Chương 34: Động vài lần là có thể bắn (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạnh Lễ bất động đè lên người Liễu Nhứ, cơ thể trận truồng của hai người áp sát nhau, bộ phận sinh dục dán xát vào nhau.

Điều này khiến Liễu Nhứ rất xấu hổ đến mức không dám nhìn người đàn ông đang đè lên người mình, vì thế cô quay đi nhìn sang nơi khác.

Cô hoàn toàn không quan tâm đến người đàn ông, chỉ âm thầm mong thời gian trôi qua thật nhanh, đợi lát nữa dương vật của anh Mạnh có cảm giác, xuất tinh xong là có thế rút ra ngoài.

Đợi khoảng mười phút, cô mới bất giác phát hiện dường như người đàn ông có gì đó không ổn.

Quả nhiên.

"Rầm", Mạnh Lễ bỗng nhiên ngã lên người
Liễu Nhứ.

Khi anh ngã, anh kiểm soát được lực, không khiến cô đau.

Liễu Nhứ ngước mắt đánh giá Mạnh Lễ đang nằm trên người mình, chỉ thấy người đàn ông nhíu mày, mắt nhắm chặt, thở hồn hển, mặt đỏ bừng, trán lấm tấm mồ hôi, dáng vẻ rất đáng thương.

Làn da của anh áp vào da thịt của cô, nóng bỏng vô cùng, giống như đang bốc cháy.
Liễu Nhứ vỗ lên mặt Mạnh Lễ, lo lắng hỏi:
"Anh Mạnh, anh Mạnh, anh sao vậy?"

Mạnh Lễ mở đôi mắt màu đỏ đậm, anh tiến lại gần, dụi vào cổ Liễu Nhứ the0 bản năng, dọo theo tai một dường đi lên, hôn lên thuỳ tai của cô, khàn giọng nói: "Nóng quá, dương vật của tôi cứng quá, vừa cứng vừa đau như sắp nổ tung. Vừa rồi tôi uống thuốc bác sĩ kê, thuốc có thành phần trợ hứng, có thể kích dục, hiện tại dương vật rất cứng, nhưng lại không thể xuất tinh, khó chịu quá."

Nhiệt độ trên người đàn ông càng ngày càng cao, biểu cảm trên mặt anh thật sự rất thống khố.

Nghe nói cứng mãi mà không xuất tinh sẽ rất khó chịu, Liễu Nhứ sợ Mạnh Lễ nghẹn lâu quá sẽ bị nội thương.

Đến lúc đó, cô lại phải mất tiền chữa bệnh cho anh.

Chẳng phải người chịu khổ cuối cùng là cô sao?

Liễu Nhứ bỗng nhiên mềm lòng, cô vỗ lên gò má ửng hồng của Mạnh Lễ, đánh thức anh: "Anh Mạnh, có phải là phải cắm mấy cái thì dương vật mới xuất tinh không?"

Mạnh Lễ gật đầu: "Ừm, phải di chuyển thì dương vật mới có cảm giác muốn xuất tinh."

Liễu Nhứ suy nghĩ một lúc, đưa ra một quyết định quan trọng, cô nhìn Mạnh Lễ, mở miệng nói: "Anh Mạnh, anh di chuyển đi, đừng tự nghẹn khiến mình nghẹt thở."

"Cô Liễu..." Mạnh Lễ nhìn Liễu Nhứ đầy cảm kích: "Cảm ơn cô, tôi chỉ động vài lần thôi, rất nhanh sẽ rút ra."

Dứt lời, anh cầm một cái gối lót dưới e0 và lót dưới cặp môi tròn trịa của cô.

Sau đó gập đôi chân của cô lại, ép lên ngực.

Sau khi điều chỉnh tư thế, anh hạ eo dùng sức đầy về phía trước, nhét nốt phần dương vật còn lại vào trong.

"A... Anh Mạnh, dương vật to quá, đau..."
Liễu Nhứ nhíu mày kêu lên, cô chỉ cảm thấy nửa người dưới của mình giống như bị ai đó dùng một cây rìu vừa nóng vừa cứng chặt đôi.

Dương vật của người đàn ông rất to, tiểu huyệt chặt khít bị kéo căng, phía dưới của
Liễu Nhứ bị thứ to lớn lấp đầy, không có một khe hở.

Mạnh Lễ thở hổn hển, mồ hôi nóng trên trán chảy xuống, lại lăn xuống hai giọt, rơi xuống.

Anh sờ gò má ửng hồng của Liễu Nhứ, dỗ dành: "Chỉ đau một lúc thôi, lát nữa sẽ không đau nữa, cô cố gắng chịu đựng nhé."

Nói xong, anh rút dương vật ra đến miệng huyệt, dồn lực vào e0, chậm rãi đẩy mạnh vào trong, toàn bộ dương vật đi vào, lấp đầy tiểu huyệt của Liễu Nhứ một lần nữa.

"Ư..." Mỗi lần người đàn ông cắm đến tận gốc thì Liễu Nhứ đều sẽ nhíu mày, cắn môi rên rỉ.

Cắm quá sâu, dương vật của anh Mạnh quá dài, khiến bụng cô phồng lên, như thể bên trong có một thanh sắt nóng, khiến cô rất khó chịu.

Mạnh Lễ cứ cắm vào như vậy, rồi lại rút ra, di chuyển chậm rãi một lúc, mở rộng đường hầm chặt hẹp chưa từng có ai ghé thăm của Liễu Nhứ, sau vài lần thọc vào rút ra, cảm giác Liễu Nhứ đã có thể thích ứng được với vật thô to của mình, anh bắt đầu nhấp hông đưa đẩy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro