Chương 2+3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2. Thả thính bạn trai của best friend - cô như vậy, không sợ làm cô ấy thất vọng sao?

------

Hãy là người đọc văn minh, đọc truyện tại Wattpad chính chủ tichan_wyb để ủng hộ editor!

Trò chơi bắt đầu được một tuần, tiểu đội các cô nàng "thọc gậy bánh xe" bắt đầu tiến công dồn dập, chỉ có mình Cố Viện vẫn không có động tĩnh gì.

Chờ tới lúc nhiệt huyết của mọi người đều hạ thấp một chút, thả thính cuồng nhiệt đều thất bại hết , đến khi mấy cô chửi um lên rằng Hình Tranh là tên cứng rắn khó chơi khó cưa thế nào, Cố Viện mới khẽ cười, bắt đầu ra tay.

"Em muốn học cưỡi ngựa, anh là Hình Tranh bạn trai của Tư Tư đúng không, có thể dạy cho em không?"

Hình Tranh nhìn cô gái đang mỉm cười trước mặt mình, trong lòng chỉ cảm thấy chán ghét. Đây là người thứ bao nhiêu rồi, là thứ ba hay thứ bốn, lúc mới bắt đầu hắn còn đối đãi lễ phép, nhưng mấy cô gái này không biết chút tự tôn tự ái nào hết, cả quá trình nhìn chằm chằm vào bụng dưới của hắn, thậm chí còn lợi dụng việc học cưỡi ngựa mà cọ xát lung tung lên người hắn, Hình Tranh cực kì không vui.

Giờ phút này, mặt hắn lạnh lùng không hề đáp ứng thỉnh cầu của Cố Viện, chỉ nói:

"Cố tiểu thư là hội viên của câu lạc bộ, chúng tôi có nghĩa vụ sắp xếp huấn luyện viên chuyên nghiệp đến dạy cho cô, nhưng mà lịch trình sắp tới của tôi đã kín hết..."

Nói tới đây, hắn gọi một cậu thanh niên tới, giới thiệu với Cố Viện:

"Đây là huấn luyện viên hàng đầu của câu lạc bộ chúng tôi, Tiểu Hà. Cô để cho cậu ấy phụ trách hướng dẫn cho cô đi".

Dứt lời, Hình Tranh liền lập tức rời đi, toàn bộ hành trình cũng không liếc mắt nhìn Cố Viện một lần.

A~~~, quả nhiên là khó cưa.

Hãy là người đọc văn minh, đọc truyện tại Wattpad chính chủ tichan_wyb để ủng hộ editor!

Cố Viện không bỏ cuộc mà là nắm chặt tất cả cơ hội có thể, dùng hết tất cả phương pháp dây dưa Hình Tranh. Nhìn thấy chán ghét trong mắt hắn càng ngày càng đậm sâu, trong lòng cô cũng có tính toán, hừm hừm, thời điểm sắp đến rồi.

Lúc một loại cảm xúc nào đó dâng đến cực điểm, chính là thời điểm dễ dàng lật lại thế cục nhất.

Chán ghét cũng là như thế.

Hình Tranh gần đây thực sự thấy phiền vô cùng, cô gái tên Cố Viện này rõ ràng có một đôi mắt xinh đẹp trong veo, nhưng chuyện cô làm ra lại cùng những cô nàng trước kia cơ bản không có nửa phần khác biệt. Đưa đồ ăn cho hắn, tìm cơ hội tiếp cận, bất chợt đi gần hắn, ngoại trừ việc dùng thân thể quyến rũ hắn ra thì việc nào cô cũng có làm hết rồi.

Như hôm nay, kết thúc buổi huấn luyện cưỡi ngựa cô lại mang theo điểm tâm đến tìm hắn, đỏ mặt nói tối nay có việc muốn tâm sự cùng hắn.

Có thể có việc gì, mấy cô nàng này đều không biết an phận chút nào, xem ra hiện tại bắt đầu xuất chiêu dùng thân thể quyến rũ?!

Hình Tranh hắn xác thực tính dục rất mạnh, nhưng cũng không có nghĩa là cô gái nào hắn cũng sẽ ch!ch.

Hình Tranh nghĩ nghĩ, mắt mang hàm ý mỉa mai nói:

"Đến văn phòng tôi chờ đi, đợi lát nữa tôi đến sau."

Trong văn phòng hắn có camera bí mật, lần này hắn muốn quay lại trò hề của cô ả này, cho Tư Tư nhìn mà xem bạn bè cô chơi đều là mấy loại không đáng tin như thế nào.

Hãy là người đọc văn minh, đọc truyện tại Wattpad chính chủ tichan_wyb để ủng hộ editor!

Kế hoạch thật ổn, nhưng Hình Tranh cũng thật sự bận quá, xử lý xong việc thăng cấp hội viên, lại kiểm tra việc trang trí lại sân golf, chờ làm xong hết mọi chuyện trở lại văn phòng thì đã khuya, mở cửa liền thấy Cố Viện tựa người trên sô pha, ngủ mất rồi.

Cô gái có khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn, một đầu tóc đen tuỳ ý xoã ra, đôi mắt trong sáng giờ đang an tĩnh nhắm chặt, lông mi hẹp dài như một cây quạt nhỏ, môi anh đào hồng nhuận còn vương một ít nước bọt, mềm mềm.

Hình Tranh không tự giác nghĩ đến dâu tây Tuyết Mị Nương cô mang tới cho hắn, vô cùng mềm mại thơm ngọt, làm người ta ăn rồi còn muốn ăn thêm.

Trong cổ họng có chút khô rát, Hình Tranh nhíu mày, không thể tin được chính mình vậy mà sinh ra một ít ảo tưởng mơ hồ với cô gái này, thật sự có lỗi với bạn gái nhà mình.

Hắn đứng lên, châm điếu thuốc, mười phút sau, tâm tình bình phục đánh thức Cố Viện, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói:

"Tôi biết cô đang âm mưu cái gì, tôi rất thích Tư Tư, cũng không tính toán cùng bạn thân của cô ấy có chút tình cảm cấm kỵ nào cả, cho nên cô tốt nhất là từ bỏ ý định này đi..."

Người đàn ông vừa nói vừa dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Cố Viện, giọng điệu còn không chấp nhận từ chối, Cố Viện mở to đôi mắt, sắc mặt từ trắng thành hồng, lúc mở miệng còn có chút xấu hổ:

"Em em em, em không có..."

Lúc này rồi, còn không thừa nhận!

Hình Tranh trong lòng cực kỳ không cao hứng, kế hoạch ban đầu của hắn là tương kế tựu kế quay lại bộ dạng dâm đãng của cô ả này, vậy mà không biết tại sao nhìn đến cô đang ngủ, mình lại có chút không thể nhẫn tâm nổi, muốn giáo dục cô một phen. Nào biết rằng, cô thế mà lại ngang bướng hồ đồ.

Hãy là người đọc văn minh, đọc truyện tại Wattpad chính chủ tichan_wyb để ủng hộ editor!

Hắn tiến lên mấy bước, gằn giọng nói:

"Không có gì? Không có cố tình tiếp cận tôi? Hay là không có câu dẫn tôi? Cô như vậy không sợ làm Tư Tư thất vọng, không sợ làm chính mình thất vọng sao? Giờ cô không chỉ làm sai, mà còn dám làm không dám nhận? Còn muốn tiếp tục diễn tiếp?"

Cố Viện bị ép tới một góc, giống như bị người vạch trần, chân tay luống cuống, một lúc sau vì bị người đàn ông ép hỏi gắt gao, không thể nhịn được nữa, trên mặt cô mang theo nước mắt, la lớn:

"Em, em thật ra...em thích em trai của anh, Hình Dục, em là bạn học đại học của cậu ấy, cậu ấy đột nhiên đi ra nước ngoài, em... em chỉ muốn hỏi anh một chút, có thể nào giúp em liên hệ cậu ấy hay không!"

Ầm!

Biểu cảm trên mặt Hình Tranh cứng đờ, cái gì? Em trai hắn?

(An: Lêu lêu đồ ăn dưa bở)

Hãy là người đọc văn minh, đọc truyện tại Wattpad chính chủ tichan_wyb để ủng hộ editor!°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖°

———//———

Chương 3: Cách làm cho bạn trai của best friend đối với mình tâm sinh thương tiếc

-----

Hãy là người đọc văn minh, đọc truyện tại Wattpad chính chủ tichan_wyb để ủng hộ editor!

Tình huống như thế nào có thể làm một người đàn ông trằn trọc, trắng đêm khó ngủ, đại khái chính là: tự mình đa tình.

Phát hiện Hình Tranh có một đứa em trai tên Hình Dục, còn là bạn học đại học của mình, là niềm vui ngoài ý muốn. Sau khi biết được chuyện này, Cố Viện liền nhanh chóng tạo ra thiết lập nhân vật cho mình: yêu sâu đậm Hình Dục, nhưng chưa kịp tỏ tình, người mình yêu thầm đã xuất ngoại, đúng lúc gặp được anh trai của người ta lại là bạn trai của bạn thân mình, thế là liền tìm tới tận cửa, mọi hành động lấy lòng lúc trước, chỉ là vì muốn lấy được tin tức của người mình yêu say đắm.

Cảm động đất trời cỡ nào.

Quan trọng nhất chính là, Cố Viện đoán chắc bởi vì trong thời gian ngắn có quá nhiều lần "vô tình gặp gỡ" với mấy cô nàng kia, hành vi của cô tất nhiên sẽ bị Hình Tranh hiểu lầm, khi chán ghét đạt tới đỉnh điểm, chính là lúc ngược gió lật lại thế cục.

Hãy là người đọc văn minh, đọc truyện tại Wattpad chính chủ tichan_wyb để ủng hộ editor!

Giờ phút này, biểu tình trên mặt Hình Tranh phải nói là vô cùng đặc sắc.

Kinh ngạc, không biết làm thế nào, mờ mịt.

Hắn biểu tình cứng đờ nghe cô gái kể chuyện xưa, dòng thời gian rõ ràng, cô giải thích chuyện cùng Hình Dục gặp gỡ một cách rành mạch. Lúc nhắc tới Hình Dục, trong mắt là tràn đầy yêu thương, mà lúc quay đầu nhìn về phía hắn, cặp mắt to lại mang theo một chút sợ hãi, hiển nhiên là bị bộ dáng dữ tợn ban nãy của hắn, dọa.

Hình Tranh lúc này mới rõ ràng cho đến bây giờ cảm giác bất ổn nằm ở chỗ nào. Cố Viện vẫn luôn lấy lòng hắn, lại không có áp dụng động tác quá trớn, khi nhìn thấy hắn, cũng không có ánh mắt kỳ lạ hoặc là ám chỉ.

Đây đều là bởi vì, người cô thích không phải hắn, mà là em trai hắn.

Tự mình đa tình, phỏng đoán lung tung ý tưởng của người ta, hiểu lầm người yêu thầm em trai mình, còn bày đặt khinh bỉ dạy dỗ người ta.

Chuyện này, thật là xấu hổ đến mức xưa nay chưa từng có.

Hình Tranh chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống, đến khi Cố Viện mắt rưng rưng xin lỗi, đi khỏi văn phòng, hắn còn chưa thể phục hồi lại tinh thần.

Mấy ngày sau đó, Cố Viện không còn cố ý gặp được mặt hắn, thậm chí lúc nhìn thấy Hình Tranh, còn cố tình tránh né.

Hình Tranh thấy hết hiểu hết, trong lòng không biết vì sao có chút không vui, người trước đây vội vội vàng vàng chạy theo tặng đủ thứ đồ, đột nhiên liền không để ý hắn nữa, cảm giác chênh lệch này làm lòng tự trọng phái nam của hắn chịu đả kích.

Hãy là người đọc văn minh, đọc truyện tại Wattpad chính chủ tichan_wyb để ủng hộ editor!

Một cách vô thức, Hình Tranh chú ý Cố Viện càng ngày càng nhiều.

Hắn bắt đầu xem tình trạng huấn luyện của cô, lúc này mới phát hiện, khi cô học cưỡi ngựa cũng vô cùng nghiêm túc, năng suất học tập rất cao, thời gian không bao lâu thế nhưng đã cưỡi đến ra hình ra dáng rồi.

Hắn còn chú ý tới mỗi lần kết thúc huấn luyện, cô đi đường đều không quá thuận lợi, phần bên trong đùi cùng cái mông hẳn là bị thương rồi.

Lúc một người đàn ông muốn quan tâm một người phụ nữ, luôn luôn có ngàn vạn con đường và phương pháp.

Qua thời gian một tuần, cô gái tên Cố Viện này, hình tượng ngày một rõ nét trong lòng Hình Tranh.

Đến một ngày nọ, Lý Tư Tư mang điểm tâm cho hắn, nhưng lúc hắn ăn vào miệng lại cảm thấy hương vị này không đúng. Hình Tranh đột nhiên ý thức được, mình có khả năng có chút vượt quá giới hạn.

Hắn đem thuốc bôi mà hắn chuẩn bị đưa cho Tiểu Hà, còn tặng kèm phương thức liên hệ của Trình Dục, hoàn toàn triệt để pass rớt ý tưởng nào đó ở sâu trong nội tâm.

Sau khi nhận được mấy thứ đồ này, Cố Viện không hề cảm thấy uể oải, ngược lại xác định kết quả quan sát của mình: có một số người bắt đầu đau lòng cô rồi.

Tối cùng ngày, sau khi Hình Tranh tan tầm, lúc đi ngang phòng nghỉ đột nhiên nghe được tiếng nức nở, thanh âm kia như tiếng mèo con, rất đáng thương lại rất quen thuộc, cùng thanh âm nào đó hắn giấu sâu trong đáy lòng giống nhau như đúc.

Hình Tranh nhíu mày, đẩy cửa phòng nghỉ liền thấy Cố Viện ngồi dưới đất không ngừng rơi nước mắt, mà ở trong tay Cố Viện, màn hình di động sáng lên, là ảnh chụp Hình Dục cùng bạn gái mới.

Vì sao lại khóc, không cần nói cũng biết.

Hình Tranh trong lòng đột nhiên giống như bị người ta đâm một chút, khó chịu. Hắn tiến lên, ngồi xổm xuống, ôm lấy cô gái đang nức nở, cho cô điểm tựa kiên cố.

Cô gái hoảng hốt một chút, ngẩng đầu thấy là hắn, giấu giấu di động, cố gắng ngăn lại nước mắt, nhỏ giọng xin lỗi:

"Xin, xin lỗi, tan tầm rồi phải không, em, em đi ngay... bụi bay vào mắt em thôi..."

Vừa nói, nước mắt đảo quanh trong con ngươi ướt át, tích trữ càng ngày càng nhiều, rốt cuộc không cách nào kiềm chế, như xâu chuỗi bị đứt ào ào chảy xuống, nhỏ giọt ở trên tay Hình Tranh.

Phàm là đàn ông, đều tâm sinh thương tiếc.

Hình Tranh trong lòng mềm tới rối tinh rối mù, hắn ôm cô gái, khẽ vuốt đỉnh đầu cô, ngữ khí ôn nhu đến xưa nay chưa từng có:

"Ngoan, đừng nhịn, khóc đi"

Cố Viện thân thể cứng đờ, như là cảm xúc đạt đến đỉnh điểm, rốt cuộc tìm được cách phát tiết, đột nhiên chôn chặt trong lòng ngực hắn, khóc lên:

"Cậu ấy có bạn gái, bọn họ rất yêu nhau, em không có cơ hội... Ô ô ô... Em lần đầu tiên thấy cậu ấy liền thích, cậu ấy nói thích cô gái biết cưỡi ngựa, em liền nghiêm túc đi học... Tại sao chứ..."

Đêm nay, Hình Tranh nghe cô gái trong lòng khóc lóc hỏi "Tại sao chứ", hắn không đáp lại, đến cuối cùng, khi Cố Viện khóc đến ngất xỉu, nhẹ nhàng nói một câu:

"Em tốt như vậy, là hắn không có phúc hưởng"

Hắn ở đây, cũng không biết là chỉ Hình Dục, hay là đang chỉ người nào khác.

°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖°

An: Haiz, đàn ông... Đúng là tra nam cỡ này phải gặp lãng nữ như Cố Viện mới trị nổi, thả ra làm hại nước hại dân, thôi thì hai ông bà cứ dính lấy nhau cho lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro