hai người đàn bà này, mặc dù chuyện bắt cóc Mạc Khương Thiên Bình làm kín kẽ, nhưng có Lăng Nguyên Thiên Yết và Ninh Nhật Dương nhắc nhở, hai vợ chồng Ninh gia đã sinh ra hoài nghi đối với Mạc Khương Thiên Bình, Ninh Nhật Dương lại là người tinh tường, trước đây ông ta không hoài nghi con cháu của mình, nhưng một khi đã hoài nghi Mạc Khương Thiên Bình giả ngốc liền thấy Mạc Khương Thiên Bình xác thực vô cùng cổ quái.

Hắn ta chưa từng làm chuyện ngu ngốc nào, cũng không có bộ dáng ngu ngốc chảy nước mũi và không kiểm soát được mình, nhưng một đứa trẻ như vậy, vì có người cho rằng hắn ta ngốc cho nên tất cả mọi người đều cho rằng hắn ta ngốc.

Mạc Khương Thiên Bình vì sao phải giả ngốc, Ninh Nhật Dương càng suy nghĩ sâu xa hơn, nghĩ tới dã tâm và động tác lớn trong những năm gần đây của Mạc gia, Mạc Nam Quân muốn gài con trai vào quân đội, nhưng lại bị Ninh Nhật Dương cự tuyệt. Hai người ngoài mặt thì có vẻ hòa hợp, nhưng thực ra trong lòng ghét nhau vô cùng, ông không khỏi đề cao cảnh giác, cũng lo lắng chuyện Mạc Khương Thiên Bình giả ngốc, e rằng chí của hắn ta không chỉ là chiếm Mạc gia, mà còn có dã tâm lớn hơn nữa!

Mặc dù Mạc Hương Khả họ Mạc, nhưng dù sao bà đã lấy chồng lâu như vậy, tục ngữ có câu, con gái gả ra ngoài như bát nước hắt đi, nếu bà đã gả tới Ninh gia, tất nhiên là thuyền theo lái gái theo chồng. Bà cùng Ninh Nhật Dương sinh con dưỡng cái, bất kể về công hay về tư, đối với bà, Ninh gia còn thân thiết hơn Mạc gia nhiều.

Nếu như bà giúp đỡ Mạc gia một chút cũng không có gì là lạ, nhưng vừa nghĩ tới Mạc Khương Thiên Bình có khả năng muốn ngấp nghé đồ của Ninh gia, bà liền bất mãn, bên nào nặng bên nào nhẹ bà luôn rõ ràng.

Sau khi Ninh Nhật Dương thu dưỡng Lăng Khanh Hữu, Mạc gia liền động tâm, cho rằng chắt ngoại họ Lăng cò có thể đổi thành họ Ninh, thì bọn họ cũng có thể tiếp nhận thế lực Ninh gia, nhưng lại không hề nghĩ rằng, nói thế nào thì Lăng Nguyên Thiên Yết cũng là con trai ruột của con gái bà, Mạc gia có tốt hơn nữa, nhưng cũng chỉ gọi bà một tiếng cô chứ không phải mẹ!

Chuyện Giản Huỳnh Xử Nữ bị bắt cóc lần này, Ninh Nhật Dương đã sớm nói với bà là có liên quan tới Mạc Khương Thiên Bình, bà tất nhiên là tin lời chồng, nha đầu Ninh Cát Phương bị lợi dụng thì thôi, nhưng Mạc Khương Thiên Bình lại dám mượn tay Ninh Cát Phương đánh chủ ý lên con gái bà, Mạc Hương Khả nhẫn nhịn chuyện này, may mà Giản Huỳnh Xử Nữ hiểu chuyện, không nói chuyện này ra ngoài, nhưng hôm nay Ninh Cẩm Thanh lại ngu ngốc nói ra. Bởi vì lần trước Ninh Nhật Dương có nói Mạc Khương Thiên Bình lợi dụng Ninh Cát Phương, lần này Ninh Cẩm Thanh náo loạn trước mặt mọi người làm bà không khỏi nghĩ rằng liệu có phải Ninh Cẩm Thanh bị người khác xúi giục hay không.

Nói cũng trùng hợp, Khương Thanh Châu vội vàng muốn bỏ đá xuống giếng như vậy không khỏi làm Mạc Hương Khả hoài nghi, dù sao con trai Khương Thanh Châu giả ngốc, cha của hắn muốn gây xích mích với Ninh gia, vừa nghĩ như vậy, Mạc Hương Khả tức giận, cũng chẳng quan tâm Mạc Nam Quân là cháu của mình nữa, lạnh lùng trừng mắt nhìn bà vợ ngu ngốc của nó, lạnh giọng nói với Khương Thanh Châu:

"Sao nào, cháu không hài lòng với cách xử lí của cô hay sao? Hay là cô gả ra ngoài lâu quá rồi, nên Mạc gia đã quên cô cũng mang họ Mạc rồi? Bây giờ lại muốn gây chuyện, rắp tâm muốn chia rẽ tình cảm giữa ta và cháu dâu ngoại? Khương Thanh Châu, rốt cuộc cô có ý gì?"

Khi Mạc Hương Khả tức giận, khí thế tản ra, năm đó bà là cô ở Mạc gia, luôn là bộ dáng ôn hòa vui vẻ, lúc này trầm mặt lại vô cùng dọa người, Khương Thanh Châu không ngờ Mạc Hương Khả sẽ không nể mặt như vậy, nói nặng lời như vậy, nhưng Mạc Hương Khả là trưởng bối, gả cho người có địa vị không tầm thường, bà ta không dám nổi giận trực tiếp với Mạc Hương Khả, cho nên sắc mặt bà ta trướng đỏ, miệng ngập ngừng, nếu không phải bà ta liều mạng cắn chặt răng, dù sao bà ta cũng là người từng trải, nếu không e rằng lúc này đã khóc lên rồi.

"Cô, cô biết cháu...." - Trong lòng Khương Thanh Châu lạnh buốt, cũng hận lây sang Mạc Hương Khả, trước mặt nhiều người như vậy, Mạc Hương Khả lại xem bà ta như vãn bối mà giáo huấn, cũng không tự xem lại mình xem đã xuất giá lâu như vậy rồi có tư cách gì mà giáo huấn bà ta cơ chứ, hơn nữa có lẽ Mạc Hương Khả đã quên mình mang họ gì rồi, hôm nay còn giúp cháu dâu ngoại để mắng bà ta, mấy năm nay Mạc Nam Quân còn chưa từng làm bà ta mất mặt như vậy nữa là!

"Nếu cháu cảm thấy không thoải mái, sau này đừng đến Ninh gia nữa!" - Mạc Hương Khả mắt lạnh nhìn Khương Thanh Châu một cái, không đợi bà ta mở miệng, lại nhìn Diệp Họa Nhu, sắc mặt không tốt:

"Nếu chị cũng cảm thấy không thuận mắt, sau này cũng không cần tới nữa, tuổi của Ninh Huy Khâm không còn nhỏ nữa, hiện nay không có con trai, tôi xem cũng chỉ có thể như vậy, hai ngày tới tôi sẽ xem xét, nhận cho nó một đứa con làm con thừa tự! Mặc dù Họa Châu tốt, nhưng dù sao cũng là con gái, sau này vẫn phải gả ra ngoài!"

Diệp Họa Nhu sinh ra một đứa con gái làm người khác không bớt lo, Mạc Hương Khả cũng không tin Ninh Họa Châu có thể tốt đẹp hơn bao nhiêu, bà nói là nuôi dưỡng một đứa con trai, nhưng sao Diệp Họa Nhu lại không rõ ý bà là thay Ninh Huy Khâm nuôi một người phụ nữ khác cơ chứ, dù sao bản thân không thể sinh được thì không thể chiếm vị trí không cho người khác sinh, trước đây Ninh Huy Khâm ngại tính cách của Ninh Nhật Dương nên không dám làm loạn, cho nên trong nhà mới gió êm sóng lặng, nếu như theo lời nói của Mạc Hương Khả, e rằng Ninh Huy Khâm sẽ sinh con trai, bà ta đã lớn tuổi như vậy rồi còn phải nhường lại vị trí cho người khác!

Mặc dù không hiểu tại sao Mạc Hương Khả phải che chở cho Giản Huỳnh Xử Nữ, nhưng lần này Diệp Họa Nhu không dám mở miệng, không dám cầu xin, e sợ khi nói ra kết quả của bà ta sẽ càng thảm hơn.

Chuyện bà ta không thể sinh con trai luôn làm cho Ninh Huy Khâm bất mãn, chỉ là bà ta là người do Ninh Nhật Dương và Mạc Hương Khả đích thân lựa chọn cho con trai, lại chưa từng phạm lỗi lầm lớn nào, cho nên Ninh Huy Khâm không tìm được cơ hội xử lí bà ta mà thôi, nếu như hiện nay đã có cơ hội, Ninh Huy Khâm còn quản sống chết bà ta làm gì.

Đến lúc đó bà ta đã lớn tuổi, không thể sinh con trai cho Ninh gia, cho dù có li hôn thì người khác cũng không đồng tình với bà ta, Diệp Họa Nhu biết rõ, muốn dựa vào Ninh gia cũng không dựa nổi, nếu thật sự li hôn mà cha mẹ chồng không nói giúp bà ta, Ninh Huy Khâm sống chung với bà ta hai mươi mấy năm cũng chẳng luyến tiếc gì.

Lúc này cả Khương Thanh Châu và Diệp Họa Nhu đều cảm thấy lạnh lẽo, khóe môi run rẩy không dám nói gì, mấy người khác cũng không dám nói gì.

Giản Huỳnh Xử Nữ cũng tức giận cực độ, nhưng sau đó lại bình tĩnh ngay, nếu Ninh Cẩm Thanh không phải mẹ ruột của Lăng Nguyên Thiên Yết, đây lại là Ninh gia, nếu không cô đã sớm cho bà ta mấy bạt tai rồi. Hơn nữa Ninh Cẩm Thanh còn mắng con trai cô là tạp chủng, trong lòng Giản Huỳnh Xử Nữ vô cùng tức giận, nếu không phải cô sống hai kiếp người, ít nhiều cũng có sức kiềm chế, nếu không e rằng cô không thể nhẫn nhịn nổi.

Mặc dù không biết tại sao Mạc Hương Khả lại đứng về phía cô, khi thấy Mạc Hương Khả bạt tai Ninh Cẩm Thanh, tức giận trong lòng cô mới miễn cưỡng áp chế được. Nhưng cô có chút nghi ngờ, chuyện cô bị bắt cóc bị Ninh Cẩm Thanh thân là mẹ chồng của cô biết được không có gì là kì quái, nhưng lúc này Giản Huỳnh Xử Nữ cảm thấy vô cùng quỷ dị, mặt ngoài cô không biểu hiện gì, ăn bữa cơm này mà không biết mùi vị như thế nào, tất cả mọi người đều không dám nói rời đi.

Ngoài hai người Khương Thanh Châu và Diệp Họa Nhu bị thua thiệt, hai người con dâu khác của Mạc Hương Khả cũng cảm thấy ngượng ngùng, sắc mặt của Mạc Hương Khả lại vô cùng bình tĩnh, sau khi bà buông đũa xuống mọi người mới thở phào, ánh mắt Khương Thanh Châu nhìn Giản Huỳnh Xử Nữ, hiển nhiên là đang mong đợi cô buông đũa ngay xuống.

Nhưng hành vi bỏ đá xuống giếng vừa rồi của bà ta, làm cho Giản Huỳnh Xử Nữ không muốn theo ý bà ta, lại cứ dùng đũa gắp thức ăn, sau đó mới ngừng, mấy hạ nhân rất tự động đưa khăn ấm tiêu độc cho cô lau tay, trong lòng Khương Thanh Châu chửi rủa hai câu, lúc này bà ta mới buông đũa, cười nói:

"Cô, hiện nay không còn sớm nữa, chúng cháu cũng không dám làm phiền thời gian nghỉ ngơi của cô..."

Mạc Hương Khả không để ý bà ta, chỉ nắm tay Giản Huỳnh Xử Nữ nói: "Đứa bé ngoan, chuyện hôm nay bà ngoại sẽ lấy lại công bằng cho cháu, mẹ chồng cháu bị hồ đồ rồi, cháu đừng so đo với nó."

May mà Ninh Cẩm Thanh không ở đây, nếu không sẽ tức đến chết, bất kể trong lòng Giản Huỳnh Xử Nữ nghĩ như thế nào, nhưng bên ngoài vẫn ngoan ngoãn gật đầu cười cười, Mạc Hương Khả tự mình đứng lên đưa cô ra cửa.

Người bên ngoài đã sớm ăn xong, bát đĩa đã thu dọn xong rồi, mấy người đang ngồi hút thuốc nói chuyện, lúc Giản Huỳnh Xử Nữ đi ra Lăng Nguyên Thiên Yết liền đứng dậy, anh hơi cau mày, đánh giá bà xã một cái, nhìn biểu tình của cô không có gì dị thường, mới mím môi trực tiếp ôm cô vào lòng.

Khương Thanh Châu nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng vô cùng bất mãn, vừa rồi khi ở bên trong bà ta phải chịu thiệt, chỉ cách nhau một bức tường, bà ta không tin người bên ngoài không nghe thấy, hành động lúc này của Lăng Nguyên Thiên Yết xem bà xã như bảo bối, giống như tuyên bố ai dám ức hiếp cô vậy, Khương Thanh Châu cảm thấy không thoải mái, bà ta cười khan:

"Tiểu Cửu đúng là xem vợ như bảo bối, lẽ nào cho rằng đám người cô dì sẽ ức hiếp vợ cháu hay sao?"

Lăng Nguyên Thiên Yết không thèm ngẩng đầu, trực tiếp nói: "Không chừng chính là như vậy!"

Lời này làm Khương Thanh Châu không ngẩng đầu lên nổi, sắc mặt có chút ngượng ngùng. Đám người Mạc Nam Quân đều nghe thấy tiếng ghế đổ, phòng khách chỉ cách phòng trong một bức tường thủy tinh, mặc dù đã kéo rèm xuống, không nhìn thấy nhưng vẫn nghe thấy tiếng động, sao lại không rõ bên trong xảy ra chuyện cơ chứ, lúc này thấy Khương Thanh Châu xông lên làm khó trước, Mạc Nam Quân mặc dù không biết tường tận bên trong xảy ra chuyện gì nhưng ông ta luôn có một dự cảm không lành.

—————↝⌁ʚϖɞ⌁↜—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Haizzz... Phải công nhận trực giác của ông bác chuẩn quá vậy! Dự cảm đúng roài đó! Vợ của ông đi gây sự với người không nên gây sự đó!! (y▽ ̄) Ohohoho.....

𝓟𝓢: Quà 8/3 dành cho các nàng đây nhoa!!! (づ ̄3 ̄)づ╭❤️~

~.~.~ 𝕳𝖊̂́𝖙 𝖈𝖍𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 128 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro