Không làm nam phụ trung khuyển 7-9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không làm nam phụ trung khuyển (7)

Trong thời gian này, Bách Hợp một mình sinh hoạt trong rừng rậm , ngay từ đầu vô cùng khó khăn, ngoại trừ phải ứng phó với khí hậu ác liệt, đôi khi cô vẫn không thể như nguyên chủ đồng dạng tự do tự tại khống chế được ma lực, đại lượng ma lực nguyên tố theo thuật Tinh Thần Luyện Thể dũng mãnh xâm nhập vào thân thể, cho dù dùng thân thể Long tộc cường hãn làm cho Bách Hợp nếm chút khổ sở, cũng may theo thời gian trôi qua, thuật Tinh Thần Luyện Thể cải tạo thân thể Long tộc nguyên bản gần như hoàn mỹ càng ngày càng thân cận với thiên địa linh khí ,đạo truyền thừa Phong Ấn Hoàng Kim cự long tộc vẫn một mực phong tỏa trong thân thể bỗng nhiên ngay lúc này giải khai .

Đại lượng Long ngữ ma pháp dũng mãnh xâm nhập vào đầu óc Bách Hợp , loại phương thức truyền thừa này vô cùng kỳ diệu, Bách Hợp đến lúc này mới biết được không chỉ là nhân loại ma pháp sư sẽ phân thành rất nhiều cấp bậc, mà ngay cả đối với Long tộc mà nói cũng là phân chia đẳng cấp , chỉ có điều bởi vì Long tộc tấn giai quá mức khó khăn, cho nên ngàn vạn năm qua chưa từng có Long tộc đột phá chướng ngại mà thôi, Vốn dĩ Long Bách Hạ xuất thân trong long tộc chiếm hữu Tiên Thiên huyết thống ưu thế của Hoàng Kim Cự Long, cho nên hắn từ nhỏ thực lực đã vô cùng cường hãn, nếu không có bất ngờ nào xảy ra, thuận theo tự nhiên tu luyện, mấy ngàn năm về sau không chừng có thể tấn cấp từ Hoàng Kim Cự Long thành thần thánh Hoàng Kim Cự Long, nhưng Bách Hợp đột nhiên đến, hơn nữa cô lại luyện thuật Tinh Thần Luyện Thể về sau phối hợp với Long tộc ở thế giới này liền gặp ưu thế, cho nên thân thể Long Bách Hạ tiến cấp trước thời hạn

Lúc này, Long ngữ ma pháp có uy lực cường hãn vượt xa ma pháp Long Bách Hạ thường dùng , Bách Hợp lại ở chỗ này nửa năm, thẳng đến lúc này đây giải trừ Phong Ấn rồi tiếp thu toàn bộ truyền thừa xong, thì cô mới chuẩn bị khởi hành ly khai . Lúc trước rừng rậm có thể tạo thành tổn thương cô nhưng lúc này khi Phong Nhận đánh vào người cô liền bị lân phiến trên người cô nhẹ nhàng đẩy ra. Long đảo đã ở phía trước, trong thân thể Long Bách Hạ truyền đến một cảm giác vô cùng hưng phấn.

Vốn dĩ Long Bách Hạ chết cũng không thể trở lại cố hương, lúc tuổi còn trẻ hắn luôn hướng tới thế giới nhân loại, sau trưởng thành luôn luôn tại đại lục Phong Nhã lịch lãm, Long Bách Hạ tại trước khi chết từng hối hận qua chính mình không có "lá rụng về cội", phải chôn thân nơi tha hương, đây thật sự là chuyện hắn hối hận cả cuộc đời , nhưng lúc này về đến cố hương . Bách Hợp cố nén cảm xúc muốn ngâm nga một tiếng , hóa thành hình người bay xuống

Cảm giác khí tức bên này thay đổi, một vài Cự Long có màu sắc khác nhau từ một sơn cốc gần đó chạy tới bên này, sau khi rơi xuống đất liền phân biệt biến thành mấy người trẻ tuổi không ai giống ai từ ngoại hình đến trang phục , một thanh niên tóc dài đỏ rực vừa nhìn đến Bách Hợp, ngay lập tức đôi mắt bỗng sáng ngời: "A Hạ! Ngươi đã trở lại, mấy năm nay ngươi luôn không có truyền tin tức về, A ca hơn một năm trước cũng ra đi tìm ngươi rồi, nhưng hình như huynh ấy chưa từng gặp qua ngươi, đến nay vẫn chưa về." Thanh niên tóc đỏ cười toe toét bu lại, Bách Hợp vươn tay vỗ hắn một cái, một đám người đều nở nụ cười.

Người vừa nói chuyện chính là Hỏa hệ Cự Long – A La. Long tộc thực lực cường đại, bất kể là thân thể cường hãn hay là phương diện ma pháp thiên phú cao . Trời sinh đã được Sáng Thế Chủ yêu thích, hơn nữa tuổi thọ cực kỳ dài , nhưng hết lần này tới lần khác Long tộc có một chỗ thiếu hụt trí mạng , chính là khó có được con nỗi dõi , rất nhiều Long tộc cả đời chỉ sợ cũng khó có thể có được con nối dõi, thế nhưng cha mẹ A La thì một thai sinh ra hai quả trứng, trong gần vạn năm lịch sử Long tộc cho tới bây giờ là chuyện chưa từng phát sinh qua. Huynh trưởng của A La tên là Al, chính xác cũng là một thanh niên tóc đỏ, hai huynh đệ từ nhỏ chơi với Long Bách Hạ, tình cảm vô cùng sâu đậm, lúc này Bách Hợp nghe được Al xuất ngoại tìm kiếm mình, kỳ thật mấy năm qua cô luôn ở khu vực trung tâm Tuyết Lĩnh Sâm Lâm, đoán chừng Al lúc này còn tại bên ngoài thế giới loài người tìm kiếm cô, nhưng trong tình tiết truyện Al không hề có xuất ngoại tìm kiếm cô nha.

Bách Hợp đang chuẩn bị mở miệng, A La lại nở nụ cười: "Ta đoán A ca cũng giống như A Hạ ngươi, ưa thích thế giới loài người cho nên lúc này vẫn chưa về, không biết thế giới loài người có phải là tốt như vậy hay không , đợi đến lúc phong ấn đem toàn bộ đám Ma Nhân xấu xí kia, đến lúc đó ta cũng muốn đi nhân loại chơi đùa." A La vừa dứt lời, một đám thanh niên Long tộc đều cười toe toét.

"Có điều A Hạ trở về đúng lúc, tộc trưởng đang điều tộc nhân đi tìm ngươi đây này, hình nhưThâm Uyên chi địa của Ma tộc gần đây có chút điên cuồng, tộc trưởng đang muốn tìm ngươi để gia cố lại Phong Ấn ." Một người khác bước tới xem y phục rõ ràng là Cự Long hệ thủy, vỗ vỗ bả vai Bách Hợp, mở miệng liền nhắc đến tình huống Thâm Uyên lãnh địa, sắc mặt mấy người Long tộc bỗng nặng nề, theo tình huống truyện, cũng là tại thời điểm này Thâm Uyên chi địa xuất hiện khác thường, khi đó Long Bách Hạ đang ở bên Lâm Kiều chỉ dạy nàng ta lễ nghi, nhận được tin tức từ Long tộc truyền đến, hắn liền chạy về Long tộc, cuối cùng đợi đến lúc hắn gia cố Phong Ấn trở lại bên Lâm Kiều, vừa vặn Lâm Kiều bị ma khí ăn mòn, hôn mê bất tỉnh.

Mấy năm nay Bách Hợp một mực lưu lại trong rừng rậm để thành thạo long ngữ ma pháp cùng với tiếp nhận phong ấn, đối với thời gian chỉ là nắm được đại khái, lúc này nghe được Thâm Uyên chi địa bạo động, đã biết rõ có lẽ lãnh chúa Thâm Uyên đã thoát khỏi Thâm Uyên chi địa, trong lòng cô đối với lãnh chúa Thâm Uyên không tự chủ sinh ra vài phần sát ý.

Theo tình huống phát sinh, lãnh chúa Thâm Uyên không chỉ là trốn sau lưng hấp thu Hoàng Kim Long bản nguyên chi lực của Long Bách Hạ, sau cùng còn đoạt Lâm Kiều, phái người đuổi giết Long Bách Hạ, tuy nói chính thức lừa dối tình cảm Long Bách Hạ chính là Lâm Kiều mà không phải hắn ta, nhưng hắn ta cũng coi như là cừu nhân của Long Bách Hạ, huống chi lúc này Bách Hợp biết rõ hắn chính là kẻ đánh thẳng vào thời kỳ Long thần lãnh chúa suy yếu nhất, hắn bị Phong Ấn nhiều năm, nếu như không phải về sau hắn ta lại hấp thu bổn nguyên chi lực quang mình của Long Bách Hạ cộng thêm uống rượu nhân sâm của Lâm Kiều khiến hắn khôi phục bằng một nửa thực lực thời kỳ thịnh vượng, thời điểm này trốn ra khỏi Thâm Uyên lãnh địa, vị lãnh chúa này cũng không phải đối thủ của Long Bách Hạ, càng đừng nói đến Bách Hợp đã cởi bỏ một tầng Phong Ấn bản thể của Long Bách Hạ, trực tiếp tiến vào cảnh giới cấp 1.

"Ma tộc dị động nhiều lần, tộc trưởng hoài nghi những...tạp chủng này đang che chở điều gì đó." Bây giờ mấy thanh niên bảy mồm tám lưỡi thảo luận cùng Bách Hợp đem tình huống cơ bản giải thích thoáng qua, thì trong lòng Bách Hợp lập tức càng thêm khẳng định suy đoán của mình.

Trong Long tộc bởi vì Bách Hợp trở về mà náo nhiệt lên, một đám tộc nhân tự động dọn đồ ăn chuẩn bị bắt đầu ăn mừng đồng bạn trở về, mà trong sơn động tộc trưởng Long tộc, phụ thân Long Bách Hạ, hôm nay là người có thực lực mạnh nhất Long tộc, đem tình huống dị động gần đây của Thâm Uyên chi địa nói qua với Bách Hợp : "Đám ma vật âm hiểm gần đây thường xảy ra bạo động, theo chân bọn họ có thể có liên quan đến điều đang che giấu , lần trước từng có tộc nhân chết ở dưới vực sâu...., A Hạ, con quen thuộc thế giới loài người nhất, đám ma vật âm hiểm này không thể trốn vào trong đại lục , đây là Long thần ban nhiệm vụ cho chúng ta, dù chết cũng nhất định phải thủ hộ!" Nghe Long tộc tộc trưởng nói lên lời này , Bách Hợp cảm thấy có một cổ ý chí kiên định, không tự chủ được sinh ra vài phần bi thương, nếu như Long tộc thà rằng chết cũng muốn thủ hộ cho nhân loại, cùng Ma tộc chiến đấu giữ yếu đạo, như vậy về sau đại lượng Ma tộc dũng mãnh tiến vào đại lục Phong Nhã, phải hay là không đại biểu cho một phần kỳ thật Long tộc đã bị diệt vong?

Nếu như Long tộc thật sự bị tàn sát, mà nguyên nhân lại là vì lãnh chúa Ma tộc thông qua Lâm Kiều hấp thu Long thần hậu duệ bổn nguyên chi lực của Long Bách Hạ mà giải trừ phong ấn, khôi phục hơn phân nửa thực lực, trong lòng Long Bách Hạ không cam lòng điều này Bách Hợp có thể hiểu được , như thế tâm nguyện thứ nhất của Long Bách Hạ là thủ hộ Long tộc , cũng đuổi Thâm Uyên ma vật ra khỏi lãnh địa Nhân tộc, như thế Bách Hợp cũng không thoát khỏi phải đấu chính diện với lãnh chúa Thâm Uyên hơn nữa cũng tránh không được phải chạm mặt Lâm Kiều.

Lúc này tộc trưởng Long tộc nói xong chuyện Thâm Uyên chi địa , thấy Bách Hợp mang vẻ mặt trầm tư , lại thở dài:

"Lần này A Hạ tiến vào thế giới loài người, trước có thể tìm kiếm tung tích Al , nếu như phát hiện bóng dáng Ma tộc , con có thể cùng Al trừ khử bọn chúng, nếu như chuyện này xong xuôi, con phải mau chóng trở lại Long tộc, giờ tình huống trong tộc vô cùng nguy hiểm, hiện tại ta cần trợ giúp của con."

Bách Hợp nghe nói như thế, dĩ nhiên là nhẹ gật đầu, gần đây quan hệ trong Long tộc vô cùng thân mật, hơn nữa cũng không ước thúc gò bó hành động của tộc nhân, cũng chính bởi vì như thế, Long Bách Hạ xuất nhập xã hội loài người gần hai mươi năm, cơ bản cũng không có người Long tộc đến thúc giục hắn về nhà, nhưng lúc này tộc trưởng vậy mà lại nói ra lời để cho chính mình làm xong việc thật nhanh trở lại, liền chứng minh tình huống Long tộc lúc này xác thực vô cùng nghiêm trọng, lẽ dĩ nhiên tại thời điểm này Long Bách Hạ lại đang mê mê mẩn mẩn Lâm Kiều , căn bản bất chấp tình huống Long tộc , nhớ mang máng Long Vương đã từng cùng Long Bách Hạ nói qua Long tộc nguy hiểm ..., nhưng Long Bách Hạ lúc ấy đem những lời này nghe không lọt lỗ tai , một lòng chỉ muốn tranh thủ thời gian trở lại thế giới loài người, đem lời nói Long Vương ném ra sau đầu, cũng đồng thời đem lời Long Vương từng nói qua với hắn rằng Ma tộc cướp đoạt trên địa phận Long tộc cai quản cũng không đặt ở bên tai, lúc này Bách Hợp nghe Long Vương nói lời tha thiết như thế thì thân thể theo bản năng dâng lên cảm giác xấu hổ , không dám ở trước mặt Long Vương mà ngẩng đầu.

"Con của ta, nguyện Long thần trên cao, chúc con xong chuyến này mau trở lại." Tộc trưởng thở dài, Trong long tộc, thực lực Long Vương cường đại nhất, nhưng nhiều năm cùng Thâm Uyên ma vực đấu tranh làm cho ông thoạt nhìn mỏi mệt không chịu nổi, nói xong chính sự, Long Vương chỉ liếc nhìn Bách Hợp một cái, bên ngoài lại có người hồi báo rằng Thâm Uyên Ma vực lại một lần nữa có dị động, tộc trưởng không kịp nói thêm với Bách Hợp điều gì, vội vàng rời đi.

Đêm đến tộc nhân chuẩn bị nghi thức hoan nghênh Bách Hợp trở về liền bị trì hoãn bởi Ma tộc tiến công , Bách Hợp tự nhiên cũng đi theo, một đêm này vô cùng thảm thiết, Cự Long hóa nguyên hình bay đầy trên Long đảo, toàn bộ cùng hướng về phía cổng ra vào đại lục Phong Nhã, đem lối ra vào chặn lại cực kỳ chặt chẽ. Một bên cùng nhân loại tương tự , nhưng cả người tràn đầy lực lượng Hắc ám Ma tộc thực lực lại hơn xa không phải như loài người yếu ớt có thể so sánh, thân thể những Ma tộc này không yếu hơn Long tộc , hơn nữa ma lực trời sanh có tính ăn mòn, một khi pháp thuật và ma lực cùng lúc đánh tới thân thể Long tộc , vốn cường hãn cũng gặp phải thương tổn nghiêm trọng, song phương một đêm chiến đấu không phân thắng bại, đến khi trời gần sáng, Long tộc dũng mãnh không quản sống chết mới lần nữa đem Ma tộc trở về Ma vực.

Không làm nam phụ trung khuyển (8)

Trải qua một đêm chiến đấu, mặc cường hãn như Long tộc, sau khi hóa thành hình người cũng không tránh khỏi vẻ mỏi mệt, Bách Hợp bởi vì vừa mới tiến giai không lâu, thực lực bản thân cũng đã đạt tới thần thánh Hoàng Kim Cự Long, do vậy cô cũng không bị thương, nhưng theo trận chiến vừa qua Bách Hợp có thể nhìn ra được thực lực mạnh mẽ của Ma tộc, cho dù là từng bị phong ấn qua, cũng có thể chiến đấu ngang tay so với Long tộc, khó trách vị lãnh chúa Ma tộc mong muốn cởi bỏ phong ấn, Ma tộc đã bị phong ấn mà cũng cmn cường hãn rồi, một khi đợi đến lúc cởi bỏ được Phong Ấn, sẽ có được lực lượng như thế nào đây?

Được tộc nhân hộ tống, Bách Hợp đã ra khỏi Long tộc, lúc này cô quyết định trở lại đế đô về sau tìm ra con mèo đen mà Ma tộc lãnh chúa hóa thành, thừa dịp hắn chưa cởi bỏ phong ấn nghĩ biện pháp giết chết hắn, cũng tìm Al trở lại Long tộc, sau này cô canh giữ ở trong Long tộc, chờ khi tất cả Ma tộc bị phong ấn trở lại, một chuyến nhiệm vụ của cô như vậy cũng hoàn thành.

Bởi vì thực lực tăng lên nên giờ này Bách Hợp xuyên qua Tuyết Lĩnh Sâm Lâm một cách đơn giản, cô nhìn theo phương hướng Lâm gia , liền theo đó mà bay thẳng đến, lúc trở lại đế đô, mới tốn không tới hai tháng.

Tại địa phương cách đế đô ước chừng trăm dặm, Bách Hợp hóa thành hình người bay xuống, vào lúc này, có thật nhiều thương đội cùng với dong binh đang xếp hàng chờ vào thành, Bách Hợp trà trộn vào trong đám người, căn bản không có người chú ý tới cô là từ nơi nào đến. Một đám dong binh bộ dáng khác nhau, người khiêng trường kiếm đi đầu đang chờ ở phía trước, mấy người đang cười nói về chính tình huống nhiệm vụ của mình, một người trong đó mang mái tóc quăn màu nâu đỏ, nửa người trên mặc áo bó sát người trông khá đẹp, nửa người dưới là chiếc váy thiếu nữ siêu ngắn, vô tình quay đầu lại liếc nhìn thấy Bách Hợp, khuôn mặt bỗng ửng hồng.

Lần này từ Long đảo đi ra ngoài, Bách Hợp cũng không có giống Long Bách Hạ trước đây ngụy trang chính mình, cô biến thành hình tượng Long Bách Hạ, không giống như Long Bách Hạ trước đây bộ dáng lão giả cao gầy , ở trong mắt thiếu nữ lúc này Bách Hợp mang mái tóc vàng xoăn lại như sóng biển, một gương mặt hết sức tuấn tú với thiếu nữ mà nói khó mà kháng cự, Bách Hợp lúc này mang một thân trường bào trắng, viền vàng, thoạt nhìn cả người như bộ dáng thi nhân du ngoạn, đều khiến cho đôi mắt thiếu nữ không khỏi sáng lên. Vốn là đang đi phía trước bỗng chậm lại, nhìn lại Bách Hợp cũng có chút ngượng ngùng nở nụ cười: "Tiên sinh là lần đầu tiên đến đế đô của Khải Sâm Đế Quốc sao? Trước kia chưa bao giờ nhìn thấy qua tiên sinh, ta là Maya, vào đế đô ghi danh trong đội ngũ dong binh, nếu như tiên sinh lần đầu tiên tới, đối với đế đô không quá quen thuộc mà nói..., ta có thể làm bạn ngài dạo quanh đế đô ."

Đại lục Phong Nhã dân phong cởi mở. Thiếu nữ đụng phải đối tượng ngưỡng mộ trong lòng, việc chủ động đến gần cũng không phải là hiếm có, thậm chí nếu nữ nhân có thực lực cường hãn cùng địa vị có nam sủng xem ra coi như là bình thường ở đây, chỉ là lúc này Bách Hợp đang mang bộ dáng nam nhân bị ánh mắt sáng ngời của thiếu nữ nhìn đến khiến tóc gáy Bách Hợp suýt chút nữa dựng cả lên, gương mặt lạnh lùng. Làm ra một bộ dáng khiến người khác khó thân cận, một mặt lắc đầu:

"Không cần."

Bộ dáng thần sắc lãnh đạm của Bách Hợp không có dọa được thiếu nữ kia mà ngược lại trong mắt nàng càng lộ ra mấy phần hứng thú: "Cái kia.., không biết tiên sinh tên gọi là gì? Về sau mọi người kết giao nhiều bằng hữu , trong đế đô cũng có chỗ tốt hơn, chúng ta tuy là vừa ghi danh vào đội ngũ dong binh, nhưng bên trong đội ngũ dong binh có một ma pháp học đồ, nếu như tiên sinh có việc cần hắn hỗ trợ, hắn có thể hỗ trợ nha. Jimmy, mau tới đây."

Thiếu nữ vừa nói xong, vừa hướng đồng bạn vẫy tay kêu hắn lại gần , Jimmy kia là một thiếu niên chừng 17 tuổi. Hiện ra một trương mặt non nớt, mặc áo dài của Ma pháp học đồ màu đen, lúc này bị thiếu nữ gọi tên, liền hết sức làm ra một bộ dáng lãnh đạm tiến đến, có lẽ hắn là muốn học theo bộ dáng Bách Hợp , nhưng thân thể gầy yếu vừa đứng bên cạnh Bách Hợp, lập tức khí thế hắn tạo ra liền giảm hơn phân nửa, hắn so với Bách Hợp thấp hơn chừng nửa đầu, lúc này vẫn chưa đứng tới vai Bách Hợp, trên mặt thiếu niên lộ ra hai má ửng hồng, nhíu mũi hừ một tiếng:

"Maya, đi thôi, vừa hoàn thành ủy thác của Bá tước phu nhân , chúng ta phải nhanh một chút trở về thành mới được."

Thiếu niên này vừa dứt lời, người bên cạnh cầm trong tay song phủ (là dạng vũa khí như hai lưỡi búa), vóc người hết sức to lớn cũng mang vẻ mặt cảnh giác liếc nhìn Bách Hợp, trên mặt lộ ra bộ dáng khinh thường: "Jimmy nói đúng, Maya, chúng ta nói với tiểu bạch để làm gì? Hắn cho rằng hắn là ai?" Thanh niên một mặt nói xong, một mặt đem song phủ vốn dĩ đang vác trên vai giơ lên, ở trước mặt Bách Hợp quơ quơ, giống như khiêu khích mà nói: "Nhóc đáng thương, ngươi có thể giơ được song phủ nặng như vậy qua đầu sao? Nếu như không được, ngươi cũng không phải là nam nhân."

Bách Hợp không biết nên khóc hay cười liếc nhìn thanh niên này, thanh niên mặc một bộ áo khoác ngoài từ da thú , lộ ra ra lồng ngực rắn chắc , trước ngực cơ bắp từng khối rõ ràng, chắc hắn rất thích thiếu nữ Maya này, lúc này mở miệng khiêu khích Bách Hợp, đám dong binh xung quanh cũng bắt đầu ồn ào cười lên, thậm chí có người bắt đầu đánh bạc đặt cược Bách Hợp thua: "Xem ra là một tiểu bạch kiểm, Âu Lôi An cho hắn một cái giáo huấn, ta cá ngươi thắng, mười khối kim tệ!"

Người thanh niên kia vốn chỉ là muốn cười nhạo Bách Hợp một phen, lại không nghĩ rằng lúc này người chung quanh ồn ào bắt đầu hùa theo người kia lập sòng đánh cược hắn cùng Bách Hợp. Từ bên ngoài nhìn như là hai người đang luận võ, Âu Lôi An cảm giác mình chắc chắn sẽ thắng, bởi vậy trên mặt hắn bỗng lộ ra vài phần vui vẻ, mười cái kim tệ đối với một người cố trụ trong dong binh đoàn mà nói không phải một số lượng nhỏ, vị ma pháp học đồ bên cạnh cũng ngượng ngùng lộ ra vẻ hăng hái: "Âu Lôi An, chỉ là một cái tỷ thí nho nhỏ, có lẽ không có vấn đề đi?"

Thiếu niên mới mở miệng, thanh niên kia không khỏi nóng lên: "Tiểu tử, ngươi dám ứng chiến không? hay ngươi hèn nhát!"

Lông mày Bách Hợp thoáng nhăn lại, trên mặt nàng lộ ra vẻ phiền phức, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người thanh niên, cũng thả một tia uy áp của Hoàng Kim Cự Long, một đám người vừa mới cười nhạo Bách Hợp theo bản năng cảm thấy hai chân run lên, nhiều người sắc mặt có chút khó coi, lúc này Âu Lôi An chỉ cảm thấy song phủ trong tay thoáng cái nặng tựa nghìn cân, lại không giữ được mà nện xuống mặt đất, 'Bành bành' hai tiếng vang lên, mọi người lúc này giống như là mới khôi phục thần trí, đang đứng gần Bách Hợp, thiếu nữ oán hận trợn mắt liếc Âu Lôi An một cái:

"Ngươi làm gì thế Âu Lôi An !"

"Maya, tiểu bạch kiểm này như thế nào chiến cũng không dám chiến, tại sao ngươi phải đối với hắn thân thiết như vậy?" Thanh niên lúc nãy vô hình cảm thấy sợ hãi, lúc này Bách Hợp thu uy áp trở về, hắn gãi gãi đầu, đem cảm giác khó hiểu trước đó vung ra sau đầu, có chút không cam lòng nhìn thiếu nữ mà nói: "Hắn đối với ngươi hờ hững , không có bản lãnh giả bộ cái gì? Nhìn xem dáng vẻ chính xác là kiểu nhu nhược vô năng của đám thi nhân du sơn ngoạn thủy thôi!"

Lời này của hắn vừa nói ra liền đụng chạm đến rất nhiều người trong đội ngũ, ánh mắt của những 'Nhu nhược vô năng' thi nhân này hướng hắn đầy phẫn nộ, nhưng chứng kiến Âu Lôi An một bộ dáng to lớn cường tráng, lại không có một thi nhân nào dám lên tiếng khiển trách, thiếu nữ Maya hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt không thoải mái:

"Ta thân thiết với hắn thì thế nào, khi thấy Lâm Kiều tiểu thư, lúc đó chẳng phải ngươi cũng như vậy sao?"

"Sao hắn có thể so với Lâm Kiều tiểu thư?" Thiếu nữ này vừa nhắc tới Lâm Kiều, gương mặt thanh niên vừa mới còn tràn đầy ủy khuất lập tức cũng có chút kích động, hắn thậm chí không nhặt song phủ còn đang nằm dưới đất, lớn tiếng nói: "Lâm Kiều tiểu thư là kiêu ngạo của Đế Quốc , nàng ấy ưu nhã cao quý mà xinh đẹp, thực lực của nàng cường hoành, hôm nay ma vũ song tu, đấu khí đã đạt tới Đại kiếm sĩ cấp bạc đỉnh rồi, còn ma pháp đã đạt đến Đại ma pháp sư, thiên tài như vậy cả toàn bộ đại lục Phong Nhã đều khó gặp, Lâm Kiều tiểu thư thậm chí còn thực mê người, mị lực của nàng thế nhân chưa bao giờ thấy qua, ngay cả Long tộc đều chịu khuynh đảo, đối với nàng vừa thấy đã yêu, cam nguyện trở thành nô bộc của nàng, ta chính là ngưỡng mộ Lâm Kiều tiểu thư thì thế nào? Một tiểu bạch kiểm, dựa vào cái gì mà so với Lâm Kiều tiểu thư?"

Thanh niên nói tới nước miếng tung bay, một bộ dáng hết sức kích động, người chung quanh nghe được tên của Lâm Kiều, trên mặt đều lộ ra thần sắc si mê, ngay cả ma pháp thiếu niên thần sắc lãnh đạm bên cạnh cũng gật đầu :

"Lâm Kiều tiểu thư là kiêu ngạo của Đế Quốc, nàng phát minh vé số, nàng thậm chí phát minh rất nhiều đồ vật, nàng trợ giúp rất nhiều người, nàng là thiên sứ chân chính, nàng là hóa thân của nữ thần Quang Minh."

"Sáng Thế chủ vạn năng ơi, hi vọng ánh mắt của Lâm Kiều tiểu thư có thể nhìn đến ta, cho dù bắt ta lập tức chết đi, ta cũng nguyện ý." Có người thậm chí bắt đầu chắp tay trước ngực, trong miệng bắt đầu niệm niệm, vậy mà người chung quanh không ai kinh ngạc đối với tình huống này, ngược lại mỗi người đều tập mãi thành thói quen, hơn nữa đều đi theo gật gù.

Hiện tại Bách Hợp thật sự chân chính giật mình, cô không nghĩ tới chính mình còn chưa vào thành đã nghe được một cái tên đã lâu không nghe đến, hơn nữa lúc nàyLâm Kiều vẫn giống như trong tình huống truyện đồng dạng có danh tiếng, hơn nữa là ma vũ song tu, mỗi dạng cũng đã đạt tới tiêu chuẩn trung thượng cấp , theo tuổi tác Lâm Kiều mà nói, dù là cho dù nàng là tuyệt thế thiên tài chân chính, cũng không có khả năng có thành tựu như vậy, trừ phi nàng ta giống như trong truyện đã lấy được một nửa thiên phú cùng ma lực của Long Bách Hạ.

Nhưng xem ra hiện tại, Lâm Kiều gặp được Ma tộc cũng là chuyện mới phát sinh, nàng ta coi như lấy được một ít kỳ ngộ, cho tới bây giờ có thể đạp chân vào Đại ma pháp sư, cho dù nàng ta dùng nhân sâm làm cơm ăn thì ít nhất cần hơn một năm hai năm thời gian. Bách Hợp đang nghe nói Long tộc bị Lâm Kiều mê hoặc, cam nguyện trở thành nô bộc của nàng, trong lòng liền dâng lên một cảm giác không yên, chân mày cau lại, vô ý thức nhớ tới lúc trở lại Long tộc biết được theo lời của A La, ca ca hắn, Al hơn một năm trước tiến vào nhân loại tìm kiếm mình, cô mím môi, sắc mặt lúc này hết sức khó coi, một cỗ phẫn nộ xông thẳng lên đỉnh đầu, cô liếc qua thanh niên, hỏi một câu:

"Lâm Kiều? Thế nhưng là Nhị tiểu thư của Lâm phủ Bá tước? Tỷ tỷ của nàng Lâm Thiến lúc trước bái sư Đại Ma Đạo Sĩ ở học viện?"

Không làm nam phụ trung khuyển 9

"Không nghĩ tới ngươi cũng biết đến Lâm Kiều tiểu thư." Thanh niên kia nghe được Bách Hợp nói ra được tên của Lâm Kiều, khinh miệt nhìn Bách Hợp một cái: "Thế nhưng hôm nay ngươi nói sai rồi, bây giờ Lâm gia đã không gọi là phủ Bá tước nữa, bởi vì Lâm Kiều tiểu thư thu phục Cự long, cũng trở thành người duy nhất có được Cự long làm kỵ sĩ trong Khải Sâm Đế quốc của chúng ta, do đó Lâm Kiều tiểu thư được đích thân Hoàng đế triệu kiến, Lâm gia cũng được phong làm Công tước, thậm chí hôm nay, ngay cả Hoàng thái tử cũng đang đeo đuổi Lâm Kiều tiểu thư, nhưng Lâm Kiều tiểu thư cũng không vì quyền thế mà dao động, nàng ấy vĩ đại như vậy, thật sự là tấm gương mẫu mực cho tất cả danh môn khuê tú của Khải Sâm đế quốc chúng ta." Thanh niên kích động nói xong lời này, mới nhìn Bách Hợp cười lanh: "Tiểu bạch kiểm, xem bộ dạng nông thôn của ngươi, sẽ biết Cự long là cái gì sao? Đấy là Cự long chân chính nha, cũng không phải là những Á Long rác rưởi kia có thể so sánh, Lâm Kiều tiểu thư thật sự thu phục được dũng sĩ Cự Long tộc, xem bộ dáng quê mùa của ngươi , sợ là nghe đến "Long" thì đã bị dọa cho toàn thân run rẩy nha."

Vào lúc này sắc mặt Bách hợp tái nhợt, tay cô nắm chặt thành nắm đấm, gần như cảm giác tức giận càng ngày càng tăng không thể khống chế được, lúc này nàng không thèm để ý đến vẻ mặt say mê của thanh niên này khi nói đến Lâm Kiều, ngược lại quay đầu nhìn thiếu nữ Maya nói:

"Không biết bộ dáng Cự long này như thế nào..?"

Nàng với thiếu nữ mới vừa rồi còn có thái độ lãnh đạm, vào lúc này lại không ngại chủ động nói chuyện cùng thiếu nữ, đáy mắt Âu Lôi An đứng bên cạnh liền lộ vẻ giận dữ , không đợi thiếu nữ mở miệng, liền nắm quả đấm hướng Bách Hợp đi tới, trong miệng hét lớn: "Tiểu trùng tử, cút ngay!"

Vào lúc này Bách Hợp đang lo lắng suy nghĩ của mình có phải đã thành sự thật hay không, vì vậy lúc một quyền của thanh niên kia đi tới. Sắc mặt cô tối tăm lại, không chút nghĩ ngợi duỗi tay ra, liền bắt được một quyền của hắn, người chung quanh đang cười cợt, vỗ tay: " Âu Lôi An giết chết hắn!"

Lời nói chưa dứt, Bách Hợp liền khẽ nắm tay lại, chỉ nghe 'Rắc rắc ' hai tiếng vang đến, trong miệng Âu Lôi An thét lên thảm thiết, những kẻ vốn đang định cười nhạo Bách Hợp liền ngây dại, Bách Hợp dễ dàng kéo Âu Lôi An lại gần mình. Nâng lên chân trái lên, dùng sức đạp vào bụng của hắn: "Tạm thời chỉ cho ngươi một cái cảnh cáo!"

Thanh niên kia bị cú đá này, không cách nào khống chế được thân hình mà bay ra phía sau như một mũi tên bị bắn ra ngoài, một đường đụng ngã nhiều dong binh to lớn, những người phía sau hắn cũng không thoát khỏi bị bắn ra ngoài, Một cước này của Bách Hợp không chỉ đem người nhìn qua to lớn, mạnh mẽ hơn cô đá bay, hơn nữa một dong binh ở giữa đoàn dẫn theo mấy người chạy lại đỡ hắn cũng không thể giúp hắn dừng lại được. Những dong binh này thường đều để ý đến sắc mặt của người khác, vào lúc này biết được Âu Lôi An có thể đã chọc phải một người không thể chọc, vừa rồi còn thay hắn vỗ tay liền thức thời im lặng, thậm chí rất nhiều người nghĩ so sánh cùng thực lục của Âu Lôi An, theo bản năng càng cúi thấp đầu xuống.

Con đường phía trước cổng thành lập tức yên tĩnh đến lợi hại, lúc này, những người vừa mới vỗ tay hô hoán kia chỉ hận không thể làm cho ánh mắt Bách Hợp không nhìn đến họ. Thiếu nữ bên cạnh có chút kính sợ nhìn Bách Hợp. Cắn răng khom lưng hướng Bách Hợp lúng túng hành lễ, gật nhẹ rồi xoay người về phía sau, lặng lẽ đến nơi Âu Lôi An ngã xuống đỡ hắn đứng lên

"Cam nguyện trở thành nô lệ của Lâm Kiều là Cự Long như thế nào?" Bách Hợp cũng không thèm nhìn người bị một cước của mình đạp bay. Lại đem lại vấn đề lúc nãy mình vừa hỏi, lần này không ai dám bỏ qua lời của cô, chẳng qua là người chung quanh cũng lẫn tránh, vị thiếu niên ma pháp học đồ có gương mặt trẻ con khẩn trương nhìn chung quanh một chút, thấy xung quanh không có ai vội nuốt nước miếng một cái, cắn răng nhỏ giọng nói:

"Các hạ Tôn quý, Cự long theo Lâm Kiều tiểu thư chúng ta cũng không có may mắn chính mắt thấy. Nhưng nghe nói là một Cự long Hỏa hồng, ta đã từng hỏi qua..." Thiếu niên thận trọng nhìn Bách Hợp sắc mặt có chút âm trầm. Lúc nói đến Cự long Hỏa hồng, hắn thấy ánh mắt cô đen lại, không khỏi sợ hết hồn, câu nói kế tiếp tự nhiên cũng không nói ra được nữa.

"Giỏi cho một Lâm Kiều." Bách Hợp cười lạnh hai tiếng, cô nhẩm tính một chút thực lực của mình lần này, tuy nói đã đột phá đến giai đoạn Thần thánh Cự long, nhưng nàng không biết lãnh chúa Thâm Uyên kia rốt cuộc đã giải trừ được bao nhiêu phong ấn, nếu như lãnh chúa Thâm Uyên chưa có giải trừ phong ấn mặc dù cũng rất mạnh, nhưng chênh lệch sau khi giải trừ một đạo phong ấn so với lúc không giải trừ cũng không thể so sánh , thậm chí theo khách quan mà nói, thực lực còn cao hơn một bậc, nhưng nếu như Lâm Kiều thật sự thu phục được một con Cự long, mà Thâm Uyên lãnh chúa lại mượn Cự long lực giải trừ phong ấn, Bách Hợp cũng không dám bảo đảm mình trăm phần trăm đánh chết được hắn.

Lúc này Long tộc cũng không thể nào phái viện quân đến, trong khoảng thời gian gần đây lãnh địa Thâm Uyên của Ma tộc vô cùng ngang ngược, hiện giờ Long tộc muốn đối phó với những ma tộc này đều đã cố hết sức, căn bản không thể phân nhân thủ đi ra, toàn bộ chỉ có thể dựa vào mình.

"Các ngươi nói thêm cho ta một chút tin tức về Lâm Kiều." Vào lúc này Bách Hợp chỉ có thể hỏi thăm thêm về tin tức của Lâm Kiều, ban đầu đám người kia còn có chút kiêng kỵ thực lực của Bách Hợp, nhưng khi nghe cô hỏi tới Lâm Kiều, rất nhiều người trên mặt lộ ra vẻ khác thường, có người lấy can đảm ca ngợi: "Lâm Kiều tiểu thư chính là người được nữ thần Quang Minh ban ân, nàng vừa xinh đẹp vừa thiện tâm nhất."

Một khi có người mở đầu, kế tiếp đã có người bảy mồm tám lưỡi đứng lên mà ca ngợi , Bách Hợp từ một đám người lớn nói nhảm, nghe được bên người Lâm Kiều có một con sủng vật mèo đen, hơn nữa con sủng vật này hết sức thông thái, những cái khác như Lâm Kiều mở cửa hàng vé số, tiệm y phục còn có tiệm bánh ngọt, hôm nay nàng ta đã trở thành người đứng đầu trào lưu mới, chiếm toàn bộ câu chuyện của người đời trong toàn bộ đại lục Phong Nhã.

Nói chuyện được một lúc thì một đám người cũng đã tiến vào thành, chỉ còn lại bọn dong binh rời rạc đi một mình, tuy thiếu nữ Maya có chút sợ hãi nhưng lại dùng ánh mắt sùng bái nhìn chằm chằm Bách Hợp: "Tiên sinh hôm nay nếu không có nơi nào để đi, có thể tạm thời gia nhập dong binh đoàn của chúng ta, tuy nói đoàn chúng ta bây giờ cũng không lớn mạnh, nhưng sẽ có một ngày sẽ trưởng thành." Mọi người trong đại lục Phong Nhã luôn sùng bái cường giả, điều này cũng chính là nguyên nhân khiến Lâm Kiều nổi danh , Bách Hợp từ chối yêu cầu của thiếu nữ, hỏi nàng chỗ ở của Lâm Kiều, sau đó trực tiếp đi tới Lâm gia.

Bây giờ Lâm gia đã không còn là một phủ Bá tước nho nhỏ trước kia nữa , Hoàng đế cho người xây dựng phủ Công tước của Lâm gia tại nơi phồn hoa nhất đế quốc, cửa trước dựng pho tượng của Cự long kỵ sĩ và Lâm Kiều, vào lúc này vẫn chưa có làm xong hoàn toàn, lúc này mấy người thợ mộc còn đang tô màu cho pho tượng, Lâm Kiều uy phong lẫm liệt khoác áo giáp màu đỏ, dưới chân cũng là một con Cự long màu đỏ, chúng được làm hết sức sống động, tình cảnh như thế ở trong nội dung chuyện cũng đã từng xuất hiện qua, hình ảnh Long Bách Hạ bò lổm ngổm ở dưới chân Lâm Kiều cung kính để nàng ta cưỡi lên cũng từng bị người ta xây dựng đặt trước cổng phủ Công tước, điều này cũng là một trong những minh chứng cho thấy Lâm Kiều đã chế ngự được Long tộc, có thể Long Bách Hạ cũng vì vậy mà mất hết mặt mũi, làm cho Long tộc bị bôi nhọ, trở thành trò cười của thiên hạ, vào lúc này Bách Hợp nhìn thấy pho tượng, một cỗ tức giận vô cớ liền dâng lên trong lòng, không chút nghĩ ngợi liền vươn tay ra, nguyên tố quang minh xung quanh nhanh chóng xúm lại trong lòng bàn tay nàng, tụ thành một đoàn rồi bị Bách Hợp ném ra.

'Oanh ' một tiếng vang thật lớn, mấy thợ mộc đang tô màu pho tượng liền sợ hết hồn, đem thuốc màu đang cầm trên tay vứt đi, vội vàng chạy trốn khắp nơi, có hai kẻ chậm chân ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có phát ra ngoài, huyết vụ đầy trời đều là vẩy lên pho tượng, vốn là một pho tượng với hình ảnh Lâm Kiều hoàn mỹ lập tức bị vỡ tung, nửa người trên, ngay cả cái đầu bạch ngọc của nàng cũng biến thành phấn vụn, lúc này Bách Hợp mới vỗ tay một cái, cười lạnh, một cước đá đến tàn phá pho tượng bên trên.

Tình cảnh này khiến người xung quanh sợ mất mật, đám dong binh nho nhỏ kia đi theo Bách Hợp thấy tình cảnh như thế, theo bản năng kinh ngạc hô lên. Dị động bên này làm hộ vệ binh Đế quốc chú ý đến, ngay cả phủ Công tước đều có người bị kinh động, một đại đội binh lính mặc khôi giáp cầm tấm khiên nhanh chóng chạy ra, một đội hộ vệ binh thị trường trong đế đô chạy tới lúc nhìn thấy Bách Hợp liền chỉa đao về phía cô:

"Người nào, dám ở trước phủ Công tước giương oai!"

Trong lúc người thị vệ này quát lên thì cửa phủ Công tước cũng bị người mở ra, một đội binh lính ăn mặc chỉnh tề cũng ào đến, thật ra Bách Hợp hơi hối hận bản thân mình vọng động không khống chế được cảm xúc mà phá hủy pho tượng, nhưng trong nháy mắt khi nhìn đến pho tượng kia, nàng căn bản không khống chế oán khí sinh ra trong thân thể này, mới vừa rồi bản năngcô quá kích động, lúc này nếu gây họa, chạy cũng đã chậm rồi, cách đó không xa một ít ma pháp đạo sư trong học viện của đế quốc cũng chạy đến, bởi vì phủ Công tước nằm ở vị trí trung tâm của đế đô, vì vậy những người này tới rất nhanh, tạo thành một vòng vây quanh bên ngoài, trong tay xách theo ma pháp trượng, mặt cảnh giác nhìn chằm chằm Bách Hợp.

"Mời Lâm Kiều ra đây, nhiều năm không thấy cố nhân, hôm nay tới cửa bái phỏng." Bách Hợp hít sâu một cái, lúc nói xong lời này người trong phủ Công tước không khỏi liền cười lạnh hai tiếng: "Lần đầu tiên nghe nói có người tới cửa bái phỏng lại lấy lễ ra mắt làm hư pho tượng của chủ nhân, cả ngày lẫn đêm đều có rất nhiều người muốn gặp tiểu thư chúng ta, như ngươi người bẩn thỉu nhỏ nhoi cũng xứng tìm gặp tiểu thư? Đi tìm chết đi!" tiếng nói người này vừa dứt, ma pháp sư trong phủ Công tước liền niệm chú ngữ, một đám binh lính đem khiên thuẫn che chắn trước đoàn ma pháp sư, giúp ma pháp sư có thời gian niệm xong pháp thuật.

Người chung quanh đều ở đây nhìn Bách Hợp chỉ chỉ chỏ chỏ, Bách Hợp không nhịn được khoanh tay trước ngực, trong bàn tay lập tức xuất hiện vài mũi băng nhận, ma pháp của Long tộc trời sanh đã có ưu thế, nhất là đến trình độ của Bách Hợp, trừ một ít đại hình cấm chú ra, căn bản không cần đọc nhiều thần chú phức tạp, vào lúc này mấy băng nhận được tạo thành xong, cô nhìn đúng phương hướng của các ma pháp sư mà ném đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro