2. Pháo hôi Beta trong thế giới ABO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Bị bắn đầy, ám sát bị phát hiện.

Lạc Vân Đường vốn tưởng rằng lần này nam nhân cũng sẽ giống như bình thường cọ cọ liếm liếm liền thôi, thế nhưng khi bị nam nhân tiến vào, anh cảm thấy có gì đó không ổn.

Lần này hắn ta đâm phá lệ hung ác, có rất nhiều lần đều thiếu chút nữa hoàn toàn nhét vào.

Hắn đây là -- muốn vào sao!?

Không, không được, quá lớn, mình sẽ chết mất!

Lạc Vân Đường kịch liệt giãy dụa.

"A -- đừng đi vào... Đừng đi vào, dừng lại!"

Thế nhưng động tác dưới thân không chỉ không dừng, còn càng thêm nhanh chóng.

Lạc Vân Đường thật sự sợ hãi, vội dùng chân đá vào mặt hắn, nhưng ai biết nam nhân vậy mà trực tiếp bóp lấy mắt cá chân anh, liếm láp từng khe hở của lòng bàn chân.

Nam nhân không ngừng đâm chọt khiến huyệt khẩu thiếu niên càng thêm ướt át, dịch nhầy sáng lấp lánh từ huyệt chảy ra, lại bị trộn lẫn bởi dương vật của nam nhân, côn thịt đều là dịch nhầy nhớp nháp dính lên, nơi giao hợp đầy dâm loạn bất kham.

Rốt cuộc, tại lần đâm cuối của nam nhân, cặc lớn hoàn toàn chịch sâu vào.

"A a -- ư.... Hức....."

Hức...

Căng quá.

Quá sâu.... A --

Tức khắc Lạc Vân Đường có ảo giác như thể mình vừa bị thọc xuyên qua, tiểu huyệt non mềm của anh bị ép tiếp nhận côn thịt trướng đại phá lệ dữ tợn, bụng nhỏ trắng nõn đã bị đâm đến nỗi phồng lớn.

Cổ họng nam nhân lăn lộn, phía dưới đều bị khoá lại bởi một nơi mềm mại đẹp đẽ kia, bắt đầu nhanh chóng ra vào.

Cự vật dữ tợn kia liên tiếp dập nát thành ruột mềm mại của thiếu niên, kích thích vách trong, khiến cho huyệt thịt co rút từng đợt.

"A.... Ư ư..."

Lạc Vân Đường giãy dụa lắc đầu, dơ tay cố ngăn lại thân thể của nam nhân, nhưng việc này căn bản không ngăn được hành vi man rợ của hắn.

Nam nhân si mê mà hôn môi thiếu niên, cuồng cuồng dại dại mà an ủi anh: "Bé ngoan, em không phải sợ, anh trai sẽ giúp bé ngoan thoải mái nhé."

Sau khi đi vào, hắn không ngừng đâm chọt điểm mẫn cảm làm cho thiếu niên run rẩy không thôi, ép anh đắm chìm trong loại kích thích đáng sợ này.

Nam nhân điên cuồng thọc vào rút ra mấy trăm lần rồi hoàn toàn bắn vào tiểu huyệt mềm mại của thiếu niên.

Lượng lớn tinh dịch điên cuồng kích thích vách trong, thậm chí có một bộ phận bắn tới sâu bên trong. Rút hung khí ra, hậu huyệt thiếu niên theo đó mà chảy ra tinh dịch cùng dâm thủy trộn lẫn nhau.

Anh run rẩy người, nức nở bị nam nhân hôn sâu, thời gian cao trào giằng co rất lâu, hậu huyệt không ngừng khép mở, dương vật phía trước cũng không ngừng bắn tinh, đến nỗi khi không thể bắn chỉ có thể đáng thương hề hề phun nước. Loại cảm giác này thật giống như bị người chịch đến hỏng rồi, không thể khống chế được phản ứng của cơ thể nữa. Lạc Vân Đường tuyệt vọng khóc nức nở.

Nam nhân dịu dàng hôn lên nước mắt thiếu niên, nhưng dương vật dưới hạ thân lại lần nữa cương cứng.

Làm đến lần cuối, bụng thiếu niên đã có chút phồng lên, bên trong đều là do tinh dịch của Alpha lấp đầy, sức để cử động thiếu niên cũng không có, chỉ có thể nằm liệt trong lồng ngực nam nhân.

Nam nhân cao lớn trước mắt lại không giống như mọi ngày gắt gao vây quanh thiếu niên, hoàn toàn bao phủ anh ở thân thể của chính mình, như người bảo vệ cho một bảo tàng vô giá vậy.

Nhưng rõ ràng hắn ta không phải người bảo hộ, mà là kẻ đoạt lấy.

Lông mi thiếu niên run khẽ, thân thể còn vô thức kháng cự thân cận của hắn.

Anh là thiếu gia tôn kính nhất của gia tộc tôn quý nhất, là tình nhân trong mộng của vô số AO ở Thủ Đô Tinh.

Thế nhưng hiện giờ lại bị trói đến một ổ cướp, bị tên phản loạn này cưỡng ép, trong bụng đều bị tinh dịch của hắn ta lấp đầy.

Celt hệt như tinh trùng thượng não đến nơi, từng giờ từng lúc mà động dục với anh.

Khi ăn cơm cũng một hai phải đặt thiếu niên lên đùi hắn, dùng tiểu huyệt sưng đỏ của thiếu niên ma sát dương vật thô to của hắn, ỷ thế mà ép đút ăn cho thiếu niên.

Mỗi lần trước khi ngủ phải liếm láp cẩn thận huyệt khẩu và dương vật của anh, thế nào cũng phải liếm thiếu niên lên đến cao trào phun nước mới để anh ngủ.

Lạc Vân Đường không phải không nghĩ tới trốn đi, Celt cũng không khóa anh lại một chỗ, anh có thể tự do đi lại, thế nhưng mỗi lần chạy ra khỏi phòng, Celt đều sẽ đột nhiên xuất hiện ngăn anh lại, không màng anh giãy dụa bế lên thả lại trên giường.

Thậm chí có một lần đã chạy đến cổng lớn, lại tuyệt vọng phát hiện Celt đã đứng tại đó chờ anh, mỉm cười đặt anh lên vai, sau đó mang về phòng trừng phạt liếm mút tiểu huyệt anh.

Lạc Vân Đường liều mạng nắm tóc hắn, đánh đầu hắn, dùng chân đá hắn, cắn hắn, nhưng Celt vẫn sẽ chỉ không xi nhê mà hôn môi anh, thì thầm bên tai anh về thứ tình yêu quái gở kia.

Đêm khuya, Lạc Vân Đường nhìn Celt đang ngủ say, lén lút xuống giường đến phòng bếp.

Hiện giờ bên dưới anh còn chứa tinh dịch của nam nhân, khi đi lại mang cảm giác rất lạ.

Mấy ngày nay bị hắn ta làm nhiều như vậy, hậu huyệt anh đã mẫn cảm đến nỗi nhéo nhẹ một cái cũng sẽ run rẩy chảy nước, chỉ bị tinh dịch xót lại đó quấy nhiễu cũng đến nỗi muốn bắn.

Còn chưa đi đến phòng bếp, anh đã xụi lơ trên mặt đất thở dốc, một lượng lớn tinh dịch từ hậu huyệt chảy lên mặt đất.

Anh nhỏ giọng thở dốc, phục hồi tinh thần từ dư vị cao trào ban nãy lại, níu một bên ghế đứng dậy, đỡ tường đi đến phòng bếp, cầm lên một con dao.

Anh cầm dao đi đến mép giường, trên gương mặt tinh xảo đẹp đẽ đó hiện lên một tia oán hận, cầm dao hung hăng hướng thẳng vào cổ nam nhân --

Dao chém xuống được nửa centiment, lại khó tiếp tục đâm, nam nhân không biết khi nào mở bừng mắt, bi thương mà nhìn anh trong bóng đêm, mặc kệ máu đỏ tươi chảy xuống trên cổ hắn.

Nam nhân nắm lấy tay thiếu niên, không những không ném đi con dao, mà lại ấn mạnh tay thiếu niên xuống, tức khắc, càng nhiều máu từ cổ tung tóe ra, giọng hắn trầm thấp, ngóng nhìn mặt thiếu niên, trong giọng nói mơ hồ có một tia khổ sở: "Bé yêu, anh là người cải tạo, em làm vậy không thể giết chết được anh."

Thiếu niên thấy sự tình bại lộ, sợ hãi buông tay ra, ném dao xuống, sắc mặt tái nhợt, xoay người muốn chạy trốn, thế nhưng lại bị nam nhân lập tức ôm lấy, đè lên giường.

Nam nhân không thèm để ý miệng vết thương trên cổ, dù có đang không ngừng chảy máu, hắn một khắc cũng không chịu dừng chịch sâu thiếu niên, chơi đến nỗi để thiếu niên tè ra, để anh tuyệt vọng rên rỉ "Anh ơi" cũng không chịu dừng lại.

Celt thành kính hôn lên giữa mày thiếu niên đã ngất đi vì mệt.

Hắn biết chứ.

Thiếu niên cực kỳ hận hắn.

Từ lúc thiếu niên rời giường, hắn đã chú ý đến hành động của anh, thiếu niên cầm dao đứng cạnh, hắn nhắm hai mắt, trong đầu nhịn không được mong đợi: Thiếu niên có phải..... Có phải là đang do dự?

Sự thật chứng minh, minh châu tỏa sáng sẽ không thương hại tiểu nhân ti tiện.

Buộc chặt một thiếu niên xinh đẹp vô tội, trói anh lên đầu con tim của bản thân.

Nhưng dù thế nào đi nữa thiếu niên vẫn không thuộc về hắn.

Hắn hoảng loạn, cố chấp, điên cuồng.

Hắn nên sợ hãi, dù sao bảo vật hắn xâm chiếm không thuộc về hắn, tất nhiên bảo vật này sẽ bị cướp lại một ngày nào đó.

Ngày đó sẽ đến rất nhanh.

Minh châu xinh đẹp khi ấy chắc chắn sẽ dành cho hắn một chút trừng phạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro