ℭ𝔥𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~.⟦𝓒𝓱𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 35: Mình có một cái hoài nghi không được đứng đắn lắm .~

Tiệc tối chẳng bao lâu đã bắt đầu.

Đông Phương Xử Nữ lúc trước còn hứng thú nồng đậm, bây giờ hoàn toàn không có tâm tình xem xét gì nữa, vẫn luôn rũ đầu buồn buồn, rà lại trong đầu một loạt các phốt hồi xưa xem có dấu vết gì của Tiêu Thang Viên không.

Mãi đến lúc Thẩm Nghiên Bạch Dương lên sân khấu, cô mới hơi có tinh thần hơn một chút, móc trong túi ra tấm lightboard mềm, mở công tắc bật đèn lên.

Ánh sáng màu tím loé lên suýt làm hai cô gái bên cạnh chói mù mắt.

Thời bấy giờ dùng lightboard cổ vũ còn rất hiếm gặp. Đông Phương Xử Nữ đặt hàng thẳng ở một cửa hàng làm đèn nháy, vẽ bản thiết kế tại chỗ cho chủ xưởng, vừa nói vừa khoa tay múa chân, kêu ông chủ đẩy nhanh tốc độ làm hàng.

Cô hỏi Thẩm Nghiên Bạch Dương, Thẩm Nghiên Bạch Dương nói cô nàng thích nhất màu tím, vì thế liền quyết định màu sắc tiếp ứng.

Thính phòng tối tăm đột nhiên loé lên ánh sáng vui mắt, camera trong phòng đều xoay ống kính sang. Màn hình lớn liền xuất hiện một tấm lightboard to, bốn chữ "Thẩm Nghiên Bạch Dương" lấp lánh sáng lên, vô cùng bắt mắt.

Cô gái mới share phốt cho Đông Phương Xử Nữ nghiêng qua, cười hỏi: "Hóa ra em là fan Thẩm Nghiên Bạch Dương à. Ý, em làm cái này ở đâu thế, nhìn xịn ghê, để chị về cũng làm cho thần tượng chị một cái."

Đông Phương Xử Nữ nói cho cô ấy, chờ Thẩm Nghiên Bạch Dương biểu diễn xong, liền cất lightboard vào.

Tiệc từ thiện buổi tối chính thức phải đợi toàn bộ các màn biểu diễn trên sân khấu kết thúc mới bắt đầu, Thẩm Nghiên Bạch Dương xuống đài xong liền ngồi vào hàng ghế của minh tinh. Đông Phương Xử Nữ nâng đầu ngồi nghĩ vẩn vơ, không bao lâu sau, bả vai bị một người chụp lấy.

Cô quay đầu nhìn lại, hoá ra là Phó Thành.

Từ lần cuộc thi thiết kế kết thúc, cô chưa từng gặp lại Phó Thành, chỉ là thỉnh thoảng Phó Thành sẽ nhắn tin thăm hỏi hai câu. Sau khi Phượng Nghiên thành lập, Phó Thành cho cô một cuộc phỏng vấn từ xa, series váy Phi Thiên cũng lên một kỳ trong Tạp chí Mỹ Nhân.

Mà kết quả cũng giống suy tính của Phó Thành, tên tuổi nhà thiết kế trẻ nhất trong lịch sử đạt giải quán quân quả nhiên làm doanh số kỳ tạp chí kia tăng mạnh.

Thấy là anh, tâm tình nặng nề của Đông Phương Xử Nữ mới rốt cuộc phấn khởi lên một chút, ngạc nhiên nói: "Anh cũng tới đây à?"

Phó Thành ngồi xuống ghế trống cạnh cô, cười nói: " Lúc thấy Thẩm Nghiên Bạch Dương anh liền suy nghĩ có phải bé cũng tới không, không ngờ ở trên màn hình lớn nhìn thấy bé cầm bảng sáng."

Có Phó Thành ở đây, Đông Phương Xử Nữ cũng không ngây ra nữa. Nhưng Phó Thành rất tinh ý, rất nhanh đã phát hiện ra cô có chút thất thần, nhìn theo tầm mắt ngẩn ngơ của cô: " Bé nhìn ai thế?"

Đông Phương Xử Nữ ngẫm nghĩ, Phó Thành lăn lộn nhiều năm trong giới tạp chí truyền thông như vậy, tin tức vỉa hè lề phố hẳn cũng không ít. Nếu muốn xuống tay với Tiêu Thang Viên, vẫn phải nắm được ít nhiều tình hình của gã mới được. Vì thế cô làm bộ hiếu kỳ nói: "Mới nãy em nghe hai chị gái bên cạnh tám chuyện, nói cái ông mặc comple đen hàng phía trước là tên cặn bã."

Phó Thành nhướn lên phía trước nhìn vài lần: "Ai thế?"

Dứt lời, Tiêu Thang Viên vừa vặn nghiêng đầu nói gì đó với người bên cạnh. Phó Thành thấy mặt gã, tức khắc làm vẻ mặt hiểu rõ: "Gã à, đúng thật là tên cặn bã."

Đông Phương Xử Nữ kinh ngạc nói: "Anh cũng biết à?"

Phó Thành nhướng mày: "Biết ngoại hiệu của anh là gì không?" Thấy Đông Phương Xử Nữ làm bộ khao khát học hỏi, phụt cười nói: "Biết tuốt phốt thế gian."

Đông Phương Xử Nữ cũng cười, dường như bâng quơ nói: "Loại cặn bã này sao lại không có ai xử lý thế? Sao còn để gã ở trong giới hại người khác?"

Phó Thành thở dài: "Nhân phẩm không ra sao, nhưng năng lực xác thật rất mạnh đấy. Bây giờ mấy đứa model nam có thể gọi được ra tên trong nước đều là thằng đấy nâng đỡ. Nghe nói bây giờ gã đổi nghề nâng đỡ nghệ sĩ rồi, công ty quản lý đâu thèm quan tâm nhân phẩm của anh có ra gì hay không chứ, dù sao cũng kéo rèm mà làm, không chường mặt ra để người đời xoi mói mà."

Đông Phương Xử Nữ không vui nói: "Vậy cũng phải kệ cho gã bỏ thuốc người khác bức người khác vào khuôn khổ à?"

Phó Thành nói: "Cho nên thằng đó mới có tiếng là cặn bã đấy. Người ta trao đổi tài nguyên đều chú ý chuyện tự nguyện hay không. Tôi nguyện ý bị 'thông' là một chuyện, anh cưỡng bách tôi lại là chuyện khác. Anh nghe nói sự kiện cậu người mẫu trong giới hồi xưa cũng to chuyện lắm, tuy rằng cuối cùng áp xuống được, nhưng gã cũng không ở trong giới nổi nữa. Bằng không bé nghĩ sao mà gã phải đi ăn máng khác trong giới điện ảnh? Gần đây thật ra không nghe thấy động tĩnh gì của gã, hẳn là vụ đợt trước làm gã rén rồi, bây giờ không dám làm xằng làm bậy."

Đông Phương Xử Nữ giống như tò mò dò hỏi: "Gã đã kết hôn chưa? Người nhà gã biết những việc này không?"

Phó Thành cười nói: "Loại người này sao có thể dùng hôn nhân trói buộc chính mình, nhưng nghe nói tình nhân thật ra cũng không ít. Anh tình tôi nguyện, mọi người cũng không dám nói gì. Tay gã rất độc, tính lại thù dai, không mấy người sẵn sàng trêu chọc gã, rốt cuộc mùi vị bị tiểu nhân nhớ thương không dễ chịu gì. Bé đừng thấy gã trung thực, tâm địa cực kì tàn nhẫn đấy, còn chuyên chọn mấy cậu giai kiểu lạnh lùng ngầu ngầu ngang ngạnh để xuống tay, hơn nữa phải xơi đến mức......"

Phó Thành ngưng lời, bỗng nhiên nhận ra đối tượng ba hoa lần này vẫn là trẻ vị thành niên, vội vàng phanh lại, duỗi tay xoa nhẹ đầu cô: "Bé về sau vẫn nên hạn chế nghe mấy drama nhảm nhí kiểu này đi, bất lợi với sự phát triển thể xác và tinh thần của bé."

Đông Phương Xử Nữ cười cười không nói gì, ngón tay dưới tay áo đã siết chặt.

Cậu giai lạnh lùng ngầu ngầu ngang ngạnh, nói vậy còn không phải idol mình sao???

Kẻ này đáng chết.

Phó Thành tám chuyện xong, lại đưa mắt lên sân khấu. Đang chuẩn bị thưởng thức biểu diễn một lúc, Đông Phương Xử Nữ làm bộ mê hóng chuyện lại nghiêng qua, tiếp tục hỏi: "Ấy chà, đã kể thế thì kể nốt đi chứ ạ. Gã ta ngoại trừ nhân phẩm không tốt, còn làm chuyện gì khiến người ta hận không ạ?"

Phó Thành cạn lời nhìn cô: "Cái con bé này, tốt không học, sao lại thích nghe mấy thứ không hay ho gì kia chứ." Nói thì nói vậy, vẫn hạ giọng kể: "Đều là đồn đãi, anh cũng không biết thật giả, nghe nói mấy năm trước gã nhận nuôi một thằng nhóc hơn mười tuổi từ cô nhi viện......"

Đông Phương Xử Nữ nghe vậy thật sự hoảng sợ: "Ý của anh là......"

Phó Thành gật gật đầu, giọng nói ép càng thấp: "Anh có đứa bạn ở cùng khu nhà với gã, có hôm chạy bộ ban đêm gặp qua thằng nhóc kia một lần, nó kể là vừa gầy vừa ốm, gặp người liền trốn. Nhưng về sau rốt cuộc không thấy nữa, thằng bạn anh hay khoác lác, anh cũng không biết rốt cuộc là thật hay giả."

Đông Phương Xử Nữ nổi da gà toàn thân, lạnh cả người.

Phó Thành yêu thương nhìn cô: "Ai bảo bé cứ gặng hỏi, sợ rồi chứ gì. Thôi thôi, xem biểu diễn đi, cậu đẹp trai trên sân khấu không tồi đâu, mau xem đi."

Đông Phương Xử Nữ nào còn có tâm tư xem anh đẹp trai, trong đầu ong ong hỗn loạn, vừa phẫn nộ vừa ghê tởm, cuối cùng còn có chút buồn nôn. Phó Thành phát hiện cô không ổn lắm, lo lắng hỏi: "Bé làm sao vậy?"

Cô đè dạ dày lại, miễn cưỡng cười một chút: "Không ăn cơm chiều, dạ dày hơi đau một chút ạ. Chào anh Phó Thành, em về phòng nghỉ ngơi một lát nha, liên lạc sau."

Phó Thành nói: "Anh đưa bé đi."

Đông Phương Xử Nữ lắc đầu, cong người đứng lên: "Không sao, anh cứ xem tiếp chương trình đi ạ, em tự trở về cũng được."

Cô nói như vậy, Phó Thành cũng không miễn cưỡng, vẫy vẫy tay với cô, lại nói: "Anh nghe nói Cao Tuấn mấy tháng nữa sẽ tổ chức triển lãm cho bé hả? Đến lúc đó anh sẽ đến cổ động."

Đông Phương Xử Nữ cười gật đầu, chạy đi.

Trở lại phòng nghỉ của Thẩm Nghiên Bạch Dương, stylist Nguyệt Nguyệt của cô nàng đang ngồi bên trong chơi di động, nhìn thấy Đông Phương Xử Nữ đi vào, đứng dậy hỏi: "Đại tiểu thư, sao em lại trở vào vậy?"

Đông Phương Xử Nữ nói: "Em thấy không khoẻ lắm, phiền chị rót cho em ly nước ấm với ạ."

Nguyệt Nguyệt vội vàng đi.

Đông Phương Xử Nữ nửa nằm trên sofa, nhớ lại những lời vừa rồi Phó Thành nói, rất hận không thể hóa thân thành siêu nhân, dịch chuyển tức thời tới trước mặt tên cặn bã xé nát mặt gã.

Cô nhắm mắt lại, tự bình ổn những suy nghĩ quay cuồng trong đầu.

Tiệc tối kết thúc, Thẩm Nghiên Bạch Dương nghe nói đại tiểu thư không khoẻ, chỉ tiếp vài câu phỏng vấn ở khu truyền thông liền vội vàng chạy về.

Đông Phương Xử Nữ đã khôi phục, trên mặt không nhìn ra có gì khác thường. Thừa lúc trợ lý sửa soạn đồ đạc chuẩn bị rời đi, cô thì thầm hỏi Thẩm Nghiên Bạch Dương: "Chị có phương thức liên hệ với paparazzi chuyên nghiệp không?"

Bây giờ sao nữ làm sao có thể không có chút tài nguyên truyền thông của riêng mình. Cho dù có công ty chống lưng, nhưng mạng lưới quan hệ và tài nguyên vẫn không thể thiếu.

Thẩm Nghiên Bạch Dương hồ nghi đánh giá cô vài lần: "Em hỏi cái này làm gì?"

Đông Phương Xử Nữ nói: "Hữu dụng mà, cho em một cái phương thức liên hệ bí mật đi, phải làm việc đáng tin cậy, chuyên nghiệp, kín miệng."

Thẩm Nghiên Bạch Dương còn tưởng rằng cô muốn đi đối phó với minh tinh phe địch nào, làm mặt hiểu rõ, cho cô một dãy số điện thoại.

Đông Phương Xử Nữ nghiêm túc vỗ vỗ vai cô nàng: "Trời biết, đất biết, chị biết, em biết."

Thẩm Nghiên Bạch Dương vội vàng làm thế tay thề, còn cổ vũ cô: "Đại tiểu thư cố lên!"

Công việc kết thúc, ngày hôm sau, Thẩm Nghiên Bạch Dương liền lấy thân phận chủ nhà đưa Đông Phương Xử Nữ đi dạo thành phố Z. Ai dè đi đâu cũng bị vây kín, giờ độ quốc dân của cô nàng cao như vậy, thật không phải cứ cải trang là có thể ngụy trang.

Một đường đều trốn trốn tránh tránh, Đông Phương Xử Nữ chơi lâu quá liền chịu không nổi, đuổi Thẩm Nghiên Bạch Dương đi, tự mình đi dạo nội thành, sau đó ngồi xe về nhà.

Tới gần cuối kỳ, bà Đông cảnh cáo Đông Phương Xử Nữ, lần này kết quả thi mà không lọt vào top 3 cả khối thì cả kì nghỉ đông cô cũng đừng nghĩ đến chuyện bước ra khỏi phòng một bước.

Đông Phương Xử Nữ sợ tới mức suốt đêm ôn tập, rốt cuộc thi cuối kì đạt kết quả đứng thứ 2 cả khối.

Một ngày trước kì nghỉ đông, bất kể là kênh xã hội hay kênh giải trí đều tuôn ra một tin tức.

Thành phố B có một người đàn ông họ Tiêu, mượn danh phận nhận nuôi để ngược đãi trẻ em, bị phóng viên ngồi canh chụp được chứng cứ có tính mấu chốt nộp cho Cục Cảnh sát. Cảnh sát nhanh chóng điều người tới bắt giữ, cũng trong phòng ngủ của gã phát hiện nhiều công cụ ngược đãi. Bé trai bị gã nhận nuôi đã bị tra tấn tới mức mắc bệnh tâm lý nghiêm trọng, đã được cảnh sát đưa đến viện điều dưỡng trông nom.

Một cái tin xã hội như vậy sở dĩ lên trang nhất tin giải trí là bởi người đàn ông họ Tiêu này chính là chủ quản cấp cao của công ty quản lý Trung Thiên Entertainment có tiếng tăm lâu đời. Tin tức tuôn ra rồi, Trung Thiên Entertainment nhanh chóng phát biểu thanh minh phủi sạch quan hệ, nhưng chuyện này vẫn ảnh hưởng tới thị trường chứng khoán của Trung Thiên. Mấy vị quản lý đã thuê Tiêu Thang Viên bị tạm thời cách chức để truy cứu trách nhiệm.

Người biết nội tình đều cảm thấy chuyện này khiến lòng người sảng khoái, cuối cùng cũng trừ tận gốc khối u ác tính trong showbiz. Nhưng người bóc phốt là nặc danh, phóng viên ngồi xổm chụp trộm cũng không tìm ra được. Chuyện này làm như thế người không biết, quỷ không hay, trong showbiz đều nói đây là hành vi trả thù Tiêu Thang Viên của người từng bị gã hãm hại.

Phó Thành nhìn thấy tin tức:............

Mình bỗng có chút hoài nghi không được đứng đắn lắm.

Chuyện này khiến cho xã hội phẫn nộ, càng khiến cho người ta chú trọng việc kiểm tra thân phận nhận nuôi trẻ em kĩ lưỡng hơn.

Không cần biết là những người nóng lòng trong xã hội hay quần chúng hóng chuyện showbiz, đều mang sự phẫn nộ của đám đông ngồi chờ kết quả.

Phỏng chừng là phía trên ra lệnh cần phải nghiêm trị răn đe cảnh cáo, kết quả phán quyết có rất nhanh. Tiêu Thang Viên mắc tội ngược đãi xâm hại trẻ em, bị phán quyết bảy năm tù có thời hạn, bị bắt vào trại giam.

Chuyện đã làm xong, Đông Phương Xử Nữ giấu công danh xóa số điện thoại và phương thức liên hệ của paparazzi đi, gạch bỏ số sim mới làm không lâu này, vui vui vẻ vẻ xuống lầu ăn cơm.

~.~.~ ℌ𝔢̂́𝔱 𝔠𝔥𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 35 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro