CHAP 131: CẤP TRÊN KHÔNG ĐÀNG HOÀNG (TRUNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EM LÀ NAM, ANH CŨNG YÊU 2.

CHAP 131: CẤP TRÊN KHÔNG ĐÀNG HOÀNG (TRUNG).

Liễu Vĩ đem bút ném qua trúng đầu Mạch Đinh: “Nhìn nhìn cái dáng vẻ dung tục của cậu đi, nước bọt sắp chảy ra rồi kìa.”

Mạch Đinh sờ sờ miệng mình sau đó mới phản bác: “Tôi không có, chỉ, chỉ là nhìn thôi.” Phạm Thiếu Quân hung hăng coi thường: “Ít đánh chủ ý đi, tiểu Trí là hoa đã có chủ.”

Mạch Đinh giật mình hai tay chống lên bàn: “Lẽ nào là An Tử Yến?” cậu lần này không có khống chế âm lượng, lẽ nào An Tử Yến không chỉ sắc dụ còn cả hiến thân, đồ vô sỉ, mình tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh ấy! Phạm Thiếu Quân chống hông giẫm chân:

“Là tôi, tôi không phải đã nói là tôi có bạn gái sao!”

“Nói dối, nhất định là cậu muốn thay An Tử Yến che giấu, không tiếc vì anh ta chịu oan ức.” Mạch Đinh cho rằng Phạm Thiếu Quân có bạn gái càng không đáng tin bằng An Tử Yến dùng sắc dụ, lực chú ý của cậu đều bắn lên người Phạm Thiếu Quân hoàn toàn không phát hiện An Tử Yến đang khoanh tay dựa cửa nhìn mình.

Liễu Vĩ cười lớn, vỗ vỗ Phạm Thiếu Quân: “Tiểu Trí là cô gái tốt, đừng làm lỡ bước người ta, sớm một chút thẳng thắn nói cô ấy biết tính hướng của cậu.”

“Phải đó, thanh xuân của con gái sẽ lãng phí, sớm muộn có một ngày cô ấy phát hiện ra, nhân lúc còn sớm thẳng thắn xem ra tốt hơn.” Phùng Phi Mông cũng phụ họa. Phạm Thiếu Quân cực tức giận: “Mấy người đừng có quá đáng, tôi là thật lòng thích tiểu Trí.”

Mạch Đinh không buông bỏ suy nghĩ của mình: “Cậu thật sự không cần thay An Tử Yến che giấu, tôi biết anh ta là người sẽ làm loại chuyện này, anh ta còn là lãnh đạo gì chứ, đạo đức bại hạoi!” cậu không phát hiện các đồng nghiệp đều tận lực tránh né đề tài nhắc đến An Tử Yến, tự mình nói còn rất sướng.

“Yến rất tốt, cậu đừng có bôi nhọ cậu ấy.”

“Xía xía, mọi người đừng vì anh ta là cấp trên mà bao che anh ta, anh ta làm việc không tệ, nhưng làm người thì không được, tôi không sợ đắc tội ai, ăn nói thành thật, cho dù anh ta ở trước mặt tôi, tôi cũng chỉ nói theo sự thật, anh có là gì, chỉ biết ăn hiếp cấp dưới, nếu không phải tôi tấm lòng rộng lớn, sớm đã…”

“Sớm đã sao?”

Âm thanh vào tai Mạch Đinh quá quen thuộc, nghe lầm rồi sao, An Tử Yến không phải đi ra chứ, làm sao có thể là anh ấy, haha, không thể nào, đừng dọa bản thân.

Dư quang của Mạch Đinh dần dần nhìn thấy gì đó, cậu lúc này chỉ hi vọng là dư quang xảy ra ảo giác, đang dựa cửa không phải An Tử Yến, nhất định không phải An Tử Yến. Mạch Đinh nuốt nước bọt, triệt để thay đổi nội dung nói chuyện: “Có điều cấp trên chúng ta thật sự là đàn ông không tồi, người vừa đẹp tính cách lại dịu dàng quan tâm, thật là cực phẩm trong đàn ông, người gả cho anh ta sẽ có biết bao biết bao biết bao biết bao biết bao biết bao biết bao hạnh phúc, aiz, tôi nếu như là phụ nữ, có chết cũng muốn gả cho anh ta, đáng tiếc a đáng tiếc, mọi người cũng nghĩ như vậy đúng không.” Mọi người đều không có biểu cảm gì nhìn Mạch Đinh giả tạo.

“Mạch Đinh, cậu vừa nãy không phải nói như vậy.”

“Tôi lúc nãy nói gì chứ, mọi người nghe nhầm rồi, haha.” Mỗi lần Mạch Đinh khốn khổ hay lúng túng thì sẽ phát ra nụ cười gượng gạo như vậy.

An Tử Yến đi chầm chậm hướng qua Mạch Đinh, đứng trước mặt Mạch Đinh: “Giống như vừa nãy tiếp tục nói, cậu chắc không sợ đắc tội tôi, là người chỉ nói sự thật.” thảm rồi, anh ấy nghe hết rồi, còn cho rằng có thể lừa bịp mà qua.

“Tôi, tôi lúc trước đụng phải một đạo sĩ, đạo sĩ nói tôi ấn đường bị đen, hơn phân nửa là trúng ta, tục ngữ nói chính là ma nhập, cho nên có lúc tôi ngay cả bản thân mình đang nói gì cũng không biết, tôi lúc nãy nói gì sao, thật sự đáng hận, nhất định là con ma đó nói, sau khi tan ca tôi nhất định phải đi trừ tà!” Mạch Đinh đem lời nói cực kỳ hài hước nói đến căm phẫn trào dâng.

“Vừa khéo, tôi vừa lúc biết trừ tà như thế nào.”

“Ha, haha, không cần ngài bận tâm, tôi chỉ là một viên chức nhỏ bé không đáng kể.”

“Phải quan tâm cấp dưới chứ.” An Tử Yến vẻ mặt ngoài cười trong không cười khiến Mạch Đinh muốn chạy, các đồng nghiệp khác chỉ là lén cười đứng bên cạnh xem kịch hay, không quản Mạch Đinh sống chết. Mạch Đinh thuận tay lấy một tập văn kiện mở ra, giả vờ bận: “Còn phải làm việc nữa.”

“Như vậy không được, lỡ như là con quỷ trong người cậu thay cậu làm việc sẽ sai sót, chuyện này liên quan đến lợi ích của bộ phận quan hệ xã hội.”

Mạch Đinh chỉ hận mình tại sao lại tìm loại lý do đó, cậu đã vô dụng không tìm ra lý do, chỉ đành nhỏ tiếng lẩm bẩm:

“Xin lỗi.”

“Tôi không nghe thấy.”

“Xin lỗi.” trong công ty số lần xin lỗi An Tử Yến cộng lại còn nhiều hơn số lần xin lỗi ở kiếp trước của Mạch Đinh.

“Cái gì?”

“Tôi, xin, lỗi!”

“Cậu cho rằng xin lỗi thôi là xong?”

Nếu đã như vậy, sao anh không nói sớm, em cũng sẽ không nói xin lỗi ba lần liên tiếp!

“Vậy…ý ngài là?”

“Quản cho tốt miệng cậu, lần sau còn để tôi phát hiện đừng trách tôi.”

Mạch Đinh không ngờ tới vậy mà An Tử Yến nhẹ nhàng tha thứ cho mình, thở ra một hơi, đem văn kiện chuyển cho An Tử Yến: “Đúng rồi, phần văn kiện này cần anh ký tên.” An Tử Yến tiến lên một bước, cầm bút trên bàn, nghiêm túc ký tên, đem văn kiện ném trở lại bàn Mạch Đinh quay về phòng làm việc.

“Mạch Đinh à, cậu cũng nên học hỏi biết báo ân, nếu không phải Yến tấm lòng rộng lượng cậu sớm đã bị khai trừ rồi.”

“Cũng chỉ có Yến tâm địa thiện lương không tính toán với cậu, nếu như cậu ở bộ phận khác hoặc công ty khác thì chịu trận rồi.”

“Cái gọi là bạch nhãn lang chíng là chỉ cậu đó, cậu rốt cuộc là bất mãn chỗ nào với Yến, lẽ nào chỉ là vì lớn lên đẹp trai hơn cậu rất nhiều, nhân phẩm tốt hơn cậu rất nhiều, làm việc xuất sắc hơn cậu rất nhiều nên ghen tỵ người ta? Cậu như vậy tâm lý rất vặn vẹo nha.”

Đều đang nói giúp cho An Tử Yến, phải đó, mình rốt cuộc là bất mãn với An Tử Yến chỗ nào chứ, anh ấy vừa nãy không phải là rất nhẹ nhàng liền bỏ qua cho mình sao, Mạch Đinh lật văn kiện ra, liếc mắt chữ ký của An Tử Yến một cái, đang chuẩn bị giao cho Quách Bình, tay cậu căng cứng, tỉ mỉ lần nữa nhìn lại mấy chữ trên văn kiện: muốn anh tha thứ cũng được, chuẩn bị cái mông em cho tốt. Mạch Đinh nhân lúc không ai chú ý đem văn kiện kéo xuống bàn, xé trang giấy đó, nhanh chóng xé nát. Là kêu anh ký tên, anh rốt cuộc là viết cái gì chứ, sau này cũng không cần hoài nghi, đối với anh ấy bất mãn là nên làm!

Mạch Đinh một lần nữa in lại văn kiện, thật hi vọng bây giờ trong phòng làm việc ngoài mình và An Tử Yến ra mọi người đều biến mất một lúc, hoặc là mình có năng lực đặc biệt có thể di chuyển trong chớp mắt không bị ai phát hiện, thì có thể lấy cây bút lúc nãy An Tử Yến ký tên chạy vào phòng là việc của anh ấy dùng sức đâm lên cánh tay anh ấy!!

Dạ tiệc cuối năm Mạch Đinh và An Tử Yến đều bỏ qua, nguyên nhân hai người không muốn nhắc đến, may là dạ tiệc không bắt buộc tham gia, cho nên người vội vàng nghỉ phép đi chơi đều không đến, năm ngoái Quách Bình và Cao Sảng cũng không đi, cũng sẽ không bị hoài nghi.

Tạm thời phải cáo biệt công ty, cho dù công ty nghỉ phép không bằng trường học nghỉ đông cũng đã đủ khiến tinh thần người ta phấn chấn.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro