Chương 72: Ra ban công (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạnh Lễ nằm ở trên người Liễu Nhứ, tiếp tục thọc vào rút ra, côn thịt màu tím đâm mạnh vào tiểu huyệt đang chảy nước của cô.

Anh vừa cắm vừa nắm lấy tay của Liễu
Nhứ, di chuyển xuống nơi hai người giao nhau.

Chạm vào, ướt đẫm.

Cảm giác trơn trượt đầy xấu hổ khiến Liễu
Nhứ muốn rút tay về the0 bản năng.

Mạnh Lễ nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô, khàn giọng nói: "Không Muốn sao? Nếu thật sự không muốn, cô sẽ chảy nhiều nước như vậy sao?"

"Hức hức....Tôi..tôi.." Liễu Nhứ quay mặt đi, cắn môi dưới không nói nên lời, quá xấu hổ.

Cô cũng không biết tại sao mình chảy nhiều nước như vậy, nhưng phản ứng sinh lý của cơ thể nằm ngoài tầm kiểm soát của cô.

"Thích tôi làm cô không?" Mạnh Lễ ghé vào tai Liễu Nhứ, nói nhỏ.

Giọng nói trầm khàn của anh như mang theo sự mong chờ.

Nghe đến đây, Liễu Nhứ xấu hổ, hai má đỏ bừng, anh Mạnh nhìn có vẻ hào hoa phong nhã, sao lại có thể nói ra những lời thô tục như vậy?

Cô vội vàng lắc đầu: "Không thích, không thích."

Khuôn mặt tuấn tú nhuốm đầy dục vọng của Mạnh Lễ lạnh xuống, nhìn qua là có thể nhận ra.

Không thích?

Không thể nào.

Rõ ràng cô rất thích.

Mạnh Lễ không muốn tin sự thật phũ phàng này, anh chỉ cảm thấy Liễu Nhứ đang nói dối.

Anh mím chặt môi, trong đầu lóe lên một ý tưởng xấu xa, anh sẽ khiến cô cam tâm tình nguyện khuất phục dưới người mình.

Bàn tay to rộng của Mạnh Lễ luồn qua e0 thon nhỏ của Liễu Nhứ, đột nhiên ôm cô lên.

Anh xuống giường, ôm Liễu Nhứ đi lại chỗ ban công, dùng tay kéo cửa kính, lập tức đi ra ngoài.

Bây giờ đang là mùa hè, nhiệt độ bên ngoài cao hơn trong nhà mấy độ, dưới lầu có tiếng ô tô chạy qua lại khiến Liễu Nhứ lập tức tỉnh táo.

Cô quay đầu nhìn xung quanh, đôi mắt đột nhiên mở to.

Đây...

Đây là ban công, không có mái che, có thể nhìn thấy trọn vẹn cơ thể của hai người.

Liễu Nhứ sợ hãi, vừa xấu hổ vừa sợ, cơ thể nhỏ xinh thu vào trong lòng ngực Mạnh Lễ, muốn dùng cơ thể cường tráng của anh che đi cơ thể mình.

"Anh Mạnh...Chúng ta về phòng đi...Ở bên
ngoài sẽ bị nhìn thấy mất." Liễu Nhứ thì thầm trong lòng ngực Mạnh Lễ.

Mạnh Lễ hơi nhướng mày, "Vì sao phải về?
Ở bên ngoài mới kích thích."

Nói xong anh đẩy Liễu Nhứ vào tường, tách đôi chân thon dài trắng nõn của cô ra, để nó quấn quanh e0 mình, bắt đầu nhấp hông đâm thọc.

Dương vật thô cứng xuyên qua đường hầm nhỏ hẹp của người phụ nữ, ra vào trong âm hộ sưng đỏ, kích thích khiến cơ thể của
Liễu Nhứ không ngừng run rấy.

Sau ba lần cắm nhẹ, người đàn ông đột nhiên đâm mạnh vào trong, quy đầu to tròn màu tím chọc vào cổ tử cung, nghiền một
lúc.

"A a..." Bị tập kích bất ngờ khiến Liễu Nhứ không kịp đề phòng, cổ tử cung vừa đau vừa sướng, khoái cảm ngập đầu dâng lên.

Người cô run rẩy, nhất thời tiết lần nữa.

Dâm thủy ấm nóng ứa ra từ miệng cổ tử cung đổ lên mã mắt của người đàn ông.

Mạnh Lễ kêu lên, đột nhiên dừng lại.

Thoải mái quá, người phụ nữ đang cao trào, âm đạo đột nhiên co thắt, xoắn chặt lấy côn thịt sưng to của anh.

Mới vừa rồi anh suýt thì không nhịn được mà xuất tinh.

Nhưng, không được.

Anh không thể xuất tinh, nhất định phải nhịn.

Mạnh Lễ hít sâu một hơi, tiếp tục ưỡn e0 về phía trước, dương vật cứng như sắt đẩy vào trong, gân xanh căng phồng cọ xát với thịt non hồng hào trong lỗ nhỏ.

"A...Hức hức.." Liễu Nhứ run rẩy, không nhịn được mà kêu lên.

Lúc này khoảng chừng chín giờ tối.

Vẫn còn rất sớm, hàng xóm bên cạnh vẫn chưa ngủ.

Đang giờ vệ sinh cá nhân, Liễu Nhứ sợ hàng xóm xung quanh nghe thấy tiếng mình kêu, cô vội vàng dùng tay che miệng mình lại.

Dù cô đã cố hết sức chịu đựng nhưng cái miệng nhỏ vẫn bật ra vài tiếng rên rỉ đứt quãng.

Cô đã tiết hai lần, hiện tại cơ thể cô rất nhạy cảm, dương vật khổng lồ của người đàn ông đã ra vào trong cơ thể cô đã hơn nửa tiếng.

Mỗi khi gân xanh cọ xát từng tấc thịt non thì sẽ cọ đến mức thịt non nóng rát.

Cô chịu không nổi loại động tác thọc vào rút ra như pít-tông này, cơ thể run lên, khoái cảm quá mãnh liệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro