Chương 1075: Sư tôn độc sủng (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

【Truyền tống đến thế giới nhiệm vụ.】

【Truyền tống hoàn tất.】

【Ký chủ, xin vui lòng tiếp thu thông tin thế giới nhiệm vụ.】

Tô Mộc chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, nghe chuỗi âm thanh máy móc này giống như bị thôi miên, khiến cô muốn ngủ...

Cửu Thiên Tuế thấy Tô Mộc không nhúc nhích, chẳng lẽ chết rồi!?

Nó lo lắng kiểm tra cơ thể của ký chủ.

Còn tốt, còn tốt, không có vấn đề gì lớn, chỉ là ngủ thôi.

Nó còn tưởng rằng bởi vì nó phong ấn chú ký ức gì đó mà sinh ra tác dụng phụ.

Nghĩ lại, cho dù có tác dụng phụ, cái nồi này nó cũng không đội.

Muốn đội thì ký chủ và Phủ Hi đại nhân phải tự mình đội a.

Ký chủ tự mình không cẩn thận, bị gieo chú ký ức, thời điểm rời khỏi Đại Hạ Lĩnh Vực, nó muốn nhắc nhở ký chủ chú ký ức bởi vì chú mẫu phản phệ, chú tử cũng bắt đầu phản phệ lên ký ức của ký chủ, kết quả lời nói của nó bị mã hóa.

Không đợi được Phủ Hi đại nhân đưa ký chủ trở lại Tinh Tế, cho nên nó chỉ có thể dùng mạng nhỏ của hệ thống đoạt hồn từ tay Phủ Hi đại nhân, đưa ký chủ trở lại bên trong hệ thống.

Sau đó nhanh chóng liên lạc với ký chủ, quyết định dùng hệ thống phong ấn toàn bộ ký ức quá khứ của ký chủ, để chú tử không thể cắn nuốt ký ức, dần dần yếu đi, cho đến khi biến mất, nó sẽ trả lại ký ức cho ký chủ.

Phủ Hi đại nhân một mình quay trở lại Tinh Tế, nó chạy nhanh liên hệ với bộ phận định chế nói rõ nguyên do, mới không đến nổi chết trong tay Phủ Hi đại nhân.

Đám người trong bộ phận định chế còn khá đáng tin cậy, truyền lời một cách kịp thời.

Cũng nhận được sự đồng thuận của Phủ Hi đại nhân, để ký chủ tiếp tục hợp tác với nó, hoàn thành nhiệm vụ, lợi dụng thời gian trong thế giới nhiệm vụ tiêu trừ chú ký ức, ký chủ càng sớm càng tốt kiếm đủ tích phân, đổi thẻ trọng sinh.

Đề nghị phía trước, Phủ Hi đại nhân còn cảm thấy đáng tin cậy, về phần thẻ trọng sinh, Phủ Hi đại nhân nhướng mày, khí phách hỏi một câu:

"Nàng còn cần thẻ trọng sinh để sống lại sao?"

Có Phủ Hi đại nhân, thẻ trọng sinh tính là cái rắm gì!

Quả nhiên là Phủ Hi đại nhân, thật bá đạo! Nó vô cùng sùng bái.

Nếu ngài ấy không tiếp tục đi theo ký chủ vào thế giới nhiệm vụ, nó sẽ càng sùng bái hơn.

Đúng vậy, hệ thống rất muốn gục ngã, phải tiếp tục đối mặt với Phủ Hi đại nhân.

Cửu Thiên Tuế chờ đợi Tô Mộc tỉnh ngủ.

Lần chờ này, từ hừng đông đến khi trời tối, ký chủ vẫn ngủ như heo, ngủ trên cành cây mà không sợ bị người ta nhặt đi bán.

Thử nghĩ, sau khi ký chủ mất ký ức, có phải sẽ như một tờ giấy trắng, điều này chứng tỏ nó có thể lừa ký chủ đơn thuần đúng không!?

Thật tuyệt vời *。٩(ˊᗜˋ*)و*。

Cuối cùng nó cũng xoay người rồi!

Khi Cửu Thiên Tuế đang vui vẻ thì phát hiện ký chủ ngủ say đột nhiên mở mắt ra, sau đó dịch người sang một bên, né tránh một con chim bay tới đụng vào.

Cũng vì nguyên nhân này mà ký chủ đã rơi khỏi cành cây.

"Loạt soạt, bịch…"

Có tiếng vật gì đó đang di chuyển và rơi xuống đất.

Tô Mộc chỉ cảm thấy đầu đau nhức.

Đầu cô va vào thứ gì đó rất cứng.

Thoạt nhìn, đó là một vật màu trắng, hình tròn, dẹp...

Đang lúc cô còn đang xác định đó là thứ gì, nghe thấy một tràng tiếng cười:

"Bách Lý Diễn, nhìn xem, ngươi đã hai trăm năm không ở núi Mộc Hề, linh điểu đều gầy yếu thế này, bộ lông xỉn màu, gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, một cơn gió mạnh liền làm nó rớt từ trên cây xuống, thật đáng thương, thật đáng thương."

Tô Mộc quay đầu lại muốn nhìn rõ người đang nói chuyện, lại bị một đôi tay che lại tầm mắt.

Cơ thể phản ứng trước ý thức, duỗi móng vuốt ra tấn công, nhưng giống như đang gãi ngứa cho chủ nhân của đôi tay này.

Cô cảnh giác nhìn đôi bàn tay này, nhưng lại không thể làm gì, bị ôm chặt trong lòng bàn tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro