Chapter 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi bị Thiên Phong "hạ độc", Nhân Mã chính là bị Yết Ca bám riết không tha, ngay cả đi vệ sinh!....
Mình chết mới biết ai quan tâm mình, Yết giờ chăm Mã như em bé, cái gì cũng làm hộ, lúc thì đút đồ ăn, thay quần áo,...
Tiểu Mã nghĩ" Tên này không làm vú em thì hơi bị phí"
Thôi kệ! Dù sao có tên hầu miễn phí cũng tốt
Bất luận vấn đề là con Ngựa này cực kì yêu tự do =.=

- Yết Ca ca! Tại sao anh không trả lời em a?
- ....
- Lão công!! Anh lại bơ em rồi!!!
-....Gì?
Nam chính đang ngồi gõ máy tính, trả lời một từ phũ vl
- Ca ca không yêu em rồi....
Tiểu Mã "đau khổ" ngồi xó tường đếm kiến...
Thiên Yết thấy vậy miệng cong một nụ cười sặc cmn sảo
- Bà xã, xin lỗi em...
- Không chịu!!! Em không chịu!!! Ca ca phải chứng minh!!!!
- Ha! Chứng minh thế nào?!
Hắn cười khổ
- Tiểu Mã muốn hôn hôn!
Cậu chu môi chờ đợi...
Tên tiểu tử này chính là tại sao ngày càng câu dẫn người đi?
Hắn khẽ đặt nụ hôn trên đôi môi phấn hồng của cậu, đáp lại hắn là cái ôm thật ấm áp
- Yêu ca ca nhất a~
- Được rồi! Mau xuống tầng!
- Ả? Còn chưa tới giờ ăn cơm! Tiểu Mã chính là sắp thành trư mất, ngày nào cũng ăn!!!
- Chúng ta đi chơi
- Ca...ca mới nói gì a?
Cậu sửng sốt hỏi lại, hôm nay kì lạ thật đó, không lẽ ông xã chưa uống thuốc đi?
- Đi hay không?
- Hảo!!! Lão công là tốt nhất!!!
Cậu hạnh phúc ra mặt chạy nhanh nhanh kiếm quần áo
Hắn cùng Nhân Mã tí ta tí tởn mới ra tới cửa, mở cửa và thấy cặp uyên ương trước mặt
- Anh Bảo Bảo!!!
Nhân Mã chạy đến ôm anh mình liền bị hắn kéo lại
- Không cho ôm!
- Tại sao a?
- Chỉ được ôm mình anh!
Giọng nói hắn sặc sụa mùi dấm
- Khụ! Anh đến đưa con cho hai đứa!
- Con?
Cả hai ngây ngốc đồng thanh
- Thiên Vũ, mau đến chào pa pa và ma ma đi!
Bước từ phía sau Dương Ca là một tiểu tử cực kì dễ thương, bé xíu nhưng mà lanh lợi vô cùng! Lạch bà lạch bạch chạy đến khoanh tay chào Yết và Mã
- Đứa bé này lấy từ đâu?
Yết tra xét
- Đương nhiên là từ bụng Nhân Mã rồi!
Bạch Dương thản nhiên
- Ha! Hôm nay mới thấy anh biết nói đùa!
- Không! Là sự thật!
Bảo Bình nghiêm túc khẳng định
- Thế đéo nào!!!
Cả hai đồng thanh, cầm chân đứa bé dốc ngược
- Cái giống gì đây?
- Ma ma mau thả con xuống!
Thằng bé phẫn nộ
Cậu đặt nó xuống, nó tự nhiên phi thẳng vào nhà khám phá các thứ
- Nói như vậy là sao?
- Đều nhờ công của Thiên Phong!
Bảo Ca nói dài giằng giặc, hai đối tượng đầu toàn đất đương nhiên xùi bọt mép, còn lại Thiên Yết nghe xong rút ra mấy ý chính
1. Nhân Mã bị bệnh mà cả thế giới chỉ có một người bị
2. Thiên Phong là nhà khoa học kiêm bác sĩ
3. Thiên Phong bắt cóc Nhân Mã để chữa bệnh, vì không muốn Yết biết
4. Không muốn Yết biết vì bệnh này có rất nhiều tac dụng phụ, nhưng khả năng sống rất cao
5. Tác dụng phụ là: Phun máu đen, cảm thấy nóng như thiêu, sau đó là lạnh như thả vào nam cực mà chỉ cái áo với cái quần mỏng,....
6. Bệnh của Nhân Mã là: nếu là nam thì có thể đẻ con khi quan hệ với một men khác, là nữ thì đéo cần chồng vẫn sinh con được
7. Ban đầu Phong nghĩ giết đứa này luôn cho nó dễ, nhưng thôi, về sau nát óc với Bảo Bảo mới nghĩ ra cách giữ Thiên Vũ sống
* Bé nó đéo có 2 bpsd, đừng nhầm với stn
Từ 7 ý trên => Thiên Vũ là con của hai đứa nó!
- Thế đéo nào tôi lại không được đặt tên cho con mình!
Hắn đen mặt
- Bởi bà xã của mày thích tên này!
Bạch Bạch đen mặt đáp lại
Anh nào em đấy=.=
Liền thấy Nhân Mã chạy ra
- Thằng nhóc này nao nhiêu tuổi vậy?
- 3 tháng tuổi!
- WTF??!!!!'
- Sao có thể?!!
- He he! Tác phẩm của anh với Thiên Phong mà
Bảo Bình đau lòng ước gì có Phong Ca ở đây để đập tay....
Mã Nhi kéo tay Yết Ca vào
- Anh xem! Nó đọc hết cả chỗ sách giáo khoa cũ của em rồi!
Thấy núi sách của Nhân Mã chất đống canh Thiên Vũ, Yết chính là mặt khô khốc
" Thằng nhóc này không phải là người!"
Đây là nhận định đầu tiên của papa Thiên Yết về con của mình
- Nhân Mã, em nên cảm ơn Phong Ca đi, em có một đứa con hơn cả thần đồng đó!
Bạch Dương bĩu môi
Thiên Yết thấy vậy không nói gì, nhẹ nhàng bước đến hỏi:
- Nhóc! Giải cho ta phương trình này!
Hắn đọc một đống số với dấu lằng ngoằng, chẳng hỉu mô tê gì sất. Vậy mà Vũ Nhi 3 tháng tuổi hổng cần nháp, hổng cần máy tính lun! Nhìn lên trần nhà 15s rồi đọc ngay đáp án
- Bằng 8
- Chính...xác...
Hắn tái mặt, sao lại có thể loại thông minh như vậy, hắn thấy rất sợ đi
- Woa! Thực giỏi!! Vậy, con có tài lẻ gì không?
- Không có ạ!
- Nói dối, nói thật không mama không thương con nữa!
- Ma ma đừng giận a~ Mama đẹp trai nhất hệ mặt trời, con nói thật mà!
Nó khéo léo nịnh nọt mama của nó
- Mau nói!
- Con biết nấu ăn, biết vẽ! Có vậy thôi a!~
Biết nấu ăn?!!! Cậu không nghe nhầm đi?
The end chap 26
Tại mấy nàng đòi sớm nên ta mới viết đến đây, T7 rảnh ta viết nốt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro