Nhĩ Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dung Âm thẫn thờ quan sát từng cử chỉ của Nhĩ Tình. Không sai, cô ta từng là một người tốt, nhưng tuyệt đối không phải người bình thường, cô ta là người có tham vọng, tham vọng rất lớn. Nếu ta tiếp tục giữ cô ta lại bên mình sẽ rất nguy hiểm, giống như giữ một con rắn độc bên người, cô ta có thể vì tham vọng mà cắn ta bất cứ lúc nào. Ta đã nghĩ ra một kế sách rất vẹn toàn

-Nhĩ Tình, bản tiểu thư gả ngươi ra ngoài, ngươi thuận không?
-Tiểu thư, Nhĩ Tình hầu người từ nhỏ, đừng gả nô tỳ ra ngoài, xin tiểu thư.
-Nhưng nếu bản cung gả ngươi cho tam thiếu gia, ngươi thuận không?

Ta thật không có ý này nhưng đây cũng là phép thử của ta, nếu cô ta thật sự ưng thuận, ta vẫn sẽ gả, nhưng ta chỉ muốn xem cô ta có phải thật như suy đoán của ta, là một người tham vọng!

-Nô tỳ, nô tỳ là nô tỳ của tiểu thư, nếu tiểu thư muốn, nô tỳ sẽ tuân theo!

Ả quả nhiên là người tham vọng, tam thiếu gia, có tiền, mọi thứ đều tốt, ả ta liền như vậy đồng ý.

-Được, ngày mai ta sẽ cầu a mã cho Khiêm đệ thú ngươi làm thiếp!
-Tạ ơn tiểu thư

Ả ta liền quay qua nhìn ta với thái độ căm phẫn, ả ta nghĩ rằng ta sẽ cho ả làm thê, không nghĩ tới, ả cũng chỉ bám đến dòng thứ đã là may mắn rồi!

-Ngươi cũng đừng buồn, bản tiểu thư rất muốn ngươi là đích đệ thê của ta, nhưng ngươi xuất thân tiểu quan, Phú Sát gia lại là nhất đẳng công thần Đại Thanh, so thế nào cũng không hợp! Bản tiểu thư đành uỷ khuất ngươi vậy.

Ta nhìn nàng ta tức tối đến dậm chân bước ra ngoài mà không khỏi cười thầm. Nhĩ Tình là chuyện nhỏ, hậu cung kế mới là thứ Dung Âm ta chờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro