CHAP 108: CÓ NHỮNG CHỦ ĐỀ KHÔNG THỂ BÀN TỚI.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EM LÀ NAM, ANH CŨNG YÊU 2.

CHAP 108: CÓ NHỮNG CHỦ ĐỀ KHÔNG THỂ BÀN TỚI.

Mạch Đinh vừa tới công ty thì lấy tay quạt mặt, lúc đang ngồi xuống thì nghe thấy tiếng bàn luận của các cô gái vang lên từ phía sau: “Nghe nói chưa, Tào Thành Nghị ở bộ phận kinh doanh đoạn thời gian trước suýt tí nữa bị giám đốc Tiết khai trừ chỉ dựa vào một mình mà ký được hợp đồng lớn.”

“Tôi sớm đã phát hiện anh ta không tệ rồi, nhìn vừa mắt ở bộ phận kinh doanh cũng không có mấy người, nếu không phải có anh ta tôi cũng không có động lực làm tiếp.”

“Không biết anh ta có bạn gái chưa.”

“…”

Phụ nữ ở bộ phận quan hệ xã hội bởi vì quy định của công ty, đối với An Tử Yến chỉ có thể dùng phương thức nhìn mơ cho đỡ khát, Tào Thành Nghị thì không giống, không cùng bộ phận với các cô, có thể xuống tay. Mạch Đinh lắc lắc đầu, các đồng nghiệp nữ của mình có thể phải thất vọng rồi, các cô căn bản không phải là món ăn của Tào Thành Nghị, Mạch Đinh nhìn khắp văn phòng làm việc, đem tầm nhìn đặt trên người Phạm Thiếu Quân, nếu như là Phạm Thiếu Quân thì còn có thể, Mạch Đinh trong lòng có 99% chắc Phạm Thiếu Quân thích đàn ông.

Mạch Đinh vừa mở máy tính, vừa giả vờ tùy ý hỏi Phạm Thiếu Quân đang chỉnh sửa tóc: “Thiếu Quân, anh có bạn gái chưa?” Phạm Thiếu Quân mỗi lần ở công ty đều duy trì tư thế ngồi ngay ngắn, để tránh cho âu phục bị nhăn nhúm khó coi, Mạch Đinh cảm thấy anh ta còn chỉn chu hơn so với phụ nữ.

“Có, làm sao?”

“Cái gì?! Anh có bạn gái?” vẻ mặt của Mạch Đinh làm bộc lộ hết suy nghĩ trong lòng ra, dường như Phạm Thiếu Quân có bạn gái là chuyện cổ tích Ả Rập. Phạm Thiếu Quân hướng sang Mạch Đinh coi thường, ánh mắt coi thường của anh ta mãi mãi tuyệt đẹp như vậy, cũng đã sắp không thấy tròng đen đâu: “Phản ứng của cậu cũng quá vô lễ rồi, tôi có bạn gái rất kỳ lạ sao?”

Quách Bình vừa đến nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ, cũng pha trò nói: “Tôi nghĩ Mạch Đinh cho rằng cậu có bạn trai mới đúng.”

“Tôi, tôi không có nghĩ như vậy.” rõ ràng là có nghĩ như vậy mà.

“Tôi điểm nào giống thích đàn ông!”

Phùng Phi Mông còn đang ăn sáng cũng tham gia vào hàng ngũ pha trò: “Anh điểm nào không giống thích đàn ông!” lời nói quá trực tiếp của cô khiến Mạch Đinh sợ hãi tuôn ra một lớp mồ hôi lạnh, nếu như Phạm Thiếu Quân tức giận, người gánh tai họa không phải là mình sao, Mạch Đinh đem ông hút cắm vào hộp sữa bò uống, muốn nhẹ nhàng chuyển đề tài: “Buổi sáng uống chút sữa bò tốt cho sức khỏe, mọi người cũng đừng có ăn nhiều mấy thực phẩm rác rưởi nữa.” hiệu quả lời nói của cậu cực nhỏ, Phạm Thiếu Quân duỗi lưng đứng dậy: “Mấy người bình thường vậy mà đều nhìn tôi như vậy sao?” Cao Sảng âm u chen vào: “Nương pháo.”(Nương pháo: ý chỉ nam sinh có hành động, biểu cảm nữ tính). Ánh mắt coi thường của Phạm Thiếu Quân lại tặng cho Cao Sảng: “Tôi chỗ nào nương hả, trông mặt mà bắt hình dong! Lùi một ngàn bước mà nói, cho dù tôi nương nhất định là thích đàn ông sao, vậy Mạch Đinh không nương nhất định là thích phụ nữ sao, nói không chừng cậu ta còn thích đàn ông đo.” Sữa bò sặc nơi yết hầu, cậu ho mãi.

Không được, nhất định phải chuyển chủ đề, bị bọn họ vỏn vẹn biết mình thích đàn ông cũng được, nhưng bọn họ nếu như cứ theo ý tưởng này, rất dễ dàng sau này sẽ chú ý đến thái độ của mình với An Tử Yến, vậy chuyện sẽ rất dễ dàng bị phát hiện.

“Anh nói tôi sao, lẽ nào anh quên biệt danh hoa hoa công tử của tôi sao? Cho đến bây giờ tôi đã chơi đùa qua biết bao nhiêu cô gái mọi người đều đã biết rõ, tôi bị các cô gái vây quanh bận rộn, còn có tâm tình cùng đàn ông sao?” Trừ phi tôi đem phụ nữ trong thiên hạ này chơi hết có lẽ sẽ cân nhắc chút, bằng không , hừ, cho dù đàn ông có cởi sạch quần áo cầu xin tôi, tôi cũng sẽ không đụng vào họ một cái.” Dù sao danh tiếng cũng đã đủ thối nát rồi, Mạch Đinh cam chịu sa ngã, thối nát thêm tý đối với cậu mà nói cũng không khác biệt gì. Giọng nói hào hùng của cậu đã thông công được An Tử Yến đến trễ nhất nghe thấy, anh chỉ như có như không quét mắt nhìn Mạch đinh, nhưng chỉ một ánh mắt này thôi đã đem cơ thể Mạch đinh quét thành hai khúc: “Nếu như cậu đến công ty không phải vì làm việc vẫn là nhân lúc còn sớm cuốn gói về nhà quét vệ sinh đi.”

Anh đến công ty trễ nhất có tư cách gì phê bình em! Hơn nữa sáng nay em đã quét dọn vệ sinh xong rồi! Mạch Đinh trong lòng sau khi đem An Tử Yến mắng một trận mới giả vờ ra dáng vẻ biết lỗi: “Cáo lỗi, tôi lập tức bắt đầu làm việc.” An Tử Yến khịt mũi khinh bỉ: “Công ty làm sao lại tuyển loại người như cậu vậy.”

Không phải anh tuyển em vào sao?!

Nghẹn khuất, quá nghẹn khuất, chỉ cần ở trong công ty đối mặt với An Tử Yến mình sớm muộn gì ngay cả kinh nguyệt cũng bị nghẹn (em bỉ ổi quá Mạch Đinh =)))))). Mạch Đinh đang trong cơn tức giận lại đánh mất tiết tháo.

Các đồng nghiệp đợi sau khi An Tử Yến vào phòng làm việc lại bắt đầu nhao nhao phê bình Mạch Đinh, thân là sư phụ của Mạch Đinh, Quách Bình đứng mũi chịu sào: “Mạch Đinh, cậu làm sao cũng là do tôi dạy, đừng có làm cho tôi mất mặt, thật không dễ gì tôi thấy Yến không có ghét cậu như vậy, cậu lại đắc ý hí hửng.”

“Tôi thấy cậu làm công việc này cũng không lâu dài, quan hệ cùng cấp trên quá kém, không chỉ Yến mà ngay cả Vương tổng cũng vậy.”

“Hay là cậu đem chiêu dùng trên người phụ nữ cũng dùng với Yến đi, xem xem có hiệu quả không.” Liễu Vĩ nói xong, toàn bộ người đều cười lên, Mạch Đinh coi thường bọn họ bắt đầu làm việc, nói nhiều sai nhiều, mấy loại chuyện này sau này nhất định phải tiêu diệt. An Tử Yến với Mạch Đinh trong công ty chính là không đội trời chung, hai người không liên quan với nhau, tuyệt đối sẽ không để cậu thừa dịp cơ hội! Nỗ lực làm việc, thăng chức tăng lương mới là chuyện quan trọng nhất, vừa may có thể lợi dụng tầng quan hệ này của An Tử Yến, đừng trách em vì nước quên nhà giẫm đạp lên anh, để anh hiểu rõ xã hội là rất vô tình, Mạch đinh trong lòng âm thầm nguyền rủa thề.

Điện thoại trên bàn không ngừng rung, An Tử Yến nhận điện thoại.

“Hello! Yến.”

“Tôi đã nói ở công ty đừng gọi điện cho tôi mà.”

“Không sao, tôi đến chỗ không người, hôm nay văn phòng cậu có người nhắc đến tôi không, bây giờ tôi ở bộ phận kinh doanh cũng xem như là có chút danh tiếng, thật không dễ dàng mà, thiếu chút nữa bởi vì mệt mỏi quá độ mà đột tử rồi, không biết có ảnh hưởng đến công năng thận của tôi không, ở trên giường phát huy…alô…alô…” Tào Thành Nghị cầm điện thoại bị ngắt không chết tâm lại gọi điện tiếp.

“Đừng cúp vội, tôi đảm bảo sẽ nói chuyện chính.”

“Vậy thì nói.”

“Tuy rằng đã giữ được công việc, nhưng tôi bây giờ bị Tiết Thành Lâm chỉnh rất thảm, theo yêu cầu của cậu tôi đã cố gắng biểu hiện xuất sắc, còn phải đợi bao lâu.”

“Đợi cái gì?”

“Chuyện USB đó, cậu không phải đã giao cho giám đốc Quý sao?”

An Tử Yến trầm mặc, Tào Thành Nghị đưa ra nghi vấn: “Cậu nghĩ cậu chắc sẽ không tùy tâm tình mà chê phiền đem chuyện này cho người khác xử lý phiền phức rồi quên luôn chứ?”

“Không có.”

“Tôi mới không tin! Cậu chắc chắn đã quên rồi! Cậu biết tôi đang ở dưới lầu cậu sinh sống có bao nhiêu nước sôi lửa bỏng không, kết quả cậu vậy mà…” điện thoại lại lần nữa bị cúp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro