Chương 1142: Tô Mộc chi danh (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tieen

Bước vào sảnh tiếp tân của tập đoàn, liền thấy một người nằm dưới đất, xung quanh có vài người mặc đồng phục bảo an Quốc tế CK đang nhìn người nằm dưới đất và đang cố gắng khuyên bảo ông ta.

Nhưng người nằm dưới đất đá chân, ngạo nghễ nói:

"Hôm nay tao phải gặp được tổng giám đốc Tô các người, gọi nó đến gặp tao!"

"Nếu nó không đến gặp tao, tao sẽ chết ở đây! Để xem sau này nó còn làm người thế nào!"

Bác cả nhà họ Tô, Tô Lợi Thiên, là một kẻ cực kỳ vô lại độc ác.

Nhưng hành vi vô lại của ông ta trước mặt Tô Mộc vẫn luôn vô dụng.

"Tô tổng." Mọi người trong sảnh tiếp tân nhìn thấy Tô Mộc đều cung kính nói.

Tô Mộc gật đầu, cúi đầu nhìn Tô Lợi Thiên, nhàn nhạt nói: "Ra ngoài."

Nhìn Tô Mộc, Tô Lợi Thiên không khỏi cảm thấy trong lòng run rẩy, có chút sợ hãi nuốt nước miếng, lắp bắp nói:

"Tao, tao là bề trên của mày! Mày là tổng, tổng tài mà không biết tôn trọng người lớn trẻ nhỏ! Mày không có tư cách làm tổng, tổng tài của Quốc tế CK!"

Ông ta nghe được, nói cô đang nằm viện, nhưng những người quan trọng xung quanh cô đều khó liên hệ hỏi thăm, nên ông ta mới có động thái này.

Vốn định chỉ cần xác nhận cô nằm viện, ông ta có thể giết cô, sau đó nhân cơ hội chiếm lấy Quốc tế CK.

Tô Lợi Thiên mộng tưởng thật tươi đẹp, nhưng hiện thực lại không như mơ.

"Ném ra ngoài." Tô Mộc nói.

Các nhân viên bảo an đang do dự lập tức nhanh chóng khiêng người ra ngoài.

"Tô Mộc! Đồ ác nữ, mày..." Lời tiếp theo đã bị bảo an bịt miệng lại.

Xử lý xong Tô Lợi Thiên, Tô Mộc trực tiếp đi về phía thang máy chuyên dụng.

Thư ký Lâm chậm một bước, cũng là vì đang nói chuyện với bộ trưởng bảo an.

Cô ấy nói với bộ trưởng an ninh: "Sau này cứ ném những người chướng mắt ra ngoài."

Bộ trưởng bảo an muốn hỏi điều gì đó, nhưng thư ký Lâm đã theo Tô Mộc vào thang máy.

Bộ trưởng bảo an suy nghĩ một lúc, đã biết thư ký Lâm có ý gì.

Đột nhiên, cảm thấy mình vừa rồi do dự vì Tô Lợi Thiên là người nhà họ Tô.

Nhưng anh ta quên mất, đó là Tô tổng.

Tô tổng của Tập đoàn quốc tế CK.

Tuy làm việc dưới quyền Tô tổng chưa lâu, nhưng tính tình của cô cũng được nhiều người biết đến.

Máu lạnh, vô tình...

Huống hồ, nhà họ Tô và Tô tổng vốn dĩ đã không còn liên quan nhau.

Nếu muốn giữ được công việc béo bở này, anh ta phải ghi nhớ lời nhắc nhở của thư ký Lâm.

-

Tầng 8.

Tô Mộc quen thuộc đi vào văn phòng, ngồi xuống, cầm tài liệu được sắp xếp ngay ngắn ở một bên bắt đầu phê duyệt.

Thư ký Lâm ở bên cạnh cô, sắp xếp lại tài liệu đã phê duyệt, đồng thời cô ấy cũng ghi nhớ những vấn đề trong tài liệu.

Vẫn luôn bận rộn cho đến giờ ăn tối.

"Tô tổng, đã đến giờ ăn tối rồi." Thư ký Lâm nhắc nhở.

"Ừm."

"Tôi sẽ đặt nhà hàng ngay bây giờ, Tô tổng vừa mới xuất viện, nên ăn chút gì đó thanh đạm, nhà hàng Đông Vọng rất phù hợp với yêu cầu."

"Được."

Sau khi Tô Mộc đồng ý, thư ký Lâm lập tức đi ra ngoài gọi điện thoại.

Trong văn phòng chỉ còn lại một mình Tô Mộc.

Hơi nheo mắt lại, xoa xoa thái dương.

Không biết có phải là ảo giác của cô hay không, nhưng cô luôn cảm thấy cơ thể này là của mình.

Từ lúc mở mắt ra, cô đã không còn ký ức, nhưng lại quá quen thuộc với mọi thứ ở đây nên trong tiềm thức cô biết mình phải làm gì.

Nếu đây thực sự là cơ thể của mình, thì hệ thống kia...

Nhất định có âm mưu.

Cửu Thiên Tuế hoàn toàn không biết mình đang bị nghi ngờ, đã xuất hiện.

【Ký chủ, vẫn còn mười một tiếng để cô tiêu sài hết tích phân nhận phần thưởng, xin hãy nhanh lên nha.】

Âm thanh hệ thống vừa vang lên, Tô Mộc liền nghĩ ra biện pháp thử hệ thống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro