42-45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


42.

Sara Jung Cassie

Cùng lúc đó, ở đài phát thanh lớn nhất thủ đô tinh—— truyền hình tinh tế đang trực tiếp phát sóng nghi thức bầu bạn này. Người Tefra đã quen sống trong hoàn cảnh thái bình an lạc nên rất nhiệt tình với sinh hoạt cá nhân của chính trị gia, quý tộc hoặc người nổi tiếng. Truyền hình Tinh tế sẽ cung cấp các tiết mục tốt nhất để thỏa mãn ham muốn thích bát quái của người Tefra, tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này rồi.

"Thưa quý vị, mọi người buổi tối tốt lành. Mọi người đang theo dõi trực tiếp nghi thức bầu bạn của Rafael tướng quân trưởng quan hành chính đương nhiệm Tuyết Ải tinh."

Người đang hoạt náo chính là MC thâm niên tên Bruni, ông là một Beta trung nhiên. Bruni đầu tiên cất tiếng chào khán giả sau đó giới thiệu đối tác của mình —— ngôi sao Omega nổi tiếng Clara. Clara năm nay khoảng 30 tuổi, đến từ một gia đình quý tộc thuộc Thủ Đô tinh. Nàng từ nhỏ đã tự thi đỗ vào trường nghệ thuật, sau này vì gia đình không phản đối nên trở thành một minh tinh, cũng là một Omega rất cá tính.

"Rất hân hạnh và may mắn khi được mời đến chương trình trực tiếp nghi thức bầu bạn của Rafael tướng quân, mọi người buổi tối tốt lành", Clara xinh đẹp chào hỏi mọi người.

"Tôi nghe nói cô từng là bạn cái tin đồn của Rafael tướng quân đúng không?" Bruni vừa mới bước lên ngay lập tức hỏi một câu làm cho người ta kinh ngạc.

"Ha ha", Clara không nhịn được cười, "Có lần tôi tham gia một talk show, lúc đó MC hỏi tôi thích dạng Alpha nào, sau đó tôi trả lời đó là Rafael tướng quân. Mà cũng không ngờ nhiều năm như vậy còn có người đồn đãi tôi là bạn gái tin đồn của Rafael tướng quân cơ đấy."

Bruni cũng cười, "Rafael tướng quân kể từ khi trưởng thành đã bị nhóm Omega xem trọng, thậm chí có rất nhiều nhân vật nổi tiếng, quý tộc và đại minh tinh chủ động tỏ tình với y, nhưng y từ chối tất cả."

"Đúng vậy", Clara tiếp lời, "Rafael tướng quân năm nào cũng được chọn là Alpha hấp dẫn nhất trong bảng xếp hạng tinh hệ, thậm chí xếp hạng của y còn cao hơn so với rất nhiều minh tinh thời bấy giờ. Y tướng mạo anh tuấn, năng lực xuất sắc, bối cảnh lại hùng hậu, đúng chuẩn tình nhân trong mộng của nhiều Omega. Với cả nhiều năm như vậy y vẫn luôn độc thân cho nên Omega muốn kết làm bạn lữ với y phỏng chừng có thể xếp thành một vòng quanh thủ đô tinh.

Bruni bị lời Clara chọc cho nở nụ cười.

"Tôi nhớ Alpha mà các Omega trong trường và đồng học của tôi lúc ấy nhắc đến nhiều nhất chính là Rafael", Clara cười nói.

"Vậy cô có gặp y ở ngày hội trao đổi không thế?" Bruni hỏi.

"Làm sao có thể, Rafael tướng quân học trường Alpha ở tận Tuyết Ải tinh cơ mà. Nhưng vì y quá nổi tiếng nên học sinh các trường ở Thủ Đô tinh cũng biết y", Clara trả lời.

"Tôi nhớ lúc Rafael tướng quân 15 tuổi đã đạt giải quán quân cuộc thi đấu cơ giáp cho trẻ vị thành niên, sau đó Cowper đại sự lại tự mình chế tạo cho y cơ giáp cấp S", Bruni bổ sung.

"Đúng á, ngay từ thời điểm đó y đã nổi tiếng ở Thủ Đô tinh rồi, mà y tuổi còn trẻ đã đảm nhiệm chức trưởng quan chấp hành của Tuyết Ải tinh, trở thành thần tượng của rất nhiều Alpha và Beta. Nhưng y và gia tộc y đều vô cùng điệu thấp, rất ít khi lộ diện trước mặt công chúng."

"Nhắc đến gia tộc y thì chắc chắn sẽ nhớ tới rất nhiều nhân vật lịch sử" , Bruni nói, "Rafael gia tộc là gia tộc vô cùng lâu đời, thần giữ nhà của gia tộc bọn họ là Chiến thần Merse. Trong lịch sử Tefra, đã có vô số anh hùng và thống soái quân đội xuất thân từ gia tộc này."

Clara gật gật đầu, "Nhưng số người của Rafael gia tộc không được thịnh vượng lắm, Rafael tướng quân trưởng thành nhiều năm như vậy cũng chưa lựa chọn bạn lữ cho mình, nghe nói lão Rafael tướng quân vô cùng sốt ruột."

"Ồ, lão Rafael tướng quân đã xuất hiện trước ống kính", Bruni trực tiếp cắt màn hình chuyển tới hiện trường hôn lễ, "Đây là Thánh Điện Tư Đồ Terra, nghe nói nó là tòa Thánh điện cổ nhất Thủ Đô tinh. Bây giờ khách khứa đã đến gần hết và chúng ta xem xem, có rất nhiều quý tộc, trưởng quan chấp hành của mỗi hành tinh thuộc Liên Bang, cũng không thiếu tướng lĩnh quân đội và thành viên Quốc hội. Trời ạ, tôi đoán là hầu như tất cả nhân vật nổi tiếng của Thủ Đô tinh đều góp mặt ở đây rồi."

Clara nói thêm, "Lão Rafael tướng quân đảm nhiệm chức trưởng quan chấp hành Tuyết Ải tinh gần 50 năm, còn từng hai lần giữ chức chủ tịch quốc hội. Ngài ấy có ảnh hưởng rất lớn trong giới chính trị của Thủ Đô tinh, Rafael gia tộc cũng là gia tộc quý tộc cổ xưa nhất cho nên quý tộc tới tham gia nghi thức chắc chắn rất nhiều.

"Clara, cô có thấy một vị phu nhân đang đứng bên cạnh lão Rafael tướng quân kia không?" Bruni bất ngờ chèn họng Clara, màn ảnh lại di chuyển về phía lão Rafael tướng quân, bên cạnh ông là một vị phu nhân vô cùng có khí chất quý tộc.

Clara kinh ngạc kêu lên, "Nếu tôi không nhớ nhầm thì bà ấy hẳn là mẹ của Rafael tướng quân."

Bruni gật gật đầu, "Tôi nhớ ra rồi, đúng là bà ấy, xem ra hôm nay cả Rafael gia tộc đều đến. Lần cuối cùng tôi thấy cảnh tượng này là 30 năm về trước, lúc đó kế hoạch bao vây diệt trừ hải tặc vừa mới kết thúc, chính phủ liên bang cử hành lễ tang cho các tướng sĩ hy sinh, đài phát thanh toàn bộ tinh tế đều trực tiếp màn quốc tang trang trọng này. Lúc đó tôi đã gặp qua vị phu nhân này, bà cố nén bi thương nắm tay tiểu Rafael đi đến bên cạnh linh cữu, sau này lại nghe nói cơ thể chị ấy rất yếu, luôn luôn sống trong tinh cầu an dưỡng."

Bruni nói tới đây cũng không nhịn được thở dài, đó là lần chiến tranh nghiêm trọng nhất cả Tefra kéo dài gần trăm năm, một tinh hệ văn minh đã cấu kết với hải tặc Tinh tế với ý đồ tách một phần rìa của không gian tinh tế thuộc Tefra tinh hệ. Bọn họ đã mất đi mạng sống của vô số tướng sĩ mới đuổi đi hết tất cả quân xâm lược.

Hai người không chìm trong hồi ức lịch sử bi tráng lâu lắm, bởi vì Rafael tướng quân và bạn lữ của y đang song hành với nhau bước vào cửa thánh điện rồi.

"Bọn họ tới rồi.", Clara trực tiếp phá vỡ bầu không khí nặng nề lúc này trong Studio, "Đây là Omega trong truyền thuyết của Rafael tướng quân, Diệp Quân à? Trông hắn có vẻ không giống người thường lắm."

"Đúng vậy, nghe nói Omega của Rafael tướng quân đến từ một tinh cầu thuộc hệ ngân hà tên là Địa Cầu", Bruni rất nhanh khôi phục lại bình thường, "Hệ ngân hà cách Tefra tinh hệ năm trăm hai mươi vạn năm ánh sáng, là một tinh hệ xoắn ốc lâu đời, trong hệ ngân chỉ có duy nhất một nền văn minh là văn minh địa cầu, bọn họ cũng là thành viên của liên minh tinh tế văn minh."

"Nhưng mà nghe nói tinh cầu này trước đây không lâu đã tình cờ đụng phải một tiểu hành tinh, vị Omega tóc đen này có thể hậu duệ Địa cầu cuối cùng."

Nói xong hai người đều cẩn thận đánh giá Diệp Quân mặc bộ lễ phục màu trắng đang đứng cạnh Rafael.

Clara nói tiếp, "Bruni, anh có nhận ra gì không, vị Omega tên Diệp Quân này, màu mắt của hắn cũng là màu đen."

Bruni gật gật đầu, "Đồng tử sẫm màu ở Tefra tinh hệ vô cùng hiếm thấy, đồng tử sẫm màu chứa khá nhiều sắc tố, là do gien quyết định nên. Nếu chuyện này xảy ra trên người vị Omega ngoại tinh này cũng không khó hiểu cho lắm, có lẽ là do đặc điểm gien của hắn."

Clara gật gật đầu, "Tuy rằng từ bên ngoài nhìn vào thì Omega đến từ địa cầu này rất giống người Tefra nhưng nếu nhìn kỹ thì vẫn có chút khác biệt. Ví dụ như hắn rất cao, cả người tràn ngập tinh thần phấn chấn và sức mạnh của tuổi trẻ, tựa như một cái cây được nâng đỡ, nếu so sánh với các đóa hoa Omega của Tefra tinh hệ thì chắc chắn không giống nhau.

"Có lẽ đấy là nguyên nhân vì sao hắn được Rafael tướng quân xem trọng", Bruni cười nói, "Được chiến thần Merse bảo vệ gia tộc nên y có vẻ yêu thích hình mẫu Omega này hơn. Xem ra lời đồn Rafael tướng quân không có hứng thú với Omega có thể được sửa lại rồi, thì ra những Omega trước kia tỏ tình với y không hợp gu của y a."

Clara cũng cười sau đó hai người phỏng đoán suy xét một phen.

Đợi đến khi Rafael và Omega của y tới gần màn ảnh, Clara bất thình lình sợ hãi than một tiếng, "Bruni, anh có để ý y phục của hắn không, trên mặt nạm đầy St.pyroxen, oa, thật đẹp mắt."

Bruni cũng để ý đến điều đó, "Truyền thuyết kể rằng St.pyroxen được ngưng tụ từ vinh quang của thần mà tạo ra, chúng là những viên bi rất nhỏ, mỗi một viên đá đều chứa một hạt nhân liên tục tản năng lượng ra bên ngoài. Cho dù vào ban đêm không có ánh sáng thì nó cũng có thể phát ra ánh sáng. Trang trí St.pyroxen trên quần áo đúng là một ý tưởng vô cùng sáng tạo, có thể thấy Rafael tướng quân tốn rất nhiều công phu ở nghi thức bầu bạn này.

Ánh sáng trong thánh điện rất mờ, St.pyroxen nạm trên người Diệp Quân tản mát ra vầng sáng dịu dàng, bao phủ cả người hắn, thoạt nhìn như được vinh quang của thần bao lấy, vô cùng mộng ảo.

Ngay cả Clara đã kết hôn nhiều năm cũng bị cảnh tượng này khơi gợi tâm hồn thiếu nữ, trên mặt nàng toát ra vẻ hâm mộ. Có thể được tình nhân trong mộng của tất cả Omega trong tinh hệ dụng tâm đối đãi như thế, thực sự rất hạnh phúc a.

"Nếu tôi không nhìn lầm thì trên tay của hắn cũng đeo một viên St.pyroxen, được khảm vào trên của một vật hình tròn, trông rất lạ". Clara quan sát thật kỹ.

"Trên ngón áp út bên tay trái của Rafael tướng quân cũng đeo một vật hình tròn y như thế, chắc cái này là một loại tập tục độc đáo của địa cầu, tuy rằng không biết gọi là gì nhưng trông nó rất đẹp." Bruni gật gật đầu.

Sau đó Rafael tướng quân nắm tay Diệp Quân đứng trên sân khấu, ánh trăng trên đỉnh Thánh điện đổ xuống chiếu rọi bọn họ. Cả thánh điện an tĩnh không một tiếng động, khung cảnh đặc biệt long trọng.

Lão giám mục mặc một chiếc áo choàng dài đi ra, đứng phía trước sân khấu. Bruni nhẹ giọng giới thiệu, "Đây là tổng giám mục* Pierre đã hơn 200 tuổi, rất lâu rồi ông không chủ trì nghi thức bầu bạn nào cả."

*Tổng giám mục: là một giám mục có danh hiệu và vị thế cao hơn xét về mặt tổ chức, nhưng họ không cao hơn các giám mục khác xét về phẩm trật tấn phong. Thông tin chi tiết: Link

Thanh âm giám mục Pierre vô cùng già nua. Ông mở thánh điển trong tay ra, thong thả đọc thật chậm thánh huấn dưới ánh trăng. Ông đọc vô cùng chậm, ngữ điệu rất thành kính trang trọng, khách khứa xúm lại bốn phía xung quanh ông, cúi thấp đầu cẩn thận nghe thần răn dạy, cả cảnh tượng giống như một nghi lễ tôn giáo cực kỳ trang nghiêm.

Ngay cả Bruni và Clara đang hoạt náo cũng phải thôi nói, cẩn thận nghe. Không khí trang trọng trong buổi lễ hoàn toàn lây nhiễm nơi này.

Thánh huấn theo dài một thời gian, trong hiện trường không ai dám phát ra một chút tiếng vang nào.

Thánh huấn buồn chán cuối cùng đã xong, sau đó là tiết mục tuyên thệ với nhau dưới ngôi sao bầu bạn.

Rafael tướng quân cúi đầu ngắm nhìn Omega của y, ánh trăng đổ xuống đôi mắt thâm thúy của y, bên trong đong đầy tình yêu say đắm với Omega trước mắt.

Y nhìn xuống đối mặt với Omega, thành tín* đọc lên lời hứa hẹn trang trọng nhất đời mình.

*Thành tín: Lòng thực giữ lời hứa, không dối trá.

Thanh âm của y trầm thấp mà mạnh mẽ, mỗi từ y phát ra đều văng vẳng thật lâu trong không khí cho đến lúc cuối cùng tiêu tán trong ánh trăng, hòa quyện với ngôi sao bầu bạn rực rỡ .

Diệp Quân cũng ngửa đầu nhìn Alpha của hắn, trong nháy mắt đó, hắn có ảo giác rằng bọn họ đang ở Thiên đường, khúm núm quỳ dưới chân Thần. Mọi thứ ở trước mặt Thần thì không ai có thể che dấu được, hắn sẽ đứng ở chỗ này, dùng trái tìm thuần khiết nhất để lập lời thề thành tín* nhất.

Thành tín: Lòng thực giữ lời hứa, không dối trá.

Ta đem hết thảy của ta giao phó ngươi, cả cơ thể cùng linh hồn của ta , ta sẽ dùng sinh mệnh của mình để an ủi ngươi, tôn trọng ngươi, bảo vệ ngươi, cho đến khi thân thể tan rã, linh hồn ta và ngươi hợp làm một thể.

Một khắc này hắn mới hiểu được hàm ý chân chính của những lời ấy.

Rafael cúi xuống rồi hôn hắn, bọn họ ôm nhau thật chặt, thật lâu, hôn môi đến bàng nhược vô nhân* , tựa như hai lữ nhân đói khát trong sa mạc gặp nước suối trong ốc đảo, bọn họ là nguồn sống ngọt ngào nhất của nhau.

*Bàng nhược vô nhân: Coi bên cạnh mình như không có người, chỉ sự khinh người. Cũng như Hạ mục vô nhân.

Ánh sao thánh khiết bao phủ bọn họ, mọi người dường như nghe thấy một giọng hát tuyệt vời từ trong cơ thể họ phát ra, đó là khúc ca vui mừng của linh hồn khi được gặp lại đối phương.

Đến tận lúc Rafael kết thúc màn hôn môi, một phen ôm lấy Omega của y rời khỏi Thánh điện, lúc cả cả Thánh điện vẫn còn rất an tĩnh, mọi người yên lặng theo dõi bọn họ rời đi. Mẹ Rafael lấy khăn tay ra bắt đầu lau lau nước mắt, Clara bây giờ mới hồi phục tinh thần, cực kỳ cảm động.

Nàng xoa xoa hai mắt, đột nhiên thở dài, "Tôi rất hối hận lúc trước không cử hành nghi thức như vậy với Alpha của tôi."

Bruni hiểu ý nàng, Alpha của Clara là một đại gia vô cùng giàu có, mấy năm trước bọn họ cử hành một màn nghi thức bầu bạn vô cùng long trọng. Nó được tổ chức trên một hòn đảo nhỏ kỳ lạ, cảnh tượng cực kỳ xa hoa, thậm chí còn sử dụng cơ giáp cấp A cho đội vệ sĩ, rất nhiều phi hành khí loại số lượng có hạn dàn trận chỉnh tề xung quanh đảo nhỏ, hoa tươi và đèn đuốc trang trí cả đảo nhỏ. Rất nhiều đài phát thanh đã phát sóng trực tiếp nghi thức bầu bạn của đại minh tinh, khung cảnh lúc đó bị vô số người trẻ tuổi cực kỳ hâm mộ trong thời gian dài.

Bruni trả lời, "Bây giờ có rất ít người trẻ tuổi cử hành loại nghi thức bầu bạn cổ xưa này, bọn họ càng thích những cảnh tượng hoa lệ, nghi thức bầu bạn kiểu mới có không khí nhiệt liệt hơn."

"Thật ra ở trong thánh điện nghe thánh huấn và hạ thề dưới ngôi sao bầu bạn là nghi thức bầu bạn sớm nhất của người Tefra. Tổ tiên chúng ta đã từng tin rằng, linh hồn của bọn họ sẽ được thanh lọc trong buổi nghi lễ này để trở về trạng thái nguyên sơ ban đầu sau đó một lần nữa trở lại bên nhau.

Clara gật đầu, "Đúng thế, không lựa chọn loại nghi thức bầu bạn này là tiếc nuối lớn nhất cuộc đời tôi."

Bruni an ủi nàng, "Đợi đến ngày kỷ niệm hàng năm của cô, cô có thể cùng Alpha của cô tổ chức một buổi lễ nữa."

Clara lắc đầu, "Khác nhau hoàn toàn, tôi nghĩ tới hôm nay tôi mới hiểu được ý nghĩa chân chính của nghi thức bầu bạn cổ xưa này, bây giờ những người trẻ tuổi nên từ bỏ vẻ ngoài hào nhoáng mà thực sự tự hỏi trái tim mình, thứ ngươi có thể cho bạn lữ của mình đến tột cùng là cái gì.

Bruni tổng kết một câu cuối cùng, "Đó là giác ngộ của chúng ta hôm nay, có lẽ lúc mới bắt đầu mọi người còn cảm thấy kết hợp giữa bọn họ có chút kỳ lạ nhưng đến bây giờ tôi nhận ra, bọn họ tuyệt đối là cặp đôi đẹp nhất tinh hệ, tôi thật tâm chúc phúc cho họ."

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: hạ tam chương là đêm tân hôn, minh Thiên Nhất lên phát, tiểu các bạn thân mến có hay không bị hù đến, không phải chương một là tam chương, ha ha, các ngươi rốt cục tin tưởng đây là một thiên thịt văn chứ, ha ha ~ (Tui lười tui ko edit đâu ~ dễ hiểu mà, haha)☆, CHƯƠNG 43:

EDIT: SARA

Tui biết mà T_______T tui chỉ hợp với thanh thủy văn thôiiiiiiiiii. Tôi hứa đấy ^^ ai đọc truyện tui edit thì nhớ mang tâm hồn trong xáng đến nha ( ̄^ ̄゜)

Rafael ôm Diệp Quân mãi đến khi bước vào cabin Merse. Diệp Quân chôn đầu trong lồng ngực Rafael, hắn cảm thấy toàn thân vô lực, tựa như đang trôi nổi trên mặt nước vậy, chìm chìm nổi nổi, ý thức không quá rõ ràng.

Nghi thức bầu bạn vừa rồi làm cho hắn mê muội trong một cảm giác kỳ dị nào đó mà kìm lòng không đậu muốn lập tức hôn và gần gũi Rafael. Hắn cũng không biết mình đắm chìm trong nụ hôn ấy bao nhiêu lâu, chỉ biết trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất là phải dùng phần thân của đối phương để xoa dịu cơ thể của mình, dùng linh hồn đối phương để xoa dịu linh hồn của mình sau đó hoàn toàn hòa thành một thể.

Merse nhanh chóng mang bọn họ về đến phủ tướng quân, Rafael một đường ôm Omega đi vào phòng ngủ, dùng chân đá thẳng cửa phòng sau đó đặt Omega lên trên giường, đè lên trên hắn, hung hăng hôn một trận.

Hai chiếc lưỡi điên cuồng dây dưa với nhau, không muốn chia lìa dù chỉ một giây, hôn đến sắp ngạt thở mới miễn cưỡng tách nhau ra rồi há to miệng thở dốc.

Rafael nhìn thấy Omega dưới thân bị mình hôn đến ý loạn tình mê, ánh mắt mê ly, đôi môi sưng đỏ, cả người tỏa ra hormone bao phủ y.

Diệp Quân bị dí sâu vào trong đệm, hắn mở to đôi mắt mờ mịt đầy sương của mình, nhìn lên Alpha phía trên.

Phòng không bật đèn, chỉ có một tia trăng xuyên thấu qua rèm cửa mà rọi vào phòng. Nhưng thị giác của hắn tốt hơn nhiều so với trước kia nên thấy rõ Rafael mặc một thân lễ phục màu đen lạnh lùng sắc nét, cổ áo rất cao, cài khuy chặt chẽ, thoạt nhìn vô cùng nghiêm túc và cấm dục.

Nhưng đôi mắt giấu trong bóng đêm kia lại tràn ngập dục vọng thâm trầm, cả người y tỏa ra hormone Alpha mang ý tứ chiếm đoạt mãnh liệt làm cho Rafael lúc này toát lên vẻ hấp dẫn chết người. Hắn không tự chủ được mà muốn người đàn ông này chinh phục, đoạt lấy mình.

"Rafael, ăn em" Diệp Quân như bị mê hoặc bắt lấy tay y rồi đặt ở cổ của mình.

Đôi mắt Rafael nhất thời tối sầm, y nhìn thật sâu vào Omega dưới thân rồi giơ tay cởi ra từng khuy áo lễ phục màu trắng.

Màu trắng tượng trưng cho sự thanh khiết, lễ phục màu trắng mềm mại càng làm nổi bật dáng người thon dài mềm dẻo của Diệp Quân hơn. Mà bây giờ Rafael lại không hơi đâu mà đi thưởng thức bộ lễ phục này, y tựa như đang mở kho báu trân bảo, từ từ đẩy ra vỏ bọc hoa lệ bên ngoài, lộ ra vật phẩm trân quý nhất bên trong.

Cần cổ thon dài, xương quai xanh lõm sâu, đồi ngực trắng noãn, cái bụng trơn nhẵn đến hai chân thẳng tắp, ánh mắt Rafael đánh giá từ trên xuống dưới cơ thể Diệp Quân, đây là bảo bối trân quý nhất của y.

Diệp Quân lẳng lặng nằm, nhận lấy ánh mắt không chút che dấu của đối phương. Hắn cảm thấy mình như một vật tế* còn Rafael là đối tượng hắn hiến tế. Hắn không hề dè dặt giữ gìn mình mà lại hy vọng đối phương đến "ăn" hắn.

Vật tế: dạng như đồ cúng ý =))))))))))))

Hắn dạt dào ham muốn chờ đợi thật lâu nhưng không thấy Rafael có thêm động tác nào. Cuối cùng hắn đành ngẩng đầu lên, chủ động hôn môi Rafael, hy vọng y bắt đầu thưởng thức chính mình.

Rafael để mặc Omega hết lấy lòng rồi hôn môi, sau đó y bỗng dưng lên tiếng, "Làm anh vui."

Nói xong không hề báo trước mà ngồi dậy, tựa lưng vào đầu giường, "Cho anh biết em muốn anh cỡ nào."

Diệp Quân lặng đi một lúc sau đó rất nhanh hiểu được ý tứ của Rafael. Hắn vội vàng bước lên rồi ngồi xuống, ghé vào người của y, bắt đầu hôn cằm và xương cổ y như lúc Rafael vẫn làm trên người hắn vậy, tuy động tác trúc trắc nhưng tràn đầy thành kính.

Hắn nâng tay cởi cúc áo Rafael, làm cho đồi ngực rộng rãi màu đồng cổ lộ ra ngoài. Đó là một cơ thể vô cùng nam tính, hắn biết cơ thể này rắn chắc, đầy sức mạnh và sức bật đến cỡ nào. Diệp Quân mê muội dùng ngón tay mơn trớn từng múi bụng rắn chắc, dường như nhớ lại vô số lần nó căng cứng, nở ra và tràn đầy mồ hôi.

Tay của hắn trượt thẳng xuống đến vùng quanh hông, nơi những cơ bụng khoẻ khoắn hình thành đường nét rõ rệt, với một lớp lông rậm rạp phủ kín kéo dài từ nơi đó xuống tận vùng dưới eo.

Mở khóa thắt lưng bằng da, một đường kéo xuống thì lập tức thấy một "ngọn núi" gồ lên bên dưới chiếc quần lót màu đen.

Diệp Quân dừng lại một lát sau đó dùng ngón tay móc lấy chiếc quần lót rồi từ từ kéo xuống. Thứ đồ giữa hai chân Rafael tựa như con động vật ngủ đông mang theo mùi tanh nồng đậm đang chậm rãi ngỏm dậy, kiêu ngạo khoe ra kích thước của nó

Diệp Quân đỏ mặt, hắn ngơ ngác nhìn chăm chú vào vật thể thật lớn rậm rạp lông kia. Cho dù nó không cương hết nhưng kích thước của nó vẫn khá kinh người, hắn không thể tưởng tượng làm sao mình lại có thể "nuốt" nổi cự vật này.

Hắn ngước lên nhìn Rafael, Rafael cũng cúi đầu nhìn chăm chú vào hắn, không nói thêm bất cứ câu nào.

Hắn đành kiên trì đặt tay lên đó, nơi đó phình to đến nỗi một bàn cũng không ôm xuể. Hắn nhẹ nhàng di chuyển lên xuống, cảm giác vị bộ trong tay mình càng lúc càng phồng lớn, càng ngày càng nóng, có thể cảm nhận được rõ ràng từng kinh mạch gồ lên quấn quanh bộ vị đó.

Hắn đánh giá bộ vị trong tay rồi nghĩ nghĩ, sau đó cúi đầu dùng lưỡi nhẹ nhàng hơi liếm lên quy đầu thô to, cự vật lập tức run rẩy, càng căng to hơn.

Hắn lại liếm lên một ngụm nữa, há to mồm gần như ngậm hết quy đầu cực đại, bên dưới Rafael hơi run rẩy, cổ họng phát ra tiếng thở dốc nhỏ khàn.

Diệp Quân học theo cách Rafael hay an ủi hắn, dùng đầu lưỡi đảo quanh quy đầu, dùng miệng mút mút phần đỉnh, liếm láp lên xuống phần trụ, thẳng đến khi cự vật nào đó đẫm nước miếng, trên đỉnh chảy ra chất lỏng trong suốt mới ngừng lại.

Diệp Quân nâng cơ thể mình lên, đầy chờ mong mà nhìn đối phương.

"Đưa lưng về phía anh, quỳ trên giường", Rafael khàn khàn nhỏ giọng ra lệnh.

Diệp Quân vâng lời mà xoay người quỳ trên giường. Hắn kẹp lại hai chân, vừa rồi lúc khiêu khích Rafael, tiểu Diệp Quân đã lặng lẽ ngỏm dậy, phía sau cũng bắt đầu chảy ra nước.

"Nâng mông lên" .

Diệp Quân dừng lại, giơ tay chống lên giường sau đó giơ chiếc mông lên.

Rafael nhìn một lúc rồi ám ách ra lệnh, "Tự khuếch trương đi."

Diệp Quân hiện tại đã xấu hổ đỏ bừng cả mặt, ngày xưa hắn đều nhắm mắt lại lúc Rafael khuếch trương dùm hắn. Mà bây giờ mình lại tự mở rộng dưới cái nhìn của Rafael, quả thật rất nhục nhã.

Hắn áp chế xấu hổ trong lòng, đưa hai tay về phía mặt sau, hai tay đặt lên mông dùng sức banh ra ngoài, hoàn toàn tách ra khe mông thật sâu, lộ ra cái miệng nhỏ nhắn ướt át ở giữa.

Hắn dùng tay mò mẫm hậu huyệt của mình, cảm thấy nơi đó đã hoàn toàn ướt đẫm. Hắn dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn lên nếp uốn cửa huyệt, thử đưa ngón tay vào đó. Ngay lập tức, hắn liền cảm giác được ngón tay mình bị nội bích đói khát mút vào trong.

Diệp Quân đỏ mặt đưa ngón tay thăm dò vào càng sâu hơn, đến khi nó hoàn toàn đút hết vào trong mới khuấy đảo trừu sáp nhục huyệt. Nước trong suốt bắt đầu theo ngón tay chậm rãi chảy xuống, đợi đến khi nội bích đã thích ứng hoàn toàn với sự tồn tại của một ngón thì lại đút vào một ngón tay nữa. Hai ngón tay luân phiên khuếch trương mở ra động huyệt, chà xát xoay tròn trong nhục huyệt, khiến nội bích thả lòng hoàn toàn.

Chờ cho ngón thứ ba chen vào, trán của hắn đã đầy mồ hôi, mất đi hai tay chống đỡ và tư thế quỳ nằm úp sấp khiến hai chân hắn bắt đầu phát run

Rafael cũng để ý đến chuyện này, y ra hiệu Diệp Quân buông một tay chống đỡ cơ thể, sau đó đặt tay mình lên cái đồi nồn nộn nhô lên của Diệp Quân, tách ra hai bên mông rồi nói, "Tiếp tục."

Diệp Quân xấu hổ không thốt lên lời, hắn thở hổn hển dùng ba ngón tay cắm vào nhục huyệt của mình, dưới ánh mắt Rafael mà liên tục trừu sáp ra vào, hậu huyệt bị kích thích đến chảy nước đầm kìa, ồ ồ tuôn theo ngón tay chảy xuống, nhỏ trên ga giường rồi chẳng mấy chốc liền đọng lại thành một vũng nước lớn. Nơi đó theo tần suất ngón tay trừu động còn phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp, hết sức dâm mỹ

Đợi cho nội bích hoàn toàn thích ứng ba ngón tay của mình, hắn mới rút tay ra. Nhưng Rafael lại nói tiếp, "Không đủ, tiếp tục bỏ vào một ngón nữa."

Diệp Quân đành bỏ tất cả bốn ngón vào, nội bích đói khát lập tức cắn chặt hút lấy ngón tay của hắn. Hắn kiên trì khuếch trương ra vào một lúc lâu mới nhỏ giọng hỏi, "Đã đủ chưa?"Rafael lắc lắc đầu, ngón tay Omega rất nhỏ, thủ pháp khuếch trương vẫn còn non nớt. Mức độ này vẫn chưa mở ra hết nơi đó, chờ đến lúc cắm vào sẽ làm hắn đau đớn. Rafael dùng hai tay nắm lấy eo Diệp Quân, kéo hắn về phía mình. Bây giờ Diệp Quân đã hoàn toàn dựa vào người của y, đầu ghé vào phần bụng dưới y, mông đối diện miệng y.

Diệp Quân cảm nhận được bàn tay Rafael đang tách cánh mông của mình ra, bàn tay còn lại dùng ba ngón mà dò xét tiến vào. Y dùng tay vuốt ve từng centimet trong nội bích, ngón tay duỗi ra banh về hai bên, thỉnh thoảng còn chà xát xoay tròn trong động huyệt khép mở, vừa tỉ mỉ vừa ôn nhu, thẳng đến khi nội bích của hắn hoàn toàn rộng mở.

Tuy là dùng ngón tay để trừu sáp nhưng Diệp Quân lại cảm thấy nơi đang được an ủi như bị luồng điện xẹt qua, ngưa ngứa. Mật dịch ào ào chảy xuống, hắn mong muốn Rafael đối xử với hắn thô bạo hơn.

Rafael đẩy mông Diệp Quân cao lên, để sát khe mông đang tản ra mùi thơm nồng đậm vào mặt mình rồi dùng đầu lưỡi liếm một cái. Thấy cửa huyệt rõ ràng co rút lại, Rafael cười cười, chôn mặt thật sâu vào giữa hai gò núi mây mẩy rồi dùng miệng mút chặt miệng nhỏ màu hồng kia.

Cảm giác cơ thể Omega run rẩy một trận, y càng thêm dùng sức liếm láp mút vào, dùng đầu lưỡi và ngón tay âu yếm để mở ra cửa huyệt. Y ghé miệng hút hoàn bộ mật dịch trút xuống từ bên trong, thỉnh thoảng đầu lưỡi còn chui vào khe giữa các ngón tay để chọc vào, trêu đùa nội bích mẫn cảm.

Các ngón tay cùng lúc cắm mạnh vào, liên tục xoay tròn, đảo quấy, trừu sáp, ấn vào điểm nhạy cảm bên trong.

Lực chú ý của Diệp Quân đều tập trung hết ở động huyệt bị đùa bỡn phía sau, nội bích mẫn cảm bên trong bị ngón tay không ngừng kích thích, cửa huyệt nhạy cảm bên ngoài lại bị khiêu khích qua lại. Hắn cảm thấy phía sau của mình bị Rafael chơi hỏng rồi, hắn căn bản không thể khống chế được thanh âm của mình, theo từng đợt mút, đẩy vào mà phát ra tiếng rên rỉ dâm mỵ cao thấp khác nhau.

Hai tầng khoái cảm từ bên trong hậu huyệt và bên ngoài cửa huyệt không ngừng nối đuôi nhau ập đến, càng lúc càng dâng cao. Cuối cùng nó phá tan điểm giới hạn của hắn, khiến hắn bắn ra, trào trên người Rafael.

CHƯƠNG 44:EDIT: SARA

Lời của editor: Cuối cùng cũng xong chương này QAQ Còn 1 chương nữa thôi, cố lên (╥ω╥')

Mà ai thấy mình edit tục quá thì nhớ bảo nhá !

Hắn nằm trên người Rafael không ngừng thở dốc, hậu huyệt kẹp chặt lấy ngón tay Rafael. Y liếm sạch mật dịch không ngừng phun mạnh ra, sau đó rút tay ra ngoài.

"Tự ngồi lên đi"

Diệp Quân cả người xụi lơ, nhưng hắn không thể chống lại mệnh lệnh Rafael. Hắn nâng eo , đặt mông vào cự vật đang nhếch lên cao cao, chuẩn bị ngồi xuống.

Rafael lấy tay nâng cái mông của hắn, "Chậm thôi, anh không muốn em phải khó chịu."

Nghe y nói thế, trong lòng Diệp Quân ngọt ngào không thể tả, hắn tách hai cánh mông mình ra, cửa huyệt nhắm ngay đầu quy cực đại mà chậm rãi ngồi xuống.

Sau đó hắn mới nhận ra một điều rằng Rafael thật sự quá lớn, nội bích được khuếch trương lâu như vậy mà vẫn không thể thích ứng hoàn toàn với cự vật mới chui vào. Rafael nâng mông Diệp Quân lên, chờ hắn thích ứng.
Diệp Quân nghỉ ngơi một lúc, sau đó cắn răng một phát, ngồi xuống, hoàn toàn nuốt vào cự vật Rafael.

"Ưm..." Hai người cùng lúc rên lên tiếng thở dốc thật sâu, Rafael là bị nội bích trơn nước chật hẹp mút lấy, Diệp Quân là bị kích thích do cự vật khổng lồ cắm vào.

"Tự động đi bảo bối", Rafael lại ra lệnh.

Diệp Quân đành phải chống tay xuống lồng ngực Rafael rồi từ từ nâng lên thân mình sau đó mạnh mẽ ngồi ụp xuống. Bởi vì tư thế nên cự vật thô dài thẳng tắp đâm vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, không ngừng đâm vào nơi mẫn cảm của hậu huyệt.

Hắn nhịn không nổi mà lớn tiếng rên rỉ sau đó lại nâng lên thân mình rồi dùng sức ngồi xuống. Mỗi lần thì lần nào cũng bị đâm đến chỗ sâu nhất tạo ra khoái cảm mãnh liệt khiến cả người Diệp Quân run lẩy bẩy.

Nhưng rất nhanh sau đó hắn cảm giác vòng eo vô lực, vừa mới bắn tinh xong nên cơ thể hắn bây giờ mềm nhũn như vũng nước.

"Anh động đi mà?" Diệp Quân ghé vào trước ngực Rafael, đáng thương hề hề khẩn cầu.

Rafael thấy hắn như vậy thì ánh mắt đắc ý mười phần, giống như rất nhiều lần khác hắn bị y trêu chọc đến không thể chịu đựng được nữa. Rafael muốn hắn dùng những lời dâm đãng nhất để cầu y.

Diệp Quân đỏ mặt khẩn cầu, "Alpha của em, nơi đó của em rất ngứa rất khó chịu a, anh giúp em có được không ~."

Rafael dùng sức đẩy về phía trước một cú, cự vật thật lớn đâm vào chỗ sâu nhất trong nội bích chật hẹp, kích thích Diệp Quân phát ra tiếng ngâm nga nhuyễn nị uyển chuyển. Nhưng ngay sau đó, Rafael lại không động đậy gì nữa.

Diệp Quân đành phải đi cầu y, lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, dục vọng của Diệp Quân bị treo giữa không trung, nửa vời khó chịu muốn chết, cửa huyệt phía sau gắt gao cắn chặt lấy cự vật Rafael liên tục hút vào trong, bắt cự vật đi vào, kêu gào mong muốn được làm cuồng dã hơn nữa.
Diệp Quân cuối cùng không chịu được nữa, nước mắt chảy dài cầu khẩn, "Rafael, em muốn anh, em muốn anh hung hăng thao em, cầu anh hung hăng thao em"

Rafael cuối cùng không trêu chọc tiểu Omega nữa, y thả lỏng mình rồi hung hăng vọt vào động huyệt mềm mại mất hồn. Y nhanh tay nắm thấy thắt lưng Diệp Quân, côn thịt thô to cắm càng sâu vào nội bích chật hẹp.

Diệp Quân cảm thấy phía sau mình nhồi đầy cự vật Rafael, y dường như không biết mệt mỏi là gì, điên cuồng thao làm trong cơ thể hắn, rất nhiều dâm thủy văng ra xung quanh.

Không biết qua bao lâu, Rafael bất ngờ ôm eo Diệp Quân rồi xoay người hắn 180 độ, để mặt hắn hướng ra phía ngoài, lưng dựa vào ngực của y, sau đó y đứng dậy, hai tay Diệp Quân nhanh chóng vòng về phía sau ôm cổ y.

Rafael quàng tay qua giữa hai chân của hắn, giống tư thế xi tè em bé mà bế lên* rồi bước tới phòng lắm, vừa đi vừa thao hậu huyệt.

Diệp Quân ôm chặt lấy cổ Rafael, sức nặng nửa thân dưới hoàn toàn đè lên cự vật thật lớn kia.

Rafael ôm hắn mãi đến khi đứng trước gương trong phòng tắm mới dừng lai, "Ngẩng đầu nhìn gương"

Diệp Quân nhìn chằm chằm chiếc gương, bây giờ hắn mới nhận ra tư thế của mình dâm đãng thế nào. Cả người hắn trần truồng, bị Rafael dùng tư thế vô cùng xấu hổ mà ôm vào trong ngực, hai chân bị mở ra thật lớn, vật giữa hai chân nhếch lên cao cao, trên đỉnh không ngừng nhỏ ra vài giọt chất lỏng.

Đáng xấu hổ nhất là hậu huyệt của hắn bị dương cụ sẫm màu của Rafael chen vào nên căng đến cùng cực, dâm thủy làm ướt hết lông chym Rafael, thậm chí còn chảy ra đùi của y, một mớ hỗn độn.

Khuôn mặt hắn phủ đầy dục vọng, khỏe mắt đỏ au, đôi môi ướt át, dáng vẻ phóng đãng bị thao đến say mê.

Hắn xấu hổ dời tầm mắt, Rafael lại ghé vào lỗ tai hắn ra lệnh, "Nhìn cho kỹ, nhìn xem Alpha của em chiếm lấy em như thế nào."

Ma xui quỷ khiến thay, hắn lại chuyển tầm mắt, nhìn chằm chằm vào bộ bị giao hợp của hai người trong gương.

Rafael từ từ rút dương cụ ra. Lúc y rút ra, rất nhiều mật dịch cũng từ phần trụ dương cụ mà chảy xuống, trong khi quy đầu cực đại rút ra, có thể nhìn thấy rõ ràng cửa huyệt cắn chặt lấy quy đầu dương vật, luyến tiếc buông ra. Sau khi rút ra hoàn toàn thậm chí cửa huyệt còn nhép một tiếng.

Rafael nâng cái mông hắn lên, xoay cho nơi huyệt đạo của cậu vốn đã bị đâm đến không khép lại được đối diện với chiếc gương.. Cửa huyệt chưa từng được khép lại lộ rõ nội bích đỏ tươi bên trong, đang khó nhịn mấp máy co rút lại, dường như không hài lòng khi cự vật rời đi, mật dịch ồ ồ đổ xuống, cảnh tượng dâm đãng đến cực điểm.

"Thấy rõ chưa, tiểu Omega của anh", Rafael ghé sát vào tai hắn thấp giọng dụ dỗ, "Bây giờ, nhìn xem nó "ăn" anh như thế nào đi"

Nói xong y để quy đầu cực đại đang ngâm trong mật dịch bóng nhẫy ở trước cửa huyệt. Cửa huyệt đói khát lập tức với lên, không ngừng co rút nhu động, muốn kéo cự vật vào bên trong.

"Thậm chí anh không cần di chuyển, em đã hút anh vào rồi."

Khi nói chuyện, cự vật Rafael lại bị hút vào một chút, tuy cự vật Rafael to đến kinh người, hoàn toàn nới lỏng cửa huyệt nhưng cái miệng nhỏ nhắn vẫn còn tham lam cực kỳ, muốn nuốt chửng cả căn dương vật kia vào.

Rafael mạnh mẽ đẩy lên, vật thể thô to hoàn toàn đâm vào nhục huyệt, Diệp Quân bị thúc bất ngờ nên không kịp phòng bị, phát ra một tiếng rên ủy mị. Nếu không được tận mắt trông thấy cả quá trình, hắn thật sự không thể tưởng tượng được nơi đó của mình lại phóng đãng như thế.

"Bảo bối giỏi quá, nó nuốt hết rồi này", Rafael ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói. Diệp Quân chỉ cảm thấy mình bị cảnh tượng trước mắt kích thích đến hôn mê rồi.

Rafael không cho hắn cơ hội chần chờ, y tiếp tục rút cự vật của mình ra. Để cho tiểu Omega có thể nhìn kỹ từng chi tiết, y đợi đến lúc rút hết ra rồi mới tách hai khe mông ra thật lớn, đặt cửa huyệt không thể khép kín trước gương, cẩn thận thưởng thức nội bích bị làm đến đỏ tươi kiều diễm. Sau đó y nhắm ngay lúc Omega thất thần, lập tức hung hăng đút cự vật của mình thao vào cửa huyệt, khiến Omega phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng câu hồn nhất.

Diệp Quân sớm đã bị cảnh tượng cực kỳ nhạy cảm trong gương kích thích, hắn chỉ thấy mỗi lần cự vật Rafael thúc vào đều trực tiếp đánh lên dây thần kinh vô cùng mẫn cảm yếu ớt của hắn, thao đến nỗi cả người hắn phát run.

Cuối cùng, dưới kích thích mãnh liệt về thị giác và thính giác, lại bị cắm ra đút vào nhiều lần, một lượng lớn tinh dịch trắng trong bắn thẳng vào gương.

Trong nháy mắt hắn lên đỉnh thì nghe thấy Rafael nói với hắn, "Nhớ cho kỹ, nếu xuất tinh thì chỉ có thể bị anh thao xong rồi mới được phun ra."

Diệp Quân vô lực nhắm lại hai mắt, kể từ kỳ động dục đầu tiên đến nay, cơ thể hắn đã trở nên dâm đãng vô cùng, thậm chí không cần "nới lỏng" trước mà đã bị Rafael cắm vào cũng không làm sao cả.

Hơn nữa hắn còn có một loại cảm giác đáng sợ rằng, nếu Rafael không đùa bỡn phía sau của hắn, hắn sẽ không bao giờ lên đỉnh được, cơ thể hắn đã hoàn toàn không thể rời khỏi Rafael.

Rafael tựa hồ nhận ra tâm trạng của tiểu Omega, y cúi đầu ôn nhu hôn bờ môi hắn, làm yên lòng cơ thể đang run rẩy trong cơn cao triều, "Bảo bối, cũng chỉ có em mới có thể làm anh lên đỉnh."

Lông mi Diệp Quân rung rung, nhỏm người hôn môi Rafael, trái tim của hắn đã thả lỏng hoàn toàn rồi. Hắn sẽ từ bỏ tất cả suy nghĩ trong đầu, chỉ nghĩ đến việc sa vào bể dục với Rafael, cùng nhau lên đỉnh với Alpha của hắn.

"Rafael, làm ơn đối xử với em không thương tiếc..." Diệp Quân ghé miệng bên tai Rafael, "Mặc anh tùy tâm sở dục*."

Nghe vậy Rafael lại quyết liệt hôn môi hắn, đặt hai chân hắn xuống mặt đất, bắt hai tay hắn chống vào gương, nâng cái mông của hắn lên, điên cuồng thao làm.

*Tùy tâm sở dục: Theo mình nghĩ nghĩa của câu này đại khái là tùy theo tâm nguyện, ý muốn của cá nhân mà làm ra một hành động nào đó. Hơn nữa còn làm ra hành động này một cách rất dễ dàng, không có gì khó khăn.
"Bảo bối, liếm sạch thứ đó của em đi."

Diệp Quân nghe lời ghé vào trước gương, lè lưỡi liếm tinh dịch mình vừa bắn ra. Hắn đè thấp nửa thân trên, vòng eo thũng xuống để đôi mông cao cao dâng lên, thuận tiện Rafael chà sát hậu huyệt của hắn.

Rafael mạnh mẽ đẩy một cú lút cán, thúc hắn dán mặt vào gương. Hắn lè lưỡi liếm một ngụm, đợi đến khi Rafael rời đi thì hắn sẽ bị kéo ra xa gương, cứ như vậy theo từng đợt Rafael đưa đẩy, hắn đã liếm hết chất lỏng bắn lên gương của mình.

Mông đã sớm bị Rafael thúc lên cao, cái mông tròn trĩnh bị chà đạp thành các loại hình dạng, cửa huyệt giữa khe mông bị thao làm trong thời gian dài nên sưng đỏ hết lên, dâm thủy trong suốt phun tung tóe khắp mọi chỗ, cái miệng nhỏ nhắn đói khát điên cuồng bú mút cự vật chôn sâu trong nó.

Chờ đến khi hậu huyệt Diệp QUân bị làm đến lên đỉnh lần nữa thì Rafael lại bế Diệp Quân lên rồi đi vào phòng ngủ, còn hắn thì hoàn toàn thất thần.

Rafael đặt ngửa Diệp Quân trên giường, nâng lên hai chân thon dài của hắn, chậm rãi banh ra hai lên. Banh đến cực hạn xong thì mới đè hắn xuống giường, để Omega mở hết cơ thể đối diện với mình.

Với tư thế này, hậu huyệt Diệp Quân bị giơ lên, dương vật Rafael thô to nhắm ngay cái miệng nhỏ nhắn nở rộ, hung hăng đâm vào một cái rồi thúc lên, Omega bị bất ngờ mà phát ra tiếng rên rỉ không thể che dấu.

Rafael điên cuồng khiêu khích thân dưới của hắn, xoay tròn thao thúc cự vật trong cơ thể Omega, "chăm sóc" mọi ngóc ngách nơi nội bích, khiến Omega hoàn toàn mở cơ thể cho y.

Diệp Quân mê muội nhìn người đàn ông phía trên mình, ngũ quan y khắc sâu đến cực điểm, ánh mắt nóng đặt đang nhìn hắn chằm chằm, mồ hôi lăn theo chiếc cằm cương nghị mà rơi trên người y, hai cánh tay mạnh mẽ áp chặt hai chân hắn bên hông, các cơ bắp nở ra, theo mỗi lần dùng sức mà kịch liệt run lên.

Theo mồ hôi nhỏ xuống, từng giọt đều tỏa ra mùi hương hormone mãnh liệt kích thích thật sâu lên đầu óc hắn, hắn muốn mình chết dưới thân Rafael.

Diệp Quân chìa hai tay ra ôm chiếc cổ rắn rỏi của Rafael, khiến lồng ngực cứng rắn của y hoàn toàn đè lên người mình. Hắn để cơ thể hoàn toàn mở ra cho người đàn ông này, "Rafael, giết em đi."

Rafael đơ người mấy giây sau đó đong đưa càng thêm điên cuồng. Mỗi lần đều đẩy thật mạnh vào bên trong, thậm chí muốn đem hai hòn dái chen vào hậu huyệt Omega dưới thân.

Rafael lần sau đẩy càng sâu so với lần trước, cuối cùng mạnh mẽ thúc một cái, trực tiếp đâm vào chỗ sâu nhất trong mật đạo. Diệp Quân rốt cục không thể chịu đựng được nữa bèn lớn tiếng hét lên, "Rafael, giết em đi, van anh, giết em!"

Mật đạo Omega chỉ mở ra khi tiến vào kỳ động dục, trong lúc không động dục thì rất khó tìm được nó. Diệp Quân cảm thấy mật đạo sâu trong cơ thể mình đột nhiên bị cự vật thúc đến mở ra, trong nháy mắt khoái cảm từ nơi nào đó dâng lên mãnh liệt, thậm chí còn kịch liệt hơn thời gian kỳ động dục vừa rồi.

Hai cái miệng cả trong lẫn ngoài ở mặt sau giống như điên lên, cắn chặt cự vật bên trong, cả nội bích đều co rút lại, phun ra dâm thủy như triều cường.

"A..." Diệp Quân hét lớn một tiếng, khoái cảm như cơn lũ nháy mắt bao phủ hắn. Hắn lại bắn thêm lần nữa, cùng lúc đó dương vật thô to kịch liệt ra ra vào vào làm một cái Alpha kết, bắt đầu kéo dài xuất tinh .

Diệp Quân liên tục cao trào cho đến khi Rafael xuất tinh mới chấm dứt, hắn chưa từng cao trào mãnh liệt lâu như thế bao giờ. Trước mắt hắn bị bạch quang bắn ra bốn phía, bị đẩy lên nơi cực cực cao, còn chạm tới Thiên đường.

Trong lúc cao trào kéo dài này, điều duy nhất hắn có thể làm đó là run rẩy, thét chói tai, khóc, đến cuối cùng mới hôn mê ngã xuống giường.

*Tư thế xi tè em bé:

Công nhận bà tác giả biến thái thiệt *lau mồ hôi*

CHƯƠNG 45:EDIT: SARA

Lời của editor: Chương này tui không beta lại gì đâu nên đọc tạm nhé, với cả hết H rồi nên tính lười của tui lại bay hết ~ quay trở về tiết tấu 1 chương trong 1 – 2 ngày nhé.

Không biết hôn mê bao lâu, khi Diệp Quân tỉnh lại thì ánh mặt trời đã xuyên thấu qua bức rèm, vương đầy trong phòng ngủ. Lúc này hắn mới nhận ra bây giờ đã là ngày hôm sau.

Hắn giật giật thân mình, lập tức cảm thấy cả người đau nhói, cơ thể không bị vây trong kỳ động dục nên khó thích ứng với quan hệ tình dục cường độ cao, với lại Rafael còn tìm thấy mật đạo sâu trong cơ thể hắn và mở nó ra nữa.

Nhớ đến đêm điên cuồng ngày hôm qua, Diệp Quân đột nhiên mặt đỏ tai hồng. Hắn vừa định giãy dụa đứng lên thì lại bị một đôi tay rắn chắc nào đó ôm lấy, đúng lúc ấy hắn phát hiện ra phía dưới Rafael vẫn cắm trong cơ thể hắn.

Ôi zời ạ, hắn cứ như vậy mà "ngậm" Rafael ngủ cả đêm!

"Bảo bối, cơ thể em có chỗ nào khó chịu hay không?" Giọng nói trầm thấp vang lên sau tai.

Diệp Quân lắc lắc đầu, "Anh có thể bỏ thứ kia ra ngoài được không?"

"Không thể", Rafael nói xong còn dùng sức đẩy về phía trước một cái, chôn sâu vào người hắn,

"Ưm..." Diệp Quân bị bất ngờ nên không kịp phòng ngự, bị thúc đến rên rỉ ra tiếng, "Anh..."

Rafael không quan tâm Diệp Quân kháng nghị, thân dưới cọ xát với nơi chật hẹp bí ẩn mềm mịn và ẩm ướt, biết rằng cái miệng nhỏ nhắn tinh nghịch kia đang mút chặt khoái cảm của mình.

Cơ thể Omega của y rất mất hồn, y làm bao nhiều lần cũng không đủ. Tối hôm qua y làm có hơi tàn nhẫn, khiến Omega cuối cùng phải ngất đi, thế nên y dứt khoát giữ tư thế này mà ôm đối phương ngủ say. Vừa rồi Omega tỉnh dậy thì hậu huyệt theo phản xạ mà cho rút lại một chút, kẹp cho y nổi lên phản ứng, ham muốn nhanh chóng tăng lên, y lại muốn nữa rồi.

Diệp Quân lúc này đang xấu hổ đỏ bừng cả mặt, suốt đêm hắn nằm loại tư thế xấu hổ này mà đi vào giấc ngủ, phía sau của hắn bị trêu đùa nên vô cùng mẫn cảm. Nhưng bây giờ cự vật bên trong hắn đang bắt đầu sống lại, nhanh chóng phình to ra, cứng rắn cắm sau hậu huyệt của hắn, mở thật rộng cửa huyệt chật hẹp, thậm chí sau lúc đó hậu huyệt hắn lại bắt đầu tê ngứa, chờ mong được thao làm.

"Em, em muốn đi tiểu", Diệp Quân đau khổ yêu cầu, nếu lại làm như tối hôm qua nữa thì hắn cũng không tiếp tục làm nữa đâu, thắt lưng yếu ớt của hắn đau muốn chết rồi.

"Anh ôm em đi.", Rafael trực tiếp bế Diệp Quân lên đi về phía phòng tắm.

"Đừng mà, anh thả em xuống." Diệp Quân giãy dụa phản kháng, cái tư thế này rất xấu hổ.

Rafael đá văng cửa phòng tắm, đứng ở trước bồn cầu, giữa tư thế xi tè em bé mà nhắm ngay bồn cầu (để cậu đi tiểu).

Diệp Quân muốn khóc chết mất, thế này làm sao hắn đi tiểu được a, mặt sau còn ngậm gì đó của Rafael, căn bản không thể tiểu.
"Ngoan, nhanh lên", Rafael dán vào lỗ tai của hắn nói.

Diệp Quân rụt rụt cổ, cảm giác hơi thở nóng bỏng của Rafael đánh vào tai mình, thanh âm trầm thấp dễ nghe cũng quanh quẩn bên tai hắn. Hắn cảm thấy cả người mình sẽ ngay lập tức tan chảy, phía trước cũng run rẩy cương lên.

Cố gắng nửa ngày vẫn chưa tiểu được, hắn đành thấp giọng cầu xin, "Rafael, vậy không được đâu, thả em xuống dưới được không."

Rafael lắc đầu, "Không được, nếu em không tiểu thì có thể làm chút chuyện có ý nghĩa hơn." nói xong y đặt hắn lên cửa phòng tắm, bắt đầu khiêu khích nửa thân dưới, nghiền nát huyệt khẩu.

"Không, không muốn", Diệp Quân kêu lên sợ hãi, hắn muốn né tránh nhưng bị Rafael chặn lại, căn bản không thể nhúc nhích được chút nào.

Hai tay hắn để lên mặt bàn, phần eo bị Rafael nắm lấy, mông bị đẩy lên cao cao, cửa huyệt giữa mông đã tỉnh hẳn, đang hưng phấn khẽ mở khẽ đóng mong chờ bữa thịt buổi sáng.

Rafael hôn môi và cổ hắn. Hắn khó nhịn ngẩng đầu thì thấy bản thân trong gương, đầu tóc rối bời vén lên cái trán, hai mắt nheo lại, khóe mắt hồng hồng, mang theo ý mị không thể nói rõ, đôi môi hé mở, theo mỗi lần Rafael thúc vào lại phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn, biểu cảm mê muội dâm đãng.

Hắn nhanh chóng bịt chặt miệng rồi quay đầu sang chỗ khác, hắn không muốn nhìn thấy cảnh cơ thể hắn bị Rafael ra ra vào vào bên cạnh bức tường. Lúc này hắn đang đè thấp phần eo, chiếc mông nâng lên, cự vật sẫm màu to lớn dưới thân Rafael đang từ từ cắm vào mông hắn. Lúc Rafael cắm vào rồi còn cố ý dừng lại, xoay một vòng tròn ở bên trong, đại nhục bổng thô to sẫm màu cắm vào chiếc mông tuyết trắng, vén hai mép gò đất trắng ra hai bên chừa một cái khe thật to.

Đợi đến lúc rút ra, cái miệng nhỏ nhắn trong khe mông tham lam cũng bị dẫn ra ngoài, nó đỏ tươi ướt át, thủy quang đầm kìa. Xem ra cái miệng nhỏ nhắm đã chống đỡ đến cực hạn rồi, cho dù miễn cưỡng ngậm vào cự vật sẫm màu dọa người trong nó, nhưng lúc cự vật rời nó nó vẫn như cũ ra sức co lại mút vào, muốn giữ cự vật ở bên trong.

Rafael lại cắm thật sâu nửa người dưới của y vào, thân hình y màu đồng cổ cao lớn cực kỳ cường tráng, mỗi cơ bắp trên cơ thể y đều ngập tràn sức mạnh và vẻ đẹp, vì hung hăng sáp nhập mà run lên.

Rafael cũng chuyển tầm mắt sang một bên, y thấy Omega nhỏ xinh mềm mại đang lấy tư thế cực kỳ mị hoặc dụ dỗ y, đầu hắn chỉ cao tới cằm y, cơ thể cũng nhỏ nhắn hơn mình rất nhiều, trên cơ thể trắng noãn trải rộng hôn ngân y lưu lại, vòng eo mảnh khảnh không đầy một cái ôm, mông thịt trắng nõn mây mẩy hết sức co dãn, bị y thao đến nỗi nhịn không được mà run rẩy, khiến người ta chỉ muốn ra sức đâm chọc, chèn ép cái nơi chật chội đủ đầy ấy., để chúng nó phóng đãng khiêu vũ trong không khí.

Trong khe mông thật sâu có bí cảnh mà cuộc đời này y yêu mãi không quên, nơi nội bích mềm mại, dâm thủy bôi trơn lại tràn ngập co dãn, cho dù thời gian kết xuất tinh cũng có thể nuốt toàn bộ cự vật của y vào. Nội bích mẫn cảm nhiều chất lỏng, mỗi lần trừu sáp lại đầm đìa dâm thủy, bốc lên mùi thơm ngào ngạt. Nhưng mất hồn nhất vẫn là cái miệng nhỏ nhắn trong ngoài tham ăn kia, mỗi lần đều gắt gao cắn chặt lấy y, mút mút quy đầu và phần trụ, làm cho y không khống chế được mà muốn đẩy đưa nhanh hơn.

"Bảo bối, em đẹp quá" Rafael cúi đầu ngậm vành tai Diệp Quân nỉ non, cái gương cao lớn bao trùm hết lên người đàn ông mạnh mẽ và nam hài non mềm mảnh khảnh. Nửa thân dưới thúc một cái thật sâu, cơ thể trắng nõn run rẩy một trận, mông thịt bị đẩy lên làm cho núng nính lên xuống. Nam hài khó nhịn ngửa đầu, phát ra tiếng ngâm nga uyển chuyển yêu kiều.

Rafael cúi đầu cắn lên chiếc cổ thon dài, "Bảo bối, anh muốn làm em đến phát điên rồi," nói xong thân dưới y lại điên cuồng đưa đẩy.

Diệp Quân cảm giác phía sau của mình bị sáp đến không khép ại được, một lượng lớn mật dịch trút xuống từ nơi giao hợp của hai người, phát ra tiếng nhóp nhép nhóp nhép. Hắn không dám mở to mắt, bởi vì nếu hắn nhìn về phía bên kia thì có thể chứng kiến cảnh tượng dâm loạn mình bị điên cuồng thao đẩy cho nên hắn dứt khoát nhắm hai mắt lại, ngửa đầu cao thấp rên rỉ.

Nhắm mắt lại, mất đi thị giác nhưng các giác quan khác của cơ thể lại nhạy cảm hơn. Hắn cảm thấy eo của mình bị hung hăng đẩy xuống dưới, mông bị thúc không thể cao hơn. Cổ là nơi mẫn cảm nhất bị Rafael cắn lên cắn xuống, nhục huyệt phía sau cũng bị căng đầy, nội bích mẫn cảm bị cự vật thô cứng hung hăng nghiền áp. Tệ hơn nữa, mỗi lần cự vật kia cắm vào đều ma sát bàng quang* tràn đầy của hắn, kích thích cả người hắn phát run.

*bàng quan: cơ quan chứa nước tiểu (Rafael ma sát vào bàng quang của em ý mà em ý đang buồn tiểu == thốn đ thể tả.)

"Đủ rồi, đủ rồi", Diệp Quân muốn thoát khỏi khoái cảm trướng lớn sắp nổ mạnh từ phía sau, nhưng thân thể hư mềm khiến hắn không lực phản kháng mà tựa vào ngực Rafael, vô lực rên rỉ.

Phía trước tuy không bị chơi đùa vỗ về nhưng vẫn như trước cương lên, trên đỉnh không ngừng tràn ra chất lỏng.

"Buông, Rafael, em khó chịu lắm", Diệp Quân vô lực giãy dụa trong ngực Rafael, điểm mẫn cảm toàn thân đều bị Rafael kích thích mạnh mẽ, khiến hắn lại sắp lên đỉnh rồi.

Rafael mạnh mẽ thúc một cái, dương vật thô to đè lên bàng quang của hắn, Diệp Quân kinh hoảng kêu lên, một cỗ chất lỏng bắn ra từ tiểu Diệp Quân, hắn bị thao đến tiểu ra rồi.

Cảm giác xấu hổ mãnh liệt quét qua hắn, hắn muốn giãy dụa nhưng Rafael lại siết chặt hắn, chiếm hữu hắn, đẩy vào càng sâu. Cuối cùng hắn chỉ có thể vô lực nhắm mắt lại, tùy ý Rafael thao mình bắn ra từng cỗ nước tiểu, khi đó hắn cảm thấy mình chắc chắn là Omega dâm đãng nhất tinh hệ rồi.

Nhưng mà không đợi hắn thâm nhập cảm giác xấu hổ bị cắm đến bắn nước tiểu quá lâu, Rafael lại bắt đầu điên cuồng thao hậu huyệt hắn, khoái cảm bắn nước tiểu còn chưa kịp lui di thì ba khoái cảm khác lại nối đuôi nhau đập vào hắn. Hậu huyệt hắn bắt đầu co rút, tiểu Diệp Quân ngay lập tức đứng thẳng lên, cái miệng nhỏ chảy tí tách tinh dịch.

Không muốn không muốn, sau khi bắn nước tiểu xong mình sẽ xuất tinh mất.

Diệp Quân bắt đầu dùng sức vặn vẹo cơ thể mình, rất nhục nhã, thật sự không thể chịu đựng được nữa.

Rafael bắt lấy hai tay Diệp Quân rồi kéo về phía sau, còn ép chặt chúng nó lại, gom vào một chỗ sau đó ghé vào lỗ tai hắn khàn khàn nói, "Bảo bối, đừng kháng cự cơ thể em, hảo hảo hưởng bị khoái cảm anh mang đến cho em đi."

Nói xong y dùng một tay kia quấn chặt eo Diệp Quân, dùng sức kéo về sau, đồng thời nửa thân dưới càng thêm điên cuồng thao vào chỗ sâu nhất trong nhục huyệt, mỗi lần đều trùng điệp thúc lên nơi nội bích mẫn cảm nhất. cùng lúc đó miệng của y cũng không nhàn rỗi, há mồm dùng sức cắn vào sau gáy Diệp Quân —— tuyến thể Omega.

"Đừng, a..." Diệp Quân hô lên, hắn không khống chế nổi cơ thể của mình, phun ra trọc dịch màu trắng.

Đợi đến khi cao trào rút đi, Rafael ngay lập tức ôm hắn vào trong ngực, ôn nhu hôn lên mắt và môi hắn, bàn tay to vuốt ve lên xuống sống lưng, xoa dịu Omega dưới thân đang run rẩy.

"Bảo bối, em giỏi quá." Rafael nói.

"Ô ô ô, anh cái đồ xấu xa" Diệp Quân tựa vào lồng ngực Rafael, vừa nghĩ đến chuyện vừa rồi thì xấu hổ vô cùng, nhịn khóc được khóc lên.

"Sau nàu không được làm như vậy nữa" Diệp Quân nức nở khóc to.

"Được, không như vậy nữa", Rafael an ủi hắn.

"Em nói dừng lại thì anh không được cử động gì hết."

"Được rồi, đều nghe bảo bối", Rafael vây tiểu Omega khóc thảm hề hề vào trong ngực y, hôn lên mái tóc ướt sũng của hắn.

Diệp Quân ở trong lòng Rafael ai oán thật lâu mới bình thường trở lại, "Chúng ta nên đi ra ngoài."

"Tắm rửa trước đã", Rafael ôm lấy Omega của mình rồi nhảy vào bồn tắm lớn.

"Anh không được động tay động chân đâu ấy, tắm xong thì ra ngay", Diệp Quân nhìn y rồi khẩn trương đề nghị.

"Được rồi bảo bối nhi", Rafael buồn cười nhìn vẻ mặt đầy đề phòng của tiểu Omega. Y hôn lên môi hắn một cái, sau đó cầm khăn mặt lau người cho hắn, "Hứa sẽ không động vào em."

Tắm rửa xong thì Rafael dùng khăn tắm bao lấy Diệp Quân rồi ôm hắn trở về phòng.

"Anh lấy quần áo cho em nhé", Rafael xoay người lấy ra một bộ quần áo từ trong tủ.

"Cái này không được đâu, rất hở hang", Diệp Quân lắc đầu.

"Thôi, để em tự chọn.", Diệp Quân trùm khăn tắm tập tễnh đi đến trước cửa tủ, "Anh cũng mau mau mặc xong quần áo đi."

Rafael đi vào phòng tắm cởi quần áo, cơ thể cao lớn cường tráng trần truồng trong căn phòng nhỏ, như là một loại tồn tại đặc biệt. Giọt mồ hôi lăn theo da thịt màu đồng cổ không ngừng rơi xuống, làm cho người ta không nhin được nuốt nước miếng. Diệp Quân nhìn thoáng qua, mặt đỏ tim đập rời đi tầm mắt, mở tủ tìm quần áo.

Tìm tới tìm lui, mãi mới tìm được một chiếc áo sơ mi dài tay kín kẽ. Hắn cẩn thận cài nút thắt, mặc chiếc quần dài vào, bao kín bản thân từ đầu đến chân.

"Bảo bối, hôm nay em mặc như vậy sẽ nóng đấy", Rafael liếc hắn một cái, tùy tay lấy một bộ quần áo từ trong tủ mặc vào.

"Em thích thế đấy", Diệp Quân thở phì phì nói, hắn đương nhiên biết nóng nhưng không còn cách nào khác, ai bảo Rafael để lại dấu vết khắp nơi trên cơ thể mình cơ chớ. Hắn muốn tìm một bộ quần áo kín kẽ nhất, nhưng tiếc là vẫn không che được dấu hôn trên cổ.

"Đi thôi nào, bảo bối", Rafael nhịn cười khi thấy Diệp Quân nỗ lực che kín mình thành một cái kén, "Anh thề là không ai chú ý đâu."

Em đếch tin, Diệp Quân bất lực đành phải buông tha ý đồ dựng thẳng cổ áo, hắn cầm lấy bàn tay to Rafael đưa tới, bị y nửa ôm mang ra khỏi phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro