Chương 69: Dược hiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại ca vốn sĩ diện nên dù sắp nôn đến nơi vẫn cố kiên trì: "Không...... Không khó chịu......"

Thấy bọn hắn sắp phun ra trên xe, Mạc Lâm vừa đỏ mặt nôn khan vừa yếu ớt nói: "Anh tài xế...... Tôi không thoải mái...... Muốn ói...... Có thể...... Có thể dừng lại một lát được không?"

Tài xế đột ngột thắng gấp giữa đường làm xe chao đảo mạnh. Bụng Mạc Lâm trống trơn, bám vào cửa sổ xe thò đầu ra ngoài nhưng chẳng nôn được gì.

Hai người kia thì lao thẳng xuống xe gục đầu bên đường ói lên ói xuống.

"Ưm ưm...... Lão gia......" Mạc Lâm hít sâu mấy hơi. Y thật sự nhịn không được nữa, tác dụng của thuốc quá mạnh làm hạ thể ẩm ướt tê dại, y vươn tay vào áo khoác sờ soạng hoa huyệt phía dưới.

Trương Văn Dã vươn tay đóng sập cửa xe ở cả ghế trước lẫn ghế sau. Hai người dưới xe chưa kịp phản ứng thì xe đã nghênh ngang lao vút đi.

"Sao rồi? Còn chịu được không?" Trương Văn Dã cởi phăng cái mũ vướng víu ra, hắn lái xe như chẳng còn thiết sống. Mạc Lâm chợt nghĩ nếu không phải mình cũng trên xe thì e là Trương Văn Dã đã lái bay lên trời.

Mạc Lâm nghiêng người nằm phịch trên ghế sau banh rộng hai chân, ngón tay nhanh chóng đút vào hoa huyệt.

"A...... A...... Lão gia......"

Toàn thân y đẫm mồ hôi, áo khoác rộng thùng thình hở ra. Vì khoái cảm ở hạ thể mà hai chân xoắn vào nhau ép ra mép thịt đỏ bừng, nước từ bên trong chảy xuống khe mông loang ra một vết sậm màu trên đệm.

"Lão gia...... Em không chịu được nữa...... Thật khó chịu......" Ngón tay đút trong huyệt càng lúc càng nhanh, dâm dịch theo động tác văng ra không ngừng, Mạc Lâm nức nở lên đỉnh, chân cũng run rẩy xụi lơ.

Trương Văn Dã có thể ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ người tiểu phu nhân trong không khí, vừa mập mờ vừa nóng bỏng.

Khó khăn lắm hắn mới tìm được chỗ vắng để dừng xe, còn suýt tông vào thân cây ven đường.

Cảm giác ngứa ngáy trong cơ thể Mạc Lâm sau khi cao trào không giảm mà trái lại còn tăng, y run rẩy ngồi quỳ chân, ngón tay còn cắm trong huyệt đỏ ẩm ướt, đầu óc trống rỗng chỉ biết nhìn chằm chằm người phía trước.

Trương Văn Dã chửi thầm một câu rồi xuống xe đi vòng qua phía sau mở cửa ra. Tiểu phu nhân ngồi bên trong tủi thân nhìn hắn, hệt như một tờ giấy trắng thuần khiết nhưng lại làm ra động tác phóng đãng nhất.

Trương Văn Dã ôm người vào lòng trấn an, bàn tay mò mẫm đến chỗ ướt đẫm phía dưới, hắn cố chịu đựng hạ thân căng đau rồi rút tay Mạc Lâm ra khỏi huyệt: "Bảo bối, đừng mạnh bạo với mình như vậy, rút tay ra để anh giải quyết được không?"

Mạc Lâm ngửa người ra sau, hai chân kẹp eo Trương Văn Dã, hai tay ôm cổ hắn sống chết không buông. Y vùi đầu vào cổ Trương Văn Dã khóc không ngừng: "Lão gia...... Làm em đi...... Xin anh......"

Trương Văn Dã dỗ dành nửa ngày Mạc Lâm mới miễn cưỡng buông tay ra. Hắn đẩy hai chân trắng nõn của tiểu phu nhân lên cao, tay bóp lấy da thịt non mịn bên đùi rồi vùi đầu vào chỗ kia.

Hơi thở phả vào hạ thể mẫn cảm ngứa râm ran. Mạc Lâm đang định thúc giục thì Trương Văn Dã đã há miệng ngậm hoa huyệt y.

"A a a...... Trời ạ! Từ từ......! Ưm......" Mạc Lâm ngửa đầu, khóe mắt ướt át đỏ bừng vì động tình. Toàn thân y run rẩy, chân gác trên lưng Trương Văn Dã, trong lúc giãy giụa vải áo dưới lưng bị làm nhăn nhúm.

Trương Văn Dã chôn mặt giữa hai chân y, đầu lưỡi thò sâu vào hoa huyệt ẩm ướt tìm tòi dâm dịch rồi mút mạnh.

Hắn nhẹ nhàng đút một ngón tay vào, đầu lưỡi đè lên âm vật đảo quanh vuốt ve. Mạc Lâm sảng khoái muốn điên, y rên rỉ vặn mình, lại bị bóp mông đưa đầu lưỡi vào sâu hơn.

Mạc Lâm run rẩy không ngừng, y níu tóc Trương Văn Dã rồi ưỡn lưng đưa hạ thể đến sát miệng người dưới thân. Cửa huyệt đỏ bừng tê dại, Mạc Lâm lúc lắc đầu, chê động tác của Trương Văn Dã quá nhẹ nên đẩy đầu hắn ra rồi thô bạo nhét ngón tay vào đâm thọc, thèm khát một vật thô to hơn đâm vào.

Mạc Lâm chống tay ngồi dậy đè Trương Văn Dã vào thành ghế không cho động. Giờ y hệt như một con thú nhỏ vừa dâm đãng vừa tội nghiệp, Trương Văn Dã ngẩn ngơ nhìn y, nhất thời bị hút hết hồn phách.

Bàn tay mềm như không xương kia luồn vào quần lót Trương Văn Dã nắm chặt âm hành cương cứng tuốt lên tuốt xuống.

Mạc Lâm liếm hầu kết của hắn rồi dẫn dắt tay hắn vuốt ve eo mình, răng nanh nhẹ nhàng cọ vào cần cổ nóng bỏng cảm nhận mạch đập bên dưới.

Y hàm hồ nói: "Lão gia...... dùng cái này...... thương thương em...... có được không......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro