Chapter 4: Nước ngọt...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Qué á díu nao!!~~~

Đây là những gì Pé Mã nhà ta nghĩ khi đang Lạc Trôi chốn nào đấy!~~

Cảm ơn mấy tình yêu nha, truyện ta được hơn 100 lượt đọc òy!!!^^ 

Như đã hứa, ta ra chap mới nà!~

-------------------------------------------------------------------------------------------

- Có ai ở nhà không...không...không....khôn...

" Nhà thằng chết bầm nào ghê như ma vậy?" Cậu nghĩ

( Phòng Yết Ca nà!~ Toàn màu đen =.=*) 

Đang tò mò thám thính xung quanh, Nhân Mã chợt nhận ra mình đang đắp chăn trong phòng ngủ......

- YAAAaaa... À may quá, quần áo mình vẫn còn, nhưng mà sao mình lại ở chốn thần tiên này nhỉ? Không lẽ mình ngủ mơ à?  Mình nhớ mình bị lạc....ẮT CHÌU!!!( Au: ổng này chuẩn thụ òi!^v^)

- Tỉnh rồi hả?

- Ể?!!

Giọng một nam nhân vang lên quen thuộc mang cho Mã Mã một biểu cảm là khuôn mặt đen hơn đít nồi, quay sang 90 độ xem có chính xác chính là...

- TÊN SẮC LANG!!!!!

Hắn vẫn thế, chỉ cười,( Au: thằng điên, sao soái ca mà lúc nào cũng cười như bệnh hoạn vậy?) một tay đút túi quần, một tay vuốt tóc, tạo dáng các kiểu khiến bé Nhân Mã nhà ta buồn nôn, suýt ói ra ngoài. Sẵn trong tay lọ thuốc thí nghiệm đặc chế do anh thiên tài( điên) Bảo Bình, Nhân Mã thổi một phát "bách hơi trúng bách suýt thua" vào mặt hắn và...

- Anh tạo dáng cho c-hó ngắm hả??

- ...

- Nói trúng tim đen rồi chứ gì?!!

-...

- Ê, lạc trôi đi đâu òi, không nghe tôi nói gì hả?

-...

- TÊN KIA, MI BỊ CHUỘT ĂN TAI À???!!!

-....

- Hay bị vẻ đẹp trai của tôi quyến rũ mất rồi!

-...

- NÈÈÈ!!!!

-....

- ÊÊÊÊÊÊ!!!!

-...

- Hức, oa oa oa, không nói chuyện với anh nữa...

-...

- Tui về nha, bye bye!!

Nhân Mã định quay bước ra đi, chợt một cánh tay giữ cậu lại

- TÔI KHÔNG MUỐN NGHE ANH NÓI, CHO TÔI VỀ!!!

 Mùi sát khí nhảy nhót đâu đấy trong không khí, bé nhà ta ngước đầu lên nhìn hắn( bé Mã thấp hơn anh Yết mà ^^)....

- MAAAAAAA MIIIIIII, HÉOOOOO MIIIII!!!!

 Mặt Thiên Yết trông giờ còn hơn...con quỷ!!! Mắt trắng dã, cảm giác không thấy con ngươi đâu, mặt đầy những gạch đen u tối, đầu bốc khói. Tóc dựng lên có khi còn "vi diệu" hơn cả songoko nữa!!! Thuốc đặc trị của anh Bảo quả có tác dụng phi thường a!~  Nhân Mã thấy kinh hãi định chạy đi nhưng mà dừng lại ngay sau khi nghe thấy "gì đó"...

- HA HA HA HA HA HA HA HA HA HA HA!!!!!!!

  Hắn cười như một thằng điên vừa ra khỏi trại, cười tới mức nước mắt giàn dụa, nằm ra sàn mà lăn lăn tròn trông rất là tức cười( Au: Kawail!!! Mất hình tượng quá anh Yết ơi!) 

15'sau....

- Đứng lại đó, NHÂN MÃ!!!!

- Ực!* nuốt nước bọt*

  Cậu rón rén định chạy về nhưng không xong òi, thuốc hết tác dụng... 

~~~~ Ta là thời gian khi hai bạn trẻ đang "ân ái" bên nhau~~~~

- ẮT CHÌU!!! Cậu lại hắt hơi trong vô thức sau khi bị Thiên Yết trói vào giường....(au: =.=*) 

- THẢ TÔI RA TÊN SẮC LANG KIA!!!!!!

- Ngay sau khi tôi xử lí xong! Hắn cầm cái dao sắc nhọn...

- BỚ NGƯỜI TA, TÊN GIẾT NGƯỜI!!!! ANH GIẾT TÔI...TÔI...TÔI SẼ MÉC MẸ ĐÓ!!!! Cậu khóc sướt mướt

- Làm ơn đừng giết tôi mà...hức hức... tôi quá đẹp trai để chết, quá tài năng để chết đó!

- Ha ha.... Hắn cười

- Cười gì hả tên kia!!! TÔI MÀ CHẾT TÔI SẼ ÁM ANH HẾT ĐỜI!!! Cậu hét với hắn

- Ám?.... Nghĩa là cậu bên tôi cả đời phải không?

-... Nhân Mã bị oxy hóa lời...

Hắn cầm dao lên nhìn Nhân Mã

- Đây là cái kết cho cậu vì đã "khiêu gợi" tôi!

- Khiêu gợi??!!!

"Vụt"

Dao đã được đâm và...

  "Nhân vật chính đã chết T^T, ngôi mộ của Nhân Mã được dựng trên một khoảng đất thoáng mát, có bóng mát của cây cổ thụ xum xuê...."( Nhân Mã:"Bốp" Bố mày chưa chết!! Xóa ngay không bố mày xử!!! Ad: Cho nó gay cấn mà TvT* xưng cục ổi do pé Ngựa nhà ta ban tặng*)

- Anh tha cho tôi sao?!! Cậu ngu ngu hỏi sau khi hắn chặt đứt cái dây thay vì người cậu

- Ừm, nước nè, uống không? Hắn tỉnh bơ, mặt cười gian xảo vl

- Nước gì đây?

- Nước có tất cả các vị kẹo trên thế giới đó! Mắt ngây thơ

- Thật á???!!!!

- Ừm....mặt cười gian

"Ực ực ực"

- Ngon quá à!! Cậu trong sáng

- "Vị"...thế nào? Mặt nghi ngờ

-  Ngọt! Cậu trả lời

- Vậy là tốt, về đi! Có gì quay lại.....Mặt vẫn max đen tối

- Đợi kiếp sau nà!! Blè!!

Cậu lè lưỡi chạy biến ra ngoài đường... Còn lại hắn mặt vẫn cười gian xảo....

P/s: Chap này máy au không có số bốn nên không gõ được, mong mấy tình yêu thông cảm..

Muốn biết vì sao Thiên Yết cười gian xảo,chờ tập tiếp theo chiếu tại kênh xyz, ab giờ bla bla bla... 

Ai đọc phải nhận xét với bình chọn, không ta drop ngay tức khắc! Việt Nam nói là làm!!!

Chap có 150 lượt đọc ta ra chap 5 nà!~

Chapter 5: Một thời trẩu tre của pé Mã


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro