Chương 15. Hôn lưỡi (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên này Thanh Thanh cằn nhằn, bên kia Ly Thượng còn không đợi nàng.

Sư Tử Trắng lưu luyến nán lại ở ngực nàng một lát rồi chuyển vị trí, đầu lưỡi từ khe ngực người phụ nữ chậm rãi trượt xuống bụng, chạm vào chiếc rốn nhỏ nhắn đáng yêu kia, nhẹ nhàng gãi, sau đó trở lại đầu vú khẽ cắn liếm, toàn bộ thân thể Thanh Thanh bị hắn liếm vừa tê vừa ngứa, gai ngược trên mặt lưỡi cọ khắp nơi mẫn cảm của nàng, nàng khống chế không được ngửa đầu ra sau, nhắm mắt nức nở thành tiếng, tứ chi có chút mềm nhũn, hai tay từ chối cũng dần thả nhẹ lực đạo.

Ly Thượng còn thừa dịp miệng nhỏ của người phụ nữ hơi mở ra, đầu lưỡi ngậm chặt, mặt lưỡi rộng lập tức co lại một chút, đầu lưỡi màu hồng nhạt chuyển đổi thành một vòng cung gợn sóng mềm mại, nhắm ngay cái miệng nhỏ nhắn phấn nộn mọng đào kia rồi xâm nhập thẳng vào vòm họng.

Thanh Thanh cảm giác được trong khoang miệng của nàng đưa vào một vật thể mềm mại, vật mềm kia trượt qua hàm răng, lưỡi, vòm họng. Khi tới vòm họng nó lại quét qua phía trên, sau đó cắm thẳng vào trong đáy.

Nàng không thể chịu nổi nữa, trong dạ dày có cái gì muốn trào lên, nhưng nàng lại không thể nôn ra, vì thế nàng chỉ có thể ngậm vật mềm trong cổ họng, bị động nuốt xuống, cố gắng kìm nén cơn trào ngược trong dạ dày.

Ly Thượng bị hành động nuốt đầu lưỡi hắn vào yết hầu của giống cái, hắn cực kỳ sung sướng, trong khoang miệng tiết ra nước bọt càng ngày càng nhiều, hắn hơi nâng cằm, để cho chất lỏng chậm rãi thông qua mặt lưỡi chảy vào miệng nhỏ của người phụ nữ: "Hừ hừ hừ.... Giống cái... uống nhiều một chút."

Thanh Thanh mút chất lỏng không ngừng ào ào tràn vào trong khoang miệng, có chút óng ánh, không đợi được nàng nuốt xuống, từ khóe miệng người phụ nữ đã từ từ chảy xuống mặt nước. Ly Thượng nhìn động tác nàng ngửa mặt mút vào từ hắn, như là con thú nhỏ mới sinh ra đang bú sữa mẹ, đáy mắt hắn có chút đỏ lên, phía dưới lại âm ỷ lục rục.

"Ừng ực... ừng ực."

Có chút ngọt, Thanh Thanh không biết có cái gì sai, chất lỏng trong khoang miệng càng uống càng có chút nghiện, nàng còn muốn càng nhiều, ngay cả cảm giác dị vật trong cổ họng cùng cảm giác cuồn cuộn trong dạ dày cũng đều bị bỏ quên.

Một lát sau, Ly Thượng rút đầu lưỡi ra khỏi miệng người phụ nữ, định để nàng thở một chút, hắn nhẹ nhàng liếm chất lỏng vương ở khóe miệng nàng, Thanh Thanh mù mịt nhìn về phía con sư tử khổng lồ trước mắt, nàng không nghĩ ra tại sao sự tình phát triển lệch khỏi quỹ đạo như thế, mục đích của nàng chính là đến tắm rửa giải tỏa đôi tay, tắm rửa xong, nhưng nàng còn chưa đi vệ sinh sao trong bụng lại có một đống nước đi vào, hơn nữa là nàng còn chủ động mút vào.

"Grào, uống ngon không?"

Thanh Thanh xấu hổ đỏ mặt, cúi đầu không nhìn hắn, bởi vì nàng biết hắn đang hỏi nàng uống có ngon không.

Thấy giống cái thẹn thùng, Ly Thượng lại thè lưỡi liếm trên mặt nàng, khi đầu lưỡi chạm vào vành tai, thân thể người phụ nữ run lên, Sư Tử Trắng đảo mắt, ngay tức khắc ý thức được đây cũng là một trong những điểm mẫn cảm của nàng. Vì thế đầu lưỡi hắn cuốn hai vành tai, lần lượt thưởng thức, thỉnh thoảng lại thăm dò vào khoang miệng nàng, cuốn lấy cái lưỡi đinh hương kia lăn lộn.

Chóp mũi Thanh Thanh cùng ốc tai bị hơi thở nóng rực của Sư Tử Trắng làm cho cả người như nhũn ra, nàng đưa tay cầm lấy bộ lông trên cằm hắn để cố định thân thể của mình. Trái tim nàng theo đầu lưỡi nhảy múa của hai người mà không ngừng đập thình thịch.

Nàng nhắm mắt lại, yên lặng nói trong lòng: "Không thể, không thể, đối phương là dã thú, nàng không thể cùng dã thú làm loại chuyện này." Thanh Thanh một bên xây dựng tâm lý, một bên cực lực kìm nén tiếng tim đập, nhưng mặc kệ nàng kìm nén như thế nào, thân thể lại vô cùng phối hợp với động tác của Sư Tử Trắng.

Một người một thú đứng ở trong dòng sông, người phụ nữ hơi nâng cằm, đầu lưỡi phấn nộn ở giữa không trung cùng đầu lưỡi Sư Tử Trắng nhảy múa quấn quýt lấy nhau, chất lỏng trong suốt ở dưới ánh trăng sáng ngời kéo ra tơ bạc thật dài, muốn rơi nhưng lại không rơi mà rủ xuống giữa không trung, gió nhẹ thổi qua, tơ bạc đong đưa trước sau, theo sau đó càng nhiều chất lỏng từ khóe miệng một người một thú tràn ra ngoài, sợi bạc kia cuối cùng là không chịu nổi trọng lượng, từ từ kéo dài cho đến khi ẩn vào trong làn nước rồi biến mất.

"Ưm... ưm... ưm..."

Giữa lúc ý loạn tình mê, Thanh Thanh đã bị đuôi Sư Tử Trắng cuốn đến trên tảng đá lớn giao hoan ngày hôm hôm qua, thân thể trắng nõn ở dưới ánh trăng chiếu xuống cực kỳ giống ngọc trai biển Nam Hải, sờ vào thấy ấm, chạm vào thấy trơn mềm.

Thanh Thanh cảm giác mình luôn luôn ở trong đám mây mềm mại uống nước trái cây, chờ nàng hoàn hồn thì nàng đã nằm thẳng trên tảng đá, nhưng xúc cảm so với ngày hôm qua tốt hơn nhiều, có lẽ là bởi vì dưới thân có lót váy da.

Hắn muốn làm gì? Hai mắt nàng ướt sũng lại mờ mịt mang theo nghi hoặc nhìn về phía Sư Tử Trắng.

Lúc trước không có cơ hội nhìn kỹ bộ dáng của hắn, hiện tại một người một thú chỉ có khoảng cách một gang tay. Thanh Thanh nhìn hắn, trong lòng cảm thán, con sư tử này lớn lên thật xinh đẹp, cũng không giống động vật ăn thịt trong thế giới động vật trên ti vi. Con sư tử trước mắt này không chỉ có lông sạch sẽ xinh đẹp, trên người không có mùi lạ, càng hấp dẫn người chính là hai tròng mắt của nó, màu lam giống như biển rộng, trong suốt lại mê người. Một khi nhìn vào trong mắt hắn, nàng dường như có thể xuyên qua thời gian và không gian để tiến vào một vùng đại dương mênh mông, chỉ muốn đem mình chết chìm trong đôi mắt xanh này.

Tại sao giống cái cứ nhìn chằm chằm vào mắt hắn ngây người? Nàng có vẻ...... rất thích nó? Thích đôi mắt của hắn? Thích hình dạng thú vật của hắn sao?

Ly Thượng còn không quấy rầy nàng, ánh mắt mê mang của giống cái nhìn chằm chằm kèm theo sự trầm mê mãnh liệt làm hắn sung sướng, cũng... làm cho khí huyết của hắn có chút cuộn trào.

Đôi mắt màu xanh da trời một lát sau hóa thành màu xanh đậm, một màn hơi nước dần dần hiện ra, giống như muốn nuốt chửng thuyền bè qua lại.

Sư Tử Trắng động tình không thôi, vươn đầu lưỡi liếm môi của nàng, người phụ nữ tự động mở miệng nhỏ nhắn ra. Ly Thượng vui vẻ, đầu lưỡi thò vào bên trong cuốn ra cái lưỡi non nớt của nàng, cổ họng phát ra tiếng khò khè sung sướng. Lông xù ở hai lỗ tai theo động tác cắn mút của người phụ nữ khẽ lay động, rất là đáng yêu, đám lông đen ở đuôi phía sau cũng vui sướng múc nước trái phải trên mặt nước.

"Nhóp nhép, nhóp nhép... Nhóp nhép..." Lần này Ly Thượng còn không có quấn chặt đầu lưỡi, đầu lưỡi rộng mềm mại quấy động lưỡi của giống cái, Thanh Thanh chỉ có thể chủ động bám vào đầu lưỡi kia mút vào, thanh âm trao đổi nước bọt giữa hai bên kéo dài không dứt bên tai, trong màn đêm mát mẻ này lại càng tăng thêm chút mập mờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro