〔03〕

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝕯𝖆𝖙𝖊 – 20.09.2023

11.

Ngày cuối cùng trên đảo, chúng tôi hẹn nhau đi tắm biển.

Bệnh viêm mũi của tôi đã khỏi rồi, tôi nhét vạt áo vào quần, nhảy xuống biển và bắt đầu bơi.

Những vị khách nam còn lại thấy tôi bơi vui vẻ, họ đều háo hức muốn thử.

Đột nhiên, một tiếng kêu truyền đến: "Có cá mập..."

Tôi đột nhiên quay đầu lại nhìn, thì thấy cách đó không xa vây lưng của con cá mập dựng thẳng trên mặt biển, nó đang lao nhanh về phía tôi!

"Ôn Nhược Xử Nữ, có cá mập!"

"Mau bơi về đi, nhanh lên..."

Các mọi người đều hét lên lo lắng.

Tôi nhất thời kinh hãi, quay đầu bơi về phía trước, nhưng bởi vì căng thẳng quá độ, chân phải đột nhiên bị chuột rút.

Đang lúc nguy cấp nhất, tôi vừa liếc mắt ra ngoài thì thấy một bóng người cao lớn đột nhiên từ trên tảng đá nhảy xuống nước...

"Khương Triều Thiên Yết..."

"Đừng nhảy xuống đó, Khương Triều Thiên Yết..."

Khương Triều Thiên Yết đến gần tôi, bơi nhanh về phía tôi, đưa tay ra và run rẩy ôm tôi vào lòng.

"Xử Nữ đừng sợ, có anh ở đây."

Trong sóng biển, đôi môi mỏng của Khương Triều Thiên Yết áp vào tai tôi, dỗ dành tôi.

Anh ấy ôm tôi và bơi hết sức có thể.

Nhưng mà ôm thêm một người nữa bên cạnh thì bơi nhanh kiểu gì đây?

Mắt thấy cá mập càng ngày càng gần, tôi liều mạng đẩy anh ra: "Anh đi ra đi, đi nhanh, em không muốn anh cứu em, không mà..."

"Anh không đi đâu hết, không đi đâu hết!"

Hai tay Khương Triều Thiên Yết ôm chặt lấy tôi, trong đôi mắt đỏ hoe tràn đầy kiên định: "Ôn Nhược Xử Nữ, lần này, anh sẽ không rời đi nữa."

Tôi biết chúng tôi không thể bơi vào bờ.

Bởi vì con cá mập gần như ở ngay phía trước rồi.

Mắt tôi nhức nhối, không còn để tâm đến trong lòng có bao nhiêu khúc mắc, hai tay ôm lấy cổ Khương Triều Thiên Yết, hôn ngấu nghiến...

"Xin lỗi, em xin lỗi..."

"Em yêu anh, em giữ lời hứa của chúng ta mà, em không thay lòng đâu, thật đấy, ..."

Tôi mặc kệ tất cả mà hôn anh, nghẹn ngào nói.

Đôi mắt sâu thẳm của Khương Triều Thiên Yết rung động dữ dội, anh ấy dùng bàn tay to lớn ôm lấy gáy tôi, hôn lại tôi thật sâu.

"Anh cũng yêu em."

Tôi nghe thấy giọng nói của anh ấy và bông hoa đẹp nhất trên thế giới đang nở rộ trong trái tim tôi.

Chúng tôi hôn nhau tuyệt vọng trong làn nước biển.

Cá mập đang đến gần hơn.

Tiếng khóc từ bờ biển ngày càng lớn.

Chúng tôi bịt tai và chỉ muốn tận hưởng giây phút cuối cùng bên nhau trước khi kết thúc cuộc đời.

Kết quả là con cá mập đã vùng lên.

Vây lưng ẩn trong nước bỗng nhô lên, để lộ khuôn mặt của thợ lặn.

Mọi người đều chết lặng.

Khương Triều Thiên Yết và tôi cũng hoàn toàn choáng váng.

Điểm mấu chốt là...

Đôi môi của chúng tôi vẫn còn dính vào nhau đây này.... Ôi mẹ ơi!

12.

Tức điên lên mất, tên đạo diễn khốn kiếp kia đầu têu ra màn cẩu huyết này.

Ra khỏi đảo biệt lập, tôi cầm điện thoại lên lướt Weibo, muốn xem mọi người mắng đạo diễn như thế nào.

[Đạo diễn làm tốt lắm! CP Xử Yết của tôi cuối cùng cũng tỏ tình với nhau rồi! Đoạn hôn nhau trên biển giữa sự sống và cái chết làm tôi khóc to luôn, woo woo woo...]

[Đạo diễn thật tuyệt vời! Tôi là fan của anh rồi sau này sẽ theo dõi tất cả các chương trình của anh trong tương lai!]

[Tôi yêu đạo diễn! Mau nghĩ cách "lừa" CP Xử Yết của tôi đi lĩnh chứng đi!!!]

Tôi: "..."

Hóa ra, ngoài tôi, không một ai trách đạo diễn.

Ngay cả những vị khách mời khác cũng bắt đầu mắng CP của tôi và Khương Triều Thiên Yết, biến một gameshow thành bữa tiệc tình yêu dành cho hai người.

Vào ngày kết thúc ghi hình gameshow, Khương Triều Thiên Yết đã cử một chiếc ô tô sang trọng được sơn hoa văn Doraemon đến đón tôi.

Dưới tiếng trầm trồ của những vị khách khác, anh trịnh trọng giải thích.

"Khi còn học cấp 2, tôi đã hứa với Xử Nữ rằng sau này sẽ lái chiếc xe chở đầy Doraemon đến đón cô ấy đi làm. Chiếc xe này tôi mua mấy năm rồi, đến bây giờ mới được lấy ra dùng."

"Nhưng bây giờ tôi không cần phải ghen tị với Doraemon vì cô ấy nữa, bởi vì bây giờ tôi chính là chiếc túi thần kỳ của cô ấy, tôi sẽ cho cô ấy bất cứ thứ gì cô ấy muốn."

Khung bình luận lại rôm rả.

[Tương lai sau này của ảnh đế Khương đã không còn hai chữ "lạnh lùng" nữa rồi.]

[Tiểu Khương à, anh quyến rũ quá đi!!!]

[Chuyện tình này làm tôi high quá đi, yêu từ lúc còn đi học cơ à.]

Ba ngày sau khi ghi hình chương trình, tỷ suất người xem đã vượt quá 1,3 tỷ.

CP Xử Yết cũng đã trở thành CP hot nhất trong ba năm qua.

Giá trị tài sản ròng của tôi cũng tăng lên, tôi đã trở thành một tiểu hoa nổi tiếng, hợp đồng quảng cáo và kịch bản phim mới được gửi đến tay liên tục.

Một tuần sau, tôi và Khương Triều Thiên Yết chính thức công khai mối quan hệ trên Weibo.

Chúng tôi không sử dụng bức ảnh chuyên nghiệp của studio, mà dùng một bức ảnh được chụp trong chuyến đi chơi mùa xuân ở trường cấp 2.

Trong ảnh, cả hai chúng tôi đều mộc mạc, không trang điểm, mặc đồng phục học sinh rộng thùng thình, nắm tay nhau đan vào nhau.

Tôi tựa đầu vào vai Khương Triều Thiên Yết, cười tít mắt.

Cư dân mạng nói rằng chúng tôi là một cặp thanh mai trúc mã đã định trước là phải ở bên nhau cả đời, bức ảnh này quá đẹp, là trời sinh ban cho diện mạo của minh tinh nổi tiếng.

Tôi chỉ không ngờ rằng vài giờ sau khi chúng tôi chính thức công khai, đã có chuyện xảy ra.

13.

Tôi và Khương Triều Thiên Yết bị bôi đen rồi.

Có người moi ra bằng chứng bạo hành gia đình của bố Khương, đồng thời đào được bệnh án mẹ tôi bị đánh nhập viện.

Họ nói rằng cha mẹ chúng tôi ngoại tình với nhau.

Tôi rất tức giận và lo lắng việc này sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của Khương Triều Thiên Yết, dù sao thì anh ấy cũng là một người có sức ảnh hưởng.

Tôi đề nghị tạm chia tay một thời gian để chờ tình hình lắng xuống.

Nhưng Khương Triều Thiên Yết lại ôm tôi vào lòng, đôi chân thon dài quấn lấy chân tôi, hai tay cũng kẹp chặt lấy tôi, trán áp chặt vào người tôi.

"Chia tay? Anh đã đau một lần rồi, anh tuyệt đối sẽ không đồng ý đâu..."

"Ôn Nhược Xử Nữ, nếu như em còn dám chạy trốn, anh sẽ..."

Tôi thấy buồn cười: "Thì anh sẽ làm sao?"

Anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi một lúc và khóe mắt anh ấy chuyển sang màu đỏ.

Tôi hoảng hốt, vội vàng vươn tay ôm lấy anh: "Được, được, em sẽ không chạy đi đâu hết, sao anh lại dễ khóc như vậy chứ, giống như..." Giống như con chó Golden tôi nuôi ở nhà.

Tất nhiên tôi không nói dám vế sau.

Sợ nửa đêm nửa hôm bị anh quét ra khỏi nhà mất.

Khương Triều Thiên Yết hừ lạnh một tiếng, bóp lấy cằm tôi hôn một cái.

Anh ấy chỉ biết bắt nạt tôi bằng cách này thôi..

Tôi đang thảo luận với người đại diện của mình về cách giải quyết việc này thì Khương Triều Thiên Yết đã đăng một video lên Weibo.

Bối cảnh của video là ngôi nhà cũ nơi chúng tôi từng sống.

Khương Triều Thiên Yết không giấu giếm bất cứ điều gì, ngồi trong ngôi nhà cũ, kể tất cả những gì về chúng tôi trong bao năm qua, bao gồm cả những ân oán tình thù của cha mẹ chúng tôi..

Anh cho rằng, người nổi tiếng là người của công chúng, tiền kiếm được là nhờ công chúng đã ủng hộ, nếu công chúng nghi ngờ thì họ có nghĩa vụ phải giải thích rõ ràng.

Anh ấy nói rằng anh ấy chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ về quá khứ với tôi, có thể lớn lên cùng tôi là điều may mắn nhất trong cuộc đời anh ấy.

Anh nói mắng anh cũng được nhưng anh không muốn tôi bị bắt nạt thêm nữa.

Cuối cùng anh nói.

Anh ấy, Khương Triều Thiên Yết, đã yêu tôi, Ôn Nhược Xử Nữ, cả đời, anh ấy chưa bao giờ thay lòng và sẽ không bao giờ thay lòng.

Ngay sau khi video được đăng tải, nó đã nhận được hơn một triệu lượt thích, cộng đồng mạng xôn xao cả lên.

Người hâm mộ khóc, người qua đường xin lỗi và nói là đã trách nhầm chúng tôi rồi.

Ba ngày sau, Khương Triều Thiên Yết và tôi đến Cục Dân Chính để đăng ký kết hôn.

Người ta nói tình yêu cần 1 đến 2 năm để kiểm chứng xem đối phương có phù hợp với mình hay không.

Nhưng chúng tôi không cần kiểm chứng nữa.

Chúng tôi chỉ sợ thời gian để yêu nhau quá ít.

14.

Vài ngày sau, kẻ bôi đen chúng tôi cũng bị tìm được, hóa ra là Tống Huỳnh Xà Phu.

Cô ta đã mất rất nhiều người hâm mộ vì gameshow đó, mất hơn một nửa số người ủng hộ, cô ta cảm thấy bực tức nên đã mua chuộc người ta để bôi đen chúng tôi.

Ngay sau khi sự việc này xảy ra, Tống Huỳnh Xà Phu bị toàn dân mắng cho phải rút khỏi làng giải trí.

[Thật ghê tởm, cô ta không phải là bạn diễn của ảnh đế Khương sao? Thành thật mà nói, kỹ năng diễn xuất của cô ấy tầm thường lắm, diễn viên phụ và ảnh đế Khương gánh cô ta còng lưng á.]

[Mắc ói quá đi, thật là rẻ tiền, trả lại Xà Bảo cho mấy người đó, mau mang về đi!]

[Thảo nào trong gameshow ảnh đế Khương không thích nói chuyện với cô ta. Quả nhiên, xứng danh trà nữ.]

[Mau cút khỏi làng giải trí, loại người này không xứng làm diễn viên, làm chó còn là sỉ nhục chó nữa.]

Cuối cùng, Tống Huỳnh Xà Phu đã đến gặp tôi, muốn cầu xin sự tha thứ của tôi, nhưng tôi đã không trả lời điện thoại của cô ta.

Tôi không phải là thánh.

...

Cưới nhau được hai năm, tôi có thai rồi.

Một năm sau, cô con gái bé bỏng của chúng tôi ra đời.

Trong thời gian mang thai, tôi bị ốm nghén nặng, phản ứng rất mạnh, thật là khổ quá.

Lúc tôi sinh con còn khổ sở hơn.

Y tá nói rằng lúc tôi sinh con, Khương Triều Thiên Yết đứng bên ngoài phòng sinh, toàn thân run rẩy, thậm chí còn không thể cầm nổi chai nước, nôn rất nhiều lần.

Không nói thì chắc người ta còn nghĩ anh ấy đang đẻ thay tôi luôn mất.

Sau khi tôi sinh con, Khương Triều Thiên Yết bí mật đi thắt ống dẫn tinh.

Anh ấy nói không thể chịu được việc nhìn thấy tôi khổ sở sinh con, anh ấy lại càng không muốn tôi phải phẫu thuật, vì vậy nên anh ấy đã đi thắt ống dẫn tinh.

Anh ấy còn nói, đời này chỉ cần có một đứa con là đủ rồi, thích con gái như tôi, xinh đến phát cáu.

Vào ngày đầy tháng của con gái, anh ấy đã đăng một bức ảnh gia đình ba người chúng tôi trên Weibo.

Kèm theo dòng chữ: [Người anh yêu nhất đời này, cảm ơn em đã mang đến cho anh một tiểu thiên sứ, anh yêu em, ánh sáng của đời anh. Ôn Nhược Xử Nữ]

Tôi cũng nhận được một món quà chúc mừng từ vị đạo diễn của gameshow tình yêu lần đó.

Một miếng vàng nặng tay và một cuộn băng video.

Nó chứa đầy những thước phim chưa được phát hành của gameshow.

Trong những cảnh quay đó, ánh mắt của Khương Triều Thiên Yết luôn dõi theo tôi.

Rõ ràng là chiếc bánh đó là do anh làm, anh còn ghi tên tôi lên đó, nhưng tôi lại lờ anh ấy đi, cuối cùng anh cũng xóa dòng chữ trên bánh. Anh cứ cúi thấp đầu, một câu cũng không nói.

Chúng tôi ăn tối cùng nhau, anh ấy chiên món tôi thích, nhưng sau khi anh ấy nấu xong, tôi về phòng, vân vân......

Trên tấm thiệp bên dưới, chính tay đạo diễn viết.

"Xử Nữ, có được một người đàn ông yêu cô như vậy, cô thật may mắn, trân trọng người ta nhé."

Phải rồi, tôi phải trân trọng anh.

Tôi chạy ra khỏi phòng, thấy Khương Triều Thiên Yết đang ở trong bếp vừa đọc thoại kịch bản vừa giúp tôi cắt trái cây và sắp xếp chúng thành hình tôi thích..

Tôi chạy đến và ôm anh ấy.

"Chồng ơi, anh biết không..."

"Thực ra lần chia tay đó ở sân ga, em đã khóc rất lâu rất lâu đấy..."

"Anh biết."

Khương Triều Thiên Yết cười nói: "Ngồi trên tàu nhìn thấy em khóc nên ngay lúc đó anh đã xuống tàu rồi, nhìn em khóc, nhìn em chậm rãi đi về, đứng dưới ký túc xá của em cả đêm, cho đến ngày hôm sau thấy em bước ra ngoài để lên lớp."

Dưới ánh mắt ngạc nhiên của tôi, Khương Triều Thiên Yết ôm chặt lấy tôi và hôn tôi lần nữa.

"Anh đã nói mà, anh sẽ không đi đâu hết, chỉ cần em quay đầu lại là có thể nhìn thấy anh."

Tôi mỉm cười kiễng chân lên, ôm chặt lấy anh.

Kiếp này, chúng tôi sẽ không bao giờ lạc mất nhau nữa.

Thật tốt.

—————⇥⌁🎶⌁⇤—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Ahhh ước gì sau này có thể kiếm được một người đàn ông như thế này!!! Soft quá!! Hiuhiuhiu ngọt muốn xĩu rồi đây này!!! 😳😳😳

𝓟𝓢: Đây nhé!!! Hoàn theo yêu cầu của bé Hannie_ooo rồi đóa nhoa!!! 🥰🥰🥰

𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖕𝖍𝖆̂̀𝖓 03

🎊🎉🎊

𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖙𝖍𝖆̀𝖓𝖍 𝖙𝖔𝖆̀𝖓 𝖛𝖆̆𝖓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro