CHAP 132: CẤP TRÊN KHÔNG ĐÀNG HOÀNG (HẠ).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EM LÀ NAM, ANH CŨNG YÊU 2.

CHAP 132: CẤP TRÊN KHÔNG ĐÀNG HOÀNG (HẠ).

Dạ tiệc bởi vì toàn là nhân viên công ty, bầu không khí cũng không nghiêm trọng, mọi người bộ phận quan hệ xã hội cũng đã tề tựu, sau khi tiết mục biểu diễn trên sân khấu hết, đến lượt các lão tổng phát bao lì xì. Quý tổng uống đến mặt đỏ rực, vừa lấy bao lì xì ra, người bên dưới liền vì bao lì xì quá ít mà ồ lên, Mạch Đinh làm sao có thể bỏ qua cơ hội giật bao lì xì, hiện rõ sự tích cực nhất, từ sớm đã chiếm vị trí tốt có lợi nhất, nhân lúc Quý tổng phát biểu, cậu gửi tin nhắn cho An Tử Yến: <Em giữ một chỗ cho anh, mau đến giật, anh cũng có trách nhiệm vì gia đình chia sẻ chút gánh nặng kinh tế.>

<Bạn đã bị tước tuyền sử dụng rồi.>

<Tước quyền gì chứ, đừng có không đàng hoàng, mau lại giúp em giật.>

<Bạn đã bị tước quyền sử dụng vì kém trí.>

<Hệ thống mới không gửi mấy tin kiểu này! Đừng có xem em như tên ngốc!>

<Bạn đã bị tước quyền sử dụng vì ngu ngốc.>

An Tử Yến quá là buồn chán rồi, Mạch Đinh bó tay hết cách, Mạch Đinh đem điện thoại cất trở lại túi, Quý tổng bắt đầu xa xỉ ném bao lì xì trong tay, thật không gì dể hình dung hình tượng bây giờ của Mạch Đinh, giống như một bà thím tranh giành đồ ở chợ.

Sau khi Quý tổng luân phiên phát hết, Mạch Đinh hân hoan phấn khởi, nắm trong tay mười bao lì xì trở về chỗ ngồi, tự hào còn hơn đăng quang: “Lấy được nhiều bao lì xì như vậy, tôi năm sau nhất định có thể được vận may!”

“Tôi là sư phụ của cậu, cậu cũng nên chia tôi một cái.” Quách Bình mặt dày đưa tay ra, Mạch Đinh đã đem bao lì xì của mình nhét vào túi: “Sư phụ anh rõ ràng cũng giật được, thế sao không chia tôi một cái.”

“Bao lì xì đại diện cho may mắn làm sao có thể chia cho người khác.”

“Vận may của tôi cũng không thể tùy tiện đưa cho người khác.” Mọi người lại đem tầm nhìn hướng sang An Tử Yến không có bao lì xì nào, An Tử Yến không vui nói: “Nhìn tôi làm gì.”

“Không, không có gì, Yến, tôi chia cậu một bao lì xì nè.”

“Không cần thiết.”

“Đừng nói như vậy, cậu cũng lấy chút may mắn, đạt được thuận lợi.” đừng cho anh ấy! anh ấy nếu như lại lấy chút may mắn, còn không bằng lên trời sao!

“Không cần thiết.” An Tử Yến ra sức từ chối, Quách Bình vẫn đem một bao lì xì đặt trước mặt An Tử Yến, các đồng nghiệp khác giành được bao lì xì cũng nhao nhao chia một cái cho An Tử Yến, Mạch Đinh mới không thèm chia cho An Tử Yến, chia cho anh ấy cũng chỉ là lãng phí, một chút cũng không hiểu phải tiết kiệm! các đồng nghiệp không biết Mạch Đinh lo liệu gia đình có nhiều cực khổ nhìn bộ dạng keo kiệt của cậu: “Mạch Đinh, tôi nói cậu cũng quá không có phong độ rồi.”

“Tôi không có phong độ? Mấy người mắt mù hết rồi!”

Vương tổng bưng ly rượu đến trước bàn của bộ phận quan hệ xã hội, ông ấy vì uống rượu mà cổ và lỗ tai đều đỏ lên: “Năm nay bộ phận quan hệ xã hội đều đông đủ, đừng chỉ lo bao lì xì, mau uống rượu đi, tôi vẫn hy vọng mọi người sau khi nghỉ tết sẽ làm việc chăm chỉ.”

“Chúng tôi thấy Yến cực khổ như vậy không có bao lì xì, muốn chia một chút cho cậu ấy, nhưng Mạch Đinh sống chết không bằng lòng.”

“Chuyện có gì lớn, tôi đặc biệt để lại một bao lì xì to cho cậu ấy rồi.” Vương tổng đem bao lì xì đặt ở trước mặt An Tử Yến, sau đó gác lên vai Mạch Đinh: “Cậu làm sao lại trà trộn vào bộ phận quan hệ xã hội.”

“Vương tổng, tôi…”

“Tôi không muốn nghe cậu nói, cách xa con gái tôi một chút, tôi không dễ gì mới có con, cậu nếu như muốn cướp đi, lão tử sẽ chặt gãy chân cậu!”

“Lão già, ông cũng cách xa họ Mạch ra chút.” An Tử Yến nhàn nhạt nói, Mạch Đinh trừng anh, anh tiếp tục bổ sung:

“Nói không chừng trên người họ Mạch có bệnh gì đó.” Quả nhiên, Vương tổng kéo giãn khoảng cách ra với Mạch Đinh, cuộc sống riêng của Mạch Đinh hỏng bét ngay cả Vương tổng cũng nghe nói đến, khả năng trên người cậu có bệnh rất cao, Mạch Đinh trợn tròn mắt, tiểu nhân trong lòng chỉ vào mũi An Tử Yến mắng to: em nếu như có bệnh, đầu tiên lây bệnh chính là anh!

“Tôi còn chưa đến 45, không phải là lão già, Tử Yến, nói chuyện cẩn thận chút, tôi cũng là cấp trên của cậu.”

Vương tổng lại quay đầu phê bình An Tử Yến, hai tay Mạch Đinh đã để dưới bàn vỗ tay cho lời phát biểu chính nghĩa của Vương tổng. Vương tổng sau khi uống rượu nói chuyện đặc biệt nhiều, giống như lại nhớ đến gì, nhìn An Tử Yến: “Đúng rồi, Viên Viên nhất định muốn tôi dẫn con bé đến nhà cậu xem, cậu chăc cũng thuận tiện đúng không.” Tay Mạch Đinh vỗ tay ngừng lại, cầu nguyện An Tử Yến tìm một lý do gì đó từ chối, giữa người yêu thân mật nói không chừng sẽ có tâm lý tương ứng, suy nghĩ của mình nhất định có thể truyền đạt cho An Tử Yến. An Tử Yến không quan tâm nhún nhún vai: “Tùy ý ông.”

“Vậy được rồi, sau tết tìm thời gian đi.”

Chủ đề này giống như viên kẹo ném lên đất, thu hút đàn kiến, không ít người sớm đã hỏi An Tử Yến ở đâu, cuộc sống riêng của anh thế nào đều có hứng thú cực đại, khổ nỗi không đường nào biết được, bây giờ cơ hội tốt làm sao có thể bỏ qua: “Chúng tôi cũng có thể đến không?”

“Tùy ý.”

Đừng có lại tùy ý! Anh cái người tùy ý này! Lẽ nào quên trong nhà còn có một người khác sao? Anh cũng cân nhắc đến cảm nhận của người khác một chút chứ, phải làm sao đây, đừng cuống, Mạch Đinh mày là người thông minh, nhất định sẽ có cách gì đó, suy nghĩ, mau suy nghĩ, không, trước tiên bóp chết An Tử Yến rồi nghĩ cũng không muộn!!

Mạch Đinh ở dưới bàn dùng sức đá chân An Tử Yến, trách móc anh lại gây phiền phức cho mình, vẻ mặt của An Tử Yến dường như đang nói: thế thì sao.

Cũng không biết có phải là ông trời cũng thích chơi ác Mạch Đinh không, hoạt động rút thăm của dạ tiệc cuối năm, Mạch Đinh chỉ rút được một cái váy của phụ nữ, cậu trong xe tức giận: “Vận may của tôi, vì để bù đắp trái tim tổn thương của em anh phải chia cho em một bao lì xì mới được.”

“Anh làm gì phải bù đắp trái tim tổn thương của em, phải đưa em về nhà tâm tình anh rất nát đây.”

“Cái gì mà kêu là đưa em về nhà, lẽ nào anh còn phải đến nhà khác sao, chỉ là bịa chuyện với đám Quách Bình mới nói vậy thôi! Đúng rồi, dù sao cũng thuận đường, tới nhà Tiểu Tư một chuyến đi, đem váy tặng cho cô ấy được rồi.” An Tử Yến không nói chuyện, đợi đến lúc đến dưới lầu nhà Bạch Tiểu Tư, Mạch Đinh đã ngủ mất tiêu, An Tử Yến đẩy đẩy cậu, Mạch Đinh nheo mắt, đem váy đưa cho An Tử Yến, ngái ngủ nói: “Anh giúp em đưa cho cô ấy giùm đi, em rất mệt, kính nhờ, người tốt một đời bình an.” Còn không đợi An Tử Yến trả lời, Mạch Đinh lại ngủ tiếp. An Tử Yến mặt lạnh không kiên nhẫn gõ cửa nhà Bạch Tiểu Tư: “Mau lên.” Cửa cuối cùng mở ra, Bạch Tiểu Tư thấy là An Tử Yến không nhịn được nhíu mày lẩm bẩm nói nhỏ: “Anh sao lại đến đây.”

“Tử Yến?” người đàn ông xuất hiện sau lưng Bạch Tiểu Tư có giọng nói hồn hậu lại trầm thấp, An Tử Yến nhìn sang người đàn ông, hơi gật đầu: “Chú Bạch, đã lâu không gặp.”

“Đã được một thời gian rồi, Tiểu Tư con cản đường làm gì, đển Tử Yến vào trong ngồi.” Bạch Tiểu Tư có chút không tình nguyện để An Tử Yến vào, Bạch Hùng châm thuốc ngồi trên sòa, chừa cho An Tử Yến một chỗ, Bạch Tiểu Tư lại nói: “Ba, anh ấy chắc còn có chuyện…”

“Con còn không ngại nói, lúc trước con không phải nói ba biết không còn liên lạc với Tử Yến sao, cố ý không muốn để ba gặp cậu ấy sao?” ông bất mãn nhìn Bạch Tiểu Tư, lại nghiên đầu nói chuyện cùng An Tử Yến: “Chú nghe ba con nói, bây giờ làm giám đốc bộ phận quan hệ xã hội sao, công ty đó cũng không tệ, chú đã nói chú nhìn người không sai mà.”

“Không gì ạ.”

“Aiz, chú biết là Tiểu Tư có lỗi với con, nha đầu này không hiểu chuyện, con đừng so đo với nó.” Tuy rằng không biết Bạch Hùng đang nói gì, An Tử Yến vẫn là không quan trọng tiếp lời: “Chuyện lúc trước, cũng không có so đo gì đâu.”

“Vậy thì tốt, aiz, con cũng giúp chú khuyên nhủ Tiểu Tư, rất không nghe lời, nói gì mà không kết hôn không muốn có con, con nghe xem có buồn cười hay không!”

“Không sinh con là sai lầm rất lớn sao, người khác sinh con thì con cũng phải sinh con sao, con phải nhất định sống theo tiêu chuẩn của người khác sao? Bọn họ thích nói thế nào tùy bọn họ.”

“Con còn dám mạnh miệng, con đây gọi là ích kỷ! Có nghĩ đến cảm nhận của ba mẹ hay không hả!”

“Con…”

“Ba không muốn nghe! Tử Yến, để con thấy chuyện chê cười rồi, trong công ty nhiều người như vậy chú Bạch đều có thể quản lý, nhưng ngay cả một đứa con gái cũng không quản tốt, vì con bé mà ngay cả tóc chú cũng sắp bạc hết rồi.” Bạch Hùng xoa huyệt thái dương.

“Chú Bạch, người giống như Bạch Tiểu Tư, chú càng quản cô ấy, cô ấy càng chống đối lại chú.”

“Nhưng cũng không thể không quản, con bé lúc trước còn có một chút nghe lời con, từ sau khi bọn con chia tay lời của ai con bé cũng không thèm nghe.” An Tử Yến hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Bạch Hùng, anh đứng dậy: “Con sẽ giúp chú khuyên cô ấy, chú Bạch, con còn có chút chuyện, đi trước ạ.”

“Con nhớ giữ lời giúp chú.” Nghe thấy An Tử Yến sẽ giúp khuyên nhủ Tiểu Tư, Bạch Hùng yên tâm lên không ít, Bạch Tiểu Tư một bên không chút áp bức, cô so với ba mình còn hiểu An Tử Yến hơn, An Tử Yến sẽ tốn thời gian đến khuyên mình sao? Đánh chết cô, cô cũng không tin, đoán chừng chính là vì thoát thân mới tùy tiện bảo đảm. Đợi sau khi An Tử Yến đi, Bạch Hùng hỏi: “Con với Tử Yến…”

“Không có gì hết, ba đừng ôm hy vọng không thực tế đó, anh ấy bây giờ đã có người yêu rồi.”

“Vậy thì thế nào, các con bên nhau cũng đã nhiều năm như vậy khẳng định cũng có tình cảm, nếu không cậu ấy cũng sẽ không đến tìm con.” Bạch Tiểu Tư không muốn giải thích từng chsut với Bạch Hùng: “Dù sao là không thể nào.” Bạch Hùng lại châm thuốc, rơi vào trầm mặc.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro